Bác quản gia nhanh chóng ra mở cửa sau cánh cổng là dáng người mảnh mai xinh xắn của nó bác vui mừng ôm lấy nó bất giác thốt lên:
-Ôi tam tiểu thư cô về oy cô biết không tôi và mn lúc nào cx nhớ cô hết
-Cháu biết chứ cháu cx nhớ gđ mik nhiều lắm chứ nhưng hoàn cảnh bắt buộc cháu p xa nơi này bh cháu về oy này mn ko dk buồn nữa nka
-tất nhiên oy ah mà s tiểu thư ns ko về z cô biết ko mn sau khi nghe thế buồn lắm đấy
-bí mật oy bác sẽ biết-nó nháy mắt tinh nghịch
-vâng
đến bh bác ms để ý đến chiếc vali trên tay nó oy nhẹ nhàng đặt tay lên:
-để tôi mang giúp tiểu thư chúng ta mau vào nhà thôi
-cháu cảm ơn mà lần sau bác ko cần gọi cháu là tiểu thư nữa đâu cứ gọi mỹ linh là dk oy
-nhưng mà như z liệu có dk ko ông bà chủ sẽ trách phạt tôi mất tôi ko dám đâu
-không có j đâu bác ko cần sợ cứ như z đi
-dạ z tôi nghe cô
-vào nhà nào bác
nó bước chững chạc vào trong theo sau là bác quản gia vs đống đồ của nó
Sự có mặt của nó lm bama các a nó ko tránh khỏi bất ngờ hạnh phúc như được nhân đôi vỡ òa trong cảm xúc ai nấy đều xúc động lâu lắm oy sau bao năm tháng mong đợi ngày này cx đã đến gđ họ dk sum họp đoàn viên trong niềm xúc động ko nguôi nó chạy đến như 1 đứa trẻ lao vào ôm lấy gđ nhỏ bé của mik:
-bama anh 2 anh 3 con nhớ mn wa
họ vẫn chưa hết ngạc nhiên về sự xuất hiện ko báo trước của nó bama nó mắng yêu:
-bảo bối con hư lắm cơ có biết ba mẹ đợi ngày hôm nay đến mỏi mòn oy ko z mà con còn bày trò trêu chọc mn đúng là cô bé nghịch ngợm nhưng mà con chính là niềm tự hào của ba mẹ yêu con
nó cười 1 nụ cười thật sự từ khi xa gđ nó có cười nhưng ko p nụ cười của ngày hôm nay:
-bama ah con gái cũng yêu 2 người nhớ muốn chết chỉ muốn tạo bất ngờ cho mn ai ngờ lm mn buồn oy con xl mn đừng giận con nka
đến lúc này 2 anh nó ms lên tiếng:
-em đó bé ngok lm a tưởng ko về a khóc hết nc mắt nè bắt đền e đấy -a 2 nó vừa ns vừa giở chiêu"nc mắt cá sấu"lm nó và mn buồn cười ko thôi đưa tay lay áo anh nó dỗ dành giọng điệu y như ng lớn dỗ con nít:
- 2 ngoan nka đừng khóc nín ik e hứa ko lm 2 buồn nữa có dk?hay e mua kẹo cho 2 nha
sau màn dỗ dành của"người lớn với con nít"kia tất thảy ai nấy đều cười ko ra nc mắt:
-hahaha con trai iu dấu con cx có ngày này ư?-mama nó
baba nó cx ko vừa chêm vào theo vợ trêu trọc con trai đang đỏ mặt:
-đúng đấy vk yêu ko ngờ nka vũ con đỏ mặt kìa đáng yêu thật
nghe mấy lời trêu trọc từ bama iu quý mặt a càng ngày càng biến sắc:
-bama s trêu con hoài huhu
-thôi bama xl con trai ko trêu con nữa -baba nó
-ok bama
cảm thấy mik giống như thừa z a 3 nó h ms cất tiếng:
-này bama e gái a 2 mn nãy h bơ con nka
lúc này mn tập trung quay về phía cậu,nó tiến đến gần cậu môi nở nụ cười:
-a 3 đẹp trai của e ơi ai quên a chứ riêng e thì ko đâu nó lùi về phía sau ôm lấy cổ cậu:
-hihi a cx biết mà p ko a 3 tuyệt vời hỡi
cậu nghe nó nịnh bợ mà ko khỏi buồn cười nhưng giả vờ giữ khuôn mặt lạnh tanh xoay ng lại cốc đầu nó 1 cái giọng điệu pha chút châm chọc:
-con nhok này e cx lm a buồn ko kém phải phạt ms dk phạt j đây ta
nó thấy thế đưa tay lên xoa cái chán tội nghiệp của mik:
-mơ đi a 3 định phạt e ak ko dễ đâu hehe
oy đưa mắt wa bama nó nũng nịu nhìn dễ thg chết ấy:
-oaoa bama xem kìa a 3 bắt nạt con bama xử ik
2 vị tiền bối nào đó vui vẻ đáp lại;
-con lm a trai ko dk bắt nạt e động đến bảo bối ba mẹ ko tha nka
cậu đến đây đã lộ rõ bộ mặt thực sự phá lên cười:
-haha e gái bị lừa oy a thắng nhé
còn nó nghe xong thấy tức lm s ý dám lừa mik ak hừ chuẩn bị chết ik hét lên và cả 2 rượt khắp nhà:
-AAAAAAA Anh 3 e mà bắt dk a chết vs e
-mơ đi cưng ko đời nào
sau một hồi rượt đuổi mệt mỏi cả 2 a e đều dừng chân và ngồi vào bàn và bắt đầu dùng bữa trong ngon lành tiếng cười vang lên khắp nhà xua tan đi sự tẻ nhạt
--end chap--
các mem cho mik xin cái nhận xét đón xem chap ms nkoa