- Để Điện hạ ở lại phủ Trấn Bắc Hầu chúng ta , ta xem người nào đui mù dám đến phủ Trấn Bắc Hầu chúng ta dương oai!
La phu nhân cười dài nói, nhưng lời nói ra lại khí phách mười phần.
- Đúng vậy, đúng vậy! Ai dám đến dương oai, để lão cha đánh gãy chân hắn!
Tiểu la lị La San trốn ở phía sau La phu nhân lộ ra cái đầu nhỏ tiếp lời.
- Nói bừa, các ngươi thật sự coi phủ Trấn Bắc Hầu chính là tường đồng
vách sắt sao? Thế lực trong thành này cái nào không phải Tiên Thiên cao
thủ tọa trấn. Quên đi, nói với các ngươi các ngươi cũng không hiểu. Tam
điện hạ, ngươi trước tiên ở lại trong phủ, chuyện sau đó chúng ta tiếp
tục chậm rãi trao đổi.
La Bân lắc đầu, đối với phu nhân cùng nữ nhi khí thế mười phần thật sự không có biện pháp.
- Không vội, lần này ta mang hai mươi lăm vạn đại quân đến đây, nơi đóng
quân cho doanh trại còn cần phiền phức Trấn Bắc Hầu an trí.
Lý
Lân cũng không lo lắng an nguy cho mình, có Thiết Giáp vệ tùy thời theo
bên người, cao thủ bình thường căn bản không gây tổn thương được mình.
Nếu như là cao giai Vương tọa xuất thủ, thì dù Lý Lân có trốn về Đế đô
cũng chưa chắc đã an toàn.
- Hai mươi lăm vạn đại quân? Điện hạ
từ nơi nào tới nhiều binh lực như vậy? Căn cứ tình báo của chúng ta,
dưới trướng Điện hạ hẳn chỉ có hơn hai vạn Ngự Lâm quân mới đúng?
La phu nhân không giải thích được nói. Từ nơi này cũng có thể nhìn ra,
mạng lưới tình báo của Phí thành là nắm giữ ở trong tay La phu nhân.
Trấn Bắc Hầu La Bân tuy rằng tu vi võ đạo bất phàm, nhưng bộ dạng thấy
thế nào cũng không giống thống soái anh minh. Ngược lại là La phu nhân
khôn khéo cường hãn, rất có khí chất quả quyết. Điều này làm cho Lý Lân
rất hiếu kỳ thân phận Trấn Bắc Hầu La Bân này là làm sao có được.
(Lời dịch giả: Mọi người có cảm thấy đoạn này có đôi nét giống Thần Điêu Đại Hiệp không? Trần Bắc Hầu La Bân giống Quách Tĩnh, La phu nhân giống
Hoàng Dung không?
- Sau khi tiến vào tỉnh Hắc Thủy liền hợp nhất một chút thổ phỉ, bất tri bất giác nhân số liền nhiều như vậy.
Lý Lân cười nói. Cả nhà Trấn Bắc Hầu đều không biết nói gì. Một mình tăng
cường quân bị, lại còn mở rộng mười mấy lần, thật không biết Lý Lân là
người không biết nên không sợ hay căn bản là không để điều lệnh của Binh bộ ở trong lòng, hơn nữa từ việc hắn không kiêng nể gì đánh giết thương hội Thiên Lang, thấy thế nào Lý Lân đều làm cho người ta có một loại
dáng vẻ thanh niên miệng còn hôi sữa không thông việc binh sự.
- Lâm nhi, ngươi lập tức đi an trí Vệ Quốc quân. Ta xem trước tiên tạm thời an trí tại thành tây đi!
Trấn Bắc Hầu suy nghĩ một chút rồi nói. An trí hai mươi mấy vạn đại quân
đúng là một vấn đề, bởi vì Lý Lân gấp rút tới trước, hơn nữa binh lực mở rộng nhiều như vậy, doanh trướng có sẵn tự nhiên không có. Cũng may Phí thành tuy rằng không lớn bằng Vệ thành, thế nhưng là thành thị biên
cảnh, vật tư vẫn coi như đầy đủ, lương thảo, đồ quân nhu cấp cho hai
mươi vạn quân chưa tính là vấn đề quá mức gian nan.
- Trấn Bắc
Hầu, vì sao phòng ngự trong thành lỏng lẻo như vậy, hiện tại quân đoàn
Chân Vũ mấy trăm vạn người của Đại Đường đang cắn giết ở trên chiến
trường, Phí thành cũng không nhất định sẽ an toàn. Nếu như địch nhân
chia quân đến đột kích, lấy tình trạng phòng ngự hiện nay của Phí thành
căn bản không thể chống đỡ được công kích của địch nhân.
