Tất cả mọi người đều cùng nhau lớn lên mà, dựa vào cái gì tẩu tử chỉ cho mỗi Bắc Thần Ảnh mà không cho bọn họ?
Bọn họ khó có thể đứng gần Tô Lạc, chỉ có thể đứng xa xa nhìn nàng.
Những gương mặt tuấn mỹ vô song, đôi mắt đáng thương trông mong, u u oán oán mà ngó Tô Lạc, rõ ràng lên án nàng không công bằng, mãnh liệt muốn được đối xử công bằng.
Tô Lạc không khỏi đỡ trán.
Đám người này đều là ai chứ!
Như thế nào cả một đám chuyện tốt không học, cố tình học ấu trĩ của Nam Cung Lưu Vân! Nàng nào phải người mẹ chăm sóc đàn con thơ?
Tô Lạc một tay chống nạnh, một cái tay khác bất đắc dĩ vẫy bọn họ.
Vì thế, hai tên thế gia ăn chơi trác tang liền thay đổi sắc mặt, tung ta tung tăng mà nhanh chóng bay tới, trong lúc tung tăng chạy tới cũng có liếc nhìn Nam Cung Lưu Vân một cái.
Tô Lạc từ trong không gian móc ra hai quyển bí kíp đưa cho hai người bọn họ: “Cho ngươi, Tiểu Lam là phong hệ, Tiểu Minh Tử là thủy hệ, lấy cả đi, cũng đừng nói ta bất công đó.”
Khi lấy bí kíp nàng đã nghĩ kỹ là phải chuẩn bị sẵn phần của bọn họ rồi.
“Vâng vâng!” Hai thế gia đệ tử không ngừng gật đầu, chân chó xông lên, một tên dùng tay quạt mát cho nàng, một tên lo rót nước cho nàng giải khát.
Nam Cung Lưu Vân sao có thể chịu đựng được Lạc nha đầu hắn sở hữu trên danh nghĩa lại bị hai tên thế gia này tiếp cận, hắn đứng khoanh tay, ánh mắt lạnh lẽo âm u trừng bọn họ.
Vì thế, hai tên nhanh chóng chạy trốn, lập tức tự động lăn đến bên người Bắc Thần Ảnh.
Vì thế, ba tên huynh đệ mỗi người đều có một quyển bí kíp hợp với mình, vây quanh khe khẽ nói nhỏ cùng nhau, hạnh phúc đến mức khóe miệng nhếch lên cao, làm cho đám người còn lại vốn không lấy được bí kíp tức điên lên.
Tô Lạc thấy bọn họ vừa lòng, trong lòng nàng cũng có chút thỏa mãn.
Khi nàng lựa chọn bí kíp, mấy đôi mắt kia chẳng khác nào đèn pha, giống như là dính chặt trên người nàng, nàng không cho lấy nhất định cũng sẽ đến lấy.
Nhưng thật ra Nam Cung Lưu Vân… Tô Lạc có chút hồ nghi mà gãi đầu.
Khi nàng vội vàng chọn lựa bí kíp, quên mất không chú ý tới Nam Cung Lưu Vân, nàng len lén liếc qua, hắn dường như không hề lo lựa chọn bí kíp…
Tô Lạc vừa định hỏi hắn thì bọn người Thái tử đã hùng hổ xông tơi.
Cặp mắt lạnh băng của Thái tử gắt gao nhìn chằm chằm Tô Lạc, quả thực hận không thể đem Tô Lạc bầm thây vạn đoạn!
Hắn hận!
Hắn quả thực là xưa nay chưa từng hận đến như thế.
Vốn dĩ hết thảy đều tốt đẹp, nhưng từ sau khi nha đầu thúi này xuất hiện, hắn bắt đầu trở nên xui xẻo, những chuyện xui đó nếu đem ra liệt kê, nghĩ lại đều thấy toàn chuyện đổ máu đáng thương.
Từ lúc bắt đầu bị nàng bày kế câu cá, thua một nghìn năm trăm tinh thạch màu xanh lá.
Lúc sau, bị Nam Cung Lưu Vân bày kế hố đi một nghìn năm trăm viên tinh thạch màu xanh lá.
Hơn nữa, hắn thật vất vả lao lực trăm cay ngàn đắng bắt được Tử Ngư Thủy Tinh còn bị nổ mạnh.
Nổ mạnh thôi vẫn chưa đáng nói, thế nhưng còn làm cho hắn bị thương tàn tạ!
Bọn Tô Lạc đều an toàn mà vượt qua thông đạo, một đường thẳng đi tới Bí Kíp Thất, đội ngũ của mình lại phải trải qua cửu tử nhất sinh, cuối cùng quân lính tinh nhuệ hắn mang theo đều gần như bị diệt toàn quân.
Chuyện làm cho Thái tử hắn tức giận nhất chính là…
Thật vất vả tiến vào Bí Kíp Thất này, mình còn bị đem ra làm vật thế thân, bị treo lơ lửng trên không! Đúng vậy, treo lên! Cao cao trên không trung!
Sau đó trơ mắt mà nhìn nha đầu thúi kia lựa bí kíp!
Nàng chọn lựa sung sướng còn chưa tính, nàng còn lấy một quyển ném một quyển, lãng phí bí kíp, xa xỉ như vậy, quả thực làm hắn muốn bóp chết nàng.
Thật vất vả mới ra được, bên trong thạch thất toàn là bí kíp, tất cả đều biến mất hắn chẳng được thứ gì!