Tam Thái Tử

Chương 733: Giao chiến




Tay phải Lý Lân giống như một chiếc kìm bằng thép hung hăng nắm chặt cổ của tên công tử mặc cẩm bào. Hai tròng mắt lạnh lùng nhìn vào không trung.
Tần Tuyết Linh cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra, nàng ôm bụng, lắc mình một cái đã đến bên người Lý Lân. Nhìn thấy chủ tử bị bắt, những cường giả Võ Tôn đang vây công huynh muội Lạc Khuynh Thành chỉ có thể dừng tay, huynh muội Lạc Khuynh Thành thấy vậy liền nhanh chóng thoát thân, lùi về bên người Lý Lân.
- Tuyết Linh, ngươi có sao không?
Lý Lân vẻ mặt quan tâm hỏi. Khí tức trên thân thể Tần Tuyết Linh có chút quỷ dị, lực lượng là của kiếp trước, nhưng làm cho người ta cảm giác thật không ổn định.
- Ta muốn đánh thức lực lượng của kiếp trước, nhưng không ngờ lại xuất hiện việc ngoài ý muốn.
Tần Tuyết Linh lấy ra một mảnh khăn che mặt, khẩn trương che lên trên mặt mình, che đậy tử khí lượn lờ bên nửa trái khuôn mặt.
Lý Lân giữ chặt tay nàng, sinh mệnh tinh khí nồng đậm truyền vào trong cơ thể của nàng.
- Hứa với ta, về sau không phải vạn bất đắc dĩ thì không được làm như thế nữa.
Thần sắc Lý Lân ngưng trọng nói.
Trong đôi mắt Tần Tuyết Linh tràn ngập cảm động. Nhẹ nhàng cầm lấy tay trái của Lý Lân, nhu thuận gật gật đầu.
Lý Lân nhẹ nhàng thở ra, tính cách Tần Tuyết Linh hắn hiểu rất rõ, nếu hiện tại không nói, tương lai rất có thể nàng sẽ bởi vì xúc động nhất thời mà tạo thành bi kịch không thể vãn hồi. Lý Lân không hy vọng chuyện của kiếp trước lại tái diễn, đây cũng là lý do vì sao hắn kiên quyết mang Tần Tuyết Linh theo bên người, cho dù như vậy sẽ cực kỳ quấy nhiễu việc tăng tiến tu vi của nàng cũng không tiếc. Lý Lân trong tâm có một loại chủ nghĩa đại nam tử, đồng thời bề ngoài nhìn như lãnh khốc nhưng lại che dấu một tâm hồn ấm áp.
Tử khí trên mặt Tần Tuyết Linh dần dần bị Lý Lân hút ra, sau đó dưới sự tẩm bổ của sinh mệnh tinh khí nồng đậm, mái đầu đã bạc một nửa lại đen nhánh trở lại, khí chất cũng chầm chậm khôi phục nguyên trạng. Thấy vậy Lý Lân mới hoàn toàn nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó Lý Lân đem hai đạo sinh mệnh tinh khí truyền vào trong cơ thể huynh muội Lạc Khuynh Thành và Lạc Tinh Thần. Bởi vì tên công tử mặc cẩm bào muốn bắt sống Lạc Khuynh Thành, do đó những người vây công ra tay cực kỳ có chừng mực, huynh muội Lạc Khuynh Thành chỉ là thể lực hao hết, nhưng không phải chịu vết thương nặng nào.
Lý Lân xoay người nhìn những cường giả đối diện, nhất là người làm cho Tần Tuyết Linh xảy ra việc ngoài ý, nam tử hắc bào.
- Các ngươi là ai?
Lý Lân lạnh giọng hỏi.
- Ngươi là loại người nào, ngươi cũng đã biết bản công tử là ai? Bản công tử chính là trưởng công tử trực hệ của Liễu gia. Ngươi đối đãi với bản công tử như thế là đã phạm vào tử tội.
Công tử mặc cẩm bào đang bị Lý Lân nắm trong tay, nhấc bổng lên, lớn tiếng nói. Lúc trước bị Lý Lân bắt lấy, chỉ trong nháy mắt hắn chẳng những bị Lý Lân phong ấn chân khí trong người, thậm chí năng lực phát ngôn cũng bị phong tỏa. Lý Lân xử lý thương thế của mấy người Tần Tuyết Linh xong mới cởi bỏ cấm chế cho hắn.
- Liễu gia?
