Tam Thái Tử

Chương 789: Khách tới từ Vực Ngoại




Đại chiến duy trì ba canh giờ, cuối cùng, tám cái chân khủng bố của ma nhện bị Vũ vương cùng Lý Lân chém xuống, nhìn ma nhện dãy dụa, Vũ vương vung tay, mạnh mẽ giam cầm nó lại.
Lý Lân cũng không phản đối, chỉ là hờ hững nhìn. Đương nhiên, Lý Lân cũng không phải là không có chỗ tốt, bốn cái chân nhện cứng rắn kia không kém gì thần binh bảo nhận, hắn liền thu lấy.
- Nếu ta nhớ không lầm, Tiên Thiên thần thú có huyết mạch không thuần khiết không thể nào sinh tồn trong hỗn độn!
Lý Lân nói.
- Ngươi nói không sai! Nhưng đây là hậu duệ đời thứ nhất của Tiên Thiên thần thú, tuy không thể sinh tồn bình thường trong hỗn độn, nhưng hoạt động trong thời gian ngắn thì không có vấn đề gì. Cũng may là ma nhện này còn chưa trưởng thành, nếu không thì chúng ta phiền toái lớn rồi.
Vũ vương nói.
- Có thể là bị người nuôi nhốt hay không? Theo ta biết, Tiên Thiên thần thú có huyết mạch không thuần khiết thì không dễ dàng tiến vào hỗn độn. Dù sao, bên trong hỗn độn có vô số cường giả, một khi bị phát hiện thì cơ bản là con đường chết!
Lý Lân nói.
Vũ vương lộ vẻ ngưng trọng kiểm tra ma nhện còn đang dãy dụa không ngớt, cuối cùng, trên khuôn mặt tuấn tú đột nhiên biến đổi.
- Chẳng lẽ thật sự có người nuôi nhốt?
Lý Lân trầm giọng nói.
Vũ vương gật đầu, nói:
- Trên lưng ma nhện này có hai ấn ký rất rõ ràng, hiển nhiên có người thường ngồi trên lưng nó trong khoảng thời gian dài. Không đúng, khí tức này không phải là Nhân loại, vậy mà… là bọn chúng!
Sắc mặt Vũ vương đã hoàn toàn âm trầm, một luồng sát khí làm người ta sợ hãi từ trên người hắn bùng lên.
Lời Vũ vương làm cho Lý Lân trở nên ngưng trọng, Vũ vương chính là thái tử thứ nhất của Đại Tần, dù là ở thượng cổ phân loạn cũng được coi là cao thủ một phương, có thể làm hắn biến sắc thì tất nhiên là cao thủ cực kỳ khủng bố.
- Là ai?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Cường giả Vực ngoại! Xem ra đại chiến năm đó, Vực ngoại cũng có cá lọt lưới!
Vũ vương âm trầm nói.
- Vực ngoại? Bọn chúng đã trốn vào đại lục Thương Long rồi?
Lý Lân ngưng trọng nói.
- Không sai, tiếc là bây giờ Nhân tộc chia năm xẻ bảy, căn bản không thể nào kiểm tra bài trừ!
Vũ vương âm trầm, đại chiến thượng cổ kéo dài nhiều năm, có vô số cường giả tham chiến, người sống sót không còn một phần. Vũ vương cũng trải qua chiến trường, hiểu rõ sự khủng bố của cường giả Vực ngoại.
- Bọn họ là loại sinh mạng thể gì?
Lý Lân hỏi, có thể đối chiến với thời kỳ đỉnh cao nhất của đại lục Thương Long, hiển nhiên đối phương không dễ đối phó.
- Không rõ lắm, bản thể của bọn chúng cũng là hình người, thoạt nhìn giống Nhân loại, nhưng mà hệ thống tu luyện lại hoàn toàn khác với chúng ta. Phương thức công kích của bọn chúng cực kỳ thô bạo, sức bật kinh người. Nếu giao chiến trực diện, chúng ta không chiếm được ưu thế!
Vũ vương âm trầm nói, chiến trường năm đó, hắn cả đời cũng không thể quên được.
- Đối phương xuyên qua vô tận hỗn độn mà đến, theo lý thuyết thì không có nhiều cường giả buông xuống như vậy mới đúng.
Lý Lân khó hiểu nói, dù sao, trong hỗn độn không có phương hướng, di chuyển trong thời gian dài chính là tự tìm chết.