Lý Lân không giải thích được nói
- Không sao, Phí thành mặc dù là thành thị biên cảnh, nhưng cũng không
phải là phòng tuyến trước nhất giữa quốc gia ta cùng quốc gia Hắc Lang.
Chiến tuyến chân chính là ở thành Bắc ba mươi dặm. Năm vạn quân tinh
nhuệ bảo vệ Phí thành tất cả đều trú đóng ở đó. Bởi vì có đạo bình phong phía Bắc, Phí thành mới có thể bảo trì cục diện an nhàn như vậy.
La phu nhân cười giải thích nói.
Lý Lân gật đầu, nhưng hắn đối với giải thích của La phu nhân thế nào cũng
không tán đồng, dù sao phòng tuyến phía Bắc một khi tan vỡ, Phí thành
chính là bình phong cuối cùng của Đại Đường, nếu như không cần tu chuẩn
bị chiến đấu, một khi thật sự khai chiến sẽ xảy ra vấn đề lớn.
-
Ngươi nghĩ rằng ta không muốn kinh doanh Phí thành thành cứ điểm quân sự sao? Không phải là không muốn, mà là căn bản làm không được. Nơi này là thông đạo thương lộ lớn nhất của các nước phía Bắc cùng địa vực phía
Đông tỉnh Hắc Thủy, thế lực ven đường rắc rối phức tạp, dù là phủ Trấn
Bắc Hầu đứng phía sau Đại Đường cũng vẫn như cũ khó có thể đạt được
quyền chủ đạo tuyệt đối. Hơn nữa bởi vì dính dáng với lợi ích lớn, ngay
cả phong tỏa con đường này đều khó có khả năng, chúng ta cũng là không
có cách nào.
La Bân thở dài một hơi, có chút bất đắc dĩ nói. Là
Đại Đường Trấn Bắc Hầu, gã cũng chỉ có thể bảo đảm quyền chủ đạo Phí
thành thuộc về Đại Đường, còn lâu mới có thể đem ở đây chế tạo thành
tường đồng vách sắt. Điều này làm cho gã cảm thấy rất thẹn với nhắc nhở
của Hoàng đế bệ hạ .
- Là dạng thế lực gì ngay cả cao thủ Tiên Thiên như Trấn Bắc Hầu ngươi đều cảm thấy khó có thể đối phó?
Lý Lân tò mò hỏi.
- Ngươi có thể nhìn ra thực lực của ta?
La Bân có chút ngạc nhiên. Lúc này Trấn Bắc Hầu mới phát hiện cổ quái trên người Lý Lân. Gã vậy mà nhìn không thấu thực lực cụ thể của Lý Lân, chỉ cảm giác thực lực Lý Lân xếp tại trung giai cùng cao giai Võ sư. Loại
tình huống này chưa từng có qua, từ khi gã đột phá đến Tiên Thiên, võ
giả thực lực dưới Tiên Thiên hầu như chỉ liếc mắt cũng có thể thấy được.
- Phụ hoàng đưa cho ta Thiết giáp vệ, Tiên Thiên nhị phẩm Vương tọa, là hắn nói cho ta biết.
Lý Lân cũng không thừa nhận, chỉ là đem Thiết giáp vệ đẩy ra.
- Nhị phẩm Vương tọa?
Con ngươi La Bân co rụt lại, thần sắc nhìn về phía Thiết giáp vệ có chút ngưng trọng.
- Áo giáp hắn rách tung toé, thực sự là Tiên Thiên cao thủ nhị phẩm Vương tọa?
La San ló mặt ra hỏi. Bởi vì chuyện Ô Long vừa nãy, nàng có chút không dám nhìn Lý Lân, rất sợ hắn tìm chính mình gây phiền phức. La phu nhân nếu
như biết nàng đã từng chỉ vào mặt Tam hoàng tử mắng, vậy sợ chạy không
thoát một trận bị gậy đánh. Tiểu la lị đối với mẫu thân rất sợ hãi, tự
nhiên không dám xuất đầu tìm phiền toái.
- Những vết cắt này là vừa nãy cùng người thương hội Thiên Lang chiến đấu lưu lại.
