Tà Y Ma Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 48: Kình Thương thức tỉnh, Lê Âm sơ hiện




Edit & beta : ღ Vy Nhi ღ
Giờ phút này, "Phượng nghi cung" Phong Mâu quốc cũng đại loạn.
Thái hoàng thái hậu trúng độc đã lâu một chút cũng không thấy chuyển biến tốt, toàn bộ thái y đều tìm không ra được nguyên nhân, mà chính bản thân Trầm Thanh Nhu cũng là vô kế khả thi (không nghĩ được biện pháp khả thi), vốn tưởng rằng tiện nhân kia hạ độc dễ giải, ai ngờ lại bá đạo như thế!
Giờ phút này Trầm Thanh Nhu nằm ở trên giường, con ngươi tràn đầy âm ngoan, miệng thì nguyền rủa: "Tức Mặc U Tà, Liệt Hỏa Kình Thương, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua các ngươi , tuyệt đối sẽ không!" .
Ở trên đường tốc độ U Tà cực nhanh, bốn ngày sau rốt cục đã về tới Nhiếp Chính Vương phủ Phong Mâu quốc .
"Vương phi, người rốt cục đã trở lại!" Hồn Thiên nhìn thấy U Tà liền mừng rỡ, Vương phi rốt cục đã trở lại, vậy chứng tỏ đã lấy được Băng liên!
"Tiểu thư! Không xảy ra chuyện gì chứ? !" Thanh Lan nhìn sắc mặt U Tà có chút tái nhợt, nhịn không được lo lắng hỏi.
"Tiểu thư, có phải hay không quá mệt mỏi rồi, chi bằng ngươi đi nghỉ ngơi một lát trước đi?" Nhã Trúc nhìn U Tà cũng lo lắng mở miệng khuyên.
"Ta không sao, mang ta đi" U Tà mặt không đổi sắc, lời nói trong trẻo nhưng lạnh lùng hờ hững giống như không hề có chút không khoẻ.
Mấy người không thể xoay chuyển được nàng, đành liếc mắt nhìn nhau rồi mang U Tà đi tới phòng của Liệt Hỏa Kình Thương.
U Tà có chút loạng choạng đi tới trước giường, chỉ thấy trên khuôn mặt tuấn tú của Liệt Hỏa Kình Thương tràn đầy băng sương, cả người đều tản ra hơi thở lạnh băng thấu tận xương tủy.
Lập tức U Tà cũng không mở miệng, trực tiếp xuất ra ngân đao cắt qua cổ tay, sau đó liền đem huyết nhỏ lên trên môi Liệt Hỏa Kình Thương.
Mà thấy một màn như vậy,nháy mắt mấy người trong phòng đều hoảng sợ.
"Tiểu thư, người đang làm gì vậy? !" Đạm Cúc dẫn đầu chạy đến bên cạnh U Tà muốn ngăn cản nàng, nhưng lại là bị Hồn Ảnh ngăn cản, chỉ thấy Hồn Ảnh giọng khàn khàn, ánh mắt có chút ướt át nói: "Vương. . . Vương phi là đang cứu Vương gia. . ." .
Nghe vậy Hồn Trạch cũng nói: "Đúng vậy, nghe đồn Băng liên của Băng Tuyết đỉnh chỉ có thể bảo tồn trong vòng ba ngày. Vương. . . Vương phi đã nuốt vào Băng liên, lấy máu chính mình làm thuốc dẫn cứu Vương gia" .
Nghe nói như thế, tất cả mọi người trong phòng đều lặng im. Hai người này, một người vì nàng mà ngay cả mạng cũng không cần, mà một người lại vì hắn mà xả thân cứu trị...
Dòng máu đỏ tươi cuồn cuộn không ngừng chảy vào trong miệng Liệt Hỏa Kình Thương, cho đến tận khi băng sương trên mặt hắn, trên người dần dần lui đi, nhiệt độ cơ thể cũng khôi phục bình thường, khuôn mặt tuấn tú cũng dần hồng nhuận U Tà mới chậm rãi thu tay lại.
