Đối mặt với sự tấn công mãnh liệt từ phía nàng, cho dù có là ma quỷ binh không sợ sinh tử cũng không thể tiến lại gần nàng được.
Thế nhưng, tình hình của Dao Trì tiên tử không ổn chút nào.
Do bị thu hút bởi thiên linh thủy thượng phẩm, ngày càng có nhiều ma quỷ binh tụ lại về phía nàng.
Liếc mắt nhìn qua, lượng ma quỷ binh dày đặc tiến lên mãnh liệt như thủy triều, liên tục không dứt.
Trong lòng Dao Trì tiên tử cảm thấy sợ hãi, đồng thời lại có cảm giác vô cùng phẫn nộ!
Lúc này, nàng chỉ hận không thể chém Tô Lạc thành nghìn mảnh!
Nhưng, giết Tô Lạc lúc nào mà chẳng được, hiện giờ, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn.
Dao Trì tiên tử bất chấp tất cả mọi thứ, tay nàng đột nhiên xé mạnh chiếc váy màu trắng đang tung bay như tiên nữ.
Dao Trì tiên tử cắn răng, ném chiếc váy màu trắng về phía ma quỷ binh tập trung dày nhất.
Những tên ma quỷ binh này xông lên không phải vì muốn liếm thiên linh thủy trên người nàng hay sao? Trên chiếc váy này cũng dính rất nhiều thiên linh thủy, cũng đủ để khiến bọn chúng phải tranh giành nhau chứ!
Lúc này, trên người Dao Trì tiên tử chỉ mặc một chiếc áo mỏng màu trắng, sắc mặt lộ ra vẻ lo lắng.
Nhìn thấy đám ma quỷ binh xé rách chiếc váy màu trắng thành từng mảnh, mắt nàng lóe lên một tia nham hiểm độc ác.
Lúc này không đi thì đợi đến lúc nào nữa?
Dao Trì tiên tử xoay người bay vút đi.
Song, trên đầu nàng lại bị hắt nhiều thiên linh thủy nhất, việc này không thể giấu được mấy tên binh vương.
Thế là, năm tên binh vương trong nháy mắt đã đứng lên đi theo phía sau Dao Trì tiên tử.
Lý Dao Dao gần như tức đến nỗi suýt chết.
Nàng rất muốn quay đầu để nói cho bọn chúng biết, thật ra thiên linh thủy này là do Tô Lạc hắt lên người nàng, muốn tìm thì đi tìm Tô Lạc ấy.
Thế nhưng, đối với những ma quỷ binh như trẻ con linh trí còn chưa tới ba tuổi đó, thì lời này có ích lợi gì chứ? Hoàn toàn là đàn gảy tai trâu mà!
Phía trước là một cánh cửa.
Lý Dao Dao xúc động trong lòng, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ.
Chỉ cần tiến vào được cánh cửa sắt màu đen này, sau đó đóng cửa lại, thì mấy tên binh vương này sẽ không đuổi theo nàng được nữa.
Nghĩ như vậy, Lý Dao Dao liền tăng tốc.
Nàng ngưng tụ tất cả linh lực ở dưới chân, hi vọng có thể vọt vào trong thời gian ngắn nhất!
Thế nhưng, đúng vào thời khắc quan trọng này.
Đúng lúc Lý Dao Dao sắp bay vào phía trong cánh cửa kia.
Bỗng nhiên, một thùng nước ở bên trên cánh cửa được đổ xuống!
Tiếng nước chảy “rào rào” khiến cho Lý Dao Dao sợ chết khiếp!
Thế nhưng, khi nàng ngửi thấy mùi đó, trong lòng liền giật mình!
“Tô Lạc, ngươi sẽ không được chết tử tế! Ngươi cút ra đây cho ta! Cút ra đây!”
Lý Dao Dao lắc đầu, cả người đều ướt đẫm.
Nàng không thể nào ngờ được Tô Lạc đã gài bẫy ở cánh cửa này, đợi nàng đi vào bên trong, thiên linh thủy lại được đổ xuống khắp người nàng!
Thiên linh thủy ở trong thùng cũng không nhiều lắm, hầu như chỉ đổ lên người nàng, không đổ xuống dưới đất được bao nhiêu.
Mắt của năm tên binh vương ở phía sau lập tức sáng lên!
Tên nào cũng nhìn chòng chọc vào Dao Trì tiên tử, hận không thể lột bỏ hết y phục trên người nàng!
Đương nhiên, thứ bọn chúng muốn là y phục, chứ không phải người.
Thơm quá, thơm quá đi thôi!
Năm tên binh vương kích động liếm lưỡi, tăng tốc đuổi theo Lý Dao Dao!
Đúng lúc này, một bóng người từ phía sau đột ngột bay tới.
Năm tên vương binh nhìn thấy người đang tiến tới, trong lòng liền kinh hãi, tên nào cũng cúi người quỳ xuống.
“Thủ lĩnh đại nhân.”
Toàn thân tên thủ lĩnh mặc đồ đen, nhưng mà ngũ quan đó… Hai mắt lồi ra, mũi khoằm, miệng vẩu, quả thật là vô cùng xấu xí, kinh khủng nhất chính là làn da trên khuôn mặt đó.
Vừa đen vừa trắng, chuyển động nhúc nhích, giống như có vô số côn trùng lúc nhúc trên mặt, nhìn trông cực kỳ ghê tởm.
Lúc này hắn đứng thẳng ngạo nghễ, toàn thân tỏa ra không khí âm u lạnh lẽo.
Hắn nhìn Lý Dao Dao, ánh mắt nham hiểm, sắc bén mà thẳng thừng: “Ngươi tự cởi, hay là bổn vương giúp ngươi cởi?”