Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta

Chương 330: Chia nhóm như thế…




Ngày mai là ngày xuất phát đến Tây Sơn tham gia săn bắn! Tuyền Cơ trong lòng tràn đầy hưng phấn dẫn theo vài nha đầu nội thị chen vào đám người, sau khi xem xong quy tắc dán trên tường cùng danh sách tham gia một lượt thì nhất thời trợn tròn mắt.
Đây là quy tắc trận đấu cổ quái nhưng thú vị theo lời Tiểu Song Tử đấy ư?
Biết vậy thì đã không giúp nha đầu Ngọc Trí kia, đây là quy tắc gì chứ! Nàng thấy tức giận trong lòng, dụi dụi mắt rồi nhìn lại một lần nữa.
Quy tắc trận đấu kỳ thật rất đơn giản, so với quy tắc cũ thì không gì biến hóa, vẫn là thu hoạch được nhiều nhất thì có thể được hoàng đế và Thái Hậu ban thưởng, vấn đề là ở chỗ bố trí danh sách.
Năm ngoái nữ quyến nữ quan trong cung, gia quyến của các quan viên đều ở lại trong doanh trướng bên ngoài bãi săn, đợi bọn nam nhân đi săn bắn trở về mới ra nghênh đón chúc mừng. Lần này đây thì tất cả mọi người đều tham gia trận đấu.
Vì để cho một ít nữ quyến không biết cưỡi ngựa cũng có thể dự thi nên có hai sắp xếp mới.
Thứ nhất là không thi đấu theo cá nhân nữa mà tính theo nhóm nhỏ. Ba người một nhóm, trong vòng hai canh giờ, nhóm nào săn được nhiều con mồi nhất thì sẽ thắng. Một nhóm gồm hai nam một nữ, sắp xếp như vậy vừa có thể bảo trì tốc độ săn bắn vừa có thể bảo vệ cho nữ quyến không có võ công.
Thứ hai là sẽ phân chia khu vực săn bắn, cho dù nữ quyến không thể cưỡi ngựa cũng không có vấn đề gì. Đầu tiên mỗi nhóm sẽ được cấm quân đánh xe ngựa đưa người đến khu vực đã được phân chia, dựng lều đốt lửa trại, lúc trận đấu bắt đầu thì cấm vệ cũng sẽ ở lại trong khu vực săn bắn bảo hộ cho sự an toàn của nữ quyến.
Phạm vi khu vực săn bắn có giới hạn, nếu con mồi trong khu vực này chạy tới khu vực khác thì người khu vực trước đó không thể tiếp tục truy bắt. Như vậy việc đi săn đòi hỏi phải tốc chiến tốc thắng. Phạm vi săn bắn nhỏ hẹp khiến cho việc đi săn trở nên khó khăn hơn.
Vì để cho việc chia nhóm được công bằng nên trên bố cáo nói là dùng phương thức bốc thăm ngẫu nhiên để chia nhóm.
Thành viên của mỗi nhóm nhỏ đều đều đã được viết ra trên giấy trắng mực đen, lại có thêm dấu ấn ngọc tỷ của Long Phi Ly đóng lên trên thủ dụ từ sớm.
Ngọc Trí chết tiệt!
Điều này sao có thể là ngẫu nhiên? Bạch Chiến Phong, Hạ Tang cùng nàng một nhóm!
Hoàng hậu có thai, lần này không có đi theo, những tần phi địa vị thấp cũng không được sắp xếp, chỉ Hoa Tuệ nhị phi đã được chia nhóm.
Hóa ra nha đầu Ngọc Trí kia chỉ làm việc có lợi cho chính mình.
Trừ Đoạn Ngọc Hoàn cùng Nhạc Tinh Oánh chung một nhóm là có vẻ lý tưởng, thì có không ít những nhóm đều khiến cho người ta nhìn thấy sẽ rơi lệ đầy mặt.
Nếu Hoa phi cùng Ôn Như Khải một nhóm thì cũng không sao, nhưng Tuệ phi lại cùng Ôn Như Khải một nhóm, đều là tướng thủ thành biên quan, một người cống hiến cho hoàng đế, một người lại làm việc cho Thái Hậu, phụ thân của Tuệ phi Dung tướng quân cùng Ôn Như Khải quan hệ như nước với lửa.
Mà quan hệ siêu cấp nước với lửa Niên thừa tướng, Úc thừa tướng, hai người này lại ở cùng nhau.
Long Tử Cẩm, Thanh Phong cùng y nữ Thôi Nghê Thường một nhóm. Nếu nha đầu Ngọc Trí này biết sắp xếp thì nên làm thỏa mãn ý nguyện Thập ca của mình, xếp Như Ý cho Thập ca mình.
