Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Chương 133:




Hứa Bưu không chút khách sáo liền cắn một miếng, rồi lại cắn thêm một miếng lớn, hai mắt đột nhiên sáng ngời!
“Ăn ngon thật, cảm ơn em gái Mỹ Lam!” Hứa Bưu vừa ăn vừa không nhịn được khen Hứa Mỹ Lam, Hứa Mỹ Lam mỗi ngày đều được Hứa Bưu gọi là em gái Mỹ Lam nên cũng đã quen rồi, nhưng mỗi lần Trương Hùng nghe thấy sắc mặt của anh trở nên rất khó coi.
Cũng may anh hiểu rõ tính tình của Hứa Bưu, anh ta chính là muốn làm cho Trương Hùng cảm thấy khó chịu, thật ra trong lòng anh ta không có ý nghĩ xấu gì!
Đơn giản là hầu hết thời gian, Trương Hùng luôn phớt lờ những lời khiêu khích của Hứa Bưu, khi cả hai người ở chung còn khá là hợp nhau!
Mấy người trò chuyện thêm vài câu, Hứa Bưu cũng đã ăn xong bữa sáng một lúc rồi, uống lên hai hớp nước, liền chuẩn bị xuất phát đi.
“Tiểu Hùng, để hành lý ở phía sau ghế đi!” Hứa Bưu chỉ vào ghế lái, bởi vì nó là một chiếc xe lớn, ghế sau đặc biệt dành cho người lái xe nghỉ ngơi khi cảm thấy mệt mỏi, không gian bên trong cũng không nhỏ.
Hành lý của mấy người chỉ chiếm một góc nhỏ ở phía sau, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng ngồi ở ghế sau, chú Đổng ngồi ở ghế lái phụ, thắt dây an toàn, Hứa Bưu bắt đầu khởi động chiếc xe lên và hét một tiếng “xuất phát!”
Chiếc xe tải lớn từ từ rời khỏi bãi đậu xe và đi về hướng Kinh Thành.
Xuyên qua cửa kính của xe, nhìn nhà cửa lùi xa một chút, cây cối, giống như là những tấm ảnh cũ tung bay trước mặt cô.
Cũng không biết điều gì đang chờ đợi họ ở Kinh Thành, còn cha mẹ ruột của Trương Hùng, thủ phạm khiến gia đình bọn họ ly tán hai mươi hai năm, đứa trẻ bị đánh tráo, hết thảy mọi thứ đều không rõ!
Kiếp trước trên mạng g.i.ế.c người tranh quyền thừa kế rất ít, bây giờ không biết cha mẹ ruột của Trương Hùng đang làm gì, nhưng có một chuyện không thể thay đổi, chính là, có một người khác sẽ thay thế anh thừa kế tất cả! Thời gian hai mươi hai năm, ngay cả chó mèo cũng có tình cảm, anh là con ruột, ngoài huyết thống quan hệ ra, còn lại chỉ người xa lạ!
Trương Hùng tuy không nói nhưng trong lòng rất mong chờ, bị Đại Lưu hành hạ chịu biết bao nhiêu đau khổ, nếu không phải là bởi vì vẫn luôn khao khát có được tình cảm gia đình, lấy năng lực của chính mình, e rằng anh đã sớm cùng người nhà kia vạch rõ giới hạn, sở dĩ anh hết lần đến lần khác vẫn chịu đựng nhẫn nhịn, cũng là bởi vì anh coi trọng tình cảm!
Trong lòng Hứa Mỹ Lam có chút thấp thỏm, rất sợ cha mẹ anh sẽ làm anh phải thất vọng, làm cho anh lại một lần phải chịu những tổn thương!
Kể từ ngày hôm qua khi biết được thân thế của Trương Hùng, sự phấn khích của Hứa Mỹ Lam đối với hành trình này đã hoàn toàn nguội lạnh, ngược lại trái tim cô cảm thấy thực sự rất nặng nề!
Trương Hùng vẫn luôn chú ý đến Hứa Mỹ Lam, anh có thể cảm nhận được Hứa Mỹ Lam vẫn luôn tâm sự nặng nề kể từ khi biết được thân phận của mình. Nhìn ra ngoài cửa sổ, Trương Hùng nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hứa Mỹ Lam đặt vào lòng bàn tay to lớn của mình.
Cảm thấy tay mình bị cầm, Hứa Mỹ Lam hoàn hồn, ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của Trương Hùng.
Đôi mắt Trương Hùng thâm trầm sắc bén nhưng khi nhìn cô lại dịu dàng đến mức có thể khiến trái tim cô tan chảy!
Ánh mắt của Hứa Mỹ Lam lóe lóe, theo bản năng muốn dời đi tầm mắt, lại bị Trương Hùng lời nói tiếp theo ngăn chặn lại động tác của cô.
Anh ấy nói: “Hết thảy đều có anh, em đừng quá lo lắng!”
Ngay lúc đó, Hứa Mỹ Lam chỉ cảm thấy thời gian dài lo lắng như vậy đều là do cô tự mình đa tình thôi, đúng vậy, Trương Hùng vẫn luôn lý trí, một người thông minh như anh sao có thể không nhìn ra người khác đối với mình là chân thành hay giả dối!
Tuy nhiên, có một số điều mà Hứa Mỹ Lam muốn hỏi ra, là chuyện quan trọng hỏi trước để có thể rõ ràng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.