Quả nhiên đúng như nàng nghĩ, sự việc không hề tốt đẹp chút nào.
Lúc này, tổng cộng có ba con Ma Thú từ trên đỉnh núi tuyết mạnh mẽ bay về phía này.
Ba con Ma Thú này cơ thể so với con voi còn lớn gấp mấy lần, hai cái răng nanh sắc nhọn mang tia lạnh lẽo chết chóc trên nền tuyết, dữ tợn mà khủng bố.
Lúc chúng xuất hiện nhanh như vậy, Tô Lạc cảm thấy có luồng sát khí hung ác ập vào mặt.
Trái tim nàng giờ phút này đột nhiên co rút lại, vô cùng đau đớn.
Sát khí cường đại...
Ba con Ma Thú này quả thật rất cường đại...
Chỉ là phóng ra một tia sát khí, cũng đủ khiến nàng hít thở không thông, trái tim cơ hồ vỡ vụn!
Ống tay áo Nam Cung Lưu Vân phất phơ bay trong gió, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Trên người hắn tỏa ra ý chí chiến đấu vô tận, thành công hấp dẫn ba con Ma Thú toàn bộ đều nhắm vào hắn.
Chờ đến khi ba con Ma Thú vây kín xung quanh rồi, tạo thế tấn công quanh Nam Cung Lưu Vân...
Nam Cung Lưu Vân rốt cuộc cũng động.
Trong lúc tuyết phủ đầy trời thế này, bóng dáng Nam Cung Lưu Vân giống như một làn khói nhẹ, đột nhiên ngay tại chỗ biến mất.
Ba con Ma Thú xoay mặt nhìn nhau.
Rất nhanh, bóng dáng Nam Cung Lưu Vân xuất hiện ở vị trí khác.
Tốc độ của hắn rất nhanh, gần như là di chuyển trong nháy mắt, khiến ba con Ma Thú cường đại kia xem đến hoa cả mắt.
Nam Cung Lưu Vân xuất hiện giữa không trung, trường kiếm ở trong tay đột nhiên xuất hiện từ trên trời chém xuống!
Nam Cung Lưu Vân, đã đến cấp mười!
Thân kiếm ẩn chứa linh lực trời đất, một kiếm chém ra, nhìn nhẹ nhàng như vậy, nhưng trong đó ẩn chứa sức mạnh tuyệt vời của trời đất.
“Phụt!”
Chỉ nghe thấy âm thanh kiếm đâm vào da thịt.
Chân sau của một con Ma Thú bị Nam Cung Lưu Vân quét qua, máu tươi lập tức phun ra bên ngoài.
Đôi mắt Nam Cung Lưu Vân nhíu lại.
Hắn dùng bảy phần lực, thế nhưng đối phương chỉ có tổn thương móng chân sau của một con, mà móng chân cũng không bị cắt bỏ.
Chẳng lẽ ba con này lại là...
Trong xe ngựa, đôi mắt Tô Lạc híp lại, khuôn mặt tái nhợt mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, từng giọt rơi xuống, sắc mặt tái nhợt đang cố ẩn nhẫn.
Tay phải nàng ấn vị trí trái tim, bởi vì, cường giả phát ra ý chí chiến đấu, bây giờ đối với nàng mà nói, lực sát thương vô cùng lớn.
Long Lân Mã nôn nóng bất an đạp chân liên tục, âm thanh nhỏ hí vang.
Tô Lạc khẽ thở dài một cái.
Ngay cả Nam Cung Lưu Vân cũng không chém giết được, có thể thấy mức độ da thịt đối phương dày như thế nào.
Phòng ngự mạnh mẽ như vậy, lại sống ở đất cực Bắc...
Xem ra, ba con Ma Thú này, chính là Bắc Đại Vương Giả Tuyết Lạc Toan Nghê Ma Thú!
Chủng tộc Tuyết Lạc Toan Nghê phát triển rất khó khăn, có thể tồn tại rất thấp, nhưng mà thiên phú của chúng lại vô cùng cao!
Nói về thiên phú, có thể đối đầu với Long Tộc. Đơn giả số lượng ít, mà từ đầu đến cuối khí hậu không thích hợp.
Nghe nói Tuyết Lạc Toan Nghê trăm năm mới sinh ra một con, nghe nói chúng vừa sinh ra đã là cấp năm rồi, cứ như vậy khi chúng lớn lên, đột phá cấp mười là việc vô cùng nhẹ nhàng.
Không nghĩ tới Tuyết Lạc Toan Nghê hiếm hoi lại xuất hiện ở nơi này, không phân biệt trắng đen mà công kích nàng và Nam Cung Lưu Vân.
Đây là vì sao chứ?
Lại nói Nam Cung Lưu Vân.
Một nhát kiếm Nam Cung Lưu Vân chém xuống, bị thương cũng chỉ là chân sau của một con Tuyết Lạc Toan Nghê.
Con này hiển nhiên là ca ca, hai con sau là đệ đệ.
Hai vị đệ đệ mắt nhìn thấy ca ca bị thương, trong mắt xuất hiện tia đỏ như máu! Hàm răng bén nhọn sột soạt khẽ nghiến.
“Gừ!”
Ba con Tuyết Lạc Toan Nghê cùng đồng thanh gầm rú, phát ra âm thanh rống giận kinh thiên động địa.
Tô Lạc chỉ cảm thấy trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, một ngụm máu tươi lập tức phun ra ngoài!
Nghe thấy tiếng rống giận, Long Lân Mã kinh sợ, cong chân cao lên, theo bản năng tìm cách sống khiến nó rải bốn chân chạy vọt về phía trước.