Tam Thái Tử

Chương 610: Truyền tống hư không




Thanh âm thần bí làm cho tinh thần Lý Lân chấn động lớn, bởi vì hắn phát hiện thanh âm thần bí kia vậy mà đến từ trong cửa đá của không gian Lục Mang Tinh. Mỗi một lần lên tiếng trước đó, tồn tại thần bí cũng sinh ra ảnh hưởng cực lớn đối với Lý Lân. Hơn nữa lần này trong tiếng nói của người thần bí tràn đầy sự ung dung, hiển nhiên hoàn toàn khác biệt với trạng thái suy yếu trước đây.
- Nếu Viên huynh tin tưởng ta, ta đây sẽ không khách khí! Giai đoạn hiện tại loạn chiến một vùng rất bất lợi đối với chúng ta. Hẳn nên tập trung lại lực lượng, sau đó cắt xén địch nhân, tiêu diệt từng nhóm.
Lý Lân trầm giọng nói. Nếu đã quyết định tiếp nhận, vậy nhất định phải làm ra quyết đoán. Người sống sót trong mưa bom bão đạn ở kiếp trước sẽ không thiếu lực quyết đoán. Huống chi sự thức tỉnh của tồn tại thần bí trong Lục Mang Tinh cũng cho hắn lòng tin rất lớn.
Viên Thủ Thành gật gật đầu, dường như đã tràn ngập tin tưởng đối với Lý Lân.
- Nhưng chiến trường bây giờ hỗn loạn như thế, tập trung mọi người lại như thế nào.
Đến bây giờ cao thủ Nhân tộc chẳng những đang ở hạ phong trên toàn bộ chiến trường, thậm chí còn bị cắt xén thành vài nơi, nếu không phải cao thủ vạn tộc cũng thiếu sự chỉ huy hữu hiệu, cao thủ Nhân tộc sớm đã bị diệt sạch.
- Điều này giao cho ta là được rồi, nhưng có một điều cần nói rõ, bởi vì thời gian cấp bách, đồng thời vì duy trì sự hỗn loạn của đối phương, ta không có khả năng triệu tập tất cả mọi người lại, phải có người làm ra hy sinh, mặc kệ người hy sinh đó thuộc về tông phái nào, thế lực nào.
Sắc mặt Lý Lân vô cùng ngưng trọng nói.
- Ý của ngươi là điều động tập trung lại một phần lực lượng, như vậy chẳng phải những người khác chỉ còn con đường chết?
Sắc mặt Thần Vô Song khó coi nói. Lý Lân rõ ràng cho thấy muốn quăng chốt bảo vệ tướng.
- Được, như vậy tốt hơn so với tất cả mọi người cùng chết!
Phó tông chủ Thần Thiên Tông đồng ý gật đầu. Rõ ràng hắn cũng là người rất có quyết đoán.
- Mặt khác vãn bối rất cần tiền bối trấn áp tràng diện, chỉ sợ lai lịch của vãn bối không có tư cách chỉ huy người khác.
Lý Lân cung kính cúi người thi lễ nói với phó tông chủ Thần Thiên Tông.
- Điều này ngươi yên tâm, chỉ cần có ta ở đây, chắc chắn sẽ khiến cho ngươi đạt được quyền chỉ huy.
Tuy phó tông chủ Thần Thiên Tông bị thương nghiêm trọng, nhưng thân phận của ông vẫn còn ở đó, phó tông chủ của siêu cấp tông môn, cao thủ cấp bán Thần, huống chi ngoại trừ ông ra còn có Thần Vô Song với Viên Thủ Thành ở đây, nhất là Viên Thủ Thành, thân phận trưởng tử Viên gia với thiếu tông chủ Trấn Thiên Tông đủ để cam đoan trấn áp thái độ của Trấn Thiên Tông.
Lý Lân gật gật đầu. Sau đó vẫy tay mở ra không gian sau lưng. Mười mấy người nhóm Tân Sửu xuất hiện ở phía sau Lý Lân.
- Chủ nhân!
- Các ngươi đi theo bên cạnh ta, còn có chiếu cố Khuynh Thành cho tốt!
