Tam Thái Tử

Chương 515: Thất đại tuyệt thế cao thủ




Cao thủ Nhân tộc đắc chí cười :
- Ngươi quá xem trọng mình rồi đấy, đối phó với đám củi mục các ngươi thì cần gì các lão tiền bối phải ra tay chứ. Chúng ta cũng tự có cách để thay thế họ rồi. Ha ha.
Bọn người Sư Vô Mệnh vừa nghe từ "chúng ta" đã tối sầm mặt lại. Quả nhiên cao thủ trẻ tuổi của Nhân tộc vừa dứt lời thì lập tức có vài nhóm người hiện ra sau lưng y.
Một âm thanh kinh người từ Thần Ma học viện truyền đến :
- Thất đại cao thủ của Thần Ma học viện đến!
Một chuyện lớn như thế này thật không thể không kinh động đến những học viên của Thần Ma học viện, vì để bảo hộ cho những học viên này tránh khỏi nguy hiểm đến tính mạng mà các lão cao thủ đã dùng nội lực của mình tạo cho họ một vòng bảo hộ. Vả lại đây cũng không phải là một cuộc chạm chán có qui mô lớn nên làm như vậy những học viên vừa được bảo vệ an toàn và vừa được chứng kiến cuộc chạm chán của những cao thủ thiên tài.
Lại nói về Thần Ma học viện, nơi đây cái gì có thể thiếu, nhưng tuyệt đối không thiếu thiên tài võ đạo. Từ thời thượng cổ đến nay, những cao thủ trẻ của vạn tộc lựa chọn nơi đây để vươn danh lập dạng là một sự lựa chọn vô cùng sáng suốt.
Thất đại cao thủ của Thần Ma học viện gồm có bốn nam và ba nữ. Người con gái đứng giữa, dáng người thanh thoát như tiên là người xếp thứ nhất của ngoại viện, Thần Nữ Trúc Văn Thiến. Ngoài Trúc Văn Thiến ra, người xếp tiếp theo là Tiên công tử Vũ Văn Lưu Tiên. Còn hai người ở trên đỉnh núi cũng là một trong những cao thủ trẻ của Thần Ma học viện, Cầm công tử và Chiến công tử. Trong toàn bộ bảng xếp hạng của Thần Ma học viện thì Tiên công tử xếp thứ bảy, Chiến công tử xếp thứ chín, Cầm công tử xếp thứ mười. Còn Thần Nữ Trúc Văn Thiến lại xếp thứ hai chỉ sau Thần Vương Mạc Ly của nội viện.
Sắc mặt của Sư Vô Mệnh biến sắc, trong lòng như có một cảm giác đau như đá vào thanh sắt vậy. Bởi vì từ đầu hắn cứ nghĩ rằng thế giới loài người thực lực vốn không mạnh, cho dù là kẻ đứng đầu của thế lực mạnh này cũng không cách nào sánh bằng được với vạn tộc thượng cổ. Nhưng hiện tại xem ra mọi chuyện không hề đơn giản như hắn nghĩ, một Thần Ma học viện nhỏ bé mà lại có thể dễ dàng xuất hiện bảy cao thủ có thực lực không hề thua kém hắn, vậy toàn bộ thế giới loài người còn có bao nhiêu cao thủ nữa đây? Đây chính là thế giới loài người mà vạn tộc có thể dễ dàng chinh phục chăng? Đây cũng là lần đầu tiên Sư Vô Mệnh cảm thấy bất an từ khi vạn tộc giáng lâm xuống thế giới loài người.
Ngay giữa lúc Sư Vô Mệnh đang do dự thì người đứng đầu trong đám cao thủ Nhân tộc đột nhiên hét lớn và đánh vào không trung một chưởng. Xung quanh Thiên Địa Càn Khôn Bảng bỗng vang lên một tiếng và sau đó là hình dáng người mặc áo choàng đen từ từ hiện rõ, từ hình dáng đó có thể thấy được y là một người có dáng vóc thanh mảnh, chỉ có điều là chiếc áo choàng đen làm cho tướng mạo thực của y không thể nhìn rõ được.
Tiếp theo đó người mặc áo choàng đen vung tay áo lên và lại lần nữa biến mất.
Trên mặt người thanh niên lộ ra chút vẻ châm chọc nhẹ và nói :
- Huyễn Ảnh nhất tộc vốn chỉ dựa vào linh bảo để ẩn thân, xem ra trước đó chúng ta đã cao hơn các ngươi một bậc rồi.
