Vốn dĩ bọn họ muốn ngăn cản Tô Lạc tham gia, rốt cuộc nếu xảy ra chuyện gì bất trắc, ai cũng không thể công đạo với Nam Cung.
Nhưng là, Tô Lạc nói gì cũng đều không đồng ý, còn lấy may mắn luôn luôn giúp nàng thoát hiểm trong gang tấc ra mà làm chứng.
Ba người bất đắc dĩ, chỉ có thể để nàng đi.
“Ừ!”
Tô Lạc gật đầu, nhét Tiểu Thần Long vào trong lòng ngực, rồi sau đó không chần chờ nữa, thân hình khẽ nhúc nhích, đạp Linh Vũ Bộ hướng đến cổng vào của Động Ma Qủy.
Nhìn bóng dáng Tô Lạc rời đi, nghĩ đến đồ vật mà Lý Dao Dao mang vào, Lý Nghiêu Tường và Lý Ngạo Khung liếc nhau, đều nhìn thấy nụ cười giả tạo trong mắt nhau.
Tô Lạc, ngươi đã là sự tồn tại cực kỳ uy hiếp đến Dao Trì Lý gia, mặc kệ như thế nào, lần này ngươi phải chết!
Tô Lạc vào Động Ma Qủy sau Dao Trì tiên tử một bước.
Dao Trì tiên tử hiển nhiên sớm đã có mục tiêu, vì không để Tô Lạc đuổi kịp, tốc độ của nàng tăng lên tới cực hạn, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi.
Động Ma Quỷ có vô số Ma Quỷ Binh, thực lực có từ cấp một đến cấp bốn.
Thực lực của binh vương từ cấp năm đến cấp sáu.
Mà Thủ Lĩnh luôn từ cấp bảy trở lên.
Thân hình Tô Lạc giống như một sợi khói nhẹ, nhanh như tia chớp chạy vào hướng thông đạo.
Ánh sáng trong con đường này thật tối.
Vốn dĩ Tô Lạc có thể rất dễ dàng mà đánh ra tiểu hỏa cầu dùng để chiếu sáng, nhưng nàng lại không làm như vậy.
Bởi vì ánh sáng thực dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của địch quân, đến lúc đó nếu có cả một đám Ma Quỷ Binh kéo đến, vậy nàng thật sự nhất định phải chết.
Trong luồng ánh sáng hắc ám, phạm vi chiếu rọi chỉ có trăm mét.
Trong vòng trăm mét, căn bản nhìn không thấy thân ảnh của Dao Trì tiên tử.
Trong lòng Tô Lạc hiện lên một nụ cười lạnh.
Dao Trì tiên tử có bản đồ thì sao, nàng có một con Tiểu Linh sủng sẽ tự động tầm bảo sao?
Tô Lạc vỗ Tiểu Thần Long trong lòng ngực đang tò mò chui đầu nhỏ ra, thân hình nhanh chóng chạy qua con đường tối.
Không biết đã chạy mất bao lâu, rốt cuộc nàng cũng nhìn đến ánh sáng phía trước.
Thực hiển nhiên là đã tới điểm cuối của con đường.
Cuối con đường là một cánh cửa sắt.
Vốn dĩ nên có xiềng xích khóa lại, nhưng hiện giờ đã bị người dùng chưởng bổ ra, xiềng xích chia năm xẻ bảy, rơi rụng trên mặt đất.
Thực hiển nhiên, đây là do Dao Trì tiên tử làm.
Có người mở đường cho nàng, điểm này thật ra không tồi.
Tô Lạc ôm Tiểu Thần Long, bước chân thoải mái mà đi vào.
Phía sau cánh cửa là một cung điện rộng lớn.
Bốn phía trống rỗng, cái gì đều không có.
Chỉ trừ bỏ Ma Quỷ Binh đầy đất.
Trên mặt đất có một đám Ma Quỷ Binh, mới vừa chết đi nên còn chưa có biến mất, thực hiển nhiên là do Dao Trì tiên tử làm.
Động Ma Quỷ sở dĩ được gọi là luyện ngục phần lớn là vì đám Ma Quỷ Binh này.
Ma Quỷ Binh chết đi sẽ hóa thành sương mù, sau một khoảng thời gian sẽ ngưng tụ lại.
Nói cách khác, những Ma Quỷ Binh vốn đã không có sinh mệnh này, dù có giết như thế nào cũng không giết hết được.
Bởi vì chúng nó sẽ chết mà sống lại.
Nhưng mà hiện tại bọn nó vừa mới chết không lâu, thân thể còn chưa biến mất, cho nên mới bị Tô Lạc đụng phải.
Nhưng vào lúc này, Tiểu Thần Long bỗng nhiên từ trong lòng ngực Tô Lạc nhảy ra.
Chỉ thấy nó nhảy bổ như tia chớp vào một con Ma Quỷ Binh, một ngụm cắn xuống “Thi thể” của nó!
Điều làm Tô Lạc ngạc nhiên chính là…
Con Ma Quỷ Binh kia thế nhưng... Thế nhưng biến thành một đoàn sương mù, sau đó bị Tiểu Thần Long một ngụm hít vào.
Như thế lặp lại, như thế lặp lại.
Tiểu Thần Long liên tiếp không ngừng hấp thu, nuốt vào trong bụng toàn bộ Ma Quỷ Binh trên mặt đất!
Tô Lạc quả thực xem ngây người, một lúc lâu sau mới hồi phục tinh thần lại, bế lên Tiểu Thần Long, bẻ răng của nó ra, tinh tế kiểm tra: “Ngươi này thật đúng là... Có thứ gì mà ngươi không ăn sao?”
Nàng phát hiện thiên phú của Tiểu Thần Long quả nhiên vô cùng mạnh mẽ luôn!