Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Chương 179:




Ngay lập tức, Trương Hùng chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, vội quay mặt sang một bên.
Tất cả những cảnh tượng vừa rồi thoáng chỗc hiện lên trong đầu, cảm thấy cái mũi hơi ngứa. Ngay sau đó, liền nhìn thấy trên tay mình từng giọt m.á.u đỏ tươi, từ phía trên nhỏ xuống, Trương Hùng sửng sốt một chút, dùng tay nhẹ nhàng lau chúng đi, một hai giọt m.á.u nhuộm đỏ cả một tảng lớn. Trên đời này, nhìn thấy vợ của mình còn có thể chảy m.á.u mũi, chỉ sợ trên toàn thế giới này chỉ có thể tìm được một người như anh mà thôi!
Lần này anh trở về, mất mặt trước mặt vợ thật là xấu hổ!
“Sao anh còn đứng đây ngẩn người như thế làm gì vậy, không xử lý m.á.u mũi sao, anh còn muốn để cho m.á.u cứ tiếp tục chảy như thế à!”
Hứa Mỹ Lam nhìn thấy anh còn ngây ngốc đứng ở nơi đó, khẽ nhíu mày, Trương Hùng nghe vậy trong nháy mắt liền giật mình bừng tỉnh lại, vội vàng chạy ra khỏi nhà bịt mũi đi tìm nước lạnh.
Hứa Mỹ Lam thấy anh hấp tấp chạy ra ngoài, cũng biết anh muốn làm gì? Cô cũng không ngăn cản.
Nhanh chóng dùng nước mà Trương Hùng mang đến lau rửa bản thân sạch sẽ!
Làm xong tất cả những thứ này, lại thay bộ đồ ngủ sạch sẽ và leo lên giường, lúc này trong lòng cô mới yên tâm, nghĩ đến bộ dạng vừa rồi của Trương Hùng cùng vành tai ửng đỏ, liền không nhịn được che miệng lại cười khúc khích thành tiếng.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cơ thể và khuôn mặt của Trương Hùng.
Sau khi Trương Hùng xử lý xong thân thể liền quay lại, nhìn thấy Hứa Mỹ Lam đang háo hức nhìn anh, trong lòng không khỏi buồn bực, còn tưởng rằng vợ của mình đã ngủ rồi!
Nhìn vào trạng thái tinh thần này, không có một chút dấu hiệu nào muốn nghỉ ngơi. “Vợ à, sao em còn chưa ngủ?” Anh cũng không quên, lúc vừa mới trở về liền nhìn thấy dáng vẻ mơ màng sắp ngủ của Hứa Mỹ Lam, rõ ràng là đang rất buồn ngủ.
Nghe xong, Hứa Mỹ Lam hung tợn trừng liếc mắt nhìn Trương Hùng một cái, “Bây giờ em tỉnh táo như vậy, còn không phải là di người nào đó hãm hại! Được rồi, anh kể cho em nghe một chút, hơn nửa tháng nay anh đã trải qua những gì?”
Vì không ngủ được nên phải tìm việc để làm, mà chuyện này thủ phạm lại càng phải chịu trách nhiệm!
Nghe vậy khóe miệng của Trương Hùng giật giật, động tác lên giường bỗng nhiên dừng lại một lát, sau đó xoay người sang bên kia, tìm cái túi đặt ở trong góc, từ bên trong đó lấy ra một cái túi nhỏ, mang nó đến trước giường, đưa cho Hứa Mỹ Lam.
“Đây, lần này thu hoạch đều ở chỗ này.” Thật ra trước khi xuất phát, anh cũng không nghĩ tới lần này có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, hơn nữa đây là lần đầu tiên làm loại chuyện này, nói không sợ hãi đó là nói dối, nó cũng rất kích thích.
Nhưng trước mắt, rõ ràng làm loại chuyện này cũng không tốt, dù sao hiện tại anh cũng là có gia đình, không thể vì một ít tiền mà liều mạng. Cái khác không nói, nếu bị bắt quả tang, vợ của anh và chú Đổng sẽ như thế nào!
Cũng may lúc này đây bởi vì gan lớn, anh đã mang về rất nhiều thứ tốt, chẳng hạn như đồng hồ, radio, và linh tinh rất nhiều đồ vật khác. Chỉ riêng hai thứ này thôi đã khiến anh và hai người khác kiếm được rất nhiều tiền.
Số tiền đó đủ để bọn họ sử dụng trong một thời gian rất lâu, vì vậy anh cũng không vội ra ngoài tìm việc để làm, có lẽ quốc gia sẽ sớm sửa đổi chính sách!
Hứa Mỹ Lam mở cái túi ra, ngay sau đó một phong bì căng phồng từ bên trong rớt ra.
Cô cũng đã từng tiếp xúc qua thứ này vài lần, và cũng rất dễ dàng nhận ra thứ bên trong. Hứa Mỹ Lam trút hết số tiền trong đó ra một cách rất bình tĩnh, hàng chục tờ tiền mới tinh tất cả đều được đổ ra, khiến cho tâm trạng trở nên vui sướng.
Hứa Mỹ Lam lại cẩn thận đếm từng tờ một, trong lòng cô càng cảm thấy kinh ngạc, cô không ngờ rằng lại có nhiều như vậy, ước chừng cũng tầm năm nghìn hai trăm đồng tiền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.