Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 688: Thần linh trên trời (4)




Một lượng tinh thần lực khiến người ta phải sợ hãi bắn ra, bao phủ cả người Lý Ngạo Khung.
Lúc này, hắn đạm mạc, lãnh ngạo, giống như sát thần đứng giữa đất trời, toàn thân tràn ngập sát khí khủng bố, khí tức hắc ám kia quả thực khủng bố tới cực điểm, tựa hồ có thể trực tiếp nhảy vào trong thân thể của người khác, chạy thẳng đến sâu trong linh hồn, khiến người ta ngay cả phản kháng cũng không làm được.
Đây là cường giả.
Đây là sức mạnh khủng bố tới từ linh lực và tinh thần lực của cường giả cấp chín sau khi dung hợp.
Cho dù là người có tinh thần lực mạnh mẽ như Tô Lạc, trong lòng cũng hiện lên sợ hãi.
“Chỉ có thể bóp nát ngọc giản.” Hai con mắt đỏ sậm của Tô Lạc gắt gao nhìn chằm chằm Lý Ngạo Khung, trong tay nắm chặt ngọc giản màu trắng kia.
Tuy rằng Đại Hư Không Thủ Ấn còn chưa học xong, nhưng hiện tại sinh mệnh nàng đang chơi đu dây với tử thần, vẫn là bảo vệ mạng sống quan trọng hơn.
Ngay cả mạng cũng không có thì làm sao mà tu luyện?
Tuy rằng thật đáng tiếc, nhưng đây sẽ là lựa chọn chính xác.
Tô Lạc hạ quyết tâm, dùng sức niết nát cái ngọc giản màu trắng kia, nhưng ngay sau đó, đôi mắt của nàng trừng lớn, hận không thể đập bay ngọc giản trong tay ra ngoài!
Lúc này, Tô Lạc nếu có thể nói, nàng rất muốn bóp chết lão cha khùng điên kia của Tiểu Thần Long!
Đờ mờ có ai còn lừa đảo hơn hắn không?
Khi nàng muốn ấn vỡ cái ngọc giản này thì lại phát hiện dù bóp như thế nào cũng không bóp nát được, trong đầu lại xuất hiện một câu nói vô cùng máy móc và lạnh nhạt: Chưa học xong, không được bóp nát.
Cái gì kêu dậu đổ bìm leo?
Xui xẻo như Tô Lạc chính là dậu đổ bìm leo!
Lúc này Tô Lạc đã nhăn mặt thành trái khổ qua, mà công kích cường đại kia của Lý Ngạo Khung sẽ đến ngay lập tức.
Từng đạo sấm chớp kia phảng phất như có thể xé rách không gian, trong chớp mắt đã tới trước mắt Tô Lạc.
Giờ khắc này, Tô Lạc dường như thấy cả bầu trời đều bị biển lôi lấp đầy.
Lôi điện mãnh liệt cuồng bạo lập loè hoa mỹ xinh đẹp vô cùng, lại cũng mang theo công kích cường đại khiến người ta phải giật mỉnh, vờn quanh cần cổ tinh tế của Tô Lạc, một vòng lại một vòng.
Tô Lạc không thể ngăn cản.
“Tẩu tử!” Bắc Thần Ảnh chạy tới đây, nhìn thấy cảnh tượng này, tức khắc dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất.
Hắn cách thậtxa, tuyệt vọng mà lại nôn nóng vọt tới chỗ của Tô Lạc.
Xong rồi, xong rồi, xong rồi... Tẩu tử sẽ bị đốt trọi, khi Nam Cung trở về, bọn họ tuyệt đối cũng sẽ bị bỏ vào đống lửa đốt thành tro!
“Tẩu tử!” Lam Tuyển lúc này cũng như đạn pháo phóng về phía Tô Lạc.
Trong mắt hắn phát ra sát khí! Hắn thề, nếu Tô Lạc thật sự xảy ra chuyện, nhất định sẽ giết đến tận Dao Trì Lý gia!
Đôi mắt luôn luôn nhập nhèm mơ màng của Tiểu Thần Long lúc này đã ướt át, trong mắt tràn đầy màu đỏ hận thù!
“Ngao ngao ngao!” Tiểu Thần Long thống khổ tru lên!
Từng đợt lôi điện đó thít chặt cần cổ tinh tế củaTô Lạc, quấn quanh một vòng lại một vòng.
Đây là đang tra tấn nàng, rõ ràng là muốn bóp chết nàng!
Tô Lạc chỉ cảm thấy cổ đau đế mức sắp ngất đi rồi.
Nàng bị bóp cổ vô cùng đau, sắc mặt đỏ lên, đầu óc dần mơ hồ, tùy thời sẽ chết đi.
“Ngao!” Tiểu Thần Long ngửa mặt lên trời rú lên một tiếng, thân mình nho nhỏ như lò xo vọt tới Lý Ngạo Khung!
Nó nhắm ngay cẳng chân của Lý Ngạo Khung cắn xuống một ngụm thật mạnh.
Tiểu Thần Long xuất quỷ nhập thần, tốc độ cực kì nhanh, nhưng lúc này Lý Ngạo Khung thật sự quá cường đại, cho nên hắn có thể bắt lấy Tiểu Thần Long.
“Không muốn Dao Trì Lý gia biến mất trên đại lục thì buông nó ra!” Tô Lạc lạnh băng nhìn chằm chằm Lý Ngạo Khung!
“Nha đầu thúi, chết đến nơi còn dám uy hiếp ta, tìm chết!” Lý Ngạo Khung tăng thêm lực vào vòng lôi điện đang quấn quanh cổ nàng, Tô Lạc tức khắc thống khổ mà rên rỉ một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.