Lý Lân thần sắc vừa động, theo bản năng trích lấy một tia khí huyết trong cơ thể tên công tử mặc cẩm bào dung nhập vào không gian Lục Mang Tinh. Sinh mệnh thụ vốn đang lẳng lặng thổ nạp nguyên khí thiên địa đột nhiên rung động, bỗng nhiên phát ra một cỗ kích động khó tin.
Vang ầm ầm!
Vô số rễ cây từ sâu trong lòng đất lao ra, trong nháy mắt bao trùm cỗ huyết khí quỷ dị màu xanh nhạt kia, sau đó cắn nuốt. Toàn bộ sinh mệnh thụ phát ra khát vọng cực độ.
- Chân khí huyết mạch của Liễu gia rốt cuộc có quan hệ như thế nào với cây Sinh Mệnh?
Lý Lân trong lòng tràn đầy khó hiểu. Cây Sinh Mệnh đối với hắn cực kỳ trọng yếu, cây Sinh Mệnh có thể làm cho hắn đạt được lực lượng liên tục không ngừng. Bởi vậy cho dù không có chuyện xảy ra lúc trước thì Lý Lân cũng không thể buông tha cho Liễu gia.
- Ngươi thật to gan. Ngay cả thê tử của lão tử cũng dám mơ tưởng.
Lý Lân lạnh giọng nói tay, hai tay dùng sức, trưởng công tử Liễu gia, Liễu Hạ Huệ hét thảm một tiếng. Nhịn không được chửi ầm lên.
Lý Lân sắc mặt trầm xuống, một cỗ sát khí hiện ra, tay trái nâng lên.
- Hạ thủ lưu tình!
Nam tử hắc bào đối diện biến sắc, la lớn.
Lý Lân căn bản không thèm để ý, tay trái như đao, chớp mắt chém rụng một cánh tay của Liễu Hạ Huệ.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng Liễu Hạ Huệ phát ra, trong ánh mắt tràn đầy vẻ thống khổ oán độc.
- Liễu Phúc, mau cứu ta. Mau cứu ta!
Liễu Hạ Huệ hướng nam tử hắc bào đối diện la lớn.
- Vị huynh đài này kính xin nể mặt Liễu gia mà buông tha cho công tử nhà ta, chuyện lúc trước đúng thật là chúng ta không đúng, chúng ta nguyện ý bồi thường.
Nam tử hắc bàoLiễu Phúc kiên trì nói. Thực lực của đối phương hắn nhìn không thấu, điều này làm cho trong lòng hắn kiêng kị không thôi.
- Bồi thường?
Lý Lân cười lạnh nhìn bọn hắn.
- Đúng đúng, chúng ta cái gì cũng có, chỉ cần ngươi thả ta ra. Liễu gia chúng ta cái gì cũng cho ngươi.
Liễu Hạ Huệ lớn tiếng nói.
Đối mặt hành vi nhu nhược của Liễu Hạ Huệ, nam tử hắc bào nhịn không được nhướng mày. Nhưng hắn lại không thể không cứu, thực lực Lý Lân hắn nhìn không thấu, hơn nữa cảnh tượng quỷ dị vừa mới phát sinh khiến cho nam tử hắc bào cảm thấy sự tình thật sự là có chút khó giải quyết.
- Nói cho ta biết. Đại bản doanh Liễu gia ở nơi nào?
Lý Lân trầm giọng nói.
Nam tử hắc bàobiến sắc, tràn đầy đề phòng nói:
- Các hạ muốn làm gì?
Lý Lân cười lạnh nói:
- Không làm gì, các ngươi làm việc như thế, ta tất nhiên muốn điều tra một lượt. Ta khuyên ngươi nên thành thành thật thật nói ra, nếu không lão tử sử dụng sưu hồn sẽ không dám đảm bảo tính mạng cho đống rác trong tay này.
Lý Lân uy hiếp làm cho sắc mặt nam tử hắc bào khó coi.
- Ta nói, ta nói, Liễu gia chúng ta ở...
Liễu Hạ Huệ lớn tiếng nói.
- Đại công tử, không thể nói!
Liễu Phúc kinh hãi, lập tức vội vã mở miệng ngăn trở.
- Vì sao không thể nói, ta chính là muốn nói, Liễu gia chúng ta ở trong Bất Tử sơn ở cực nam Lĩnh Nam tỉnh. Trong gia tộc có vô số cao thủ Thần cấp, mau mau thả ta, nếu không ngươi sẽ bị vô số cao thủ Liễu gia đuổi giết.
Liễu Hạ Huệ la lớn.
