Sáng thứ hai, trường học tổ chức lễ chào cờ, sau đó thầy hiệu trưởng cũng lên bục phát biểu, thầy tuyên dương các em học sinh đã nỗ lực phấn đấu trong kì kiểm tra học kì hai này, cũng không quên vinh danh những học sinh xuất sắc nhất.
“Hôm nay, thầy muốn vinh danh các em học sinh có thành tích tốt nhất trong kì thi giữa học kì II, nhất là các em học sinh lớp chuyên, các em sau được thầy gọi tên vui lòng lên bục nhận lấy phần thưởng!”
“Yeah!” Hiểu My ngồi bên cạnh Hoàng Việt vô cùng khoái trá, còn Kiều Linh thì mặt mũi có vẻ không quá vui, haiz, Hoàng Việt cũng thật khó xử a, lần này giỏi nhất trường không ai khác ngoài Hiểu My rồi.
Đúng như hắn dự đoán, người đầu tiên được thầy hiệu trưởng vinh danh gọi tên đó chính là Hiểu My: “Em Hiểu My lớp 12A1, thành tích quá xuất sắc, các môn kiểm tra đều được 10 điểm!”
“Wow!”
“Ôi trời...”
“Tin được không!”
“Hiểu My quá giỏi!”
“...”
Đám học sinh các lớp không ngừng trầm trồ, Hiểu My không chỉ xinh đẹp mà còn học giỏi, xem ra lần này chắc chắn cô giỏi hơn Kiều Linh rồi, Kiều Linh mấy lần trước cũng khó mà được điểm tuyệt đối tất cả các môn a.
Hiểu My đầy tự hào bước lên bục nhận phần thưởng do thầy hiệu trưởng đích thân trao, các thầy cô ngồi phía dưới cũng không ngừng vỗ tay, nhất là thầy Tú chủ nhiệm, thầy Tú rất mừng khi em học sinh này của lớp mình đạt thành tích tốt như vậy, lại thêm cô bé này lại là cháu của bộ trưởng bộ Giáo Dục và Đào Tạo nữa chứ.
“Ba...ba...ba!” Các học sinh không ngừng vỗ tay bôm bốp, tuy rằng không quá vui nhưng Kiều Linh cũng vỗ tay cùng.
Tiếp theo, thầy hiệu trưởng dĩ nhiên là sẽ gọi tên Kiều Linh và Hoàng Việt: “Tiếp theo thầy xin mời hai em Kiều Linh và Hoàng Việt lên, hai em cũng có những thành tích rất tốt!”
Dừng một chút, thầy nói tiếp: “Bạn Thanh Thúy lớp 12B1, bạn Hoài An lớp 12B1, bạn Thanh Hà lớp 12C1, ba em cũng lên nhận phần thưởng đi, các em học sinh còn lại cần học hỏi những bạn này, và cố gắng nhiều hơn!”
Đám học sinh phía dưới đầy vẻ ngưỡng mộ nhìn về từng người bước lên bục trao thưởng, thầy hiệu phó là người phụ trách trao thưởng cho đám người Hoàng Việt, Hoàng Việt cũng không biết phần thưởng sẽ là gì đây, chút nữa vào lớp phải mở ra xem ngay mới được.
Sau khi thông báo phổ biến một ít điều cần chú ý trong tuần này, thầy hiệu trưởng cho các bạn học sinh vào lớp, trên đường đi về lớp mình, mọi người không ngừng chúc mừng Kiều Linh, Hiểu My và Hoàng Việt, nhất là Hiểu My, được các bạn trong lớp tung hô đến tận trời xanh.
“Cũng do mình may mắn trúng tủ thôi, he he!” Hiểu My cười tinh nghịch.
“Cậu khiêm tốn quá My ạ, có ai may mắn trúng tủ mà 10 hết các môn chứ!” Hoàng Tuấn không cho là đúng.
Lần này, thành tích của Hoàng Tuấn tuy cũng không tệ nhưng cũng không được xếp vào tốp đầu a, trung bình điểm các môn của cậu ta chỉ khoảng 8,3. Nhưng theo Hoàng Việt, Hoàng Tuấn làm được như thế là có tiến bộ lắm rồi, sau này nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ hối đoái thuốc tăng trí lực trung cấp cho thằng bạn này.
Vào lớp rồi, Hoàng Việt, Kiều Linh và Hiểu My lập tức mở hộp phần thưởng ra.
“Ha ha!” Mọi người cười hề hề, thì ra là tặng một lốc nước cốt gà brand’s, phải nói trong học tập, dinh dưỡng rất quan trọng, nhất là trí óc muốn minh mẫn cần có rất nhiều dưỡng chất, loại nước cốt gà này lúc trước rất hay được quảng cáo trên tivi, báo đài, rằng có thể giúp cho học sinh tập trung tinh thần, cung cấp đầy đủ dưỡng chất cho một bộ não khỏe mạnh.
Xem ra thầy hiệu trưởng cũng đầy thâm ý a, thầy muốn các bạn học sinh được đà tiến tới, biết chăm lo cho bản thân mình hơn, không chỉ bọn người Hoàng Việt, mà các học sinh khác khi biết bọn Hoàng Việt được tặng thứ này cũng sẽ học theo mà mua.