- Năm đó, người Vực ngoại vì cơ duyên xảo hợp mà phát hiện ra đại lục chúng ta. Nhưng bọn chúng có một loại bí pháp, có thể liên hệ trong hỗn độn ở khoảng cách xa. Chính vì loại liên hệ này, cường giả Vực ngoại mới có thể không ngừng buông xuống, cuối cùng bạo phát ra Thiên Ngoại chiến trường, chiến đấu kéo dài vô số năm.
Vũ vương trầm giọng nói.
- Mục đích của đối phương là gì? Linh mạch, dân cư của Đại lục Thương Long?
Lý Lân khó hiểu, cường giả có thể xuyên qua hỗn độn sẽ cần mấy thứ này sao?
Vũ vương lắc đầu, nói:
- Thực lực bọn chúng rất mạnh, kẻ yếu nhất cũng đã là Thần cấp. Bọn chúng không coi trong linh vật linh mạch của đại lục Thương Long, dân cư thì chẳng thèm ngó tới, bọn chúng không tiếc đi xa là vì bản nguyên thế giới của đại lục Thương Long.
- Bản nguyên thế giới của đại lục Thương Long? Thứ đó cũng có thể cướp đoạt?
Lý Lân kinh ngạc, bản nguyên nội thế giới thì Lý Lân cũng biết, đại lục Thương Long rộng lớn vô tận, thế giới bản nguyên tự chủ vận hành thì Lý Lân còn chưa gặp qua. Không nghĩ tới thuyết pháp của Vũ vương lại không giống với tông chủ Thánh Thiên Tông.
- Đương nhiên có thể, đại lục Thương Long cũng có sinh mạng, nhưng hiện tại thì sinh mệnh của đại lục Thương Long là tới gần điểm cuối rồi. Sớm đã biết là không có khả năng quá độ một cách yên bình như thế, quả nhiên đối phương lại tới rồi!
Sắc mặt Vũ vương thật sự không dễ nhìn, nghĩ tới là một chuyện, chân chính gặp phải thì lại khác. Phát hiện ra Tiên Thiên thần thú không thuần khiết này làm cho Vũ vương cùng Lý Lân không còn tâm tư tranh đấu.
- Vậy phải làm thế nào?
Lý Lân hỏi.
- Bản vương cần phải liên lạc với các thế lực thượng cổ, hiện tại cũng không phải là không có lực đối kháng.
Vũ vương ngưng trọng nói, sau đó hắn xoay người nói với Lý Lân:
- Đại Tần muốn khôi phục tới thực lực đỉnh phong thì nhất định phải để Thiên Đế trở về, mặc kệ ngươi có phải là Thiên Đế chuyển thế hay không, hy vọng ngươi có thể mở ra huyết mạch Đại Tần!
Lý Lân biến sắc, không nghĩ tới Vũ vương còn chưa chịu thôi, chỉ là Lý Lân không nghĩ tới Vũ vương lại dùng thiên địa đại nghĩa tới dọa hắn.
- Ta sẽ xem xét!
Lý Lân không lập tức đáp ứng, dù hắn cũng để ý tới thiên địa đại nghĩa, nhưng còn chưa tới mức hoàn toàn ảnh hưởng tới quyết định của hắn.
- Theo bản tâm mà nói, ta không hy vọng ngươi là Thiên Đế chuyển thế. Bởi vì tính cách của ngươi căn bản không thể sánh với Thiên Đế!
Hai mắt Vũ vương bắn ra quang mang cơ trí. Làm mọt đối thủ, Vũ vương vẫn có điều hiểu rõ Lý Lân. Dựa theo thành tựu mà nói, Lý Lân có thể nói là vang dội cổ kim. Nhưng Vũ vương cẩn thận tìm hiểu, từ trong đó cũng không nhận thấy Lý Lân có quá nhiều trí tuệ. Vũ vương chỉ nhìn thấy trên người Lý Lân có số mệnh nồng đậm làm người ta sợ hãi. Mà cường giả chân chính không thể nào dùng vận khí tạo nên. Vũ vương với các cao thủ truyền thừa Đại Tần, có ai là không trải qua cửu tử nhất sinh. Thậm chí còn trải qua bách chiến luân hồi, trải qua nhiều tầng tử kiếp, nghịch thiên trở về. So với những người này, Lý Lân trưởng thành quá thuận lợi, cũng quá an nhàn. Người như vậy, dù có thực lực mạnh hơn nữa, tại thượng cổ cũng chỉ là vật hi sinh.
