Tam Thái Tử

Chương 772: Đại hôn




Vũ Vương cũng không rời đi, mà hai mắt phức tạp nhìn Tần gia.
Cả đế đô đều yên lặng, tất cả cường giả nhìn thấy cảnh này đều yên lặng theo dõi, chờ đợi phản ứng của Vũ Vương.
- Tiểu cô nương, hạ thủ quá độc ác đó?
Vũ Vương mở miệng, giọng nói không lớn, nhưng tràn đầy uy nghiêm vô thượng, giống như quân vương cao cao tại thượng đang vỗ về con dân của mình.
- Cái này gọi là ác sao? Ta còn cho rằng giết hắn mới có thể chọc ngài nổi giận.
Tiếng của Tần Tuyết Linh truyền tới, không hề có một chút sợ hãi nào.
- Tiểu nha đầu thiếu giáo dục, đây là thái độ nói chuyện với trưởng bối sao?
Sắc mặt Vũ Vương trầm xuống, uy thế trong lời nói càng thêm nặng nề.
- Ta là vị hôn thê của tam thái tử, ngài là đại thái tử, địa vị cao hơn ta bao nhiêu?
Tần Tuyết Linh trầm giọng hỏi. Đối với Vũ Vương, Tần Tuyết Linh mới tiếp xúc lần đầu, nhưng từ việc hắn để Thụy Vương chịu thua thiệt mất hết mặt mũi mới ra tay giải vây, Tần Tuyết Linh đã không có ấn tượng tốt với hắn. Vũ Vương rõ ràng mượn cớ phát uy, mà mục tiêu khẳng định không phải mình.
- Miệng lưỡi lanh lợi lắm, xem ra bản vương phải giáo huấn ngươi tử tế rồi.
- Nàng là thê tử của ta, ngươi dám!
Một tiếng hét lớn từ phương xa truyền tới, một đạo thân ảnh như thiểm điện xông vào đế đô, lời vừa dứt đã tới trước cửa Tần gia.
- Chàng trở về rồi?
Trong lời nói của Tần Tuyết Linh có pha chút vui mừng.
Lý Lân giữa không trung gật đầu, sắc mặt ngưng trọng nhìn Vũ Vương, nói:
- Ngươi muốn gây sự với ta sao?
Vũ Vương cau mày, đôi mắt lạnh lùng nhìn Lý Lân.
- Ngươi rất tốt, chưa thức tỉnh huyết mạch lại đạt đến Thần cấp.
Vũ Vương mở miệng, trong giọng nói đã mất đi vẻ gây hấn, mà tràn đầy vẻ tán thưởng.
- Ta đương nhiên rất tốt, nhưng Vũ Vương ngươi đứng trước cửa lớn Tần phủ nhằm vào vị hôn thê của ta, vậy khiến ta không tốt rồi.
Lý Lân nói tràn đầy khiêu khích.
- Tiểu nha đầu không có quy củ, ta chỉ thay mặt quản giáo thôi.
Vũ Vương mở miệng, trong lời nói vẫn có vẻ cao cao tại thượng.
- Không phiền ngươi quan tâm, nữ nhân của ta ta sẽ tự quản.
Lý Lân càng cứng rắn nói.
Vũ Vương nhìn hắn hồi lâu, đột nhiên xoay người bỏ đi.
Trong lòng Lý Lân thở phào, vừa mới rồi, Vũ Vương đã động sát niệm với hắn. Nhưng cuối cùng Vũ Vương cũng nhẫn nại, còn chủ động rút lui.
Tần Tuyết Linh từ trong Tần phủ đi ra, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Lý Lân.
- Thiếp vĩnh viễn đứng cùng chàng.
Tần Tuyết Linh nói nhỏ. Trong lòng Lý Lân ấm áp, nắm chặt bàn tay Tần Tuyết Linh, trong chớp mắt áp lực trong lòng đã biến mất, chỉ còn chiến ý hiên ngang.
- Nàng đã đột phá Thần cấp rồi?
Lý Lân nhìn không thấu thực lực của Tần Tuyết Linh, hơi buồn bực nói.
Tần Tuyết Linh mỉm cười, nụ cười này khôi phục Tần Tuyết Linh hoạt bát thường ngày, nói:
- Đúng vậy, sau khi đột phá Thần cấp, mượn cảm ngộ cảnh giới của kiếp trước, thiếp trực tiếp đột phá đến Thần cấp hậu kỳ, kém một chút là có thể đạt tới đỉnh phong rồi.
- Xem ra ta cần phải nỗ lực rồi, thực lực của lão bà mạnh hơn ta, ta rất áp lực đó.
