Edit: Rabbit
Đối với lời nói của Lí Hạo Nhiên, Nhan Nặc Ưu không có phản ứng gì đáp lại. Ngẩng đầu lên, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Lí Hạo Nhiên, nói từng chữ một:“Hạo Nhiên trước sự kiện này, tôi luôn cảm thấy áy náy với anh…… Nhưng từ sau khi xảy ra chuyện này, tôi không hề còn cảm thấy áy náy và có lỗi với anh nữa rồi, có lẽ chúng ta hòa nhau.” Nước mắt rơi xuống khiến Lí Hạo Nhiên vốn thờ ơ trở nên đau đớn.
“Đừng mơ, đời này cô vẫn còn nợ tôi.” Gào thét nhìn Nhan Nặc Ưu, đã trả hết nợ sao? Hắn vẫn muốn giữ cô lại để cả đời này tra tấn cô. Đời này cô đừng mơ có được hạnh phúc, người phụ nữ đê tiện này không xứng đáng có được hạnh phúc.
“Đi thôi, nếu muốn đưa tôi đến hôn lễ của anh ấy, nếu đến chậm, có lẽ sẽ khiến anh thất vọng.” Cố gắng hít thở thật sâu, Duệ, hãy để cho em được gặp mặt anh một lần cuối cùng này. Đời này, chúng ta vô duyên, kiếp sau, nếu anh vẫn còn có tình cảm với em……
Nhìn Nhan Nặc Ưu dường như đang đắm chìm trong ưu thương, cánh tay Lí Hạo Nhiên giật giật, cuối cùng vẫn đành hạ xuống.Sau này, hắn không được mềm lòng và thỏa hiệp nữa.
Trên chiếc xe Lincoln, Nhan Nặc Ưu ngồi cách rất xa vị trí của Lí Hạo Nhiên, lặng lẽ nhìn bên ngoài cửa sổ. Đối với Lí Hạo Nhiên, cô đã hoàn toàn trở thành người xa lạ, không còn quen thuộc. Hai người đàn ông đều vô cùng quan trọng trong cuộc sống của cô, nhưng sau ba năm nay, lòng của cô dần dần đã nghiêng hẳn về một phía, không còn cân bằng như ban đầu.
Từ sau khi lên xe, Lí Hạo Nhiên cũng không nói chuyện với Nhan Nặc Ưu, ngồi ở bên kia, uống rượu vang, dường như đang có tâm sự gì đó,mi tâm nhăn lại.
Nơi tổ chức hôn lễ xa hoa, bố trí đẹp đẽ, hôn lễ được tổ chức trong một nhà thờ cổ xưa nhưng cũng rất đẹp. Nơi này từng là nơi Nhan Nặc Ưu hằng mong ước.Khi ấy, cô và Lí Hạo Nhiên còn là một đôi được rất nhiều người trong trường hâm mộ, lúc ấy cả hai là một cặp vô cùng hạnh phúc. Cho nên, vào lúc đó cô luôn tưởng tượng , có thể nắm tay Lí Hạo Nhiên hạnh phúc bước trên thảm đỏ, trở thành một đôi vợ chồng hạnh phúc ngọt ngào. Nhưng không ngờ rằng bọn họ có duyên nhưng không có phận.
“Suy nghĩ gì vậy? Có phải đang nghĩ nếu hôm nay nhân vật chính là cô thì thật tốt biết bao phải không?” Giọng nói lạnh lùng, châm chọc, nhẫn tâm.
“…… Tôi đã từng nghĩ, năm đó tôi cũng ngốc nghếch , thường tưởng tượng sẽ làm vợ của anh, cùng nắm tay anh đi vào nhà thờ, kết hôn sinh con……”
“……” Trái tim vô cùng đau đớn, ở chỗ sâu trong lòng đang dao động, đó thực sự là ý định ban đầu của cô ấy sao? Làm tổn thương cô, hắn thật sự vui vẻ sao? Thật sự phải nói ra những lời độc ác như vậy sao? Không phải như vậy, lúc ở biển chẳng phải cô ấy rất đau lòng sao?
“Lát nữa, cô không cần phải đi vào trong nhà thờ, tôi sẽ bảo thuộc hạ đưa cô đến nơi khác.” Hắn sẽ không ngốc như vậy, đây là thời khắc mấu chốt, tuyệt đối không thể có một chút sai lầm nào. Nặc Nặc cũng tuyệt đối không thể quang minh chính đại xuất hiện trước mặt hắn vào lúc này.
“Anh muốn làm gì?” Phòng bị nhìn người đàn ông trước mắt, đẫ không còn là người mà cô quen thuộc, không còn là chàng trai hiền lành của năm đó.
“Hừ, cô nghĩ rằng tôi là kẻ ngốc sao, trực tiếp đem cô đến trước mặt hắn? Yên tâm đi, tiệc tối đêm nay, tôi sẽ để cho cô xuất hiện ở trước mặt hắn, cho các người gặp mặt một lần .” Trong giọng nói tràn đầy sự uy hiếp, biểu tình trên mặt bộ cũng vô cùng cứng ngắc.
Nghe lời nói của Lí Hạo Nhiên, trong mắt Nhan Nặc Ưu tràn đầy thất vọng. Hạo Nhiên, thật sự đã không còn là Hạo Nhiên trước kia nữa rồi . Còn cô cũng không thể trở lại là một Nhan Nặc Ưu vô tư như ngày nào. Thời gian thay đổi, cho nên con người thay đổi cũng là chuyện thường tình.