Nếu chỉ như vậy thì cũng không sao cả, nào ngờ lại xếp Như Ý chung nhóm với Long Phi Ly, Nạp Minh Thiên Lãng cũng cùng nhóm đó.
Được rồi, Như Ý cùng Long Phi Ly một nhóm nàng cũng nhịn, dù sao còn có Nạp Minh làm bóng đèn, hơn nữa nàng cũng nên tin tưởng Long Phi Ly.
Điều tệ nhất là, nha đầu Ngọc Trí này lại xếp nàng cùng nhóm với Long Lập Dục và Long Chỉnh Văn, hai phần tử khủng bố này!
******
“Nương nương, người không sao chứ?” Điệp Phong cùng Thúy Nhi xem Tuyền Cơ vẻ mặt đen thui, sắc mặt tựa hồ cực kỳ không ổn, vội vàng đỡ lấy nàng.
“Ta làm sao không có chuyện được?” Tuyền Cơ ai oán kêu một tiếng, tiện tay gõ đầu Tiểu Song Tử một cái, “Thú vị cái đầu ngươi đó!”
“Đi, theo chủ tử các ngươi đi tìm công chúa Ngọc Trí tính sổ đi!”
Lần này giọng nàng cơ hồ là gầm nhẹ lên, nhất thời làm mọi người chung quanh hoảng hồn, Hoa phi, Tuệ phi đã có mặt, hai người khẽ xì một tiếng, đều tự mình lĩnh cung nhân tránh ra.
Một vài phi tần tỏ ra rất cung kính thi lễ, tránh đường cho nàng.
Nàng còn chưa đi được mấy bước, liền nhìn thấy một vật thể đỏ chói bay về phía mình, ngữ khí hưng phấn, “Tẩu tẩu, tẩu đã xem bố cáo chưa, có phải vui lắm hay không?”
Gặp mặt kẻ thù đang kiếm hết sức đỏ mắt, Tuyền Cơ cũng không quản thân ảnh minh hoàng và một đống quan viên tùy tùng đằng sau Ngọc Trí, túm lấy cổ Ngọc Trí một phen, oán hận nói: “Nha đầu chết tiệt kia, ta phải đem ngươi bằm nhỏ ra ngâm dấm ăn, vui lắm vui lắm, ngươi cùng đại ca của ta một nhóm đương nhiên là vui lắm, tẩu tẩu ngươi là ta đây thì không vui lắm đâu.”
Ngọc Trí gãi gãi đầu, cười hắc hắc.
Tuyền Cơ cố nén ý niệm trong đầu muốn bóp chết nàng, hạ giọng ghé miệng bên tai nàng nói: “Ngươi nói thật cho ta biết, việc chia nhóm có phải ngươi động tay động chân vào hay không?”
Ngọc Trí chột dạ nhìn quanh, nhếch miệng cười cười, rất nhanh gật gật đầu, lại nói: “Nhưng mà trừ nhóm của ta ra, những nhóm khác đều là do mấy nha đầu của ta theo quy củ bốc thăm ra hết.”
Tuyền Cơ thật muốn chết tâm, hai tay nhéo mạnh hai má nàng, “Nha đầu của ngươi làm xong rồi, chẳng lẽ ngươi không có xem qua sao?”
“Tên nhóm của ta được viết ra đầu tiên, sau đó bọn nha đầu bắt đầu chia những nhóm khác, mẫu hậu phái Như Ý tỷ tỷ mang đồ đến tặng, Như Ý tỷ tỷ thấy mấy nha đầu của ta làm việc lộn xộn bèn ở lại giúp đỡ, tỷ ấy làm việc luôn chu đáo cẩn thận nên ta cũng không quan tâm đến nữa.”
Như Ý… Tuyền Cơ hơi hơi nhíu mày, nghĩ nghĩ, khẽ trách mắng: “Nha đầu chết tiệt, ngươi mất nhiều công sức làm trò như vậy chỉ là muốn cùng nhóm với Bạch đại ca của ngươi nhưng lại hại những người khác thê thảm, vì sao không chia hai người một nhóm cho rồi, lần này ngươi cũng hại Hạ Tang luôn.”
Ngọc Trí giật mình, thấp giọng nói: “Hai người một nhóm không phải quá mức lộ liễu sao? Hơn nữa, ta cùng Bạch đại ca một nhóm, ta sợ những người khác sẽ mắng ta, chỉ có Hạ Tang sẽ không mắng.”
Tuyền Cơ thở dài, bên hông đột nhiên bị người nào đó choàng tay quan, thanh âm người đó thản nhiên truyền đến, “Cùng trẫm qua đó xem.”
Nàng nhu thuận gật gật đầu, vừa ngẩng đầu lên thì đã sửng sốt, Cát Tường, Như Ý cùng một vài nữ quan không biết đã tới từ khi nào, cũng đang đứng đằng trước bố cáo vừa xem vừa khẽ đùa giỡn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.