Ta Sinh Con Cho Tổng Tài

Chương 175: Chăm sóc con phải dụng tâm




Edit + Beta: Vịt
Một tuần lặng lẽ trôi qua, đảo mắt, đã đến thời gian nhập học lớp nuôi dạy trẻ sơ sinh.
Cố Phong vì giành ra thời gian đến tham gia lớp nuôi dạy trẻ sơ sinh, cả tuần ở công ty chạy nhanh không ngừng xử lý các loại tài liệu, mang theo mấy trợ lý điên cuồng đuổi tiến độ, rốt cục xử lý hoàn tất mấy hạng mục quan trọng, vừa ngẩng đầu, phát hiện bọn Anna cũng gầy đi.
Cố Phong từ công ty đi ra, lái xe đến Cố trạch. Lên tầng phát hiện Dư Bảo Nguyên đã ôm con đang chờ.
Hắn đi lên: "Chúng ta xuất phát chứ? Còn nửa tiếng nữa là bắt đầu vào học."
Dư Bảo Nguyên gật gật đầu, đứng dậy, nhấc chân muốn đi.
Cố Phong thấy thế, vội vàng tiến lên ôm ngang Dư Bảo Nguyên trong ngực.
"Anh làm gì thế?" Dư Bảo Nguyên cau mày hỏi.
"Chân em vẫn chưa khỏi hẳn." Vẻ mặt Cố Phong cực kỳ trấn định, cũng không nhìn ra ý tứ gì khác, "Bây giờ vẫn chưa thể xuống đất, tôi trước tiên ôm em đi, nhé?"
Dư Bảo Nguyên bĩu môi, xoay mặt sang hướng khác.
Lúc này, hai cánh tay cường tráng của Cố Phong ôm ngang Dư Bảo Nguyên, trong tay Dư Bảo Nguyên ôm con của hai bọn họ, hình ảnh thoạt nhìn quỷ dị lại hài hòa.
Cố Phong lái xe đến địa điểm học, là một trung tâm nuôi dạy bé chuyên nghiệp mở trong tòa nhà văn phòng to lớn.
Lúc bọn họ đi vào lớp nuôi dạy bé, các cha mẹ mới đã hẹn trước khác đã chờ bên trong. Lần này giáo viên hướng dẫn mời đến nổi tiếng cả nước, danh tiếng vô cùng tốt, giá cũng rất đắt, không phải người bình thường có thể chịu được, vì vậy học sinh trong lớp cũng không nhiều.
Cố Phong đặt Dư Bảo Nguyên xuống sau bàn. Bàn ở đây là hình e-líp, không có ghế, nhưng có đệm thuần sắc mềm mại, thoạt nhìn đặc biệt gây hứng thú cho trẻ.
Đợi không lâu lắm, giáo viên đến đúng hẹn.
Giáo viên đầu tiên là tự giới thiệu bản thân, sau đó bắt đầu dựa theo quy trình từng bước giảng giải làm thế nào chiếu cố tốt trẻ nhỏ.
"Tiếp theo, chúng ta sẽ học, an toàn, chính xác quấn trẻ sơ sinh như thế nào." Giáo viên cười híp mắt, bắt đầu từng bước nói trình tự và điểm quan trọng cần chú ý, giọng điệu mềm mại, giảng giải rất tỉ mỉ.
Sau khi giảng xong, Dư Bảo Nguyên mới phát hiện, hóa ra cách mình quấn con có nhiều chỗ cần cải thiện như vậy.
Ở phân đoạn thực hành, Cố Phong nhìn Cố Gia Duệ nằm trên bàn, Cố Gia Duệ cũng dùng mắt to đen láy nhìn cha mình, hắn ho nhẹ một tiếng: "Tôi thử xem."
Vừa nói, đưa tay lấy ra một cái chăn quấn chất liệu mềm mại, dựa theo giáo viên nói trong trí nhớ, từng bước một quấn Cố Gia Duệ lại.
"Ông bố này," Giáo viên khẽ cười đi tới, ngăn lại tay Cố Phong tiếp tục quấn, "Hãy chú ý kỹ năng của ngài, đây là quấn trẻ con, không phải làm sủi cảo đâu."
Cố Phong hơi lúng túng thu tay lại: "...... Hơi không thạo."
"Nào, tôi làm mẫu cho các cậu một lần, hãy nhìn kỹ. Đầu tiên, trải phẳng chăn, đảm bảo mép chăn ở dưới cổ con, sau đó......"
Giáo viên giảng rất tỉ mỉ, Dư Bảo Nguyên nghe cẩn thận, mỉm cười xoay đầu, dư quang liếc thấy bộ dáng rất nghiêm túc của Cố Phong lúc này.
