Ta Dựa Vào Cá Mặn Để Tạo Kỳ Tích Ở Ngược Văn

Chương 14: May mắn tới!




Xem ra là bọn họ kiến thức hạn hẹp rồi.
Bọn họ bình thường nếu không phải đọc tạp chí tài chính thì là đọc "tiểu sử của Bill Gates", trước nay chưa từng đọc qua tiểu thuyết ngôn tình. Cho nên chỉ có thể vừa ăn dưa vừa gật gật đầu cảm thán.
Nhất định không để xúc động nhất thời trở thành tiếc nuối.
Chỉ là... Trữ thiếu thật sự sẽ thích một người sao?
Hơn nữa còn từng xảy ra quan hệ mật thiết?
Thật sự rất khó liên hệ một Trữ đại thiếu đầy tự phụ, cao cao tại thượng kia với chuyện đó a.
Vào lúc không khí trở nên lặng ngắt lần thứ hai, âm thanh của Trữ Lễ Hàn lại vang lên.
"Các người có thể đi rồi."
Người phụ trách lấy lại tinh thần: "Ôi chao, được."
Bọn họ khộng dám hỏi nhiều, nghĩ thầm chuyện như thế này càng biết nhiều càng dễ chết, vẫn là nên chạy mau một chút a. Khi nào Trữ thiếu cần tìm, bọn họ lại tới, không phải được rồi sao?
Úc Tưởng mắt nhìn theo đám người bắt đầu leo cầu thang trở lên. "Bịch bịch bịch", không lâu sau, tiếng bước chân đã xa, rất nhanh liền hoàn toàn biến mất.
Úc Tưởng cân nhắc một chút: Đây là muốn đem tôi bỏ vào bao tải sau đó tìm chỗ để hạ sát sao? Trữ Lễ Hàn có mang theo súng bên người không a? Nước ta cấm sử dụng vũ khí, trong tiểu thuyết có cấm không vậy?
Lần này đến lượt hệ thống xám mặt.
Hệ thống: [Tôi không biết...]
Lúc này nó có chút hối hận, đáng lẽ nó phải sớm cảnh báo cho Úc Tưởng,Trữ Lễ Hàn đang ở rất gần.
Nếu vậy, kịch bản đã có thể cứu vãn rồi...
Còn bây giờ, đừng nói đến kịch bản, ngay cả mạng người nó cũng không cứu nổi.
Trong chớp mắt, chỉ còn lại Úc Tưởng, Trữ Lễ Hàn và đám vệ sĩ cao to thô kệch.
Úc Tưởng khẽ đếm.
Năm người!
Trữ Lễ Hàn vừa gọi điện thoại vừa đi ra ngoài: "Lái xe đến cửa tòa nhà bên cạnh trung tâm mua sắm."
Thư ký Vương bên kia nghe máy, sửng sờ một chút rồi đáp: "Vâng."
Vừa nãy anh còn đang thắc mắc Trữ thiếu rốt cuộc đã đi đâu? Thì ra là đến tòa nhà bên cạnh nơi tổ chức sự kiện a?
Edior: Ding Ding
Nguồn Wattpad: annieannie17398
Thư ký Vương nhanh chóng lái xe qua. Một chiếc Maybach VS680 đường nét mượt mà, logo chói mắt cứ như vậy mà dừng trước cửa hội trường, thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
Nếu là VS680 cao cấp thì giá trên dưới năm triệu. Giá cả nội thất và các bộ phận trang trí bên trong đều cao đến mức khiến người ta líu lưỡi.
Nhưng là, đây còn chưa phải điểm quan trọng nhất.
Quan trọng nhất chính là... Chỗ này không cho đậu xe, trừ phi... Trừ phi là ông chủ của trung tâm thương mại này! Hoặc là ít nhất cũng là con của ông chủ a...
"Xe của ai vậy? Hoạt động hôm nay là được tài trợ, chẳng lẽ có kim chủ nào muốn tới dự sao?"
"Không biết, không có nghe nói a."
"Hình như trung tâm mua sắm bên cạnh hôm nay có sếp lớn tới khảo sát, chắc không phải là người trong xe này chứ?"