Đứng lên nhìn Băng huyết ảnh trong người Liệt Hỏa Kinh Thương đã được giải, khóe miệng trắng bệch có chút gợi lên một cái độ cong yếu ớt, thân mình ngã xuống.
"Tiểu thư, tiểu thư!" Mấy người trong phòng liền trở nên hỗn loạn, nâng U Tà đặt nằm bên người Liệt Hỏa Kình Thương xong, Hàn Mai cũng lập tức bắt mạch cho U Tà vừa té xỉu.
"Tiểu thư không có trở ngại, chỉ là mấy ngày liền gấp rút trở về, nước cũng khôn kịp uống, nay lại mất máu quá nhiều, cho nên mới ngất xỉu." Thăm mạch xong, Hàn Mai mới phục hồi tinh thần lại nói với mọi người.
Nghe vậy tất cả mọi người đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Thật tốt quá Vương phi không có việc gì, bằng không Vương gia tỉnh lại còn không giết bọn họ mới lạ?
"Ta muốn mau mau đi làm điểm tâm, chẳng may lúc tiểu thư tỉnh lại không có thứ gì ăn thì làm sao bây giờ." Đạm Cúc nói xong liền hấp tấp chạy tới phòng ăn. Nhất thời tất cả mọi người đầu đầy hắc tuyến, kỳ thật tiểu thư vừa mới ngủ a, muốn tỉnh cũng phải đến ngày thứ hai, ngươi hiện tại làm cho ai ăn?
Đêm khuya, Liệt Hỏa Kình Thương từ từ chuyển tỉnh, mở mạnh đôi đồng tử lạnh như băng màu lục biếc, tay đột nhiên chạm đến cái gì đó, quay đầu nhìn lại chỉ thấy U Tà đang nằm ở bên người hắn, con ngươi Liệt Hỏa Kình Thương nheo lại, sau đó lại tràn đầy nhu tình nhìn U Tà.
Nhưng khi tầm mắt chạm đến miệng vết thương đã được băng lại trên cổ tay U Tà, con ngươi liền tối sầm lại, sau đó dường như nghĩ ra điềugì đó, liền đem U Tà gắt gao ôm vào trong ngực, thanh âm có chút run run: "Đứa ngốc, nếu như sau này nàng vì ta mà bị thương, như vậy ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho nàng, ta sẽ bảo hộ nàng, cuộc đời này chỉ có mình nàng là thê tử, không mong gì hơn" .
Không hiểuvì sao, ngày xưa nghĩ tới bản thân mình sẽ vì phệ tâm cổ mà chết, trong lòng có chăng chỉ là phẫn nộ cùng thị huyết, nhưng hiện tại trong lòng đều là bi thương cùng không cam lòng. Nếu như hắn chết đi, ai sẽ bảo hộ bảo bối của hắn? Người khác sao?
Nghĩ đến đây con ngươi Liệt Hỏa Kình Thương run lên, người khác sao? Hắn lo lắng.
Lưu luyến, ôn nhu nhìn U Tà an ổn ngủ trong lòng hắn, nếu đã lo lắng như vậy, hắn nhất định phải sống sót bằng mọi, bất chấp tất cả!
Sáng sớm ngày thứ hai, U Tà liền mở phượng mâu, liếc mắt một cái liền thấy được đôi mắt màu lục biếc đang nhìn nàng tràn đầy thâm tình.
"Tà Nhi, ngươi tỉnh, có đói bụng không? Hồn Thiên, đem thức ăn tiến vào!" Nhìn U Tà tỉnh, Liệt Hỏa Kình Thương lập tức lạnh lùng mở miệng kêu người đang đợi ngoài cửa.
Mấy người Hồn Thiên đợi hồi lâu cũng không thấy Vương gia trừng phạt, hắn cũng biết bọn họ không phải thất trách, chỉ là vô phương mới phải đứng nhìn Tà Nhi lấy máu làm thuốc dẫn cứu hắn?