- Ta biết!
Lý Lân hiểu rõ chính mình, hắn không phải là không có trí tuệ, nhưng tại lúc lực lượng đầy đủ, Lý Lân liền không muốn động não. Dù sao, sử dụng nắm đấm giải quyết vẫn là phương thức hiệu quả nhất, đây là kinh nghiệm đúc kết được khi trải qua sinh tử kiếp trước.
Vũ vương mở ra một lối đi trong hỗn độn, chuẩn bị trở về. Đã phát hiện cường giả Vực ngoại buông xuống, làm hắn cũng mất đi tâm tư phân thắng bại cùng Lý Lân.
- Chờ một chút, có lẽ chúng ta nên gặp cường giả Vực ngoại một chút trước khi đại nạn tiến tới.
Lý Lân nói.
Vũ vương sửng sốt, một lúc lâu mới lắc đầu nói:
- Ý tưởng không tệ, nhưng nơi này là hỗn độn, dù là thần thức Thần cấp đỉnh phong cũng không cách nào dò xét ra được. Muốn tìm được cao thủ Vực ngoại, nói dễ hơn làm. Huống chi đối phương có thể vứt bỏ Bán Tiên Thiên thần thú, hiển nhiên đã thành công dung nhập vào trong đại lục Thương Long.
- Không thử thì sao biết được. Hỗn độn này quả thật tiêu tan tất cả, nhưng cũng không phải là hoàn toàn. Có một thứ mà hỗn độn không cách nào làm tiêu tan.
Lý Lân lộ ra thần sắc tự tin.
- Thứ gì?
Vũ vương hỏi, nếu thật sự có thứ này, vậy thì đúng là tin vui cực lớn cho toàn bộ sinh linh trên đại lục Thương Long.
- Thời gian!
- Thời gian, ngươi đùa ta sao? Từ xưa tới nay, không có ai có thể lĩnh ngộ hoàn toàn pháp tắc thời gian. Thời gian được gọi là pháp tắc cấm kỵ, Nhân loại căn bản không cách nào nắm giữ!
Vũ vương trầm giọng nói.
- Nắm giữ thời gian trong tay thì đương nhiên không được. Nhưng vận dụng đơn giản thì vẫn có thể. Thú cưỡi của khách Vực ngoại đã xuất hiện nơi này, vậy cũng có thể nói hắn tiến vào đại lục Thương Long ở khu vực này. Lấy thần thông thời gian mà ta lĩnh ngộ được, có lẽ sẽ phát hiện được chút dấu vết để lại.
Lý Lân nói.
- Lợi dụng lực thời gian sao? Ngươi có thể thử một chút!
Vũ vương nói. Lúc giao thủ với Lý Lân, hắn đã cảm nhận được trong công kích của Lý Lân có trộn lẫn lực không gian. Là pháp tắc cấm kỵ, hắn đã gặp vô số cường giả thượng cổ, thiên tài vô thượng kinh tài tuyệt diễm lại càng nhiều, nhưng chân chính có thể có chút thành tựu về thứ này thì vô cùng hiếm có. Vũ vương căn bản không tin tưởng thần thông thời gian của Lý Lân sẽ cường đại cỡ nào, có thể đạt được trình độ mà cường giả thượng cổ không cách nào đạt được.
Lý Lân khoanh chân mà ngồi, quanh thân xuất hiện ánh sáng màu lam, một cái bảo tháp cổ xưa xuất hiện trên đỉnh đầu của Lý Lân.
- Thời không chí bảo?
Vũ vương chấn động, lấy nội tình của đế quốc thượng cổ, một kiện thời không chí bảo còn chưa đủ làm hắn động dung. Nhưng loại chí bảo thời không đủ cường đại lại nằm trong tay Lý Lân đã làm hắn chấn kinh rồi. Dù sao, Lý Lân trưởng thành chủ yếu là dựa vào vận khí của mình. Trong suy nghĩ của Vũ vương, Lý Lân có thực lực bây giờ đã có thể nói là nghịch thiên rồi, không nghĩ tới, thứ chân chính nghịch thiên là bảo tháp thời không trên đỉnh đầu Lý Lân. Nhưng khiếp sợ của Vũ vương còn chưa kết thúc, trên mặt tuấn tú càng thêm rung động. Một cái hũ thần màu vàng cũng lộ ra trên đỉnh đầu Lý Lân, chuyển động quanh bảo tháp thời không, giống như là tôi tớ xoay quanh chủ nhân vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.