“Thứ này tớ hay dùng lắm, hiệu quả cũng ổn!” Một học sinh khác nói vô, sau khi nhìn thấy mấy phần quà của bọn người Hoàng Việt.
“Ồ...” Hoàng Việt dĩ nhiên không quan tâm lắm, về phần dinh dưỡng, hắn uống nước linh tuyền mỗi ngày, còn lo thiếu dưỡng chất sao, đầu óc lúc nào cũng trong trạng thái tốt nhất đây...
Thử mở nắp một lọ ra, uống thử thì Hoàng Việt cảm thấy cái này hơi khó uống, đúng vậy, nó có vị mặn, dù gì cũng là tinh chất của gà, chứ không phải là hoa quả hay gì đó, nhưng mà người ta mua nó là vì nó giúp ích cho bộ não, chứ cũng không phải là vì nó ngon, nên cũng không vấn đề gì.
Buổi trưa, khi Hoàng Việt về nhà, mẹ hắn liền bảo: “Ti, con chở mẹ đi đi, mẹ nghe nói những người sinh năm 1971 sẽ được giảm thêm 10% đấy!”
“Ách...” Hoàng Việt càng tin chắc là tên Tiểu Năm Cam giở trò rồi, xem ra hắn lo lắng mẹ hắn quá tằn tiện, nên phải nghĩ ra kế này, mà Hoàng Việt cũng không biết tên này thu thập được tin mẹ hắn mơ ước có một chiếc vòng đá quý ở đâu nữa, thật là, đúng là tai vách mạch rừng mà.
“Mẹ, không đi được đâu, là tên hôm bữa dụ mẹ đi đấy!” Hoàng Việt nghiêm túc nói.
“Cái gì, thật không con?” Mẹ Hoàng Việt hoảng hốt, cái tên hôm bữa là cái tên con trai trùm quận Nhất mà Hoàng Việt đã nói đó sao.
“Con nghĩ 99% là vậy, nên tốt nhất vẫn là không đi thì hơn, nhà chúng ta cũng không thiếu tiền, sau này con sẽ mua tặng mẹ một chiếc vòng thật đẹp!” Hoàng Việt cười hì hì.
“Ừ... May thật, nếu con không tinh ý, mẹ con ta chết chắc rồi, chắc chắn hắn có ý đồ gì với mẹ đây mà, không được, phải dặn ba con dạo này thấy gì giảm giá không được mua!” Mẹ Hoàng Việt không ngừng lau mồ hôi trên trán.
“Vâng, mẹ!”
...
Lúc này, tại tiệm đá quý Kim Phúc, trong một căn phòng kín, Tiểu Năm Cam đang ngồi chờ mẹ Hoàng Việt đến đây, hắn quyết định đích thân chờ đợi luôn, dù gì hắn đã nóng lòng muốn xử thằng nhóc Hoàng Việt kia lắm rồi.
“Tại sao lâu thế nhỉ, đã nhờ mấy bà hàng xóm công bố tin giảm giá theo năm sinh cho bã rồi mà ta!” Tiểu Năm Cam không ngừng lẩm ba lẩm bẩm, có vẻ thiếu kiên nhẫn.
“Thôi, làm một ván PUBG!” Tiểu Năm Cam lấy điện thoại ra bấm bấm, hắn cũng có sở thích chơi game, hơn nữa đã từng là cao thủ thi đấu chuyên nghiệp chứ chả chơi.
“Đại ca chơi game ạ, kéo em với!”
“Biến, mày gà chết!” Tiểu Năm Cam không hề cho thằng đàn em mặt mũi tốt, “Mày ra ngoài canh phòng, nhớ đừng để lộ bất kỳ sơ hở, đứng xa xa vào!”
“Vâng, đại ca!”
Tiểu Năm Cam bắn xong vài ván PUBG, còn chưa thấy mẹ Hoàng Việt tới, hắn tức muốn điên rồi.
“Chẳng lẽ mẹ con nhà nó nhận ra được điều gì?”
Thật sự, Tiểu Năm Cam rất khó xử, quận 1 là địa bàn của hắn, nhưng quận 1 và quận Tân Bình cách nhau chỉ có một cái quận 3, mà trong quận 3 này dân giang hồ quận 1 và quận Tân Bình ai cũng có tai mắt, nên không thể nào bố cục dụ mẹ của Hoàng Việt đến đây được.
Mà nếu đổi thành một quận khác, Tiểu Năm Cam lại không yên tâm, lỡ có một chút sơ suất nhỏ, tin tức truyền ra, dù gì bọn giang hồ quận 1 bọn hắn cũng rất hống hách, đắc tội không ít người, bọn khác mà biết được chút tiếng gió chắc chắn sẽ báo cho Nhân cá chép liền, vì vậy Tiểu Năm Cam chọn phương pháp hơi an toàn, vốn cho rằng gia đình Hoàng Việt còn non, sẽ không nghĩ tới, nào ngờ đâu giờ phút này chuyện gần như đã xôi hỏng bỏng không.
“Mày chờ ở đây, bả đến thì bắt liền, biết chưa?” Tiểu Năm Cam nói với một tên đàn em khác, hắn không có kiên nhẫn để chờ đợi, bây giờ hắn muốn dành thời gian thiết kế một bẫy rập mới cho Hoàng Việt chui vào.