Chỉ bằng một hành động rất nhẹ nhàng mà y đã làm cho nhóm người trước mặt phải kinh ngạc. Nên biết rằng đó chính là cao thủ của Huyễn Ảnh nhất tộc vốn vô hình vô chất mà cho dù là bọn người Sư Vô Mệnh cũng không cách nào nắm bắt được một cách chính xác tông tích, vậy mà vị cao thủ trẻ của Nhân tộc này lại nắm rất rõ mà còn có thể trước mặt tất cả mọi người đánh bị thương và buộc y phải hiện thân. Năng lực này tuyệt đối xét vì trí lực và thực lực phải vượt lên trên đại đa số bọn họ.
- Chư vị, bức màn lớn của vạn thế đã mở ra rồi, bây giờ xin hãy rút lui đi! Còn về Thiên Địa Càn Khôn bảng, Thần Ma học viện chúng tôi sẽ trong thời gian qui định xây dựng lên thiên địa tế đàn và treo ở trên đó, tuyệt nhiên không phong ấn nó lần nữa để cản trở sự trở lại của đại thế.
Sau khi người thanh niên làm thủ tục tiễn khách thì Thần Nữ và sáu người còn lại tiến lên một bước và phát ra khí thế hừng hực để áp chế làm cho năm thanh niên của ngũ đại hoàng tộc không khỏi hiềm nghi rằng họ sẽ dùng vũ lực để tiễn khách.
Sắc mặt Sư Vô Mệnh càng trở nên tệ hơn, quay đầu nhìn lại thì thấy rằng chỉ còn y và gã khát máu của Tu La tộc là còn thực lực chiến đấu, còn về tên dâm đãng Ngao Vô Không và cô nương vào đời chưa lâu Thiên Sứ mỹ nữ thì không có gì mạnh. Về phần cao thủ của Huyễn Ảnh nhất tộc lại vừa bị đả thương nên không thể ẩn thân một cách hoàn mỹ được. Thực tế sức của bọn họ hiện tại đến cả Thất Phẩm Võ Hoàng cũng còn không bằng , lần đối mặt này thật làm cho Sư Vô Mệnh lộ rõ nét u sầu.
Phán đoán tình thế xong, Sư Vô Mệnh liền trầm giọng nói :
- Tài không bằng người, bọn ta tự động sẽ rút lui, nhưng các ngươi nhớ rõ, ngày mà Hoàng Kim Sư tộc bọn ta trở lại Thương Long đại lục cũng là ngày tàn của Thần Ma học viện bọn ngươi.
Tiên công tử nổi giận nói :
- Hừ! Ngươi muốn chết ngay bây giờ phải không hả?
Nói xong liền vận công bạo phát ra một luồng sát khí kinh người.
Người Thanh niên đứng đầu bèn vẫy vẫy tay và nói :
- Được rồi, đó chỉ là lời đe dọa để giữ thể diện của y mà thôi. Chư vị! Xin mời!
Hoàng Kim Sư tộc tuy thực lực lớn mạnh, nhưng nếu muốn tiêu diệt Thần Ma học viện thì vẫn còn phải suy nghĩ lại, càng huống hồ là hiện nay Thần Ma học viện đã đoạt được Thiên Địa Càn Khôn Bảng, một khi lập xong thiên địa tế đàn thành công thì khí thế của họ lại càng tăng cao và cơ hội bình yên vượt qua được đại kiếp vạn thế này lại càng tăng lên.
Ngay lúc Sư Vô Mệnh vừa xoay người rút đi thì cao thủ Tu La tộc đột nhiên chỉ vào Thần Nữ Trúc Văn Thiến mà nói :
- Cô gái đứng giữa đám loài người kia, có phải ngươi là người đã giết chết phân thân của Tu La vương tộc ta không?
Trúc Văn Thiến cười lạnh lùng, thần sắc bình thản nói :
- Không sai, tên Tu La vương phân thân đó đúng là đã chết dưới tay ta.
Tu La trầm giọng nói :
- Tốt lắm, Tu La vương của ta đã rất tức giận, tin rằng sau này Tu La tộc bọn ta giá lâm thì người sẽ tìm ngươi mà báo thù đấy.
Trúc Văn Thanh không chút e sợ nói :
- Ta lúc nào cũng sẵn sàng đón tiếp.
Nói xong bèn xuất ra một luồng chiến ý vô biên, trong nháy mắt luồng khói của tiên tử đó liền hóa thành hình dạng một nữ chiến thần bách chiến bách thắng vậy.
Tu La lại trầm giọng nói :
- Ngoài ra thì phân thân của bản tọa là do kẻ nào giết? Nói cho hắn biết sau ba tháng nữa ta sẽ đích thân đến Thần Ma học viện khiêu chiến hắn.
