Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 1109: Cửa thứ sáu - thử triều (4)




Ba con linh sủng hợp thể, quả thực chính là đồ đập chuột tốt nhất.
Phẩm vị của ba con linh sủng này cũng khá là cao, người ta căn bản chướng mắt mắt ma thú chuột cấp thấp.
Chúng nó ba chuyên môn chọn thủ lĩnh ma thú chuột. 
Mà mấy con thủ lĩnh này tuy rằng không nhiều lắm, trong mấy ngàn con ma thú chuột cũng chỉ chiếm tỉ lệ 1%, nhưng mà, chúng nó có thực lực siêu quần, lấy một địch một trăm.
Ngay cả Bắc Thần Ảnh gặp được mấy con thủ lĩnh này, cũng chỉ có thể một chọi một chiến đấu.
Bọn họ sở dĩ không có biện pháp đối phó với biển chuột, nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì bị ràng buộc với mấy con chuột thủ lĩnh này. 
Nhưng mà, gặp ba con linh sủng hợp thể, mấy con thủ lĩnh đó chết chắc rồi!
Ba con linh sủng phân công vô cùng chuẩn xác!
Tụ Linh Thụ vươn lên dây leo màu vàng, vèo một tiếng quấn lấy thủ lĩnh ma thú chuột, một lúc sau, Tiểu Thần Long và cửu vĩ Tiểu Linh Hồ hai hung thần ác sát mà nhào lên. 
Hai con linh sủng cùng nhau, mỗi đứa kéo một bên.
“Rầm!” Một thanh âm vang lên.
Con thủ lĩnh ma thú chuột chỉ có thực lực cấp tám kia hoàn toàn không có sức phản kháng, trực tiếp bị xé rách thành hai mảnh. 
Từ đầu đến lòng bàn chân như bị một đao cắt qua, chỉnh tề gọn gàng vô cùng.
“Lạch cạch!”
Một viên tinh thạch rớt ra từ bên trong đầu của con chuột. 
Ma thú cấp bốn đã có thể tự mình sinh ra tinh thạch, nhưng cấp bốn cùng lắm cũng chỉ có thể ra màu đỏ.
Lấy tiêu chuẩn này để loại suy thì con chuột này chắc chắn sẽ rớt ra tinh thạch màu xanh lá.
Tinh thạch màu xanh lá cực hiếm đó nha, đại bổ! 
Thực lực của Tiểu Thần Long tuy mạnh, nhưng mà lại không linh hoạt bằng Tiểu Hồ Ly.
Tiểu Hồ Ly thừa dịp Tiểu Thần Long không chú ý, móng vuốt nhỏ đặt lên viên tinh thạch màu xanh lá kia, kéo về phía sau từng chút một…
Sau khi kéo ra khỏi tầm mắt của Tiểu Thần Long rồi thì, Tiểu Hồ Ly dùng móng vuốt gảy một cái, viên tinh thạch màu xanh lá kia trực tiếp bay vào trong miệng nó. 
Tiểu Hồ Ly nuốt một cái, tức khắc, viên tinh thạch màu xanh lá đó đã bị hủy thi diệt tích.
Nhưng mà, chiêu này không thể làm hai lần.
Bởi vì Tiểu Thần Long đã nhanh chóng phát hiện ra, đuổi theo sau mông Tiểu Hổ Ly đòi đánh. 
Tụ Linh Thụ vốn đã không cần tinh thạch, cho nên chỉ ở một bên nhìn chơi.
Cuối cùng, Tiểu Hồ Ly không có biện pháp, chỉ có thể ước định với Tiểu Thần Long, mỗi người một viên, lúc này mới bình ổn chiến tranh.
Ba con linh sủng phối hợp ăn ý, từng con thủ lĩnh ma thú chuột đều ngã vào dưới móng vuốt của bọn nó, giúp mọi người giảm bớt áp lực. 
Chúng nó cũng có được thu hoạch không tồi.
Chỉ nói riêng tinh thạch màu xanh lá, chúng nó mỗi người chia đến bảy tám viên, mặt khác còn rất nhiều tinh thạch màu xanh biếc chưa chia.
Nhưng mà thực đáng tiếc, không bao lâu sau, toàn bộ thủ lĩnh ma thú chuột đều bị chúng nó bắt hết. 
Khi chúng nó giết con thủ lĩnh ma thú chuột cuối cùng, đám chuột già còn lại không còn đường để trốn liên tục hét chói tai: “Các ngươi sẽ hối hận! Các ngươi tuyệt đối sẽ hối hận! Chuột vương của chúng ta nhất định sẽ vì con dân báo thù!”
Tiểu Thần Long nghe đến mức không kiên nhẫn, trực tiếp dùng móng vuốt chụp một cái, con chuột đáng thương này ngay tức khắc bị chụp vỡ đầu.
Tiểu Thần Long tùy tay chộp lấy viên tinh thạch màu xanh lá mới rơi ra. 
“Gào gào!” Cho ta, choa ta!
Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ đuổi theo Tiểu Thần Long, vội vàng vươn móng vuốt nhỏ.
Tiểu Thần Long nhìn nó, vươn móng vuốt nhỏ. 
Cửu Vĩ Tiểu Linh Hồ cười mị mắt, đồng thời cũng vươn móng vuốt nhỏ chuẩn bị nhận hàng.
Nhưng khi hai cái móng vuốt nhỏ chạm nhau trong nháy mắt, móng vuốt nhỏ của Tiểu Thần Long vòng ngược trở lại, viên tinh thạch màu xanh lá cuối cùng kia bị nó ném thẳng vào trong miệng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.