- Điện hạ tràn đầy gió xuân, vừa nhìn là biết chuyến này thu hoạch cực lớn a!
Trương Hạo mở miệng nói trước, tên mũi trâu này đúng là có ánh mắt vô
cùng độc, hơn nữa còn tinh thông thiên cơ thuật sĩ, mỗi một lần đều có
thể đoán được tâm tư Lý Lân.
- Dù gặp khúc chiết không ngừng
nhưng cuối cùng cũng đạt được ước muốn. Đây là binh trận tàn đồ, các
ngươi có thể nhìn một chút!
Lý Lân lấy bạch ngọc bàn ra, đưa cho
Trương Hạo. Trong những người đi theo Lý Lân, Trương Hạo không có thực
lực mạnh nhất nhưng là kẻ có kiến thức uyên bác nhất. Thuật số chi đạo
vốn huyền ảo phi thường, chỉ có người phi thường mới có thể hiểu được.
Huống chi trong đó còn có rất nhiều áo nghĩa trận pháp, dù không thể nói nhìn rõ nội dung trong binh trận tàn đồ nhưng phán đoán thật giả thì
không thành vấn đề.
- Không sai, đúng là binh trận tàn đồ của Đế quốc. Căn cứ vào trận văn này thì đây có thể là tàn trận Canh Kim
Bạch Hổ ngự tây phương trong Tứ Tượng Đại Trận. Bạch Hổ là chủ sát phạt
trong tứ tượng, chính là một trong những binh trận công kích sắc bén
nhất của đế quốc Đại Chu.
Trương Hạo càng nhìn càng hưng phấn, không nghĩ tới binh trận nổi danh của đế quốc Đại Chu lại rơi vào trong tay bọn họ.
- Việc này không nên chậm trễ, điện hạ nên phái người tín nhiệm đưa tới Địch Sơn, sau đó theo nội dung bên trong mà nhanh chóng diễn luyện
thành trận.
Mạc Phi Linh nói.
- Điện hạ, ta nguyện ý đi!
Ngụy Duyên mở miệng nói.
Lý Lân nhìn gã một cái, nói:
- Cũng được! Ngươi lập tức mang Hổ Si đi tiểu thành Địch Sơn, giao binh trận này cho Vệ quân sư Chu Thắng Nam. Sau đó ngươi tạm thời ở đó, bảo
vệ sự an toàn cho Vệ tướng quân Bạch nương tử cùng quân sư Chu Thắng
Nam!
Hiện tại thế cục càng ngày càng loạn, thực lực vương tọa
nhất phẩm như Ngụy Duyên thì có lưu lại cũng không có trợ giúp quá lớn,
không bằng để gã đi tiểu thành Địch Sơn, nói không chừng có thể tạo nên
tác dụng lớn hơn, chí ít cũng bảo vệ an toàn cho Bạch Tố Tố cùng Chu
Thắng Nam.
- A Kim! Ngươi hộ vệ bọn họ rời thành, không để bọn họ bị người quấy nhiễu.
Lý Lân xoay người nói với Long thái tử Ngao Kim đang lười biếng ngồi đó.
Ngao Kim trừng mắt liếc hắn một cái, vốn muốn cự tuyệt nhưng khi nhìn
ánh mắt lạnh lùng của Lý Lân thì khí thế yếu đi, không biết thần xui quỷ khiến gì mà liền đáp ứng.
- Đáng chết, sao mà bản tọa lại
trở nên mềm yếu như vậy rồi. Cũng do tên Lý tiểu tử chết tiệt kia, rốt
cuộc trên ngươi hắn có ma lực gì!
Ngao Kim rất ảo não, là Vương
thú đỉnh phong trong rừng rậm Hắc Thủy lại bị một người đe dọa sai
khiến. Càng nghĩ càng buồn bực, Ngao Kim dứt khoát mang theo đoàn người
Ngụy Duyên lên đường trước.
Kiến trúc dưới đất trong phủ tổng đốc Hắc Thủy cực lớn, trừ mật thất tụ họp bàn luận thì còn có võ trường rất lớn. Dù sao đều là võ giả cao cấp, không thể nào cứ mãi không hoạt
động, cũng chỉ có thế giới thần bí với võ đạo sinh ra thần thông như
Thương Long đại lục mới có thể xây dựng kiến trúc phức tạp rộng lớn ở
dưới đất như vậy, nếu đặt ở thời kỳ khoa học kỹ thuật thì muốn xây dựng
những kiến trúc dưới đất này cần phải có lượng lớn tài chính.