Trên mặt Lý Lân lộ ra nụ cười lạnh, sau đó trên tay bỗng nhiên xuất hiện rậm rạp rễ cây, giống như mạng nhện, bao vây Liễu Hạ Huệ.
- Đây là cái quái quỷ gì vậy, không, đừng giết ta!
Liễu Hạ Huệ hoảng sợ, thanh âm từ trong vòng vây của rễ cây truyền ra, một lát sau, cái kén do rễ cây tạo thành bỗng im bặt, không còn âm thanh gì phát ra nữa.
Nam tử hắc bàoLiễu Phúc sắc mặt đại biến, điên cuồng xông tới, ý đồ muốn từ trong Lý Lân mạnh mẽ đoạt lại Liễu Hạ Huệ trong cái kén bằng rễ cây.
Trên mặt Lý Lân lộ ra một nụ cười lạnh, đem ba người Tần Tuyết Linh và cái kén giam cầm Liễu Hạ Huệ thu vào không gian Lục Mang Tinh, hung kích xuất hiện trong tay, hung hãn bổ về phía Liễu Phúc
Một tiếng ầm vang, trong tay Liễu Phúc xuất hiện một thanh quái đao, toàn lực ngăn chặn một kích của Lý Lân.
Răng rắc!
Tiếng vỡ vụn vang lên, chuôi quái đao cấp bậc rõ ràng không thấp kia vỡ vụn ra từng mảnh. Cả người Liễu Phúc cũng bị lực lượng khủng bố trên hung kích truyền đến đánh bay ra ngoài.
Oa!
Một ngụm máu tươi phun ra, khí tức Liễu Phúc uể oải đi rất nhiều. Hắn nhìn về phía Lý Lân, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
- Cao thủ Thần cấp thì như thế nào, chạm đến đồ của lão tử, hôm nay chính là tử kỳ của các ngươi.
Trên mặt Lý Lân tràn đầy sát khí nồng đậm.
- Đi mau!
Liễu Phúc phản ứng cực nhanh, hắn hiểu được chính mình không phải là đối thủ của Lý Lân, bởi vậy muốn ra tay ngăn lại Lý Lân, để cho thủ hạ trở về báo tin.
Lý Lân hừ lạnh một tiếng, ầm ầm ra tay, hoàng kim chân khí bao phủ tứ phương, hóa thành một vòng tròn màu vàng cực lớn, cường giả cấp Võ Tôn đang phân tán ra bốn phía mà chạy đã lọt vào bên trong vòng tròn màu vàng, cả người giống như lâm vào trong vũng bùn, mặc cho cố gắng như thế nào cũng khó mà di động mảy may.
- Đáng chết!
Liễu Phúc sắc mặt đại biến, xoay người hướng ra phía ngoài phóng đi. Hắn tuy rằng không rõ lắm vòng tròn màu vàng Lý Lân phát ra rốt cuộc là vật gì, nhưng rất rõ ràng, tất cả mọi người đã bị khống chế. Tình huống hiện tại, chiến đấu tiếp cũng không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
Lý Lân đương nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn, hung kích phía trên chớp động lên lực lượng bản nguyên thế giới, Liễu Phúc chỉ cảm thấy trước mắt biến đổi, phát hiện vị trí hoàn cảnh đã xảy ra biến hóa lớn. Hài cốt đầy trời hóa thành cự sơn, thi khí vô tận bao phủ toàn bộ không gian.
- Đây là địa phương quỷ quái gì?
Liễu Phúc ầm ầm ra tay, phá toái hư không, muốn chạy trốn.
- Hiện tại còn muốn chạy, đã chậm rồi.
Trên mặt Lý Lân lộ vẻ cười lạnh, trong nháy mắt đã xuất hiện ở bên người đối phương, một kích đánh ra, hư không toàn diện sụp đổ, vừa mới chạy vào trong đó, Liễu Phúc đã bị ép cho chật vật phải lao ra.
- Ngươi rốt cuộc là người nào? Chẳng lẽ ngươi thật sự không sợ Liễu gia trả thù?
Liễu Phúc sắc mặt vô cùng khó coi nói.
- Danh tiếng thật lớn, đáng tiếc bản tôn trước đây căn bản chưa nghe nói qua Liễu gia nào, chẳng qua sau đây lão tử sẽ đích thân bái phỏng, tận mắt chứng kiến xem cái gọi là Liễu gia trong miệng của ngươi rốt cuộc lợi hại như thế nào.
Lý Lân không hề do dự, hung kích triển khai, lực lượng vô cùng mang theo sát khí khủng bố ép Liễu Phúc gắt gao không thở nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.