Tam Thái Tử

Chương 561: Cao thủ thượng cổ (2)




Sự tồn tại của hai người thần bí này khiến cho Diệt Thế Giả đứng nép một bên mà run sợ. Có thể tiến vào dòng chảy của định mệnh, trừ các thiên cơ sư ra chỉ có cao thủ cấp Thánh trở lên mới có thể làm được, mà cho dù là Diệt Thế Giả có đang ở trạng thái sung mãn nhất cũng chỉ ở cảnh giới trung kì của Thần cấp. Quan trọng hơn là những kẻ này đến không chỉ một mà đến cả hai tên, lẽ nào ông trời quyết tuyệt đường sống của y rồi.
Thanh niên thần sắc nghiêm lại nói :
- Không đúng! Biến số vận mệnh tuy ít gặp, nhưng cũng không có năng lực làm cho tam đại thần binh nhận chủ được, trong thân thể tên tiểu tử này e là có bí mật khác. Muốn biết được sự thật thì e là phải tìm thấy được thần hồn của hắn rồi.
Người trung niên nói :
- Ha ha! Ngài nói không sai, nhưng quy tắc đã đặt ra rồi, không nên phá nó đi thì tốt hơn.
Thanh niên lắc đầu, hai mắt đỏ rực lên, tiếp đó hướng về Hắc Sơn Cốc bên ngoài Trung Châu thành mà nhìn.
- Đó là gì vậy?
Ánh mắt người thanh niên lóe lên một màu lam trong suốt, tiếp đó sự thăm dò của y bị sức mạnh này làm gián đoạn.
Người trung niên cười nói :
- Có phải là một Lục Ma Tinh kì dị? Nói thật, cho dù là ở thời thượng cổ tôi vẫn chưa thấy qua vật này. Nhưng không thể phủ nhận được là nó không yếu hơn Thập Thần Binh, thậm chí còn mạnh hơn cả Thập Thần Binh nữa.
Thanh niên trầm giọng nói :
- Tôi cảm nhận được sức mạnh trong đó, lẽ nào nó có mối liên hệ với vị Đại Đế nào thời thượng cổ?
Người trung niên trầm giọng nói :
- Không thể nào! Những việc từ thời thượng cổ sớm đã trở thành truyền thuyết rồi, cho dù là ở thời đại của chúng ta thì những ghi chép về nó cũng đã rất ít, thậm chí có rất nhiều chuyện còn là do con người thêu dệt mà có. Dù thế nào thì tôi cũng không tin có vật như vậy được.
Thanh niên cũng gật đầu đồng ý, y cũng chỉ là nói vậy thôi. Vì những thông tin liên quan đến một vị Đại Đế thời thượng cổ thì thật quá hoang đường, có thể nắm bắt được sức mạnh cấm kị như vậy mà vẫn bị đánh bại thi đối thủ phải là người như thế nào mới có thể làm được chứ? Nếu thật sự có một kẻ địch như vậy tồn tại thì e rằng Thương Long đại lục sớm đã bị hủy diệt rồi.
Người trung niên nói tiếp :
- Tên Diệt Thế Giả này ngài dự định sẽ xử lí sao đây?
Thanh niên trả lời :
- Hàng phục hắn, tôi muốn biết tình hình bên trong của những Diệt Thế Giả, dù sao thì loài người và Diệt Thế Giả đến cuối cùng vẫn phải chiến đâu với nhau mà.
- Tôi có thể giúp ngài, tuy những kí ức năm đó của tôi không nhiều, nhưng từ trong tay của tiểu tử Lý Lân lão phu cũng đạt được không ít thứ tốt.
Vừa nói người trung niên vừa truyền một đoạn kí ức vào thân ngươi thanh niên.
Thanh niên sắc mặt lộ nét vui mừng nói :
- Thú Đạo Thiên Thư và còn cả Thần Binh Thiên Sách? Tiểu tử này quả là may mắn.
Người trung niên trầm giọng nói :
- Đúng vậy! Thời đại mới đã mở ra rồi, điều duy nhất chúng ta làm được đó là tận lực bảo vệ hắn, hi vọng thế giới này sẽ sản sinh ra càng nhiều cao thủ.
Thanh niên trầm giọng nói :
- Có những thủ pháp này rồi, trói chặt tên nô tài này thật rất cần. Ha Ha. Năm đó phong ấn qua vội vàng, ta cũng không kịp nhìn rõ bản thể của ngươi như thế nào, nếu như quá xấu xí thì ta có giữ ngươi lại cũng vô dụng mà thôi.
Diệt Thế Giả nổi giận mắng :
- Hỗn xược, bổn tôn quyết không thần phục ngươi, có bản lãnh thì giết ta đi.
- Giết ngươi? Vậy thì dễ dàng cho ngươi quá, bây giờ hãy đi theo ta!
Thanh niên vừa nói vừa tung ra một sức mạnh kẹp chặt lấy Diệt Thế Giả.
Diệt Thế Giả rống to :
- Không! Cao thủ thượng cổ sao lại có thể sống đến bây giờ chứ, thật không công bằng, ta muốn đánh một trận công bằng với ngươi.
Thanh niên sắc mặt đầy vẻ thách thức nói :
- Dựa vào ngươi? Khi nào đột phát đến cấp Thánh nói sau đi.