Đôi tay cho tới giờ đều là xử lý công vụ ở công ty kia, lúc này cầm chăn quấn màu lam nhạt của Cố Gia Duệ, tỉ mỉ bắt đầu quấn con tốt hơn. Đôi mắt kia cũng vô cùng nghiêm túc nhìn con, giống như không cho phép mình có một chút thả lỏng......
Còn rất cẩn thận, rất dụng tâm, trong lòng Dư Bảo Nguyên không khỏi sinh ra phán đoán như vậy.
Cố Phong liếc thấy Dư Bảo Nguyên đang nhìn mình, khẽ cười với cậu một cái, nhanh chóng hoàn thành quấn con, chờ sau khi giáo viên kiểm tra, ở dưới mặt bàn, lén dùng ngón út câu ngón út của Dư Bảo Nguyên.
Dư Bảo Nguyên đang muốn hất ra, nhưng vừa quay đầu nhìn thấy ánh mắt giống như cún lớn bị vứt bỏ của Cố Phong, động tác bỗng nhiên ngừng lại.
"Chỉ một ngón út," Cố Phong mang theo ngữ khí mong ngóng nhẹ nhàng nói, "Chỉ một lát, một lát là được."
Giáo viên tiếp tục bắt đầu giảng giải điểm quan trong của hộ lý trẻ sơ sinh, không ai nhìn thấy ngón tay Cố Phong dưới mặt bàn lén lút ngoắc ngón út của Dư Bảo Nguyên.
Đang ngồi đều là cha mẹ lần đầu, là các vợ chông ân ái còn mới mẻ, Cố Phong nghĩ, chỉ có hắn và Dư Bảo Nguyên là một đôi đặc biệt. Lúc mọi người đều có thể quang minh chính đại dắt tay vợ, yêu cầu một nụ hôn ấm áp, hắn vẫn chỉ có thể cầu xin một lát ngoắc tay.
Cơ mà cái này cũng đã đủ thỏa mãn, trong lòng Cố Phong cảm khái một tiếng, ít nhất Dư Bảo Nguyên không kháng cự hắn như vậy, đây chính là tiến bộ.
Lớp nuôi dạy trẻ 2 tiếng rưỡi kết thúc, cha mẹ trong phòng học từng người tản đi. Dư Bảo Nguyên khăng khăng muốn xuống đất đi hai bước, Cố Phong không lay chuyển được cậu, đành phải mình ôm con, một tay khác đỡ Dư Bảo Nguyên, không để cho cậu ngã.
Đi trên hành lang bên ngoài lớp một lát, bỗng nhiên một giọng nam vang lên sau lưng: "Bảo Nguyên, Dư Bảo Nguyên!"
Dư Bảo Nguyên quay người lại, nhìn thấy người đuổi theo sau lưng mình, kinh ngạc một tiếng: "Đỗ Hành? Sao cậu lại ở đây?"
Đỗ Hành là bạn học cấp 3 của cậu, cùng lớp với mình, quan hệ coi như không tệ. Sau đó thi đại học phát huy siêu thường, thi đỗ một trường đại học rất tốt ở tỉnh ngoài, bèn một mình xông ra ngoài. Hắn lại không thích giao tiếp trên mạng, vì vậy mấy năm nay cũng không có tin tức gì của hắn.
Không nghĩ tới, người đã trở lại, hơn nữa nhìn bộ dáng, lăn lộn không tệ.
Đỗ Hành nhìn Dư Bảo Nguyên cười cười, khơi mày về phía vợ đứng bên cạnh mình, "Nè, con gái tớ vừa ra đời, tớ với vợ tớ đi học lớp nuôi dạy trẻ. Vừa này lúc đi học tớ đã thấy cậu, lập tức vẫn không dám nhận cậu, giờ xác định rồi, qua tìm cậu nói chuyện chút."
Dư Bảo Nguyên kinh ngạc cảm khái nói: "Cậu cũng có con gái rồi!"
Vợ bên cạnh ôm một đứa trẻ vào trong ngực, trên mặt là nụ cười ấm áp hạnh phúc: "Con gái vừa mới sinh không lâu, anh xem."
Dư Bảo Nguyên duỗi đầu qua, chỉ thấy trong tã bọc, có một khuôn mặt nhỏ xíu.
Cậu duỗi tay trêu chọc: "Đáng yêu quá."
Hai người nhìn con của nhau, Đỗ Hành cũng không có bởi vì đứng bên cạnh Dư Bảo Nguyên cũng là đàn ông mà sinh ra ánh mắt khác thường, điểm này khiến Dư Bảo Nguyên rất an tâm.
Đỗ Hành khả năng cho rằng con của bọn họ là nhận nuôi, cậu nghĩ, vẫn là đừng nói chuyện con là mình sinh ra với Đỗ Hành, miễn dọa chết hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.