Lời của công chúa Thanh Vi làm Tần Tuyết Linh vô cùng sửng sốt, lúc này nàng mới chú ý rằng nét mặt của Lý Lân đang rất khó coi. Trong lòng nàng bỗng cảm thấy rất bối rối không biết nên làm thế nào cho đúng nữa.
Tần Tuyết Linh có chút bối rối nói :
- Muội không có ý đó, chỉ là...
- Ý muội là như thế nào? Nếu muội đã không đồng ý thì cuộc hôn nhân này xem như hủy bỏ vậy. Ngọc bội này ta trả lại cho muội, còn về sính lễ mà ta đã tặng thì ta cũng sẽ lấy lại không thiếu một thứ gì.
Lý Lân hít một hơi thật sâu rồi lấy ngọc bội ra đưa cho Tần Tuyết Linh, sau đó chuẩn bị bỏ đi.
Tần Tuyết Linh cất tiếng nói :
- Đợi đã...
Lý Lân lạnh lùng nhìn Tần Tuyết Linh nói :
- Còn chuyện gì nữa à? Nếu muội cảm thấy danh dự bị tồn thất thì ta có thể giúp muội thanh minh với mọi người! Lý Lân ta dù thế nào cũng chưa phải là người không cần đến tôn nghiêm đâu.
- Huynh...
Tần Tuyết Linh cả người như đờ ra, không biết phải nên nói gì nữa đây.
- Đại hoàng tỷ, các người đã từng nghe đến thứ gọi là thể thuần nguyên tố chưa?
Lý Lân liền chuyển đề tài, y không muốn nói tiếp vấn đề làm cho mình mất mặt khi nãy nữa.
Lời của Lý Lân cũng làm cho công chúa Thanh Vi và Lâm Vãn Tình thay đổi thái độ, hai cô gái im lặng vì cũng chưa từng nghe qua đó là gì.
Lý Lân trầm giọng nói tiếp :
- Xem ra các người không biết rồi. Thể ngũ hành thuần nguyên tố sau khi tụ hợp lại sẽ sản sinh ra điều không may, càng có khả năng sẽ làm hồi sinh một cường giả của không biết bao nhiêu thời đại trước là nguyên tố chi tổ. Một khi chuyện này trở thành hiện thực thì các người sẽ đều phải tan biến đi mất.
Công chúa Thanh Vi trầm giọng nói :
- Chuyện này trước đây hình như tỷ cũng có nghe qua, cũng may hiện nay mới chỉ có bốn nguyên tố tụ hợp, chỉ cần không tìm thấy nguyên tố thứ năm thì sẽ không phát sinh bất trắc rồi.
Lý Lân lắc đầu, giọng có chút trầm trọng nói :
- Rất không may phải nói cho các người biết, đó là đã tìm thấy được thể thuần nguyên tố thuộc tính thổ rồi, không những vậy mà người đó còn đang ở bên ngoài nữa.
- Sao...?
Công chú Thanh Vi và Lâm Vãn Tình liếc nhìn nhau, ánh mặt họ lộ rõ nét lo lắng.
Lý Lân nói tiếp :
- Kết quả thế nào là do các người tự quyết định. Nhưng ta khuyên các người nên tách ra, tốt nhất là từ đây về sau cũng không nên gặp nhau nữa.
Công chúa Thanh Vi nghiêm túc nói :
- Chuyện này bọn tỷ cần suy nghĩ kĩ đã!
Lý Lân gật đầu nói :
- Gần đây đệ đang dừng chân lại ở Hỗn Loạn lĩnh, nếu các người quyết định xong thì đệ sẽ đưa mọi người đến Thần Ma học viện, với thực lực và thiên phú hiện tại của mọi người thì việc vào đến nội viện không có gì là khó cả.
Công chúa Thanh Vi và Lâm Vãn Tình gật đầu đồng ý.
Lý Lân vận chân khí bao trùm lên Dao Cơ và Lý Yên Nhiên, trong nháy mắt bay ra khỏi Lục Mang Tinh.
- Tiểu nha đầu, theo ta ra ngoài! Lão già Thiết Hạo Dương đã đến mấy lần rồi, nếu lần này không cho lão gặp ngươi thì thật khó ăn nói rồi.
