Tam Thái Tử

Chương 703: Bí mật thượng cổ




- Thân phận của ta bị tiết lộ, làm liên lụy đến các ngươi cũng bị Long tộc vây bắt.
Trúc Văn Thiến hơi áy náy nói.
- Thân phận? Ngươi là thân phận gì?
Lý Lân cảm thấy khó hiểu, Long tộc không phải chỉ mới vừa mới giáng lâm sao? Nghĩ như thế nào thì cũng không thể có thù oán cùng với Trúc Văn Thiến mới đúng.
- Còn nhớ rõ lúc trước ta cho ngươi long giác không? Theo như lời của mẫu thân ta, thì đó chính là tín vật mà phụ thân ta lưu lại cho người, mà nếu như ta đoán không sai, phụ thân ta chính là đương kim Long Hoàng, Ngao Liệt.
Sắc mặt Trúc Văn Thiến vô cùng khó coi nói.
- Long Hoàng? Ngươi là con gái của Long Hoàng? Nhưng rõ ràng ngươi là Nhân loại mà?
Lý Lân không giải thích được cất tiếng hỏi.
Trúc Văn Thiến lắc đầu nói:
- Ta cũng không phải là thuần huyết Long tộc, trong cơ thể của ta có chảy một nửa huyết mạch Nhân tộc, hơn nữa huyết mạch tộc chúng ta so với huyết mạch hoàng tộc Long tộc lại còn muốn bá đạo hơn, đúng là trong loại tình huống này, dưới sự áp chế của huyết mạch ta mới không hóa thành long.
- Có thể áp chế huyết mạch hoàng tộc Long tộc, rốt cuộc ngươi xuất thân như thế nào.
Thần sắc Lý Lân vô cùng ngưng trọng nói.
- Không thể nói, nói ra sẽ đem đến cho các ngươi họa sát thân, Lý Lân, ta cũng không nghĩ rằng sẽ liên lụy đến các ngươi. Ta đến đây là chỉ vì muốn gặp cái người nam nhân đã lừa mẫu thân ta, hiển nhiên là y cũng muốn gặp ta, vì thế bất đắc dĩ ta áp dụng một thủ đoạn nhỏ.
Trúc Văn Thiến trầm giọng nói.
- Ngươi đã làm gì?
- Ta cải biến cấm chế trong động tổ long, trừ phi là người cường giả Thần cấp, nếu không căn bản không có khả năng phá vỡ cấm chế.
Trúc Văn Thiến trầm giọng nói.
- Chả trách.
Trên mặt Lý Lân lộ ra vẻ đã hiểu được, ngay sau đó trên mặt lộ ra một nụ cười gượng gạo, chả trách Long tộc mặc kệ , Trúc Văn Thiến này tỏ rõ là tu hú sẵn tổ, Long tộc không nổi đóa lên mới là lạ. Huống chi chủ sự Long tộc Thanh trưởng lão là một người truyền thống bảo thủ, một thánh nữ Long tộc và Trúc Văn Thiến lại là quan hệ cùng cha khác mẹ xấu hổ.
- Lý Lân, nếu không ngươi dẫn chúng ta ra, ngươi bây giờ có được bất diệt thể Thần cấp, hơn nữa cảnh giới Võ Tôn cửu phẩm, cho dù là cường giả bán Thần cấp cũng không ngăn được ngươi.
Tần Tuyết Linh cất tiếng nói.
- Ta không đi.
Trúc Văn Thiến trầm giọng nói.
- Văn Thiến tỷ tỷ, Long Hoàng tỏ rõ không muốn gặp ngươi, ngươi còn ở lại chỗ này làm gì, ta muốn nói với ngươi, một người nam nhân như vậy có gặp cũng chẳng để làm gì.
Tần Tuyết Linh cất tiếng nói.
Trúc Văn Thiến lắc đầu thần sắc có vẻ kiên định.
- Trúc cô nương, rốt cuộc là vì sao cô phải làm như thế?
Lý Lân trầm giọng nói, lấy xuất thân và tính cách của Trúc Văn Thiến thì nàng không phải là người rình rập quấy nhiễu như thế mới đúng, hiện tại biểu hiện của nàng tỏ rõ cực kỳ không bình thường.
Trúc Văn Thiến nhìn hắn, hổi lâu mới thở dài nói:
- Nếu ngươi đã muốn biết ta sẽ nói cho ngươi biết, ta phải tìm được y, đưa y về gia tộc, ít nhất cũng phải lấy được tín vật năm đó mẫu thân đã cho y mang về.
