“Bao tay kim tằm sợi bạc. Đây là thứ gì vậy?” Tô Lạc nhỏ giọng hỏi.
Những đệ tử trẻ tuổi của mười gia tộc lớn, ai cũng có kiến thức uyên bác.
Tử Nghiên cười khổ lắc đầu: “Bao tay kim tằm sợi bạc là từ con tằm vàng nhả ra sợi bạc chế tạo thành. Có thể ngươi chưa từng nghe qua kim tằm, nhưng khẳng định cũng thấy qua đồ ăn của kim tằm.”
“Cái gì?”
Tử Nghiên liên tục cười khổ: “Kim tằm vốn rất hiếm, muốn nuôi nó thì phải vô cùng hao công tổn sức, bởi vì đồ ăn của kim tằm là tinh thạch, hơn nữa ít nhất là tinh thạch cấp sáu trở lên.”
“…’ Tô Lạc cũng không nói được gì.
Tử Nghiên thở dài: “Cho nên số lượng kim tằm rất ít, muốn nhả ra sợi đủ chế tạo thành một đôi bao tay, ít nhất cũng phải một trăm con kim tằm nhả sợi trong mười năm.”
“…” Khóe miệng Tô Lạc hơi kéo ra.
Thật đúng là xa xỉ.
Cuối cùng Tử Nghiên kết luận: “Bao tay kim tằm sợi bạc chắc chắn vô cùng, tính phòng ngự cũng rất mạnh, cường giả cấp tám cũng khó có thể phá phòng ngự được, cho nên dùng để hái Tương Tư Nhiễm Hồng Đậu là thích hợp nhất rồi.”
Tầm mắt Tô Lạc nhìn chằm chằm vào đôi bao tay kim tằm sợi bạc kia.
“Đúng thật đôi bao tay kim tằm sợi bạc kia là vũ khí thích hợp nhất của ngươi.” Tử Nghiên nói có chút tiếc nuối.
“Hả?” Tô Lạc tỏ vẻ nghi hoặc.
“Bao tay kim tằm sợi bạc, kết hợp với Đại Hư Không Thủ Ấn của ngươi, đó mới là phối hợp tuyệt vời nhất, nhưng người điện Lạc Vũ xưa nay vốn nhỏ nhen, ngươi khó có thể lấy được.”
Tô Lạc nhìn chằm chằm vào đôi bao tay kim tằm sợi bạc kia, đáy mắt cũng hiện lên tia tiếc nuối.
Lúc hai người đang nói chuyện, Lạc Điệp Y đã chạy tới trước cây tương tư.
Khóe miệng nàng kéo lên nụ cười tự đắc.
Lúc trước nàng bị cây tương tư này làm cho thiếu chút nữa mất mạng, hiện tại còn không phải đợi nàng đến hái quả sao?
Lạc Điệp Y vươn đôi tay…
Ngay lúc này, đột nhiên xảy ra biến cố!
Chỉ thấy những cành lá của cây tương tư bị gió thổi còn đang đung đưa trong nháy mắt lập tức kéo căng, hung hăng quất một roi về phía Lạc Điệp Y.
Lạc Điệp Y đã sớm có phòng bị, cả người chuyển động, lách người đi qua.
Nhưng mà, lần này ngay cả ông trời cũng không giúp nàng.
Tuy rằng nàng đoán chắc được phản ứng của cây tương tư, nhưng trên cây tương tư còn có một Tiểu Thần Long đang đứng bị gặm móng tay đó.
Tiểu Thần Long xưa nay ngoan ngoãn, nhưng tính bảo vệ đồ ăn rất cao, ai dám đoạt bảo bối của nó, nó tuyệt đối sẽ liều mạng với người đó.
Tiểu Thần Long vốn nhỏ bé, hơn nữa cành lá cây tương tư tươi tốt, cho nên Lạc Điệp Y cũng không phát hiện ra nó.
Trong chớp mắt, Tiểu Thần Long giơ cái chân nhỏ cường tráng lên.
Đá một cái thật mạnh về phía Lạc Điệp Y!
Chiêu thức đá văng người ở cự ly xa này Tiểu Thần Long vừa mới luyện tập với cục đá nhỏ xong.
Trong tình huống Tiểu Thần Long đang bảo vệ đồ vật thì lực đạo kia khẳng định sẽ chính xác vô cùng.
Yểu điệu như Lạc Điệp Y làm sao có thể ngăn cản được?
Cho nên cả người nàng lập tức bay về phía sau như hình pa ra bôn!
Bởi vì lần trước đá văng cục đá xấu tính rồi mà còn nghe thấy tiếng lải nhải từ xa truyền đến, cho nên lần này Tiểu Thần Long đã khôn ra, dùng toàn bộ sức lực đá Lạc Điệp Y văng đi rất xa, rất xa…
Cả người Lạc Điệp Y bay giữa không trung, bị văng vào trong chính giữa hồ nước đen tuyền phía xa xa…
“Không…” Lạc Điệp Y lộ ra sự hoảng sợ.
Bởi vì nàng nhìn thấy một con cá sấu hung thần có hàm răng sắc bén, đang há miệng lên trời như chậu máu to muốn nuốt chửng nàng.
Cũng không biết là do Tiểu Thần Long quá may mắn hay là cách làm người của Lạc Điệp Y khiến quỷ thần tức giận.
Tóm lại, Lạc Điệp Y đã lâm vào bi kịch.
Nàng bị đá văng đi, trực tiếp đặt mông vào trong hàm răng sắc bén của con cá sấu đang há mồm to như chậu máu kia.
Hai cái răng nanh sắc bén của con cá sấu kia phụt một tiếng, trực tiếp đâm vào hai cái mông trắng nõn của Lạc Điệp Y.