Tam Thái Tử

Chương 639: Rối loạn




Hàn Tín vuốt mặt, nói:
- Ngươi có kế hoạch là được rồi! Ta phải cẩn thận suy nghĩ làm thế nào mới có thể dùng cái giá nhỏ nhất thu được chiến quả lớn nhất.
Nói rồi Hàn Tín trở về trong cửa đá, thần hồn như một làn khói tiến vào phần mộ của hắn.
Lý Lân từng muốn để Hàn Tín rời khỏi cửa đá, không gian Lục Mang Tinh lớn như thế, sơn thanh thủy tú, thiên địa nguyên khí phong phú có ở khắp nơi, sở thích có kém cũng không cần ở trong mộ. Nhưng Hàn Tín lại từ chối, về nguyên nhân Lý Lân chỉ có thể đoán là do trong phần mộ có chôn thứ cực kỳ quan trọng đối với hắn.
Ngày thứ hai khi Sinh Tử Phù phát ra, một chuyện như ôn dịch lan khắp cả Trấn Thiên Tông. Sinh Tử Phù trong tay công tử của một thế lực nhị lưu biến mất, hắn đoạt một tấm của thủ hạ, sau đó thủ hạ này lại đi đoạt của người khác. Cứ theo dây chuyền như vậy, nguy cơ cướp đoạt Sinh Tử Phù bộc phát.
Mới bạo phát, tất cả mọi người còn chưa để ý, dù sao chỉ là võ giả thế lực nhị lưu trở xuống tham dự, trong nghìn vạn tu sĩ căn bản không tính là gì. Các đại thiên tông vẫn đang nghiên cứu làm thế nào hạn chế quyền lợi của Lý Lân đồng thời có thể lấy được chỗ tốt trên người hắn, việc tranh đoạt Sinh Tử Phù dần dần lan đến thế lực nhất lưu. Nội loạn bắt đầu ở Minh Thần Tông trong bát đại thế lực nhất lưu, sau đó mấy thế lực Cửu Thiên Ứng Nguyên Môn cũng bị cuốn vào. Khi các đại tông chủ phát hiện không đúng, nội loạn đã ảnh hưởng đến thống lĩnh cấp Võ Tôn.
Nội loạn điên cuồng bộc phát, mấy vạn người chết oan chết uổng, trong đó chỉ có một phần mười vào lúc nguy cấp luyện hóa Sinh Tử Phù, sau đó mượn sinh mệnh tinh khí trong Sinh Tử Phù sống lại một lần.
Nhưng kỳ lạ là, nội loạn này không những không ảnh hưởng đến sĩ khí của đại quân Hỗn Loạn Lĩnh, ngược lại lại khiến sĩ khí mọi người tinh thần phấn chấn, sĩ khí dâng cao.
Ngắn ngủi một ngày thời gian, đã có hơn trăm vạn người luyện hóa phù triện, dung nhập vào trong thần hồn. Đối với kết quả này, Hàn Tín cũng chỉ có thể bội phục thủ đoạn của Lý Lân.
Ngay khi nội loạn dần dần chìm xuống, thiên địa chấn động cuối cùng cũng hoàn toàn dừng lại, bầu trời Hỗn Loạn Lĩnh xuất hiện một cái khe cực lớn. Mọi người đều biết, đó là khe cửa Nam Thiên Môn bảo vệ Thương Long đại lục. Một khi Nam Thiên Môn hoàn toàn mở ra, chính là lúc Nhân tộc tiếp xúc với vạn tộc thượng cổ, là chiến hay hòa, đến lúc đó sẽ rõ ràng.
Ầm ầm!
Như sấm nổ, khe rách trên trời chằng chịt phong lôi, những khí tức khác cho dù là cường giả bán Thần cấp cũng không dám tranh phong.
Lý Lân đứng trước đại điện Trấn Thiên Tông, có vẻ mong chờ. Nhưng mấy tông chủ đại tông môn sau lưng hắn lại không hề dễ nhìn. Đoạn thời gian này Lý Lân điên cuồng chỉnh quân, bọn họ cũng không nhàn rỗi, lợi dụng các con đường truyền tin tức đến các nơi trên Thương Long đại lục, hy vọng các thế lực có thể phái lực lượng gia nhập đại quân Hỗn Loạn Lĩnh. Đáng tiếc cho đến tận giờ, không có bóng dáng một đội viện quân nào. Nếu không phải nhìn thấy Lý Lân chỉnh quân đã có kết quả, sợ rằng lúc đại chiến bạo phát, tông chủ các đại tông môn đã hoàn toàn sợ hãi rồi.