Chiếc xe bắt mắt nhanh chóng thu hút hơn nửa số võng hồng, ngay cả ban tổ chức sự kiện cũng bắt đầu tò mò.
"Thật muốn đi lên chụp một tấm a! Bình thường rất khó gặp được loại xe này!"
"Cô dám chụp không?"
"Tôi có cái gì không dám chứ?"
Bên kia Trữ Lễ Hàn sau khi nói chuyện điện thoại xong thì nhìn về phía Úc Tưởng: "Cùng đi ra đi."
Úc Tưởng suy nghĩ một chút.
Hình như cô không có quyền từ chối nha?
Nếu không mấy người đàn ông vạm vỡ này nhất định sẽ khiêng cô đi luôn đó.
Úc Tưởng ngoan ngoãn đi theo, trong vài phút ngắn ngủi đã tưởng tượng ra mười tám kiếu chết.
Dưới sự bảo vệ chặt chẽ của vệ sĩ, Úc Tưởng đi theo Trữ Lễ Hàn nhanh chóng ra ngoài bằng lối thoát hiểm.
Người bên đường và người trong hội trường nhìn qua cửa kính thủy tinh cũng không khỏi hô lên.
"Là chính chủ đang đi ra sao?"
"Thấy rõ không? Rõ không?"
"Vệ sĩ che lại rồi, bất quá anh ấy thật cao... Con mẹ nó! Anh ấy quay lại rồi! A! Thật là đẹp trai, còn rất trẻ nữa!"
"Cô không phải nói là dám chụp sao? Mau, tiến lên hỏi anh ấy xem có thể không? Sau đó lại tiện thể xin thêm Wechat."
"Có vệ sĩ a... Hơn nữa, hình như đang chắn cho một người phụ nữ. Nhưng là che kín quá, thấy không rõ..."
Úc Tưởng: Giống như tôi là đại minh tinh vậy.
Hệ thống: [? Cô vẫn còn có thể suy nghĩ viển vông như vậy?]
Úc Tưởng quả thực không có thời gian để nghĩ tiếp. Bọn họ rất nhanh đã tới trước chiếc Maybach, vệ sĩ lập tức mở cửa.
Trữ Lễ Hàn: "Lên xe."
Úc Tưởng: Tôi fuck! Thật đáng sợ a!
Hệ thống lạnh nhạt.
Nó mà tin Úc Tưởng nữa thì chính là cái đồ ngốc!
Úc Tưởng bất động, bởi vì đột ngột đi ra, nhiệt độ bên ngoài lại chênh lệch quá lớn khiến cô bất giác rùng mình mấy cái, dáng vẻ có chút đáng thương.
Trữ Lễ Hàn quay đầu lại: "Sợ?"
Gì.
Thua người, không thua trận* đâu nha.
(*: Câu này nghĩa là dù cho hoàn cảnh có khó khăn đến đâu cũng không được bỏ cuộc, thua người thì phải cố gắng vươn lên.)
Bất quá hình như cô cách cái chết cũng không còn xa nữa! OK, chết sớm đầu thai sớm!
Úc Tưởng sắc mặt trắng bệch, khẽ liếm đôi môi hồng phấn làm lưu lại chút nước óng ánh trên đó.
Úc Tưởng: "Có chút khẩn trương, còn có chút kích thích a."
Trữ Lễ Hàn: "Kích thích?"
Úc Tưởng: "À, lỡ như anh giận trên giận dưới, quyết định đem tôi nhốt vào trong xe, nhục nhã trước mặt mọi người thì làm sao bây giờ?"
Trữ Lễ Hàn nhìn cô chằm chằm, cổ họng khẽ động.
Hệ thống đen mặt.
Hệ thống: [Khai thật đi, cô còn đọc cả sắc văn nữa đúng không?]
Úc Tưởng: Không có a! Anh không biết truyện bá đạo tổng tài đều sẽ có những đoạn như thế này sao?
Hệ thống: [...]
Cô biết nhiều thật nhỉ!
So với tác giả còn biết nhiều hơn phải không?
Đám vệ sĩ bên cạnh đều không nhịn được mà đỏ mặt.
Vị Úc tiểu thư này thật xinh đẹp, xinh đẹp đến mức bọn họ không dám nhìn nhiều.