Lý Lân nghĩ tới rất nhiều chuyện từ trong lời nói của thánh nữ Tinh Linh. Hắn cũng không có hiểu biết quá nhiều đối với thân thể nguyên tố tinh khiết, nhưng hắn lại không thể không cẩn thận. Nguyên tố thể tinh khiết ngũ hành gặp nhau sẽ phát sinh điềm xấu, mặc dù có chút căng, nhưng không thể tùy tiện để cho Lý Lân không coi trọng.
- Dạ!
- Kính xin chư vị hộ pháp cho ta. Ta cần toàn lực ứng phó!
Sắc mặt Lý Lân ngưng trọng. Thoạt nhìn dường như muốn trả giá thật lớn phát động bí pháp nào đó. Kỳ thật tinh thần của hắn đang trao đổi với cái tên thần bí trong không gian Lục Mang Tinh.
- Tiểu tử. Yên tâm lớn mật dùng lực lượng của Lục Mang Tinh đi, có lão phu ở đây cho dù là võ giả Thần cấp cũng nhìn không thấu sự tồn tại của Lục Mang Tinh.
Tồn tại thần bí dị thường kiêu ngạo. Nhưng cửa đá kia vẫn chỉ mở ra một khe hở, làm cho Lý Lân không thể nhìn trộm được hình dáng của tồn tại thần bí.
- Tiền bối. Ngài bây giờ có thể đi ra?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Đương nhiên không được, ngươi cho rằng có thể thoải mái thoát ly cái thứ quỷ này sao. Ta cũng không có vận khí tốt như tiểu tử ngươi, lúc trước vừa đến đã ở ngay khu vực sát biên nhất. Chỗ này của ta đã được xem như trung tâm. Được rồi, không nói nhảm nữa, làm kí chủ đương đại của Lục Mang Tinh, thực lực thấp kém như thế cũng thôi đi, thủ hạ vậy mà ngay cả một cao thủ ra hồn chút cũng không có, thế này không thể được. Nếu lão phu đã hoàn toàn tỉnh táo, như thế nào cũng phải thành lập cho ngươi một phần thế lực chấn động toàn bộ đại lục.
Tồn tại thần bí dị thường kiêu ngạo nói.
Lý Lân ngạc nhiên không thôi, thế lực chấn động toàn bộ đại lục Thương Long là dễ thành lập được như vậy sao? Những thế lực siêu nhất lưu kia đều là tích lũy mấy vạn năm mấy chục vạn năm mới có địa vị hôm nay.
- Tiểu tử đừng không tin, chỉ cần có lão phu chỉ điểm, có lẽ thành lập đế quốc thượng cổ có chút không thực tế, nhưng thành lập một thế lực gọi là siêu nhất lưu vẫn không thành vấn đề. Vận khí tiểu tử ngươi cũng không tốt, thời điểm có được Lục Mang Tinh thì lão phu đang lâm vào ngủ say trình độ sâu nhất, nếu không dựa vào năng lực nghịch thiên của Lục Mang Tinh, thực lực của ngươi đã sớm leo cao hơn được mấy lần rồi.
Tồn tại thần bí trong cửa đá rõ ràng có chút nói nhiều, nhưng lời nói của lão cũng khiến cho trong lòng Lý Lân thêm được chút tự tin.
Ầm ầm ầm!
Lý Lân khoanh chân mà ngồi bị ma khí cuồn cuộn che lấp, một luồng không khí vô hình khuếch tán mà ra từ trên người hắn.
Uỳnh ——!
Hư không bắt đầu chấn động, dường như dòng chảy thổi một ngụm khí đã có thể vỡ tan.
- Đó là?
Sắc mặt phó tông chủ Thần Thiên Tông ngưng trọng.
- Năng lực thật quỷ dị, sư thúc, đó là lực lượng gì?
Thần Vô Song khó hiểu hỏi.
- Lão phu cũng nhìn không ra, có lẽ là thần thông thiên phú nguồn gốc từ huyết mạch.
Vẻ mặt phó tông chủ Thần Thiên Tông ngưng trọng nói.
Rầm một tiếng, một luồng sát khí lao tới từ trong hư không, ngay sau đó một thân ảnh từ giữa lao tới, một đao theo bản năng bổ về người phía trước.
- Trời ạ!
Người cách đó gần nhất nhìn thấy đại đao điên cuồng bổ tới, bị dọa đến mức mặt cũng tái, lăn một cái miễn cưỡng tránh thoát.
- Nhìn cho rõ, là người một nhà!