- Lý Lân, ta muốn nói chuyện với ngươi!
Tần Tuyết Linh cắn môi, vẻ mặt ngượng ngùng.
Lý Lân cau mày, cũng không từ chối. Hai người một trước một sau đi vào tiểu viện của Lý Lân. Sau khi hai người rời đi, đám người trưởng công chúa theo Linh Linh thánh nữ vẻ mặt hưng phấn đi ra.
- Tinh Linh thánh nữ, ngươi rốt cuộc nói gì với Tuyết Linh?
Lâm Vãn Tình vẻ mặt ngưng trọng hỏi.
- Hi hi...! Chẳng qua là giúp tiểu nha đầu đi kiểm tra mà thôi. Chư vị đoạn thời gian này tốt nhất là đừng đi quấy rối, mà còn phải đề phòng người khác gây rối. Còn về lý do, các ngươi tự nghĩ đi!
Tinh Linh thánh nữ nói xong, bắt đầu bố trí cấm chế quanh nơi Lý Lân ở. Đối với cử động của nàng, mọi người đều có vẻ khó hiểu.
- Tuy không biết Tuyết Linh phải làm gì, nhưng với tính cách của Lý Lân, hẳn sẵ không xảy ra chuyện gì đâu.
Thanh Vi công chúa nói khiến mọi người gật đầu, chỉ có Tinh Linh thánh nữ bận bố trí cấm chế khóe miệng nở nụ cười.
Trong phòng Lý Lân, hai nam nữ từng đính hôn có phần xấu hổ ở một chỗ.
- Có chuyện gì thì nói đi!
Lý Lân bình tĩnh nói. Những gì xảy ra trước kia quả thực động chạm đến tự tôn của hắn. Nhưng hiện giờ, Lý Lân đã không còn tính toán. Huống hồ ngẫu nhiên phát hiện Vãn Tình của kiếp trước lại chuyển sinh thành Lâm Vãn Tình hiện nay, tình yêu khắc cốt ghi tâm kiếp trước của Lý Lân đã bị dẫn lên rồi. Loại tình cảm này giống như núi lửa ngủ yên, một khi bộc phát sẽ phá tan tất cả trở ngại. Cho nên chút tình cảm mông lung của Lý Lân trước đây với Tần Tuyết Linh đã hoàn toàn biến mất rồi.
Sắc mặt Tần Tuyết Linh trắng nhợt, nói cực kỳ nhỏ:
- Xin lỗi, trước đây là ta không đúng!
Lý Lân ngạc nhiên, nhìn về phía Tần Tuyết Linh tràn đầy hối hận, thở dài, nói:
- Đều đã qua rồi, chúng ta dù sao cũng là người Đại Đường, ra ngoài cũng coi như thân nhân.
Lý Lân càng an ủi, trong lòng Tần Tuyết Linh càng ấm ức.
Nàng đưa mắt nhìn Lý Lân, đột nhiên òa khóc.
Lý Lân trợn tròn mắt, từ trước đến giờ không ngờ nữ tử ngạo khí như Tần Tuyết Linh lại có thể không để ý đến hình tượng gào khóc trước mặt hắn như vậy.
- Nàng đừng khóc nữa!
Lý Lân luống cuống nói. Kiếp trước kiếp này, hắn không hề gặp phải loại tình huống này.
- Hức hức!
Tần Tuyết Linh cứ khóc, căn bản không để ý lời nói của Lý Lân.
- Nàng rốt cuộc muốn gì, đừng khóc ở đây nữa.
Lý Lân cảm thấy nhức đầu. Hắn từng nghe nói nước mắt của đàn bà là vũ khí lợi hại nhất, hôm nay cuối cùng đã được trải nghiệm rồi.
Tần Tuyết Linh giương mắt nhìn hắn, bộ dạng đẫm nước mắt khiến Lý Lân bất giác kích động.
Lý Lân vội đưa mắt đi chỗ khác, áp chế xao động trong lòng.
- Người ta lúc đầu không phải cố ý. Đại nam nhân như huynh lại nhỏ nhen như vậy sao!
Tần Tuyết Linh khóc rưng rức.
- Ta... Ta chỉ là...
Lý Lân cứng họng, hiện giờ thực không dễ giải thích.
- Người ta biết huynh thích Vãn Tình tỷ tỷ, lúc đầu thái độ của huynh với tỷ ấy khác. Nhưng hiện giờ huynh là vị hôn phu của người ta, làm sao có thể thân mật với nữ nhân khác trước mặt người ta thế chứ.
Tần Tuyết Linh chua chát nói.