Lý Lân thản nhiên giải thích nói. Hắn không muốn nói quá nhiều trên người
Thiết giáp vệ, dù sao trên người Thiết giáp vệ liên quan đến bí mật của
Hoàng thất, cụ thể hắn cũng không phải rất rõ ràng, chỉ là bản năng nghĩ để người ta đối với Thiết giáp vệ hiểu quá nhiều không phải chuyện gì
tốt.
An trí đại quân cũng không cần Lý Lân quan tâm, tự nhiên có
tiểu thư La Lâm phủ Trấn Bắc Hầu cùng Chu Thắng Nam đi giao tiếp. Nguyên nhân là mẫu thân Lý Lân cùng vợ chồng Trấn Bắc Hầu là bạn cũ, tự nhiên
công khai tiến vào ở. Đối với chuyện này, Trấn bắc Hầu nhị tiểu thư La
San vẫn rất có ý kiến, dù sao Lý Lân ở tại tiểu viện của nàng. Nàng sau
khi kháng nghị không có kết quả, chỉ có thể ủy khuất chuyển vào tiểu
viện của đại tỷ La Lâm. Phủ Trấn Bắc Hầu đương nhiên không phải là không có phòng khách, thế nhưng La phu nhân lại cố ý để Lý Lân đến ở hậu
viện, giống như người nhà bình thường ở cùng một chỗ. Đối với hảo ý của
La phu nhân Lý Lân cũng không tiện cự tuyệt, chỉ có thể đồng ý. Huống
chi thái độ hiền lành của La phu nhân làm cho hắn rất là thân cận.
Ngày thứ ba, dưới mệnh lệnh của Lý Lân, Vệ Quốc quân xuất phát lên phía Bắc. Đây là kiến nghị của Trấn Bắc Hầu, thành phần Vệ Quốc quân thật sự quá
phức tạp, tỉ lệ binh sĩ thổ phỉ quá cao. Quân đội như vậy đánh theo gió
còn có thể, một ngày gặp phải thất bại, rất dễ sụp đổ toàn diện. Bởi
vậy, Vệ Quốc quân phải tiến hành huấn luyện quân sự nghiêm ngặt. Mà địa
vực Phí thành nhỏ hẹp, rõ ràng không thích hợp để huấn luyện đại quân.
Từ thành bắc đến đạo phòng tuyến thứ nhất là một khoảng địa vực rộng
lớn, lại gần Hắc Thủy Tùng Lâm, thỉnh thoảng có Linh thú lướt qua sông
Hắc Thủy, điều kiện rất ác liệt, vô cùng thích hợp để huấn luyện đại
quân.
Khiến Lý Lân không nghĩ tới chính là, Trấn Bắc Hầu đề cử
chọn người huấn luyện viên dĩ nhiên là phủ Trấn Bắc Hầu tiểu thư La Lâm.
- Đừng xem Lâm nhi là nữ tử, nhưng nàng từ nhỏ lớn lên trong quân ngũ,
quen thuộc mọi chuyện lớn nhỏ trong quân, càng đối với hoàn cảnh địa lý
phía Bắc tinh tường. Hiệp trợ quan quân của Điện hạ huấn luyện binh sĩ
tuyệt đối không thành vấn đề.
Trấn Bắc Hầu đối với con gái cả rất là xem trọng. Nếu như nàng không phải thân nữ nhi, tất nhiên sẽ là trợ
lực tốt nhất của Trấn Bắc Hầu trấn áp biên phòng.
- Hầu gia nói
quá lời. Ta không phải không tin năng lực của La Lâm tiểu thư, chỉ là có chút kinh ngạc. Lại nói trong Vệ Quốc quân cũng có một nhóm Nương tử
tòng quân, La Lâm tiểu thư tới đây tin tưởng cũng sẽ không cô đơn.
Lý Lân vừa cười vừa nói.
- Điện hạ quả nhiên rất quyết đoán. Nương tử tòng quân đã biến mất hơn
một trăm năm trong quân đội Đại Đường. Nếu như Lâm nhi biết dưới trướng
Điện hạ có một nhóm Nương tử tòng quân, chỉ sợ ta làm phụ thân đều giữ
không được nàng.
Bởi vì cái gọi là hiểu con gái không ai bằng
cha, nữ nhi của mình có tính cách thế nào lão đều nhất thanh nhị sở.
Cũng vì năm đó nhiều lần chiến loạn, phu thê bọn họ đều ở lại trong
quân, dẫn đến con gái lớn mưa dầm thấm đất đều mang khí chất quân lữ,
dưỡng thành một bộ dạng khí khái nam nhi, nguyện vọng lớn nhất khi còn
sống không phải giúp chồng dạy con, cũng không phải là võ đạo vô song,
mà lại là dựa vào quân công phong hầu bái tướng, tái hiện lại phong thái nữ tướng đã từng của Đại Đường.