Phó tông chủ Thần Thiên Tông gầm lên một tiếng, tên cao thủ Nhân tộc còn muốn tiếp tục công kích kia ngạc nhiên thu hồi vũ khí trong tay, mờ mịt nhìn cao thủ Nhân tộc xung quanh.
- Không phải ta đang chiến đấu với địch nhân sao? Làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?
Người tới mơ hồ đầy mặt nói.
- Điều này về sau rồi giải thích, hiện tại ta lấy danh nghĩa phó tông chủ Thiên Tông yêu cầu ngươi phục tùng sự chỉ huy của Lý Lân một trong tứ đại cao thủ thanh niên Hỗn Loạn Lĩnh.
Phó tông chủ Thần Thiên Tông trầm giọng nói.
- Lý Lân?
Người tới sửng sốt một chút, nhưng nhìn sắc mặt nghiêm túc của phó tông chủ Thần Thiên Tông, mặc dù trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu, yên lặng đứng ở một bên.
Trong nháy mắt khi gã vừa mới tránh ra, nguyên một miếng không gian tựa như nước sôi sôi trào, một thân ảnh có sát khí dâng cao tựa như sủi cảo lao tới từ trong đó. Phó tông chủ Thần Thiên Tông biến sắc, nội thế giới ầm ầm bao phủ khu vực này, bao phủ lấy cao thủ nhân tộc đang không rõ tình hình. Cho dù là bị thương, cao thủ cấp bán Thần cũng không phải là người mà trước mắt mọi người có thể dễ dàng đối kháng. Cũng chỉ có hắn ra tay mới có thể chấn nhiếp mọi người nhanh nhất.
Thấy một màn như vậy, trên mặt mọi người đều là vẻ rung động, nhìn về phía Lý Lân ở trung gian sắc mặt trắng bệch, một chút không phục trong lòng cũng tạm thời bị ép xuống. Không nói những thứ khác, có thể có được năng lực tùy ý điều hành binh lực ở trên chiến trường hỗn loạn thì đã có thể nói là khủng bố.
Một khắc đồng hồ sau, khí tức trên thân Lý Lân nhanh chóng biến mất, khí sắc cả người hắn trở nên tái nhợt.
- Chỉ có thể làm được đến đây, nhiều hơn nữa chiến trường sẽ tan vỡ!
Thần sắc Lý Lân vô cùng ngưng trọng, đứng ở trước người hắn tổng cộng không đến năm trăm người, hơn nữa trên người những người đó phần lớn đều mang thương thế, hiển nhiên chiến đấu trước đó có chút vất vả.
- Hiện tại ta là quan chỉ huy của chư vị, yêu cầu của ta chỉ có một, phục tùng mệnh lệnh!
Sắc mặt Lý Lân lãnh khốc nói.
Đám người hờ hững, trong hơn bốn trăm người này, có rất nhiều người có cảnh giới thực lực trên Lý Lân, những người đó ở trong thế lực của mỗi người cũng là đại nhân vật, bị tiểu tử oắt con Lý Lân quát lớn như thế, mặc dù sẽ không biểu hiện ra điều gì, nhưng cũng không thể thật tình phục tùng.
Đối với điều này, Lý Lân đương nhiên rõ ràng, hắn cũng không có ý muốn những người này phục tùng. Hắn cần quyền chỉ huy, cần tận khả năng dẫn dắt càng nhiều người sống sót ở trong trận chiến đấu này.
- Ta cần người dẫn đội! Thực lực của ai mạnh nhất?
Lý Lân trầm giọng nói.
- Ta tới đi, mặc dù bản tôn trọng thương, nhưng vẫn có thể phát huy ra thực lực Võ Tôn.
Phó tông chủ Thần Thiên Tông trầm giọng nói.
Lý Lân gật gật đầu, sau đó một luồng ma khí đưa đến trước mặt phó tông chủ Thần Thiên Tông.
- Nơi này có một luồng thần niệm của vãn bối, kính xin tiền bối đeo trên thần hồn, như vậy vãn bối có thể tùy thời hạ đạt mệnh lệnh tác chiến!
- Thần niệm, ngươi không phải là muốn phân ra bốn trăm tám mươi phần thần niệm khống chế mọi người đấy chứ?
Sắc mặt phó tông chủ Thần Thiên Tông đại biến, chỉ sợ dù là cường giả Thần cấp cũng không cách nào làm được hết thảy chuyện này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.