Tần Tuyết Linh mở miệng như muốn giữ Lý Lân lại, nhưng cuối cùng lại không nói ra thành lời.
- Bỏ đi rồi à? Có điều gã Lý Lân này biết được chuyện về nguyên tố chi tổ, thật không thể xem thường y được!
Tinh Linh thánh nữ từ trong cây sinh mệnh bước ra. Người của Tinh Linh tộc vốn là người sinh ra cây sinh mệnh, nên họ có thể tự do mà đi vào bên trong của cây sinh mệnh. Trước đó, khi Lý Lân đem các cô gái này đến thì Tinh Linh thánh nữ đang điều động sức mạnh bản nguồn để nuôi cây sinh mệnh, đồng thời cũng cảm nhận thấy một thần niệm kì lạ nên dó đó mà không hiện thân.
Công chúa Thanh Vi ngạc nhiên nhìn cô gái tự nhiên như không này nói :
- Ngươi là ai?
Tinh Linh thánh nữ chỉ vào cây sinh mệnh màu xanh ngọc bích cao đến ba trượng sau lưng mình mà nói :
- Ta là thánh nữ đương nhiệm của Tinh Linh tộc, hiện nay đang ở đây để nuôi dưỡng cây sinh mệnh này.
Lâm Vãn Tình có chút khó hiểu mà hỏi :
- Tinh Linh thánh nữ? Tại sao lại ở trong nội thế giới của Lý Lân?
Tinh Linh thánh nữ vẻ mặt đầy khát vọng nói :
- Nói ra dông dài lắm, có điều các người có thể cho ta nghiên cứu một chút về thể thuần nguyên tố trong truyền thuyết, thứ mà chỉ có ghi chép lại trong điển tịch của tộc ta được không?
Công chúa Thanh Vi lắc đầu nói :
- Bí mật của thể thuần nguyên tố không thể nào nghiên cứu ra được đâu. Ý tốt của nàng bọn ta xin cảm ơn.
Vừa nói, công chúa Thanh Vi và Lâm Vãn Tình vừa dìu Tần Tuyết Linh đang ngẩn người ra mà đi về hướng xa xăm khác.
Tinh Linh thánh nữ chớp chớp mắt nói :
- Loài người thật khó hiểu. Thôi bỏ đi vậy, ta nói chuyện với cây sinh mệnh còn hơn! Con người quá phức tạp, tiếp xúc nhiều thật sự rất mệt. Có điều gã Lý Lân này có thể tập hợp được cả năm thể ngũ hành thuần nguyên tố thì bản thân hắn thật không đơn giản tí nào.
Không gian trong Lục Mang Tinh vô cùng rộng lớn, bên trong còn có chứa rất nhiều kiến trúc mà Lý Lân thu thập được, những kiến trúc này ban đầu chỉ là để làm đẹp, nhưng hiện tại nó lại rất tiện để cho bọn người công chúa Thanh Vi cư trú.
Công chúa Thanh Vi nhìn nét mặt buồn rầu của Tần Tuyết Linh nói :
- Tuyết Linh, muội không thích tam đệ của ta sao?
Tần Tuyết Linh mở miệng, nhưng lại có chút khó nói :
- Muội dĩ nhiên... Không...
Lâm Vãn Tình lắc đầu nói :
- Ta biết muội không thích những cuộc hôn nhân chính trị, nhưng nếu muội thật sự không ghét tam đệ thì không nên nói ra bây giờ. Lòng tự tôn của đàn ông nhiều lúc cũng yếu mềm lắm.
- Muội cũng không nghĩ đến! Bây giờ có nói gì thì cũng đã muộn rồi!
Ánh mắt lạnh nhạt của Lý Lân đã thật sự làm cho Tần Tuyết Linh bị đã kích rất lớn.