- La Lâm tiểu thư chịu đến đây
ta đương nhiên hoan nghênh, chẳng qua Hầu gia, so với việc uy hiếp từ
phía Bắc, nội bộ Phí thành chắc cũng không đơn giản đâu! Lấy thực lực
của ngươi đều không thể nắm giữ được toàn cục, nói rõ nơi này có một ít
thế lực rất cường đại hoặc là chi nhánh của những thế lực lớn khác.
Lý Lân trầm giọng nói.
Trấn Bắc Hầu gật đầu nói:
- Đúng vậy, trong thành xác thực có mấy cỗ thế lực thực lực rất mạnh.
Giống như thương hội Thiên Lang bị các ngươi đánh giết cũng có phân bộ ở chỗ này. Nơi ấy quanh năm có Tiên Thiên cao thủ tọa trấn, thực lực sâu
không lường được. Ngoại trừ thương hội Thiên Lang, còn có mấy thế lực
khác không kém, đều là những thế lực chúng ta không thể dễ dàng xử lý.
Điện hạ, người cứ an tâm, những thế lực này cùng quốc gia ta ký kết qua
minh ước, không phải vạn bất đắc dĩ bọn họ sẽ không có vấn đề gì lớn.
Hành động lần này của Thương hội Thiên Lang cũng là do phó hội trưởng
Bắc Trạch Khiếu Nguyệt tự ý quyết định. Hiện tại Bắc Trạch Khiếu Nguyệt
đã bị lệnh cưỡng chế rời khỏi Phí thành, quay lại Hoàng triều Thần Lang. Điện hạ, những người trong thương hội Thiên Lang bị bắt giữ này người
có thể thả đi hay không?
- Sợ rằng không cần đâu. Bắc Trạch Khiếu Nguyệt rời đi, kẻ địch cách cũng sẽ không còn xa.
Lý Lân trầm giọng nói. Lời nói oán độc lúc Bắc Trạch Khiếu Nguyệt chạy
trốn Lý Lân thế nhưng nhớ rõ ràng. Giống cái loại đệ tử thế gia như hắn
ta dựa vào lực lượng gia tộc leo lên địa vị cao như này, nếu như phía
sau không có người nào đỡ lưng cũng sẽ không có khả năng làm ra hành vi
tại Đại Đường khiêu khích quân đội Đại Đường. Lý Lân tin tưởng, phân bộ
thương hội Thiên Lang làm như vậy, khả năng lớn nhất chính là diễn kịch, để cho Lý Lân đem người của thương hội Thiên Lang bắt được thả ra. Suy
nghĩ cẩn thận điểm này, Lý Lân càng sẽ không tha cho bọn họ. Hắn đã tại
trước mặt vạn quân nói qua, nếu như Hoàng triều Thần Lang tham chiến,
liền lấy đầu những người này đến tế cờ. Đối với địch nhân, Lý Lân chưa
bao giờ nhân từ nương tay.
- Điện hạ...
Trấn Bắc Hầu chần chờ một chút nói.
- Chuyện này không cần phải nói nữa, nếu như Hoàng triều Thần Lang không
đến, bọn họ tự nhiên cũng sẽ an toàn. Chẳng qua Hầu gia, mặc dù trong
thành có rất nhiều thế lực khó đối phó, nhưng Phí thành là thành thị
biên cương, phòng ngự lỏng lẻo như vậy thì cũng không được. Bổn hoàng tử sẽ lưu lại một giáo đoàn nhân mã chỉnh đốn lại phòng ngự trong thành.
Bổn hoàng tử ngược lại muốn nhìn một chút ở phía sau thế lực phương nào
dám dẫn đầu nhảy ra.
Lý Lân trầm giọng nói.
Trấn Bắc Hầu có chút bất đắc dĩ gật đầu, đối với tính cách Lý Lân sát phạt quả quyết có hiểu biết nhất định.
- Điện hạ xin yên tâm nghỉ ngơi, một khi Lang quốc đột kích, chúng ta chỉ sợ cũng không còn có ngày tháng sống yên ổn.
Lý Lân gật đầu, không ai thích chiến loạn, thế nhưng nhiều khi chiến loạn
luôn luôn không hẹn mà gặp. Mà Lý Lân muốn làm là tại trong chiến loạn
bảo tồn chính mình lớn mạnh, đồng thời không ngừng làm suy yếu địch
nhân.