Tam Thái Tử

Chương 849: Đế Thi có hồn




- Đế Thi đâu? Người không phải có một bộ Đế Thi sao?
- Đế Thi này rốt cuộc có lai lịch gì? Tại sao lại ở trong tay của người?
Lý Lân trầm giọng hỏi. Thông qua Ma Phương hắn biết được bản thể Đế Thi chính là cao thủ thần bí truyền kỳ thời thượng cổ hậu kỳ, đã có chiến tích tiêu diệt thập đại cường giả Chí Tôn Vực ngoại. Đáng tiếc thân phận cường giả đỉnh cao đó không ai có thông tin gì, thật là đáng tiếc.
- Nếu trẫm nói Đế Thi chính là thủy tổ Doanh thị lưu lại, ngươi có tin không?
Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói.
- Thủy tổ Doanh thị? Nói như vậy Đế Thi không phải chỉ mỗi ta sử dụng được? Con cháu Doanh thị đều có thể sử dụng sao?
Lý Lân trầm giọng hỏi, nếu quả thật như thế, hắn cũng không cần quá lo lắng.
- Không, trừ ngươi ra không ai có thể sử dụng được Đế Thi. Kể cả trẫm!
Lời nói của Thiên đế Đại Tần khiến Lý Lân biến sắc, trầm giọng nói:
- Đế Thi với ta có quan hệ gì?
- Ta cũng không rõ nữa.
Lý Lân thần sắc u ám, trầm giọng nói:
- Bên trong Hỗn Độn chính là đại chiến của cấp Chí Tôn, cường giả Đế cấp đều phải hợp sức lại, chỉ dựa vào một khối Đế Thi cũng vô tác dụng.
Lý Lân rất rõ ràng, hắn cho dù quỷ dị có thể phát huy được một phần thực lực của Đế Thi, nhưng so cường giả Đế cấp chân chính vẫn kém nhiều, chứ đừng nói là cường giả cấp Chí Tôn lại càng đáng sợ hơn.
- Không, Đế Thi đương nhiên làm không được, nhưng nếu như là một khối thân thể hoàn chỉnh của cường giả Đế cấp thì sao?
- Là ý gì?
Lý Lân khó hiểu hỏi.
- Thân thể cường giả Đế cấp hoàn chỉnh, xác thịt có hồn! Có thể giúp ngươi phát huy toàn bộ thực lực cấp Đại Đế.
Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói.
- Cái gì cơ? Linh hồn của Đế Thi đang ở trong tay ngài?
Lý Lân ngạc nhiên hỏi.
- Không, linh hồn Đế Thi đang ở trong cơ thể ngươi, trong thần hồn của ngươi có một bí bảo khủng bố, mà trong nháy mắt khi trẫm dùng thần niệm xâm nhập vào cơ thể ngươi, trong dao động bên trong bắt giữ được một hơi thở của linh hồn Đế Thi.
- Cái gì?
Lý Lân kinh ngạc, theo lời Thiên đế Đại Tần nói linh hồn Đế Thi đang được cất giấu trong Lục Mang Tinh bên trong thần hồn của hắn. Sau khi có được Đế Thi, tác dụng của Lục Mang Tinh càng lớn hơn trở thành nơi chứa và bổ sung năng lượng cho Đế Thi, hắn đối với mấy cánh cửa thần bí bên trong Lục Mang Tinh cũng có vài phần tâm tư tìm tòi. Hiện tại được Thiên đế Đại Tần nói ra, sắc mặt của Lý Lân biến đổi hoàn toàn.
- Trẫm cũng không phải cố ý tra xét bí mật của ngươi, nhưng ta cảm thấy có một âm mưu, bản thể cường giả của Đế Thi e là sẽ thông qua ngươi để trở về.
Sắc mặt Lý Lân trầm xuống, đối với Thiên đế Đại Tần, Lý Lân vẫn còn nguyện ý tin tưởng. Thần niệm của hắn tiến vào tra xét không gian của Lục Mang Tinh, phát hiện Đế Thi đang ngồi khoanh chân trong suối Sinh Mệnh, mà lại không để lộ ra hơi thở thần hồn, xem ra đã thăng cấp nhưng chưa có hơi thở linh hồn.