Công chúa Thanh Vi nói :
- Vẫn còn cơ hội! Tuy rằng ta không hiểu nhiều về vị tam đệ này, nhưng qua những lần tiếp xúc ta có thể thấy được vẻ bề ngoài lạnh lùng của nó cũng chỉ là để che giấu sự mềm yếu bên trong mà thôi. Điều này có thể có liên quan đến những gì mà nó đã trải qua từ nhỏ, trong một hoàng cung không hề có sự bảo hộ nào mà có thể sống được đến giờ, những gian khổ mà tam đệ đã trải qua thật sự còn vượt qua cả tưởng tượng của chúng ta nữa. Những người trưởng thành trong hoàn cảnh này thường hay có tâm lý cực đoan. Ta tuy rằng không biết được tam đệ vì cứu chúng ta mà đã phải hi sinh những gì, nhưng thiết nghĩ nó thật không phải là ít đâu. Trong thời gian năm năm mà có thể từ một võ giả không tên tuổi trưởng thành đến mức trở thành một siêu cấp cao thủ cảnh giới Võ Tôn thì cái giá nó phải trả nhất định vượt quá những gì mà chúng ta có thể tưởng tượng ra. Lần này nó cứu chúng ta ngoài lí do là có đại hoàng tỷ như ta ra thì lớn nhất có lẽ là có muội, vị hôn thê của nó. Nó hi sinh nhiều như vậy mà chỉ đổi lại được kết quả như hiện nay thì thật khó mà trách được nó sẽ suy nghĩ không thông suốt.
Tần Tuyết Linh cắn chặt môi, có chút kì vọng hỏi :
- Muội cũng không phải là cố ý đâu, hiện nay tỷ còn cách nào cứu vãn không?
Công chúa Thanh Vi trả lời :
- Khó lắm!
Lâm Vãn Tình cũng đồng thanh nói :
- Thật sự rất khó!
Lần này gặp lại Lý Lân thì trong lòng nàng bỗng cảm thấy có một cảm giác vô cùng thân thuộc, cảm giác này cũng không xuất phát từ một nguyên do nào, chỉ có điều là nó vô cùng thật. Đây cũng chính là lí do từ sau khi gặp lại Lý Lân thì Lâm Vãn Tình vô cùng kiệm lời.
Tần Tuyết Linh nét mặt đau khổ nói :
- Thanh Vi tỷ tỷ, Vãn Tình tỷ tỷ, các tỷ nhất định phải giúp muội. Muội không muốn như thế này đâu.
Công chúa Thanh Vi nghiêm trang nói :
- Vậy muội muốn như thế nào?
Tần Tuyết Linh vẻ mặt lo âu nói :
- Muội... Muội cũng không biết! Chỉ là sự việc đến quá đột ngột, người ta vẫn còn chưa có tâm lý chuẩn bị nữa là!
Công chúa Thanh Vi cười khẽ nói :
- Cũng chưa phải là vào động phòng, chỉ là đính hôn mà thôi mà cần chuẩn bị gì chứ hả? Nếu như muội không đồng ý với cuộc hôn nhân đó thì nhân cơ hội này mà nói rõ với Lý Lân thì tốt hơn.
Tần Tuyết Linh nét mặt có chút do dự nói :
- Muội cũng không phải là không chịu... Chỉ là... Chỉ là...
Công chúa Thanh Vi thở dài nói :
- Tuyết Linh, trong chúng ta muội là người có tính tình sảng khoái và quyết đoán nhất, tại sao đối với chuyện này muội lại do dự không quyết vậy? Chuyện tình cảm vốn không thể miễn cưỡng được, nếu muội đã không thích thì phải đấu tranh để phản đối nó chứ, bọn tỷ nhất định sẽ đứng về phía muội, còn nếu muội yêu thích Lý Lân thì hãy mau chóng đi chữa lành vết thương lòng của nó đi, đàn ông là một sinh vật rất cần thể diện, lần này muội đã làm tổn thương nghiêm trọng đến lòng tự tôn của nó rồi, nếu không mau chóng đi bồi đắp thì rất có thể nó sẽ biến thành tử thù của muội đó. Tỷ tuyệt đối không phải là đang hù dọa muội đâu, trước đây đã có rất nhiều tiền lệ làm ví dụ rồi.
Tần Tuyết Linh níu níu tay của Lâm Vãn Tình như muốn nhờ cậy gì nói :
- Muội không biết, muội thật sự không biết mà... Chuyện này thật quá đột ngột rồi, Vãn Tình tỷ tỷ, muội phải làm gì bây giờ đây? Mọi ngày tỷ vẫn là người tỉ mỉ nhất trong số chúng ta mà.