Bởi vì bọn họ thế nhưng phát hiện sáu cái hỏa cầu nhỏ kia đâm vào sáu viên hỏa cầu to với tư thế nghiền ép tuyệt đối!
Sau đó?
Sau đó sáu cái hỏa cầu nhỏ màu đỏ sậm nhanh chóng cắn nuốt hỏa cầu to, không đến vài giây, hỏa cầu to đã hóa thành tro tàn, biến mất trong không khí.
Sáu người áo xanh hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy kinh diễm trong đáy mắt của nhau.
Lấy hỏa công hỏa thì cũng đành, thế nhưng còn có thể dùng hỏa cầu nhỏ thắng tuyệt đối hỏa cầu to? Này mẹ nó là tình huống gì? Bọn họ hoàn toàn không hiểu!
Tiểu Thần Long cảm thấy hỏa cầu nhỏ cắn nuốt hỏa cầu to còn chưa đã ghiền, vì thế nó thao tác hỏa cầu nhỏ hung hăng đập lên sáu người áo xanh.
Kỳ thật sáu người áo xanh này thực lực đều không kém.
Ít nhất chỉ cần hai người đã có thể bám trụ bọn Lam Tuyển.
Nhưng biểu hiện lên sân khấu của Tiểu Thần Long thật sự là quá dọa người, thế nên bọn họ đánh giá tu vi của Tiểu Thần Long rất cao.
Sáu người áo xanh bị Tiểu Thần Long bám trụ, trong lúc nhất thời lâm vào hỗn chiến.
Bỗng nhiên, linh lực quanh thân Tô Lạc bạo phát tràn ra ngoài, từng cơn sóng gợn mà mắt thường có thể thấy được nhộn nhạo tràn ra.
Giữa trời đất phát ra tiếng vang ong ong ong.
Tất cả mọi người đều biết, Tô Lạc tiến giai thành công.
Tô Lạc chậm rãi mở mắt ra trên linh đài.
Ánh vào mi mắt chính là một chiến trường hỗn loạn.
Đao kiếm giao nhau, nguyên tố công kích, chỉ thấy chung quanh tràn đầy màu máu, các loại nguyên tố nổ tung, khẩn trương mà náo nhiệt.
“A!” Bỗng nhiên, Bắc Thần Ảnh bộc phát ra tiếng kêu đau.
Vốn Lý Ngạo Khung phát hiện Tô Lạc tiến giai thành công, tức khắc thẹn quá thành giận, hắn đánh một chưởng thật mạnh về phía Bắc Thần Ảnh, Bắc Thần Ảnh vốn đã nỏ mạnh hết đà tức khắc bị đánh bay, cả người bay ra ngoài theo hình vòng cung.
Lý Ngạo Khung nơi nào còn có tâm tư quan tâm đến Bắc Thần Ảnh, mũi chân của hắn chỉa xuống đất, cả người như đại bàng giương cánh, bay nhanh tập kích về phía Tô Lạc.
Khi hắn đang bay lại đây, trong tay cũng không nhàn rỗi.
Lôi điện lóe ánh sáng mạnh lóe lên, ném thẳng về phía Tô Lạc.
Lôi điện công kích!
Pháp thuật công kích đáng sợ nhất!
Tuy rằng đã thành công lên cấp năm, nhưng khi phải đối mặt với con quái vật khổng lồ Lý Ngạo Khung đã cấp bảy này, Tô Lạc vẫn như cũ nhỏ yếu giống như con nít.
“Dừng hình!” Tô Lạc trong cái khó ló cái khôn, triệu hồi Đại Hư Không Thủ Ấn.
Lúc này, Đại Hư Không Thủ Ấn của Tô Lạc đã tu luyện đến cấp thứ hai, tu luyện ra không gian hư vô, tuy rằng không gian hư vô này còn không to bằng cái sân bóng đá.
Nhưng lại rất hữu hiệu!
Lôi điện kia mang theo khí thế lôi đình vạn quân! Khí thế dũng mãnh không thể đỡ nổi!
Tô Lạc thật sự rất may mắn, nàng không thể tính toán được thời gian và tốc độ chính xác, lại có thể bắt được lôi điện kia vào trong không gian hư vô không lệch một li.
Nhìn tia chớp hình rồng đang không ngừng điên cuồng chuyển động bên trong không gian hư vô rồi từ từ biến mất, Tô Lạc lúc này mới dám lau mồ hôi.
Nếu bị lôi điện của Lý Ngạo Khung bổ trúng, lúc này nàng chỉ sợ đã cháy đen.
Tô Lạc thật là may mắn, nhưng Lý Ngạo Khung lại tức giận đến cơ hồ muốn nội thương!
“Nha đầu thúi, có thể ngăn cản lần đầu tiên, xem lần thứ hai ngươi ngăn cản như thế nào!” Lý Ngạo Khung cười lạnh, động tác trong tay lại không hề chậm.
Chỉ thấy hắn niết nát một khối ngọc bội, sau đó mặc niệm trong miệng, linh lực trong tay bạo phát mà ra, ở giữa không trung ngưng tụ thành từng đạo lôi điện.
Lần này lôi điện long xà không chỉ có một cái, mà là vô số cái, hơn nữa những lôi điện long xà này còn đang không ngừng trở nên mạnh hơn.
Trong lòng Tô Lạc hiện lên sự sợ hãi!
Làm sao bây giờ? Nếu Lý Ngạo Khung ngưng tụ thành công, nàng sẽ không còn chỗ trốn nữa.
Lần này Lý Ngạo Khung rõ ràng là trả mọi giá để lấy mạng nàng!
Ngọc bội mà hắn bóp nát kia rất có khả năng là bảo mệnh linh phù mà trưởng bối cho hắn!
Hắn lúc này đang muốn được ăn cả ngã về không!