Lý Lân tìm kiếm hồi lâu vẫn không thấy gì, hướng ánh mắt về sáu casnch cửa đá cự đại, trừ cái đầu tiên có thể mở ra mộ địa để nuôi dưỡng hồn, một cái khác cũng mở ra một chút. Chỉ là Lý Lân quá bận tu luyện nên không chú ý tới.
Lý Lân không đi vào cánh cửa tản ra lực lượng không gian đã mở ra, mà lại đi về hướng bốn cánh cửa còn lại, đáng tiếc bốn cánh cửa này bất kể hắn dùng bao nhiêu lực cũng không mở ra được.
Cuối cùng Lý Lân đi về hướng cánh cửa đã mở một chút, dùng tay đẩy một phát, cánh cửa mở ra, bên trong tràn ngập lực lượng không gian, giống như vô số không gian bị đè nén lại, thần niệm bay vào thăm dò dường như trong chốc lát đã bị cắt thành vô số mảnh nhỏ,cảm giác khó chịu lạ thường.
Lý Lân điều động lực lượng không gian hộ thể, cẩn thận bước vào.
Không gian bên trong cánh cửa cực kỳ nhỏ khiến Lý Lân kinh ngạc, kém xa không gian rộng lớn bên mộ địa thần bí, bên trong chỉ có một thạch đá, mà tràn ngập ra lực lượng không gian chỉ còn lại vật trên thạch đá.
Kia là một cái chìa khóa màu đen, trên mặt có rất nhiều đường vân, thoạt nhìn, những đường vân này giống như tồn tại vô số không gian, thậm chí những không gian này dường như ở mỗi thời khắc đều biến hóa, không ai có thể nhìn rõ ràng cuối cùng nó là cái gì.
- Hình dạng cái chìa khóa này có chút quen thuộc.
Lý Lân nhíu mày, nhưng nhất thời không nghĩ ra đã nhìn thấy nó ở đâu.
Lý Lân với tay, nắm lấy cái chìa khóa.
Ông ——!
Không gian vặn vẹo, luồng khí sắc bén quét qua ngón tay của Lý Lân.
Phù một tiếng, máu tươi bắn ra, Lý Lân biến sắc, cả người nhanh chóng lùi về phía sau. Lúc này máu của hắn rơi xuống cái chìa khóa màu đen, ô quang phát ra, lực lượng thời không vặn vẹo khuếch tán.
Ngay lúc Lý Lân chuẩn bị thoát đi, vô số lực lượng thời không màu đen thoát ra ngoài cánh cửa, nháy mắt nhập vào trong cơ thể Đế Thi đang ngồi khoanh chân bên ngoài cánh cửa.
Trên bệ đá chỉ còn lại cái chìa khóa phát ra ánh sáng màu vàng kim loại sáng bong, Lý Lân cẩn thận tiến về trước, không mất tý sức nào đã có thể cầm được nó.
- Chìa khóa này…
Lý Lân nhíu mày, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi, nhanh chóng lao về phía cửa, đi về phía mộ địa quỷ dị.
Mấy năm nay mộ địa xem ra đã có thay đổi, nhưng Lý Lân chưa bao giờ để ý đến mộ huyệt này.
Những mộ huyệt này tổng cộng có một trăm lẻ tám cái, càng vào trong, phần mộ càng lớn, tỏa ra khí tức càng khủng bố hơn
Lý Lân đi lại giữa các phần mộ, cảm giác lạnh cả sống lưng, giống như có cái gì đó rất quỷ dị luôn nhìn chằm chằm hắn, dùng thần niệm quét qua nhưng không phát hiện ra có khí tức sinh mệnh lạ xung quanh.
Lý Lân mạnh mẽ áp chế cái cảm giác xấu này, tiếp tục đi vào nơi sâu nhất của mộ địa, trong đó có một pho tượng cao to gấp mười lần so với các phần mộ khác, nhìn nơi đặt phần mộ này, xem ra là vị trí tốt nhất, ở nơi trung tâm của tất cả phần mộ, cảm giác tỉ mỉ mới phát hiện ra, trên phần mộ to lớn này phát ra khí tức tang thương cổ xưa.
Thần niệm Lý Lân thăm dò, nhưng không cách nào xâm nhập vào bên trong huyệt mộ được, hắn nghiến răng, đem cái chìa khóa màu vàng sáp nhập vào tấm bia bên trên phần mộ to lớn. Quả nhiên, nền phần mộ có một cái rãnh hình dạng chìa khóa, nếu như không nhìn kỹ không thể nhận ra được.