- Điện hạ, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Mạnh Như Tùng mở miệng hỏi.
- Kế tiếp thì chỉ có đợi. Kim Lợi, chưởng giáo Kim Mã Đường đã chết,
thế cục Hắc Thủy vương thành đã trở nên khó đoán. Thần Lang Giáo sẽ có
hành động, thậm chí có thể động thủ trước, hạ thủ với những thế lực
khác. Về phần chúng ta, điều quan trọng nhất bây giờ là phải đề cao thực lực bản thân, chỉ có thực lực mới có thể kiếm được chỗ tốt lớn nhất
trong loạn cục này.
Lý Lân không chút nghĩ ngợi nói. Bởi vì sự
điên cuồng của Quách Uy, Hắc Thủy vương thành đã rối loạn lớn hơn nhiều
so với tưởng tượng của Lý Lân. Nhất là chưởng giáo Kim Mã Đường tử vong, tất nhiên sẽ tạo nên cả thế cục mất khống chế. Lý Lân cũng không nhìn
rõ hướng đi trong tương lai, hiện tại chỉ có thể đi một bước tính một
bước.
Tiếng gõ cửa cốc cốc vang lên, Lý Chấn Uy đẩy cửa đi tới.
- Tiểu Lân tử, mau ra đây! Tiểu tử ngươi trêu chọc đại phiền toái, giờ đã tới cửa rồi!
Lý Chấn Uy vội vã xông vào nói.
- Đại phiền toái? Xảy ra chuyện gì?
Lý Lân cả kinh, chẳng lẽ thân phận mình bị lộ, không thể nào! Bằng vào
Lục Mang Tinh cùng năng lực che dấu khí tức, người dưới Hoàng cấp căn
bản không cách nào phát hiện được.
- Ngươi ra ngoài sẽ biết! Haizz! Chuyện này thì bản Vương không giúp được ngươi. Ngươi tự cầu phúc đi thôi!
Lý Chấn Uy vỗ vỗ vai Lý Lân, lộ ra bộ dáng thương hại.
- Mẹ kiếp! Rốt cuộc là chuyện gì a!?
Nhìn bộ dáng của Hoàng thúc không giống gặp chuyện nguy hiểm, chỉ là
không có nguy hiểm nhưng Lý Lân lại không đoán được, có chuyện gì có thể làm Lý Chấn Uy lo lắng như vậy.
- Cùng nhau đi ra xem đi!
Trương Hạo đề nghị nói, tên mũi trâu này không biết đã nhìn ra chút gì
đó, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị. Những người khác cũng nổi lên hứng
thú, nhìn vẻ mặt Lý Chấn Uy cùng Trương Hạo thì có lẽ không phải là nguy hiểm, mọi người tất nhiên cũng muốn ra ngoài nhìn xem.
Mọi
người theo Lý Lân ra tiền viện, chuẩn phu nhân Hân Hân cô nương của Lý
Chấn Uy đang nói chuyện cùng với một nữ nhân xa lạ. Ở bên cạnh Hân Hân
cô nương chính là Ny Ny cô nương lúc trước không thấy.
Lý Lân nhướng mày, đưa mắt nhìn nữ nhân xa lạ kia. Hiện tại nữ nhân kia đưa
lưng về phía mọi người, vóc người cao gầy, dù không bằng Mạc Phi Linh
những cũng cao hơn nửa cái đầu so với lung linh khéo léo Hân Hân cô
nương. Từ phía sau nhìn vóc người lồi lõm cực kỳ không tệ, mái tóc dài
đen nhánh tùy ý xõa xuống, nhìn tiêu sái như mỹ nữ hậu thế.
- Hán vương điện hạ đã tới rồi. Vị cô nương này tự xưng là nữ nhân của ngươi, tìm chồng ngàn dặm mà tới!
Hân Hân cô nương cười cười nói.
- Cái gì?
Mọi người kinh hô, tin tức tràn ngập tính bạo phát này làm người ta
chấn động không thôi. Lúc này, người nữ nhân kia liền quay lại, một
khuôn mặt bình thường có thể làm người ta quên mất trong đám đông xuất
hiện trước mặt mọi người. Tương phản trước sau làm người ta cảm thấy khó chịu khó tả, đối với khuôn mặt bình thường này, Lý Lân biến sắc, há
miệng muốn nói nhưng nói không ra lời.