- Lệnh mẫu đã xảy ra chuyện gì?
Đôi mày Lý Lân nhăn lại, không nhịn được nữa cất tiếng hỏi.
- Mẫu thân của ta bị gia tộc nhốt, đều là bởi vì y, cho nên lần này ta phải làm cho bọn họ phải nhìn lại.
Vẻ mặt Trúc Văn Thiến kiên định nói.
Lý Lân trầm mặc, hắn đối với cha mẹ khái niệm cực kỳ mơ hồ, ngay cả sau khi trọng sinh đã có phụ thân lại cũng bởi vì sinh ở đế vương gia mà thân tình đạm bạc. Số lần phụ tử gặp mặt cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, về phần mẫu thân, Lý Lân biết rõ năm đó mẫu thân tử vong chỉ là tin vịt, nhưng hắn căn bản là cũng không muốn đi tìm kiếm.
- Long Hoàng cũng không ở trong thần giới, cho dù ngươi đem tất cả toàn bộ Long tộc thần giới mà tìm thì cũng không tìm thấy y.
Lý Lân trầm giọng nói.
Trúc Văn Thiến gật gật đầu nói:
- Lần trước y đã từng trở lại, ta có thể cảm nhận được hơi thở của y.
- Vậy vì sao ngươi lại không xuất hiện?
Lý Lân khó hiểu thái độ của Trúc Văn Thiến, hiển nhiên là không có khả năng khi Long Hoàng xuất hiện thì lại trốn tránh đi không gặp.
- Bản thân là ta muốn, đáng tiếc căn bản lúc ấy ta vốn là không ra được, đợi cho thời điểm cấm chế này một lần nữa mở ra, đại chiến đã muốn chấm dứt, ta chỉ kịp tới cứu được hai ngươi trở về.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Trúc Văn Thiến hiện lên một vẻ phẫn nộ.
- Là Long Hoàng ra tay?
Tần Tuyết Linh thấp giọng hỏi.
- Ngoài y ra thì có thể còn có ai, người nam nhân kia để cho ta quá thất vọng rồi.
Trên mặt Trúc Văn Thiến hiện lên một nỗi đau thật sự.
- Thôi bỏ đi! Bằng vào thực lực Long Hoàng, y muốn trốn tránh ngươi, cho dù ngươi có đợi cả đời ở chỗ này ngươi cũng không thể nhìn thấy y.
Giữa nam nhân và nam nhân hiểu biết thường thường chỉ cần trong nháy mắt, Lý Lân cảm thấy Long Hoàng chính là một loại nam nhân giống như gió, tình cảm dù có chế thành một tấm lưới lớn cũng không thể trói buộc được y.
- Không, chỗ này y sẽ không thể bỏ được, bởi vì ta đã phát hiện ở chỗ này có mấy thứ đồ vật rất trọng yếu, nếu mấy thứ này tiết lộ ra ngoài, chỉ sợ Long tộc sẽ gặp phải vận mệnh bị vạn tộc thượng cổ liên hợp đuổi giết.
Trúc Văn Thiến trầm giọng nói.
- Là cái gì?
Đôi mày Lý Lân nhăn lại, có thể làm cho vạn tộc thượng cổ hợp lực công phạt Long tộc, đồ vật này tất nhiên có quan hệ đến hưng suy tồn vong của vạn tộc thượng cổ, nếu mà nhìn trước mắt có thể sinh ra ảnh hưởng đối với việc này, chỉ có thể là Nhân tộc
- Long tộc cùng Nhân tộc liên kết huyết mạch, từ sau đại chiến thượng cổ, Long tộc theo vạn tộc thượng cổ rút lui khỏi, cũng không phải bởi vì cùng Nhân tộc cắt đứt mà là vì Long tộc đảm trách nhiệm vụ giám thị vạn tộc thượng cổ, mà ở trong động long tộc này lại có được danh sách những người mà Long tộc gài vào trong vạn tộc thượng cổ . Ngươi nói xem, nếu tin tức này tiết lộ ra ngoài, Long tộc còn có thể bình thản như vậy sao?
Trúc Văn Thiến trầm giọng nói.
Lý Lân trở mình đứng lên, sắc mặt ngưng trọng trầm giọng nói:
- Cùng với Long tộc kết minh kia là ai?
