Tân Nương Gả Thế Của Đại Sư Tử Nguyên Soái

Chương 56:




Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**************
Cho dù thái độ từ chối của An Liệt Ninh lúc ấy ở thư phòng biểu đạt rất rõ ràng, cũng vẫn không thay đổi quyết định của An Hùng.
Sáng sớm hôm sau, vẫn phái tùy thị chuẩn bị quần áo xem mắt cho An Liệt Ninh, thậm chí còn cho người ta làm tóc và trang điểm cho y một chút.
Sau đó, An Hùng đích thân đưa An Liệt Ninh lên xe.
Đã rõ ràng ý thức được mọi việc, An Liệt Ninh vô lực thay đổi hết thảy, dị thường nhu thuận, phảng phất như người lớn tiếng cự tuyệt trong thư phòng ngày hôm qua không phải là y.
An Hùng cũng không cảm thấy An Liệt Ninh như vậy chính là khuất phục.
Trước khi xuống xe, An Hùng mở miệng nói: " Ta biết trong lòng ngươi không cam lòng, nhưng hôm nay đây là lựa chọn tốt nhất, nếu ngươi không phục chờ chuyện này qua đi, ngươi có thể lựa chọn ly hôn, ta sẽ không can thiệp vào, dù sao Beta cũng không thể đánh dấu ngươi, đối với ngươi mà nói, lựa chọn hôm nay không chỉ không thương tổn đến ngươi, đối với ngươi mà nói, còn thập phần có lợi, ta hy vọng con trai ta, biết cân nhắc ưu và nhược điểm. "
Mặc dù không mở miệng, An Liệt Ninh cũng đã nghe những lời này. Đặc biệt là câu Beta không thể đánh dấu y, mọi thứ kết thúc, có thể ly hôn làm cho y xao động.
Sự kiên trì trước đó vào giờ khắc này toàn bộ buông lỏng, y quay đầu nhìn về phía An Hùng: " Lời này của phụ thân là thật? "
" Ngươi nghĩ rằng ta sẽ hy vọng ngươi kết hôn với một Beta?"
An Liệt Ninh cảm thấy những lời này An Hùng không cần phải nói dối, cho dù y có không tốt như thế nào, y cũng là Omega duy nhất của An gia.
" Ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời phụ thân."
" Con trai ngoan."
Xe tiến vào bãi đỗ xe khách sạn Long Yến, khi An Hùng và An Liệt Ninh xuống xe, một chiếc xe màu bạc dừng lại gần bọn họ, cửa xe mở ra, Tiêu Khải từ trên xe đi xuống cười chào hỏi hai người: " An gia chủ, thật trùng hợp. "
Thấy Tiêu Khải cũng có mặt, An Hùng khẽ nhíu mày, nhưng rất nhanh liền mang theo nụ cười khéo léo: " Đúng là vậy, hôm nay Nhị điện hạ sao lại có tâm tình tới nơi này dùng cơm. "
" Nghe nói An gia cùng Mục gia an bài tiểu bối xem mắt, ta có chút tò mò, An gia chủ sẽ không khinh thường không muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ta chứ." Gã nói trực tiếp lại tự nhiên, làm cho An Hùng hoàn toàn không có biện pháp cự tuyệt.
An Hùng chỉ có thể da cười thịt không cười nói: " Nhị điện hạ đối với loại chuyện này cảm thấy hứng thú, không ngại để Bệ hạ an bài cho ngài, ta nghĩ Bệ hạ nhất định sẽ rất cao hứng. "
" Vậy ta càng phải học kinh nghiệm ở chỗ này, bằng không đến lúc đó lúng túng thì làm sao bây giờ." Tiêu Khải nói xong ánh mắt nhìn thẳng vào An Liệt Ninh vẫn nhìn chằm chằm gã.
Bốn mắt nhìn nhau, An Liệt Ninh trong nháy mắt đỏ lên hai má, nhẹ nhàng gọi một tiếng: " Nhị điện hạ. "
Tiêu Khải khẽ gật đầu: " Đệ đệ không ngại ta ở đây chứ? "
An Liệt Ninh người được gọi là đệ đệ, lắc đầu theo bản năng: " Không, không ngại."
" Vậy là tốt rồi." Tiêu Khải nghe vậy cười nhìn thẳng vào mắt An Hùng, " An gia chủ chúng ta đi thôi, để Mục gia chờ lâu cũng là chuyện rất thất lễ. "
Mục Tu mặc một bộ âu phục màu đen khéo léo, ngồi ở bàn tròn, đôi chân dài xếp chồng lên nhau, khí chất sạch sẽ lại lạnh lùng, ngũ quan ôn nhuận không giống như những Alpha giàu tính công kích.