Dứt lời, Hồn Thiên liền vẻ mặt áy náy bưng một khay thức ăn thơm phức đi đến. Liệt Hỏa Kình Thương lấy một chén cháo, sau đó một thìa lại một thìa đút cho U Tà ăn, nhìn đến Hồn Thiên vẫn còn đứng đợi ở một bên, đôi mắt lạnh lùng đảo qua, Hồn Thiên xoạt một cái liền xông ra ngoài, ánh mắt Vương gia vừa rồi thật là khủng khiếp a!
Nhìn cảnh đó, khóe miệng U Tà gợi lên một chút ý cười nghiền ngẫm, nam nhân này như thế nào lại giống như là tiểu hài tử vậy chứ?
Uống xong chén cháo, U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương nói: "Thương, ngày sinh của người kia ở trong cung cũng sắp tới phải không?" .
Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương sửng sốt, rồi gật gật đầu, nhìn U Tà ý vị thâm trường cười, không khỏi có chút bất đắc dĩ. Cô nàng này a, khi vừa mới bắt đầu nhìn thấy nàng còn cho rằng nàng đối với người khác đều lạnh lùng vô tình, nay sao lại thích “chỉnh” người khác như thế a.
"Thương, nhớ rõ ngày sinh này hãy đem hết thảy tất cả những người cần đến phải đến, ta phải mau mau ngoạn một phen a, nếu là thiếu người nào thì thực không thú vị " Phượng mâu U Tà xẹt qua một tia sát khí lãnh liệt, Tức Mặc gia? Tiến vào Phong Mâu, ta liền cho các ngươi tới được mà đi không được! Trầm Thanh Nhu? Lần này ta sẽ cấp cho ngươi một cái sinh thần mà cả đời khó quên a? !
"Hảo, Tà Nhi thích là tốt rồi" Liệt Hỏa Kình Thương sủng nịch nhìn U Tà, nàng muốn ngoạn vậy để nàng thoải mái ngoạn a, huống chi những người trong Tức Mặc gia, hắn cũng có vài món nợ muốn cùng tính với bọn họ!
"Vương gia, Vương gia..." Ngay lúc U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương nói xong chuyện sinh thần củaTrầm Thanh Nhu, Hồn Lăng đột nhiên hét lớn vọt tiến vào, sau đó lại nhìn thoáng qua U Tà nằm ở trên giường, có chút do dự. . .
Nhìn biểu tình của Hồn Lăng, mày liễu U Tà khé nhíu, sau lại nhìn Liệt Hỏa Kình Thương, không phải lại là người theo đuổi ngươi đuổi tới tận cửa chứ ?
Liệt Hỏa Kình Thương cũng rất là vô tội nhìn U Tà, ta thực trong sạch.
"Nói, chuyện gì!" Liệt Hỏa Kình Thương lạnh lùng hỏi.
"Vương gia. . . Lê. . . Lê Âm tiểu thư đến!" Hồn Lăng nhìn biểu tình lãnh khốc của Liệt Hỏa Kình Thương cùng ý cười nghiền ngẫm của U Tà, nhất thời rụt cổ lại, lớn tiếng mở miệng nói, rất có một loại tráng sĩ hào sảng, chuẩn bị tư thế sẵn sàng một đi không trở lại!
Kì thực ở trong lòng Hồn Lăng đang rơi lệ, vì sao Lê Âm tiểu thư đến đây lại kêu hắn đi bẩm báo chứ. . .
Mà giờ phút này ba người Hồn Thiên lại tụ ở trong góc yên lặng vì Hồn Lăng cầu nguyện, sự tình lừng lẫy như vậy, không thể không vì Hồn Lăng mà cầu phúc a.
Bốn người Hàn Mai nhìn nữ tử đang ngồi trong đại sảnh, con ngươi đều đồng loạt nheo lại, đây là Lê Âm tiểu thư đó sao?
Bộ dạng thực bình thường, khí chất thực bình thường, y phục thực bình thường, thị nữ thực bình thường. . . Không có một chút hơn người nào a!
Lê Âm tiểu thư? Nghe vậy U Tà nghiền ngẫm nhìn Liệt Hỏa Kình Thương.
"Ngươi ra ngoài trước đi." Thanh âm Liệt Hỏa Kình Thương giống như mệnh lệnh đặc xá vậy, Hồn Lăng mạnh lập tức xông ra ngoài, không dám có chút tạm dừng, giống như là phía sau có quỷ đuổi theo vậy.