- Đế quốc thượng cổ đầu tiên của Nhân tộc, đế quốc Đại Tần.
Lời nói của Trúc Văn Thiến làm cho sắc mặt Lý Lân hoàn toàn biến sắc.
- Nói như vậy đế quốc Đại Tần cũng không có diệt vong giống như điển tịch ghi lại?
Lý Lân trầm giọng nói.
Trúc Văn Thiến gật gật đầu, liên kết huyết mạch vẫn cò, chứng minh kết minh của song phương cũng vẫn còn. Tin tức này một khi tiết lộ, đủ để thay đổi toàn bộ tình thế đại lục.
- Không thể nói, tổi thiểu là hiện tại không thể nói.
Trong lòng Lý Lân nghĩ ngợi, thần sắc ngưng trọng nói.
- Vì sao?
Trúc Văn Thiến khó hiểu hỏi.
- Ngươi nói chuyện này xem như là một bí mật tuyệt đối lớn nhất của thượng cổ, nhưng vì là bí mật lớn như thế nên càng không thể dễ dàng bị ngươi phát hiện. Long Hoàng có được năng lực hành động giam cầm ngươi, tuyệt đối có thể có năng lực lau đi trí nhớ của ngươi, nhưng mà y lại không làm như vậy, ngươi không cảm thấy là rất kỳ quái sao?
Lý Lân trầm giọng nói.
Sắc mặt Trúc Văn Thiến đại biến nàng, vốn là một nữ tử cực kỳ thông minh, lần này chẳng qua là bị che mắt mà thôi.
- Lý Lân, chúng ta phải làm gi?
Tần Tuyết Linh hỏi.
- Đầu tiên hãy đi ra ngoài đã, Long tộc không nên trở thành kẻ địch của chúng ta. Trúc cô nương, Long Hoàng không phải người nam nhân mà thân tình có thể giam cầm được, ngươi nghĩ để cho y theo ngươi mà về trong tộc thì nhất định sẽ thất bại. Một khi đã như vậy, ngươi cũng chỉ còn lại có một con đường, tăng lên thực lực của chính mình, sau này bắt y mang về.
Thần sắc Lý Lân vô cùng ngưng trọng nói.
- Bắt mang về?
Những lời này chẳng những làm cho Trúc Văn Thiến ngạc nhiên mà ngay cả Tần Tuyết Linh cũng cảm thấy không dễ dàng, trí nhớ kiếp trước của Tần Tuyết Linh đã bị triệt để phong ấn, nhưng lại không biết Thánh Quân là có ý hay là vô ý, thế nhưng đối với trước đại chiến, Tần Tuyết Linh vẫn là rất rõ ràng, cũng biết rằng mình từng khôi phục trí nhớ thượng cổ, hậu quả này mang đến chỗ tốt trực tiếp là làm cho ánh mắt của nàng so với trước đây muốn tàn nhẫn hơn. Long Hoàng mặc dù chỉ là một thân ảo ảnh, nhưng theo hơi thở mà phán đoán thì ít nhất cũng là Thần cấp hậu kỳ, thậm chí là cường giả siêu cấp Thần cấp đỉnh, Trúc Văn Thiến mới chỉ là Võ Tôn sơ cấp, khoảng cách này cách xa đến cả vạn dặm.
- Nếu trước đây thực lực của ngươi vượt qua y, liệu ngươi có bị y thoải mái giam cầm trong động tổ long mà không ra được không? Còn vất vả đến như thế này mà đến đây tìm kiếm y sao? Ta không rõ ràng lắm chuyện y và mẫu thân ngươi, điểm ấy nói nhiều cũng không hay, nhưng nếu mà ngươi muốn giải cứu mẫu thân, nếu ngươi không thực sự đưa y về hiển nhiên không được. Thay vì náo loạn ở đây dây dưa không ngớt, chẳng bằng toàn tâm toàn lực tăng lên thực lực của chính mình, đại thời đại đang đến, kỳ ngộ vô số, lấy thiên phú của ngươi mà nói tương lai không phái không có ngày này, đương nhiên là ta nói những thứ này, chỉ là ta kiến nghị với ngươi.
Lý Lân trầm giọng nói.
Trúc Văn Thiến gật gật đầu, thần sắc trên mặt không hiểu, hiển nhiên là lời nói của Lý Lân đã làm cho nội tâm của nàng cực kỳ giẳng xé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.