Edior: Ding Ding
Nguồn Wattpad: annieannie17398
Không thể không nói, Úc Tưởng nói bừa một loạt như vậy đã khiến lớp mặt nạ ổn trọng của Trữ Lễ Hàn sắp không giữ nổi.
"Xem ra cô không hề sợ hãi." Trữ Lễ Hàn lãnh đạm lên tiếng.
Úc Tưởng vừa bước lên xe vừa lên tiếng trả lời: "Cũng tàm tạm."
"Giúp tôi cầm một chút, cầm không nổi a."
Trữ Lễ Hàn xem xét một chút, tay cô đang cầm chiếc túi Hermes, có vẻ thật sự là không đủ sức.
Anh đưa tay từ phía sau lên nhẹ nhàng cầm lấy, chờ Úc Tưởng ngồi vào xong mới lên xe.
Vệ sĩ vội vàng đóng cửa lại, chờ ở ngoài, cũng không có ý định lên cùng.
Đùa chắc!
Vạn nhất hai người thật sự ở trên xe làm cái kia... Thì sao? Bọn họ vẫn là nên đợi bên ngoài a.
Cửa xe đóng lại, Trữ Lễ Hàn đưa tay mở đèn trần. Ánh sáng vừa loét lên anh đã thấy Úc Tưởng rất tự giác cài xong dây an toàn.
Nói cô sợ, dường như lại rất thô lỗ.
Nói cô ngoan, dường như lại rất lưu manh.
"Úc tiểu thư thật sự mang thai sao?" Trữ Lễ Hàn lãnh đạm hỏi: "Tôi nhớ hình như mới qua có mấy ngày đi."
Úc Tưởng còn mạnh dạn đưa ra ý tưởng mới cho anh: "Trữ thiếu không nghĩ tới khả năng tên tội phạm giết người kia là một người khác sao?"
Hệ thống nghẹn lời.
Cô còn sợ chưa đủ loạn phải không? Còn muốn thổi lửa giận của Trữ Lễ Hàn lớn lên nữa sao?
Trữ Lễ Hàn không hề tức giận, vẻ mặt bình tĩnh quay lại nhìn chằm chằm Úc Tưởng.
Anh nói: "Sau khi rời khỏi khách sạn Hải Lệ, tôi đã điều tra cô rất rõ ràng. Trong cuộc sống của cô chưa từng có người như vậy xuất hiện."
Úc Tưởng: "Anh điều tra tôi?"
Trữ Lễ Hàn: "Ừ."
Úc Tưởng hỏi hệ thống: Nguyên thân chắc không có lịch sử gì đen tối chứ? Nếu không, để anh ta tra được tôi sẽ xấu hổ chết mất a.
Hệ thống: [Cảm ơn, chính là cô. Cô chính là lịch sử đen tối nhất của cô ấy, không có gì có thể sánh được với cô.]
Trữ Lễ Hàn hỏi: "Úc tiểu thư tức giận?"
Úc Tưởng: "Cũng được, bình thường thôi. Điều tra rồi, anh yên tâm, tôi cũng yên tâm. Miễn cho ngày nào anh cũng nghi ngờ tôi là gián điệp thương mại, sát thủ nước ngoài, như vậy không phải tôi sống càng khổ sở hơn sao?"
Trữ Lễ Hàn ánh mắt chớp động, ngón tay khẽ cong lên.
Úc Tưởng lúc này thanh tỉnh đến đáng sợ, khiến người ta không phân biệt được đâu mới là dáng vẻ thật sự của cô.
Trữ Lễ Hàn lần nữa lên tiếng: "Lần trước ở buổi tiệc ở Kim gia, tôi chính là muốn hỏi Úc tiểu thư muốn bồi thường như thế nào? Ngoại trừ kết hôn ra."
Anh dừng lại một chút lại nói tiếp: "Úc gia đang bên bờ vực phá sản phải không? Kỳ thật chỉ cần tôi gật đầu một cái, ở bên ngoài đánh tiếng một chút. Úc gia rất nhanh chóng sẽ giải quyết được nguy cơ. Tôi chỉ hy vọng Úc tiểu thư sau này ở bên ngoài, bớt nói những lời không nên nói, bớt làm nhưng chuyện không nên làm."