Nhìn bộ dáng kia của Hồn Lăng, Liệt Hỏa Kình Thương bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó nhìn U Tà, khóe miệng mỉm cười: "Phong Lê Âm, Đại tiểu thư Phong gia của Di Thất địa lục, ta cũng không biết vì sao nàng luôn đi đến Lăng Thiên đại lục" .
Nghe vậy U Tà có chút suy nghĩ sâu xa nói: "Nếu mọi người ở Di Thất đại lục có thể đến nơi đây, vậy năm đó ngoại công của ngươi vì sao lại phải phái ám vệ Trầm Thanh Nhu đến?" .
"Tà Nhi, kỳ thật ở Di Thất đại lục có một loại quy chế, phàm là qua tuổi song thập (20 tuổi) thì không thể đi đến Lăng Thiên đại lục, nếu không sẽ bị một thế lực thần bí ở Di Thất đại lục tiêu diệt" .
"Thế lực thần bí?" Nghe đến đó U Tà liền có chút hứng thú, thế lực thần bí? Xem ra thế giới này còn có rất nhiều điều mà nàng không biết a, còn có phụ mẫu nàng, chờ giải quyết xong mọi chuyện ở Lăng Thiên đại lục, nàng nhất định phải đi Di Thất đại lục tra xét rõ ràng!
"Ân, thế lực này không ai biết gọi là gì, không ai biết nội tình của bọn họ, điều duy nhất biết được chính là bọn họ quả thật rất cường đại, không người nào dám khiêu chiến đến quyền uy của bọn họ ." Liệt Hỏa Kình Thương ngưng thần nói.
"Tiểu thư, ngươi tỉnh dậy sao? Chúng ta tiến vào giúp tiểu thư đổi trang được không?" Hàn Mai nhẹ nhàng gõ cửa, tuy nói Lê Âm tiểu thư kia không mỹ được như tiểu thư nhà nàng, nhưng là thua nhân không thua trận, nhất định phải cấp cho nàng một đòn ra oai phủ đầu mới được!
"Tà Nhi, nàng chuẩn bị trước đi, ta ở bên ngoài chờ nàng." Nói xong Liệt Hỏa Kình Thương liền nhẹ bước ra ngoài, nhưng vẫn chưa rời đi, mà thật sự đứng ở cửa chờ U Tà.
Nhìn thấy như vậy Đạm Cúc tán thưởng gật gật đầu, hảo, nên như vậy, phải cho cái gì Lê Âm kia ở nơi đó hảo chờ một phen mới được.
Mà giờ phút này Phong Lê Âm ngồi ở bên trong đại sảnh, đôi tay hoàn mỹ ở trong ống tay áo hung hăng nắm chặt, tuy rằng trước đây Kình Thương ca ca cũng để cho nàng phải chờ hồi lâu, nhưng là hôm nay xem chừng thời gian cũng đã lâu lắm rồi!
Nếu không phải nghe thuộc hạ bẩm báo Kình Thương ca ca thú phi, nàng cũng sẽ không ức chế như thế, nhịn không được chạy đến đây tra xét rõ ràng, nhưng khi nàng đi vào Lăng Thiên đại lục, đến tột cùng điều nàng nghe được lại là cái gì? !
Đệ nhất mỹ nữ Lăng Thiên đại lục - Tức Mặc U Tà? Diễm lệ tuyệt thế, độc nhất vô nhị?
Ma chủ Ma Vực - Minh Thiên Tầm cực sủng vị Ma phi này? !
Nghĩ đến đây, ánh mắt Phong Lê Âm xẹt qua một tia thâm thúy cùng âm u, Tức Mặc U Tà? Ta muốn xem xem ngươi có chỗ nào hơn người chứ? Đệ nhất mỹ nữ, ta lại càng muốn biết ngươi có cái gì tốt a!
(*Vy Nhi: A hahaha….tiểu tam đã xuất hiện rồi a. Cơ mà trận đầu đã bị Tà tỷ đánh cho thảm bại rùi. Hảo chờ đi a !!!  )

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.