Em trai của Mục gia chủ, Mục Kỳ ngồi bên cạnh gã thu hồi ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ: " Bọn họ đến rồi. "
Mục Tu gật gật đầu, ngồi thẳng người, lúc này xem mắt là Mục gia chủ đặc biệt an bài.
Nếu như trước đây loại chuyện này căn bản không tới phiên gã, thân là Beta cưới Omega, cần cơ duyên rất lớn.
Lần này An gia xảy ra chuyện, An Hùng nóng lòng kéo Mục gia bọn họ lên thuyền, Mục gia chủ nhân cơ hội đưa ra yêu cầu, cho dù xem mắt cùng gã – một Beta, người An gia cũng không cự tuyệt.
Danh tiếng trong quá khứ của An Liệt Ninh, gã tự nhiên đã nghe nói, đó là hương liệu sư cao cấp nhỏ tuổi nhất, là Omega trong giấc mơ của nhiều Alpha.
Nếu không phải có chuyện như vậy, cơ hội như thế này làm sao có thể đến phiên gã?
Nhìn An Hùng mang theo An Liệt Ninh tiến vào, Nhị điện hạ Tiêu Khải đi phía sau.
Mục Kỳ hơi sửng sốt, nhỏ giọng nói: " Nhị điện hạ sao lại cùng đến. "
Mục Tu cũng hoảng hốt, không mở miệng, cùng Mục Kỳ đứng dậy nghênh đón.
" Nhị điện hạ, An gia chủ làm sao lại cùng nhau tới đây?"
" Nói đến cũng trùng hợp, gặp nhau ở bãi đỗ xe, liền mời Điện hạ đi cùng nhau." An Hùng cười nói.
Mục Kỳ gật gật đầu, " Có Nhị điện hạ ở đây, thật sự vinh hạnh, mời ngồi."
Tiêu Khải mở miệng: " Không cần câu nệ, ta chỉ là đến xem náo nhiệt. "
Hắn dứt lời, liền tự mình ngồi xuống, chờ những người khác ngồi xuống, có phục vụ đến rót trà cho bọn họ.
An Liệt Ninh lúc này đã chú ý tới Mục Tu, chỉ nhìn ngoại hình mà nói, Mục Tu cũng không tệ.
Chỉ là nếu không có một vị Alpha giống như Tiêu Khải ở chỗ này, trong lòng y sẽ không có so sánh mãnh liệt.
Trong nháy mắt vừa mới nhìn thấy Tiêu Khải, toàn thân là khí tràng bá đạo độc đáo của Alpha gien cao cấp làm cho An Liệt Ninh thân là Omega sinh lòng rung động.
Y biết rằng sự rung động này có một phần từ sự can thiệp của tin tức tố.
Đây là điều mà một Beta sẽ không bao giờ có thể cho y.
Trong lúc An Liệt Ninh nhớ lại lời nói của An Hùng rằng Beta không thể đánh dấu y, Mục Tu cũng đang lặng lẽ quan sát An Liệt Ninh.
Thấy lực chú ý của An Liệt Ninh từ trên người mình đảo qua, liền rơi xuống trên người Tiêu Khải ngồi ở một bên. Trong lòng Mục Tu cũng không có nhiều bất ngờ, Omega trời sinh sẽ bị Alpha hấp dẫn, đây là điều Beta vĩnh viễn không thể làm được.
Chỉ là theo gã thấy, tâm tư của An Liệt Ninh không khỏi có chút quá lớn.
" Mục Tu, ngươi mang theo An Liệt Ninh đi ra ngoài dạo chơi làm quen với nhau đi."
" An Liệt Ninh đi đi."
Mục Kỳ cùng An Hùng mở miệng, Mục Tu đứng dậy nhìn về phía An Liệt Ninh đang ngồi ở đó, đối phương do dự một chút, ánh mắt nhìn về phía An Hùng rồi lại theo bản năng nhìn thoáng qua Tiêu Khải, mới đứng lên cùng Mục Tu rời đi.
Chờ người vừa đi, Mục Kỳ liền nhìn về phía Tiêu Khải: " Nhị điện hạ cảm thấy hai người bọn họ như thế nào? "
" Đương nhiên phi thường xứng đôi, Mục nhị thúc hỏi như vậy là đang lo lắng cái gì?"
" An Liệt Ninh là Omega cao quý, Mục Tu của chúng ta trèo cao, chỉ là Alpha ở độ tuổi vừa vặn của Mục gia hiện giờ đều đã kết hôn xứng đôi, thật sự là không có người thích hợp, ủy khuất An gia chủ rồi. "
An Hùng nhìn lão hồ ly trước mắt, Mục Kỳ tuy rằng không phải gia chủ Mục gia, nhưng lại là nhị đệ của Mục gia chủ, Mục Tu là cháu trai của ông ta.
Thân là Beta Mục Tu trong số các đồng bạn cũng coi như ưu tú, chỉ là cùng nhà Omega nhà bọn họ quả thật không đủ.