Lý Lân ngạc nhiên, buồn bực nói:
- Muội không phải không đồng ý sao! Tín vật định thân ta cũng trả cho muội rồi.
Vút!
Một tia lục quang bay về phía Lý Lân, Lý Lân theo bản năng đón lấy, vẻ mặt có phần đặc sắc.
- Ai nói người ta cự tuyệt, huynh hiện giờ nhận tín vật rồi, thì chính là vị hôn phu của người ta, trừ khi người ta không cần huynh nữa. Nếu không huynh không thể tìm nữ nhân khác.
Nước mắt vẫn còn trên mặt Tần Tuyết Linh. Nhưng lời nói ra lại có phần hung hăng.
- Muội... Muội sao phải khổ vậy chứ!
Lý Lân cười khổ. Hắn cảm thấy không khí trong phòng có phần quỷ dị, ma thân cường hãn cũng không thể trấn áp tà niệm được sinh ra.
- Muội mặc kệ, muội gặp huynh trước, sao có thể để cho người khác. Cho dù là Vãn Tình tỷ tỷ cũng không được.
Tần Tuyết Linh bá đạo nói.
Lý Lân trừ cười khổ, cũng chỉ còn cười khổ.
Tần Tuyết Linh đột nhiên nhào vào lòng hắn. Kết quả này khiến vẻ mặt Lý Lân cứng đờ.
- Muội muốn lưu lại dấu ấn trên người huynh, tránh cho những nữ nhân khác có ý đồ với huynh. Muộn cũng nhìn ra, Lạc Khuynh Thành và Dao Cơ nha đầu nhìn huynh đều có vẻ là lạ. Còn cả Lý Yên Nhiên mới đến cũng có vấn đề...
Tần Tuyết Linh lẩm bẩm trong lòng Lý Lân, khiến Lý Lân ôm cũng không phải, không ôm cũng không phải. Đồng thời lời nói của nàng cũng khiến Lý Lân cười khổ, Tần Tuyết Linh hoàn toàn là quan tâm quá hóa loạn.
Bên ngoài tiểu viện, Thanh Vi công chúa, Lâm Vãn Tình, Lạc Khuynh Thành và Lý Yên Nhiên bốn người không biết thế nào, tự nhiên cảm thấy buồn phiền.
- Sắp xảy ra chuyện gì sao?
Thanh Vi công chúa sắc mặt ngưng trọng. Loại cảm giác này nàng chưa từng gặp phải, luôn cảm thấy có chuyện lớn sắp xảy ra.
- Ta cũng có cảm giác, lẽ nào là sắp đến lúc vạn tộc giáng lâm rồi?
Lâm Vãn Tình nhìn khe hở trên bầu trời đã từ từ lớn lên, sắc mặt hoàn toàn ngưng trọng.
- Tinh Linh thánh nữ giở trò gì vậy, còn đặt nhiều cấm chế như thế.
Lạc Khuynh Thành buồn phiền nói.
- Không biết, nàng ấy luôn thần thần bí bí, không ai biết nàng rốt cuộc nghĩ cái gì. Hiện giờ Nhân tộc sắp khai chiến với vạn tộc thượng cổ, nàng lại là thánh nữ Tinh Linh tộc thượng cổ, ở chung một chỗ với chúng ta, lẽ nào nàng không sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?
Thanh Vi công chúa trầm giọng nói.
- Ta muốn vào xem xem!
Lâm Vãn Tình đột nhiên mở miệng.
Thanh Vi công chúa nhìn nàng, trầm giọng:
- Nếu ngươi tiến vào lúc này, sẽ hoàn toàn mất đi tỷ muội tốt như Tuyết Linh.
Sắc mặt Lâm Vãn Tình hờ hững, cuối cùng thở dài, thầm nói:
- Vì sao trong lòng ta lại thấy bất an, Tuyết Linh, có liên quan gì đến ngươi không?
Trong tiểu viện của Lý Lân, Lý Lân đang không biết làm sao, trong mắt Tần Tuyết Linh lại lóe lên vẻ quả quyết. Nàng lặng lẽ bóp nát tấm phù triện xanh lục trong tay, sau đó yên lặng tính thời gian trôi qua.
- Tuyết Linh, đừng như vậy.
Đầu óc kích động của Lý Lân dần dần tỉnh táo. Nếu trước khi biết Lâm Vãn Tình chính là Vãn Tình của kiếp trước, Lý Lân có lẽ sớm đã tiếp thụ nàng rồi, dù sao trước đây Lý Lân cũng đã xuất hiện tình cảm với Tần Tuyết Linh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.