Úc Tưởng hơi kinh ngạc, lẩm bẩm với hệ thống: Cái tên ác bá này bình tĩnh nhanh thật đấy! Điều chỉnh cảm xúc quá tốt! Ầy da, loại người này là đáng sợ nhất.
Hệ thống: [Có ai lại nói chồng mình như vậy không?]
Úc Tưởng:?
Hệ thống: Lạnh nhạt.jpg
Edior: Ding Ding
Nguồn Wattpad: annieannie17398
"Úc tiểu thư suy nghĩ kỹ rồi?" Giọng Trữ Lễ Hàn lại vang lên.
Úc Tưởng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt kia, phía dưới có một nốt ruồi son, càng ngắm càng chói mắt.
Khuôn mặt tuấn tú phong nhã nhưng ánh mắt lại quá lãnh đạm.
Úc Tưởng: "Kia, vẫn là khiến Úc gia phá sản đi."
Trữ Lễ Hàn: "..."
Như vậy, sẽ không còn ai hạn chế tự do của cô nữa.
Có biết cái gì gọi là dân chủ không a?
Úc Tưởng chậc lưỡi một cái.
Trữ Lễ Hàn: "Nghĩ kỹ rồi?"
Úc Tưởng: "Ừ."
Bây giờ cô nhìn ra được, Trữ Lễ Hàn vốn không muốn trừ khử cô. Trùm phản diện này cũng chưa đến mức mất hết nhân tính, làm chuyện trái pháp luật nha.
Úc Tưởng vừa cao hứng lại vừa cảm thấy đáng tiếc.
Chỉ là, sau này cô có muốn phá kịch bản cũng sẽ không dễ dàng nữa.
Úc Tưởng: "Nếu không có chuyện gì khác thì tôi đi đây. Tạm biệt. Tôi phải về nhà dưỡng thai rồi."
Trữ Lễ Hàn: "Dưỡng thai?" Không phải vừa nãy cô đã bị anh vạch trần rồi sao? Mới mấy ngày, sao có thể mang thai chứ?
Úc Tưởng: "Phôi thai cũng phải dưỡng a!"
Trữ Lễ Hàn: "..."
Úc Tưởng đưa tay tới khóa cửa, ấn một cái, không mở được. Cô không khỏi quay đầu nhìn Trữ Lễ Hàn, xem ra nút điều khiển là ở chỗ anh.
Trữ Lễ Hàn vững vàng ngồi đó, dáng người thẳng tấp, khí thế hiên ngang, anh đưa tay ấn vào nút khóa.
"Phôi thai có thể đã có, cũng có thể chưa có. Chu kỳ sinh lý tiếp theo của Úc tiểu thư là ngày mấy? Trước đó, không bằng tôi giúp Úc tiểu thư gia tăng tỉ lệ một chút?"
Úc Tưởng cả người choáng váng.
Hệ thống thiếu chút nữa đã tự mình cảm thán một câu "may mắn tới" a!
Úc Tưởng nuốt nước miếng: Anh ta định làm sao gia tăng tỉ lệ?
Hệ thống: [Tôi làm sao biết được? Chuyện này không thể nói, nói rồi không thể phát sóng a ha ha ha ha!]
Úc Tưởng:?
Úc Tưởng đưa tay ấn khóa dây an toàn. Nhưng sau đó lại nhận ra, mở cái này ra có tác dụng gì? Cửa mở không ra a!
"Tạch" một tiếng, đèn trong xe tắt đi.
Úc Tưởng: Không phải anh nói, Trữ Lễ Hàn là một tên đặc biệt cấm dục, đặc biệt ổn trọng sao?
Hệ thống: [Đúng vậy a, có thể từ lần đầu tiên gặp bị cô làm loạn, kịch bản đã sớm phá nát rồi ~]
Úc Tưởng:...
Giọng nói lạnh lẽo như ngọc của Trữ Lễ Hàn lần nữa vang lên trong bóng tối: "Cầm tù ép yêu, cưỡng chế làm nhục nơi công cộng... Úc tiểu thư thích cái nào hơn?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.