Mục gia lúc này dám làm như thế, cũng bất quá là nhìn chuẩn thời cơ khó của ông.
" Quan trọng nhất vẫn là người trẻ tuổi thích, Nhị điện hạ gần đây không bận sao?"
An Hùng chuyển đề tài, Tiêu Khải cười rộ lên, đối với lời nói của ông cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
" Ta có bận rộn hay không An gia chủ không phải rất rõ ràng sao, hết thảy đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ là khổ sở không có chứng cớ. An gia chủ nếu không các ngươi tự thú đi, chính sách của Đế quốc đối với Omega chủ động nhận sai vẫn rất thoải mái. "
" Chuyện hư cấu mà thôi, Nhị điện hạ bảo An gia chúng ta tự thú cái gì? Tính ra chúng ta cũng là người bị hại, hệ thống an ninh không khống chế được để cho kẻ xấu chui vào chỗ trống, cũng không biết đi đâu nói lý lẽ!"
" Mục nhị thúc có tin lời An gia chủ nói không?"
Mục Kỳ ngồi không bị Tiêu Khải hướng mũi giáo sang, chỉ biết cười trừ nói: " Sự tình không phải còn chưa xác định được sao? "
Tiêu Khải nghe thấy lời này nhất thời cười càng sáng lạn, gật gật đầu: " Chuyện An Liệt Ninh cùng Mục Tu, ta đến làm chứng hôn. "
An Liệt Ninh cùng Mục Tu từ bên ngoài trở về, vừa vặn chợt nghe thấy những lời này của Tiêu Khải.
Chú ý tới hai người, Tiêu Khải tiếp tục nói: " Xem như ta tặng lễ gặp mặt hai vị tân nhân, hai vị phụ huynh cũng không cần khách khí với ta, có thể làm chứng hôn nhân này ta cũng rất vui vẻ, thời gian không sớm, sẽ không quấy rầy chuyện gia đình các người. "
Hắn nói xong không có dừng lại, trực tiếp mang theo tùy thị trưởng rời đi.
An Liệt Ninh lúc này sắc mặt trắng bệch, nhưng có giáo huấn lúc trước, lúc này y ngược lại đem tâm tình nhịn xuống.
Mục Kỳ biểu tình cũng không tính là tốt, ngược lại Mục Tu ở một bên thoạt nhìn thần sắc như thường.
An Hùng nhíu mày: " Thời gian quả thật không sớm, hôm nay tạm thời đến đây đi. "
" Cũng tốt."
Hai bên ai cũng không mở miệng nói về chuyện Tiêu Khải làm người chứng thực hôn nhân, ăn ý tách ra ở bãi đỗ xe.
Sau khi lên xe, An Liệt Ninh khẩn cấp nói: " Phụ thân, lời của Nhị điện hạ là thật sao, nếu hắn thật sự làm người chứng hôn, ngày sau con còn có thể ly hôn sao? "
Có hoàng gia làm chứng hôn nhân, chính là tứ hôn, ngày sau ly hôn đều cần hoàng gia đồng ý mới được, khó khăn không phải là bình thường.
An Hùng cũng không nghĩ tới Tiêu Khải cuối cùng lại làm như vậy, hoàn toàn là chuyện ngoài dự liệu của ông.
Chẳng qua gả An Liệt Ninh vào Mục gia, ông không quan trọng tứ hôn hay không tứ hôn.
Hiện tại ông ngược lại để ý, Tiêu Khải làm như vậy, Mục gia có nguyện ý thông gia hay không.
Mục đích của Tiêu Khải hiển nhiên chính là không muốn hai nhà An Mục bọn họ liên hợp, phần tâm cơ này thật sự mạnh hơn Đại điện hạ Tiêu Chinh rất nhiều.
Tiêu Khải từ khách sạn Long Yến đi ra, sau khi lên xe bay xuyên qua cửa sổ cuối cùng nhìn thoáng qua phương hướng khách sạn, lộ ra cười lạnh: " Ngươi nói Mục Kỳ lão già kia sau khi trở về, sẽ hủy bỏ thông gia, hay là sẽ tiếp tục? "
" Hẳn là sẽ hủy bỏ." Thanh âm tùy thị trưởng điều khiển phía trước chắc chắn nói.
" Tại sao?"
" Bởi vì thông gia với An gia, hại nhiều hơn lợi, huống chi Điện hạ trực tiếp tham dự, thái độ rõ ràng, dựa theo tính tình cẩn thận của Mục gia chủ, sẽ không vì mượn sức An gia mà mạo hiểm."
" Ngay cả chuyện ngươi cũng nhìn rõ, bọn họ trong lòng đều biết rõ lẫn nhau."
Kế tiếp mới là thời điểm vở kịch hay bắt đầu.
Hết chương 56.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.