Hoàng Hậu cong miệng cười: “Nếu như ngươi xé tờ biên lai đó, Bổn cung sẽ đồng ý với ngươi, toàn tâm dốc sức giúp ngươi phá hôn sự này.”
“Ngươi không tin sao?” Hoàng hậu thấy Tô Lạc không nói lời nào, cười lạnh.
“Ta tin.” Tô Lạc điềm đạm nói.
Đương nhiên Hoàng Hậu không thích để Nam Cung Lưu Vân và Dao Trì Lý gia thành thân với nhau, bởi nếu là như vậy, sau khi có sự hậu thuẫn của Dao Trì Lý Gia, thì Thái tử điện hạ còn lấy gì ra mà đấu lại với Nam Cung Lưu Vân?
Cho nên, cho dù Tô Lạc không đồng ý, Hoàng Hậu sẽ dùng mọi thủ đoạn để hủy bỏ hôn sự này. Hiện tại bà nói với Tô Lạc như vậy, chỉ là đang khi dễ nàng không hiểu việc mấu chốt trong vấn đề này mà thôi.
Tô Lạc trầm ngâm.
Nàng trầm ngâm không phải là do những lời nói của Hoàng Hậu, mà là đang mặc niệm thay Cảnh Đế.
Nếu như ông ta dám không hỏi Nam Cung Lưu Vân trước, giúp hắn chọn Dao Trì Tiên Tử, Nam Cung Lưu Vân sẽ làm ra chuyện gì? Tin chắc rằng, Cảnh Đế lúc đó sẽ chịu áp lực rất lớn.
Hoàng Hậu nhìn thấy Tô Lạc trầm ngâm như vậy, tự cho rằng bản thân đã nắm được tám chín phần thắng, điệu cười càng tỏ ra đắc ý hơn nữa.
“Cầm tới đây.” Hoàng Hậu chủ tay về phía Tô Lạc.
“Cái gì?” Tô Lạc làm bộ không hiểu.
“Tô Lạc, ngươi không cần phải giả ngốc như vậy nữa, ngươi còn cần sự trợ giúp của Bổn cung, nếu không, Tấn Vương Điện hạ chắc chắn sẽ lấy Lý Dao Dao.” Hoàng Hậu dứt khoát nói: “Cho nên, nhanh đưa giấy nợ ra đây.”
Tô Lạc đột nhiên cười, cười tươi như hoa: “Hoàng Hậu nương nương, trong mắt người, ta là một người ngu ngốc vậy sao?”
“Ngươi... nói cái gì?” Hoàng Hậu kinh ngạc nhìn bộ dạng tươi cười của Tô Lạc. Câu nói này của Tô Lạc, khiến Hoàng Hậu thu lại ánh nhìn.
“Hoàng Hậu nương nương, nếu như để Dao Trì Tiên Tử gả cho Nam Cung Lưu Vân, vậy Cung Dao Trì sẽ dốc toàn lực trợ giúp cho Nam Cung Lưu Vân, tới lúc đó Thái tử sẽ không còn một cơ hội nào, Thái tử thất thế, thì những ngày tới của Hoàng hậu cũng sẽ không được dễ chịu gì đâu.”
Tô Lạc cười nhìn Hoàng Hậu, sau mỗi lời nói của nàng, sắc mặt của Hoàng Hậu lại tái nhợt đi một phần.
“Cho nên, người muốn ngăn chặn việc thành thân của Nam Cung Lưu Vân và Dao Trì Tiên Tử nhất chính là Hoàng Hậu người đó, còn ta thì việc gì phải vội?” Tô Lạc mở hai tay ra nhún vai, cười vô tội.
Sự tức giận hiện rõ trên mặt Hoàng Hậu.
Bà không ngờ rằng nha đầu thối này không những không chịu kế chia rẽ li gián của bà, mà cũng không bị bà mê hoặc, cuối cùng lại còn dám phản đòn lại!
Trống ngực Hoàng hậu đập liên hồi: “Nha đầu thối của ngươi không biết tốt xấu là gì! Nam Cung Lưu Vân chắc chắn có thể chống lưng cho ngươi, nhưng lẽ nào hắn còn có thể bảo vệ cho cả Tô Phủ nữa sao? Ngươi làm như vậy là muốn ép cả Tô Phủ xuống địa ngục hết sao!”
Tô Lạc lại kinh ngạc lớn tiếng nói: “Hoàng Hậu nương nương, cho dù người có ghét ta, cũng không thể ra tay với Tô Phủ!”
Những lời này vô cùng kinh thiên động địa, vang tận trời xanh.
Không chỉ những người trong thư phòng cách đó không xa có thể nghe rõ một một, mà ngay cả cung nữ thái giám ở phía xa cũng đều nghe rõ từng chữ.
Hoàng Hậu tức đến đỏ mặt!
Lúc còn ở nhà mẹ đẻ bà là con một của nhà quyền quý, bây giờ là Hoàng hậu dưới một người trên vạn người, trước nay chưa từng có người dám lớn tiếng với bà.
Hoàng Hậu tức giận cầm chén trà bên cạnh mình ném về phía người Tô Lạc...
Khi chén trà còn cách ngươi Tô Lạc khoảng ba thốn nữa, Tô Lạc cũng không khách khí gì mà ngồi thụp xuống, tránh chén trà đang bay qua.
Tô Lạc đã chuẩn bị trước việc Hoàng Hậu có thể sẽ tức vô cùng tức giận, cho nên phản ứng rất nhanh.
Cùng lúc này, Nam Cung Lưu Vân xuất hiện.
Chỉ nhìn thấy ống tay áo khẽ phất lên, một trận gió cuộn lại.
“Ầm...” cốc trà đó không rơi xuống đất, mà lại bị chân Nam Cung Lưu Vân đỡ lấy đá về phía Hoàng Hậu!