- Rốt cuộc đã tìm được ngươi rồi! Ngươi đã làm chuyện hạ lưu với ta như vậy, tất phải chịu trách nhiệm!
Nữ nhân xa lạ lộ ra vẻ mặt bị đàn ông phụ lòng, lại phối hợp với vẻ mặt phản ứng của Lý Lân khi thấy nàng, đáp án liền sinh động hiện lên trong đầu mọi người, tất cả đều nhìn Lý Lân với ánh mắt khác khác nhau.
Ny Ny cô nương thì ai oán nhìn Lý Lân, lúc trước, nàng không tin Lý Lân là nam nhân bội tình bạc nghĩa như nữ nhân xa lạ nói, nhưng biểu hiện
của Lý Lân làm cho nàng thất vọng. Sau đó cảm xúc thất vọng biên thành
ai oán, chẳng lẽ Lý Lân không có chút cảm giác với mình là vì cô gái
bình thường này sao? Luận tướng mạo thì nữ nhân này còn kém xa mình vạn
dặm, luận vóc người thì mình càng không thua kém gì. Vừa so sánh thì Ny
Ny cô nương thật sự khó tiếp nhận.
- Sao ngươi tìm tới đây rồi? Bây giờ ngươi hẳn là nên rời đi Hắc Thủy vương thành mới đúng!
Lý Lân trầm mặt, hắn cảm thấy da đầu tê dại, nếu như nói lúc đầu hắn
không nhận ra, nhưng khi thấy khuôn mặt bình thường tới mức không chân
thật thì Lý Lân sao còn không biết nữ nhân này là nữ chân che mặt mới
biết không lâu. Thật sự không biết nàng ta làm thế nào mà tìm tới, còn
giả mạo thành nữ nhân của mình, tạo thành tiết mục tìm chồng ngàn dặm.
- Ngươi thật sự ác độc như vậy sao? Người ta vất vã mới tới đây, vậy mà ngươi lại muốn đuổi ta đi!
Nữ nhân che mặt này thật sự là diễn viên trời sinh, muốn chảy nước mắt
liền chảy, dù mặt nạ tạo nên khuôn mặt hơi có phần gượng gạo nhưng cô
gái này cũng biểu tình nhiều lắm, nước mắt vừa rơi xuống lập tức biến
mình thành một phương yếu thế, cho người ta sinh ra vô số liên tưởng bất lợi cho Lý Lân.
- Không nên dùng cái bộ dáng đó với ta! Nói ra mục đích của ngươi đi!
Dù vì nữ nhân này mà mọi người sinh ra cảm giác không tốt đối với mình
nhưng Lý Lân không chúng kiêng kỵ, trực tiếp cứng rắn nói.
- Ta không có nhà để về rồi! Ngươi cho ta ở lại được không?
Cô gái che mặt cảm thấy Lý Lân cứng rắn, không thể làm gì khác là bất
đắc dĩ thu hồi nước mắt. Đồng thời nàng cũng nhận thức mới đối với Lý
Lân, người nam nhân này có nội tâm cực kỳ cường đại, những thủ đoạn nhỏ
của mình không có tác dụng gì, nếu tiếp tục làm nữa thì không chừng còn
gây tác dụng ngược lại.
- Không được! Ta nói rồi, ngươi ở lại Hắc Thủy vương thành chỉ có thể tạo nên tai ương cho mọi người, mong
ngươi tuân thủ lời nói của ngươi lúc trước, lập tức rời đi Hắc Thủy
vương thành!
Lý Lân không chút thay đổi.
- Tiểu Lân
tử! Ngươi nói gì vậy! Dù sao nàng ta cũng là nữ nhân của ngươi, nhìn tội nghiệp như vậy, ngươi để nàng lưu lại đi!
Lý Chấn Uy đột nhiên chen miệng, làm cho Lý Lân buồn bực không thôi.
- Hoàng thúc, ngài không biết tình huống!
Lý Lân mở miệng nói.
- Tình huống cái gì mà tình huống, Hoàng thúc ta xem thường nhất chính
là nam nhân bội tình bạc nghĩa, huống chi vị cô nương này tìm chồng ngàn dặm, ngươi phải thật quý trọng phần cảm tình này. Về phần nói nhận nàng sẽ có phiền toái, chẳng lẽ với thực lực của Đại Đường hoàng triều chúng ta còn xử lý không được sao! Cứ quyết định như vậy đi! Không biết vị cô nương tên gì?
Lý Chấn Uy ngạo mạn nói.