Mở cửa xuống xe, Lí Hạo Nhiên trước sau không nhìn Nhan Nặc Ưu một lần, trực tiếp xuống xe, nhanh chóng đóng cửa xe lại, động tác mau lẹ làm cho Nhan Nặc Ưu không nhìn thấy nổi một tia sáng bên ngoài.
“Tiểu thư, thiếu chủ phân phó bảo chúng tôi chờ một lát nữa mới được phép mang cô vào, cho nên cô hãy ngồi trong xe một lát.” Tát Tư cũng là người phụ trách lái xe cho Lí Hạo Nhiên, cho nên đến đám cưới này, hắn vẫn như cũ làm lái xe.
“Ừ.” Thuận miệng trả lời một tiếng, không thèm nhắc lại.
Lúc này trong xe yên tĩnh một cách quỷ dị……
Trong nhà thờ, xung quanh đều là các nhân vật nổi tiếng, đến chúc mừng Đan Sâm Duệ.Tất cả những người đến đây đều âm thầm so sánh: hôn lễ thế kỷ xa hoa năm đó đã khiến họ nhớ mãi không quên mà lần này cũng không hề thua kém , nhưng cũng có rất nhiều người nghi hoặc, tại sao đôi kim đồng ngọc nữ của giới hào môn mà chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã ly hôn.
Tuy rằng lòng tràn đầy nghi vấn, nhưng không một ai dám hỏi.
“Chúc mừng ngài…… Đan tiên sinh.” Đan Sâm Duệ vốn đang bàn chuyện với Chung Minh Hiên, bị lời nói này cắt ngang.
Thu hồi biểu tình dư thừa trên mặt, Đan Sâm Duệ bình tĩnh xoay người nhìn về phía Lí Hạo Nhiên:“Hóa ra là ngài Lý, cám ơn ngài đã dành chút thời gian quý báu tham gia hôn lễ của Đan mỗ, thật quá vinh hạnh!”
“Ha ha, Ngài Đan khách khí quá, chỉ là lần này tôi muốn đến xem, rốt cục chồng cũ của Nặc Nặc vĩ đại như thế nào, khiến cho cô ấy năm đó bỏ tôi gả cho ngài.” Trong ánh mắt tràn đầy thù hận, âm lãnh làm cho người ta không rét mà run. Đan Sâm Duệ, ta sẽ cho mi biết, cái gì là thống khổ, cái gì là sống không bằng chết. Sau mười tháng, ta muốn cho mi tận mắt thấy con của mình ở trong vòng tay của ta……
Khi nhìn thấy đôi mắt âm lãnh của Lí Hạo Nhiên, trái tim Đan Sâm Duệ đột nhiên trật nhịp. Tại sao ánh mắt kia làm cho hắn bất an. Dường như sắp xảy ra chuyện gì đó.
“Sâm Duệ, hôn lễ sắp bắt đầu.” Chung Minh Hiên ở bên cạnh, từ đầu tới giờ vẫn quan sát Lí Hạo Nhiên. Vừa rồi khi nhìn thấy ánh mắt âm lãnh của Lí Hạo Nhiên cùng lời nói kia, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng bất an, người đàn ông này không còn là cậu thiếu niên hòa nhã trước kia nữa rồi, hiện nay hắn ta vô cùng tàn nhẫn, ai đụng vào hắn đều sẽ phải chịu sự trừng phạt. Tuy rằng bọn họ không e ngại thế lực của hắn, nhưng khi nghĩ đến Nhan Nặc Ưu còn ở trong tay hắn, cảm giác bất an càng ngày càng mãnh liệt.
“Ừ, chúng ta đi thôi.” Nhìn thoáng qua Lí Hạo Nhiên, hơi gật đầu rồi xoay người rời đi.Đều là người làm ăn, đặc biệt hôm nay ở đây đều là khách của hắn, cho nên hắn nhất định phải hoàn tất mọi nghi lễ.
Tiếng đàn violon êm dịu vang lên, hôn lễ xa hoa, thảm đỏ đẹp đẽ tô đậm bầu không khí hạnh phúc lãng mạn. Cao Phỉ mặc áo cưới màu trắng càng làm tôn thêm sự quyến rũ cho cô ta, , làm cho những người khách phía dưới đều âm thầm cảm thán, Đan Sâm Duệ này đã chiếm hết mỹ nữ trong thiên hạ! Một số người đã từng tham gia hôn lễ của Đan Sâm Duệ và Nhan Nặc Ưu lại khẽ thở dài, cũng tiếc nuối cho hai người.
Cao Phỉ bước từng bước trên thảm đỏ, chậm rãi được đưa đến trước mặt Đan Sâm Duệ. Ngẩng đầu nhìn lên giống như một thiên thần cùng với Đan Sâm Duệ tuấn mĩ, trong mắt Cao Phỉ tràn đầy kích động, cô rốt cục cũng đã có ngày này, rốt cục có thể trở thành Đan phu nhân. Duệ, em thật hạnh phúc.
Từng bước một, trong mắt Đan Sâm Duệ lộ ra ý cười hạnh phúc. Nhìn quần Cao Phỉ mặc váy cưới màu trắng , trong đầu hắn không ngừng hiện lên hình ảnh của Ưu nhi. Cô thanh nhã, đẹp như tiên nữ hạ phàm, dường như đang nhập vào Cao Phỉ, chậm rãi đi về phía hắn.
Ưu nhi,em ở bên cạnh Lí Hạo Nhiên có hạnh phúc không?