Đặt chìa khóa vào trong rãnh, đột nhiên bộc phát ra một luồng tinh quang, khí tức tang thương cổ xưa bùng nổ, một luồng xu thế vô hình từ trong huyệt mộ thoát ra ngoài.
Lý Lân căn bản không hề có cảm giác rung động, đây không phải là hoảng sợ, mà là sự thần phục đến từ bên trong huyết mạch.
- Thủy tổ Doanh thị thủy tổ!
Có thể khiến huyết mạch Đại Tần khủng bố cũng phải phục tùng, cho dù không phải là Thủy tổ Doanh thị, cũng chắc chắn có quan hệ rất lớn với huyết mạch Đại Tần.
Rắc một tiếng! Trên tấm bia của khối mộ đột nhiên xuất hiện một cái khe, sau đó cái khe trông giống như vết nứt của đồ sứ, nhanh chóng lan ra, nháy mắt che kín cả bia mộ.
Vang ầm ầm!
Xung quanh một trăm lẻ tám huyệt mộ đột nhiên chấn động, một tiếng hô nặng nề xuất hiện giống như tiếng gào thét từ chín tầngđịa ngục, khiến Lý Lân lạnh sống lưng, vội vã rời khỏi cánh cửa mộ địa.
Ào rào rào!
Suối Sinh Mệnh dao động, cây Sinh Mệnh cổ xưa vươn ra mấy thân cành cứng cáp bao phủ Lý Lân, chống đỡ cùng khí thế cường giả vô thượng càng ngày càng nặng nề kia.
Ông ——!
Đế Thi vốn đang ngồi xếp bằng dưới cây Sinh Mệnh đột nhiên đứng lên, hai tròng mắt phát ra hào quang không giống nhau, Đồng thời ở trong cơ thể nó phát ra lực lượng thời không dày đặc, đó chính là lực lượng thời không bản nguyên của chìa khóa thần bí phóng ra ngoài, những lực lượng này đã bị Đế Thi hấp thụ hoàn toàn, lẽ nào trong huyệt mộ thật lớn kia thật sự là tàn thể của Đế Thi hoặc thân hồn hay sao?
Đế Thi chậm rãi bước về phía cánh cửa mộ địa, hai tay hơi mở ra, dường như đang đón chờ một điều gì đó. Khí tức Đại Đế khủng bố tràn ngập, dường như giữa Đế Thi và mộ địa thần bí đang liên hệ nhau, dẫn đường cho một cái gì đó trở về.
Ông ——!
Kim quang bao phủ Đế Thi, trong lúc hoảng hốt Lý Lân thấy được một đạo hồn ảnh thần bí nhập vào cơ thể Đế Thi, Đế Thi vốn là bình tĩnh liền hoàn toàn sôi trào.
Ào rào rào!
Một lượng lớn suốiSinh Mệnh giống như đang được triệu hồi, biến thành một cột nước to lớn nhập vào Đế Thi. Khí tức Đế Thi từng giây từng phút trở nên mạnh lên, nháy mắt đột phá bình cảnh, tiến vào Đế cấp trung giai.
Vang ầm ầm!
Chân khí bên trong Đế Thi sau nhiều năm yên lặng đã hoàn toàn sống dậy, vừa mới sống lại đã chuyển động, liền phát ra tiếng nổ bạo phát khiến người sợ hãi.
Lý Lân ở đằng xa quan sát hai mắt tràn đầy nỗi khiếp sợ.
Ông——!
Một đạo kim quang xuất hiện bên cạnh Lý Lân, hắn theo bản năng quay đầu lại, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc.
- Người là Thiên đế Đại Tần? Sao ta cảm nhận được hơi thở trên người ngươi vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Lý Lân trầm giọng hỏi. Hắn hoàn toàn khẳng định con người có ánh hào quang bao phủ trước mắt lúc trước đã nói với mình về hồn phách Đế Thi chính là Thiên đế Đại Tần , nhưng tướng mạo so với Thiên đế Đại Tần hắn nhìn thấy trước kia có nhiều bất đồng, chỉ có khí thế là giống nhau như đúc.
- Ta là Thiên đế Đại Tần, chỉ là đã khác so với Thiên đế ngươi nhìn thấy trước kia. Chính xác mà nói ta là một nửa mặt khác của Thiên đế Đại Tần.
Vị hoàng giả trung niên trong ánh hào quang khẽ cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.