Lý Lân cười nói.
- Nếu chàng mở ra huyết mạch hoàng tộc Đại Tần, sợ rằng trong nháy mắt sẽ vượt qua thiếp.
Tần Tuyết Linh mở miệng.
Lý Lân lắc đầu nói:
- Chuẩn bị cho ta một gian phòng yên tĩnh, ta chuẩn bị đột phá đến Thần cấp chân chính.
Lời của Lý Lân khiến Tần Tuyết Linh sửng sốt, phải biết rằng thực lực chân chính của Lý Lân không yếu hơn Thần cấp trung kỳ, nhưng từ lời nói của hắn lại nghe ra được còn chưa thực sự đạt đến Thần cấp, điều này khiến Tần Tuyết Linh nghi hoặc không thôi.
Nhìn Tần Tuyết Linh mơ mơ hồ hồ, Lý Lân mở miệng nói:
- Nàng biết ta ở thành Trung Châu đã dung hợp với bản thể của ta, thực lực đột phá đến Thần cấp. Nhưng loại dung hợp đó chỉ là dung hợp lực lượng, không phải dung hợp chân chính. Hơn nữa trải qua đoạn thời gian Thần cấp đại chiến này, ta cũng nắm được rất nhiều thứ, vừa vặn có thể dung nhập vào trong lần đột phá này. Còn về huyết mạch hoàng thất Đại Tần, tạm thời để qua một bên đã!
Lý Lân vốn có chút mâu thuẫn với việc kích phát huyết mạch Đại Tần đế triều, cho dù đế quân cũng khuyên hắn nên kích phát huyết mạch, nhưng hắn luôn cảm thấy không thích hợp, bởi vậy quyết định tạm thời bỏ qua.
- Chúng ta thành hôn thì tính thế nào? Cũng không thể để bụng thiếp to ra rồi mới nói chứ, thiếp không muốn làm tân nương bụng to đâu.
Tần Tuyết Linh đau khổ nói.
- Làm, lập tức làm luôn! Nhưng ta không có phủ đệ ở đế đô, chỉ có thể kết thân ở Tần phủ, nói cho Tần lão gia tử, chúng ta chỉ mượn nơi kết bái, không phải ở rể.
Lý Lân cười nói.
- Hỗn đản...
Tần Tuyết Linh nhéo hắn một cái, trên mặt lại đầy vẻ kích động, nàng vốn cho rằng Lý Lân sẽ đề thăng thực lực bản thân trước, lại không ngờ hắn đáp ứng sảng khoái như vậy, không có lấy một giây trì hoãn.
- Nàng là thê tử của ta, mà không chỉ là mẹ của đứa con của ta, làm người đàn ông ta phải cho nàng một danh phận, cũng cho nàng và con hạnh phúc cả đời.
Lý Lân mỉm cười hứa hẹn.
- Nói lời ngon ngọt, chàng đi nói những lời này với những nữ nhân khác của chàng đi!
Tần Tuyết Linh hứ một tiếng.
Lý Lân run sợ, xem ra trên thế giới này không có nữ nhân không biết ghen, nếu không phải lúc ở cùng Tần Tuyết Linh ván đã đóng thuyền, sợ rằng Tần Tuyết Linh tuyệt đối không thể đồng ý những nữ nhân khác tồn tại.
Lý Lân muốn thành hôn với Tần Tuyết Linh, Tần lão gia tử cảm thấy yên tâm, càng nhìn Lý Lân càng thấy đứa cháu rể này thuận mắt.
Dưới sự thúc dục của Tần lão gia tử, cả Tần phủ nhanh chóng hoạt động, ngắn ngủi một ngày đã làm cả Tần phủ tràn đầy hỉ khí, đèn lồng đỏ, vải đỏ, chữ hỉ nhanh chóng xuất hiện khắp nơi trong Tần gia. Đối với nhiệt tình của lão gia tử, tân lang Lý Lân không thể giúp được bất cứ việc gì. Tần Tuyết Linh cũng bị lão gia tử đưa vào nội viện, theo lời lão gia tử, trước khi thành hôn hai người không thể gặp mặt. Đối với lão gia tử giảng giải, Lý Lân chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ.
Nhưng Lý Lân cũng không nhàn rỗi, hắn ở trong thư phòng Tần gia viết thiệp mời. Đương nhiên, thiệp mời này cũng không phải Lý Lân tự mình động bút, lão quản gia Tần gia cố ý tìm cho hắn mười mấy lão phu tử chấp bút thay hắn. Lý Lân phải làm chính là lưu lại võ đạo ý chí trong thiếp. Còn về mục đích thì rất đơn giản, là muốn những người được mời tặng lễ.