Sau đó liền dùng đại thủ đè chặt Diệt Thế Giả làm hắn đau đớn tột cùng. Một lúc sau thì luồng khói đen khổng lồ của Diệt Thế Giả đã bị đè nén thành một nhúm dài chừng mười trượng, bên trong lộ ra một sinh vật tướng mạo như là con kì lân đen, trên đầu có đến chín cái sừng.
- Ha ha! Nhặt được của quý rồi, lần này đúng là nhặt được của quý rồi! Tôi đi trước đây, nơi này giao lại cho ngài.
Thanh niên vừa nói vừa cắp lấy diệt thế giả mà biến đi.
Người trung niên lắ đầu, từ từ đi đến bên cạnh thân thể Lý Lân giọng có chút bất đắc dĩ nói :
- Dám miễn cưỡng ngưng tụ ma thai, tiểu tử này thật điên cuồng quá. Nhưng mà cũng không nên vì vậy mà mất đi một con đường tăng cao thực lực. Năm đó cũng nhờ ngươi gọi dậy, lão phu hôm nay giúp ngươi bù lại một ít căn cơ vậy.
Người trung niên phi thân lên cao đánh xuống một chưởng, mặt đất nổ ầm lên một tiếng rồi nứt toạc ra thành một khe nhỏ. Phía dưới một cảnh tượng kì dị hiện ra, bên trong những thi hài xuất ra một luồng sát khí dày đặc bao phủ lên cả chúng.
- Quả nhiên không thẹn là mồ chôn của vạn tộc thượng cổ, sát khí chưa gì đã ngưng tụ lại như vật chất vậy. Cho dù là tuyệt địa thì cũng là một bảo địa hiếm thấy.
Người trung niên vừa cười vừa vẫy tay gom tụ những sát khí bị giam cầm ấy. Sau đó người trung niên tiếp tục ra tay, đem vô số những thi hài bao phủ bởi sát khí ấy tập trung lại thành một ngọn núi cốt to lớn như Tứ Thập Cửu Tọa. Ở chính giữa ngọn núi, các âm hồn sát khí ngưng tụ lại thành một vòng khí đen ngịt như một cái hồ lớn, nó không ngừng hấp thu âm hồn sát khí xung quanh và dần dần phình to ra.
Người trung niên nét mặt lộ nét hài lòng, sau đó vung tay xuất ra luồng nội lực kéo Tam Đại Thần Binh và cả người Lý Lân về phía y.
Người trung niên liền từ từ đưa thân thể Lý Lân vào trong hồ sát khí rồi nói :
- Thần binh có linh hồn, sớm muộn gì cũng có ngày sẽ quay trở lại, nếu các ngươi đã quyết định chọn hắn thì hãy theo hắn xuống mồ đi!
Sau đó y liền phóng dài tay ra hướng vào trong Thông Thiên Minh Hà lấy ra một linh hồn suy nhược gần như sắp tan biến ra vậy. Linh hồn này tuy đã rất suy nhược, nhưng khí chất lại rất bất phàm. Y chính là người một tay tạo nên những đột biến của Trung Châu thành, Bích Lạc Hoàng. Thật không ngờ y vẫn chưa chết, thần hồn còn lại đã gửi mình vào trong Thông Thiên Minh Hà.
Người trung niên nét mặt có chút tiếc nuối nói :
- Tiểu tử kia nói không sai, Nhân tộc có thể trở thành vai chính của Thương Long đại lục này phần lớn đều là nhờ có những người như các ngươi. Lần này ngươi làm tốt lắm, chỉ tiếc là sinh ra không đúng thời mà thôi.
Thần hồn suy nhược của Bích Lạc Hoàng thì thào nói :
- Tiền bối, vãn bối chỉ là làm theo phận sự mình thôi, còn kết quả như thế nào thì một người chết như tôi không còn quan tâm nữa.
Người trung niên nói :
- Ha ha! Xuất thế lâu như vậy, cuối cùng cũng nghe thấy được một lời lọt tai rồi, với câu này của ngươi, ta cũng không thể để ngươi chết như vậy được. Nơi âm hồn sát khí này nay đã thuộc về tiểu tử Lý Lân này rồi, còn về ngươi, ta cho ngươi hai sự lựa chọn, một là lấy tàn hồn làm căn nguyên mà khôi phục lại rồi ngưng tụ thành thân xác thực, chỉ có điều ta không đảm bảo là sau khi khôi phục thì thần hồn có còn là của bản thân ngươi nữa hay không; hai là ngươi để cho hồn phách siêu thoát vào vòng luân hồi, đi một con đường tiên phá hậu lập.
Linh hồn Bích Lạc Hoàng rơi vào tình trạng do dự, nên biết lúc sinh thời y vốn là một hoàng đế của hoàng triều Trung Châu, đồng thời cũng là một cao thủ cảnh giới Võ Tôn. Hai thân phận này cái nào cũng đều cao quý cả. Còn về chuyển thế trùng sinh thì cũng sẽ có những điều mới sẽ đến, làn sóng của thời đại lớn sắp đến, nếu như không có thực lực thì sẽ không có cơ hội sinh tồn. Một lựa chọn đơn giản nhưng cũng làm cho Bích Lạc Hoàng vô cùng do dự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.