Cao thủ trẻ của Thần Ma học viện đứng đối diện y liền tỏ ra ngạc nhiên, trầm giọng nói :
- Ngươi muốn khiêu chiến học viên mới của Thần Ma học viện bọn ta sao?
Tu La liền nói :
- Khà khà...! Ta không cần biết hắn là ai, có thể xử lí phân thân của ta thì tất nhiên phải có một sức chiến đấu không nhỏ rồi. Dù gì ta cũng vừa đến thế giới này nên không muốn tiến hành cuộc đại chiến sinh tử, có thể ăn hiếp một tên yếu đuối cũng là không tệ rồi!
Trúc Văn Thiến liền tiến lên một bước lạnh lùng nói :
- Hắn đang bế quan, bọn ta không thể thay hắn nhận lời ngươi được. Có điều Tu La tộc vốn nổi tiếng là chủng tộc chiến sĩ, nếu ngươi đã muốn đánh thì chi bằng đánh với ta đi!
Tu La vẻ mặt đầy nghiêm túc nói :
- Với ngươi? Hay là bỏ đi, bản tọa không muốn đánh nhau với phụ nữ, cho dù là chiến thắng thì cũng chẳng vẻ vang gì mà còn làm trò cười cho người trong tộc nữa. Ở trong Tu La tộc bọn ta thì tướng mạo như ngươi có thể coi là hàng cực phẩm rồi, nhưng tính cách ngươi so với phụ nữ tộc ta thì lại tệ hơn quá nhiều, phụ nữ như ngươi ở tộc ta kiếm không được chồng đâu! Xin thứ lỗi yêu cầu của ngươi ta không thể đáp ứng được!
Tu La cũng không ngờ lời của y đã làm cho Trúc Văn Thiến đùng đùng nổi giận, thần sắc vốn điềm nhiên bỗng nổi giận như một cơn hồng thủy.
Nghe xong người thanh niên đứng đầu của Nhân tộc không nhịn được cười mà nói với Trúc Văn Thiến :
- Khì khì! Thần Nữ, cô bị người ta xem thường rồi! Không thể không nói người anh em Tu La tộc này mạnh mẽ lắm!
Trúc Văn Thanh quay lại mà quát :
- Mạc Ly, ngươi muốn đánh một trận sống chết với ta à?
Mạc Ly đang đắc ý bỗng nhiên nghiêm mặt lại và nói :
- Tên tiểu tử Tu La tộc kia, ngươi chán sống rồi sao mà dám sỉ nhục Thần Nữ tiên tử của bọn ta như vậy hả? Tội này thật khó mà dung tha, bây giờ ngươi mau biến mất trước mắt bọn ta, bằng không bọn ta sẽ giết chết ngươi!
Mọi người sắc mặt tối sầm, nhất là những người hâm mộ và sùng bái đệ nhất cao thủ của nội viện Thần Vương Mạc Ly kia càng có cảm giác như là thần tượng bị hủy hoại vậy.
Đối với việc Mạc Ly đột ngột thay đổi thái độ như vậy thì nhóm người Tiên công tử cảm thấy rất bình thường nhưng đối với người ngoài thì việc này rất khó nói. Xét cho cùng thì Mạc Ly cũng là đệ nhất nhân trong nội viện, lại là nhân vật trẻ tuổi được nhiều ngưởi thần tượng một đời của cả Thần Ma học viện, cho dù có nghĩ thế nào thì cũng cho đó là một người vô cùng uy nghiêm nhưng biểu hiện của y đập vào trước mắt lại hoàn toàn trái ngược.
Tiếng của Sư Vô Mệnh từ xa vọng lại :
- Tu La, không cần phải như vậy đâu. Cao nhất trong ba năm này thiên địa tế đàn cũng sẽ hoàn toàn được dựng lên, lúc đó cường giả của khắp nơi sẽ về hội tụ, rồi sẽ có nhiều thời gian đánh nhau thôi. Nếu người mà ngươi muốn tìm trong loài người có thực lực như vậy thì lúc đó sẽ trở thành đối thủ, còn nếu hắn chỉ là mạnh mẽ trong nhất thời thì với thân phận ta và ngươi cũng không nên để mắt đến hắn làm gì.
Cùng xuất thế từ hoàng tộc thượng cổ nên Sư Vô Mệnh cũng không muốn Tu La bỏ mạng vô ích như vậy nên quay đầu nhắc nhở.
Tu la cười nhẹ nói :
- Khì khì...! Chuyện của bổn tọa không cần ngươi quản! Tu La tộc bọn ta không phải là hạng bị người ta ép là có thể mau chóng bỏ đi đâu.
Sắc mặt Sư Vô Mệnh trầm lại, trong mắt lóe ra luồng sát khí lạnh lùng hừ một tiếng rồi xoay mình rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.