Khi thiệp mời được phát đi, cho dù người nào nhận được thiệp mời cũng đều bị lời đòi quà trần trụi trong thiệp mời làm thổ huyết. Nhưng thân phận tam thái tử của Lý Lân còn ở đó, hơn nữa giằng co với Vũ Vương lúc trước lại được Vũ Vương nhượng bộ khiến danh khí Lý Lân hoàn toàn nổi trội trong cao tầng đế đô. Võ đạo ấn ký bá đạo của Lý Lân ẩn chứa trong thiệp mời cũng đủ để những người này cẩn thận đối đãi. Hiện giờ Vũ Vương giám quốc, Lý Lân làm như thế tự nhiên có chỗ dựa cực lớn, lại thêm cưới Tần Tuyết Linh sẽ làm đế đô đệ nhất gia tộc Tần gia đứng sau lưng Lý Lân, lần hôn lễ này có thể xoay chuyển cả tình thế đế đô, vì thế dù nghi kỵ, không ai dám xem thường lần hôn lễ này của Lý Lân.
Trong Thụy Vương phủ, Thụy Vương đá văng bàn ghế, khí thế kinh khủng thiếu chút nữa đã đánh bay cả nóc cung điện.
- Khinh người quá đáng!
Thụy Vương gầm lên, trước đó bị Tần Tuyết Linh đánh đập đã khiến hắn mất sạch mặt mũi. Lần này lại bị Lý Lân muốn mạnh mẽ hỏi xin lễ vật, nhìn thiệp mời bá đạo của Lý Lân, trong lòng hắn như ăn phải chuột chết vậy.
- Điện hạ phần lễ vật này không thể không tặng!
Văn sĩ trung niên trầm giọng nói. Hắn là phụ tá của Thụy Vương, thân phận trong Thụy Vương phủ cực cao, rất được Thụy Vương tin tưởng.
- Vì sao? Bản vương mặc kệ hắn, hắn có thể đánh tới cửa sao?
Thụy Vương tức giận nói.
- Dựa theo những gì ta thấy trước đây, tam thái tử chính là người không hề kiêng nể ai, loại chuyện này hắn chưa chắc đã không làm được.
Người phụ tá nói.
Sắc mặt giận dữ của Thụy Vương bị kìm xuống, sắc mặt càng thêm âm trầm. Lý Lân hắn không hề e ngại, hiện giờ Lý Lân tuy rằng có chiến lực Thần cấp, nhưng chính diện giao chiến hắn cũng nắm chắc trăm phần trăm thẳng lợi.
- Đê tiện, nơi này là đế đô Đại Tần.
Thụy Vương trầm giọng nói.
Văn sĩ trung niên cười khổ nói:
- Lẽ nào điện hạ hy vọng tam thái tử đánh tới tận cửa sao?
Một câu này khiến sắc mặt Thụy Vương hoàn toàn biến đổi. Uy vọng của hắn đã bị trận đấu với Tần Tuyết Linh tước đi rất nhiều, nếu còn bị Lý Lân đánh tới cửa giáo huấn, vậy hắn hoàn toàn mất trắng rồi. Nghĩ đến kết quả này, Thụy Vương thấp thỏm không thôi.
Rất nhanh, Lý Lân đại hôn đã cử hành ở đế đô, với uy thế của Tần gia, cả đế đô đều rơi vào trong vui mững. Người đích thân đến chúc mừng Tần gia không phú thì quý, trừ Vũ Vương ra, tất cả vương hầu trong đế đô đều tự mình tới.
Các loại quà tặng quý báu chất cao như núi, trong đó đại đa số lễ vật đều khiến Lý Lân cực kỳ coi trọng. Vương hầu Đại Đường thừa kế lực lượng của thượng cổ đế triều, nội tình thâm hậu kinh người. Giám quốc thái tử Vũ Vương tuy không tới, nhưng để quản gia trong phủ mang tới quà tặng quý báu, điều này khiến những người đến chúc mừng thấy may mắn không thôi. Ngay cả Vũ Vương cũng nhún nhường, bọn họ may mà không tự cho là đúng không tới.
Sau khi hai người Lý Lân chấp thuận đính ước cả đời, cả trời đất đột nhiên vang lên tiếng sấm. Dị tượng như thế khiến tất cả tân khách kinh ngạc. Nhưng có hư ảnh Đại Tần thiên đế trôi nổi trong biển mây khí vận, ngay cả thiên địa cũng không thể biểu thị chính xác thái độ của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.