Táng Tình Quỷ Tịch Vũ

Chương 1: Mở đầu




Đông ——
Đông ——
Đông ——
“Hồng chung sơ khấu, bảo kệ cao ngâm.
Thượng thông thiên đường, hạ triệt địa phủ.
Thượng chúc chư Phật Bồ Tát chiếu sáng càn khôn, hạ tư pháp giới chúng sinh đồng nhập nhất thừa …”
(Gõ một tiếng chuông, niệm bài kệ quý
Vang tới địa đàng, thấu tận U Minh
Trên cầu chư Phật Bồ Tát sáng rọi khắp nơi, dưới để chúng sinh pháp giới cùng vào cõi Phật…)
Tiếng chuông vang lên văng vẳng, lượn lờ giữa các dãy núi. Tiếng niệm Kinh của những nhà sư chậm rãi du dương.
Lại là tháng bảy.
Hoang vu, cỏ dại. Y lẳng lặng đứng giữa hoàng hôn, gió thổi tóc bay, tay áo lay động. Bên tai mơ hồ còn có thể nghe được tiếng sát phạt vọng đến từ chín tầng cao. Nỗi bi thương dần dần hiện rõ lên trong ánh mắt.
“Như thị ngã văn, nhất thì phật tại thao lợi thiên vi mẫu thuyết pháp, nhĩ thì…”
(Ta nghe thấy một thuở nọ, Đức Phật lên cung trời Đao Lợi giảng đạo cho Thánh Mẫu nghe. Lúc ấy…)
Đôi môi hơi động, y thì thào nói nhỏ, cũng không nhớ nổi đây là lần thứ mấy niệm lại lời kinh siêu độ vong linh này.
Có tiếng chân vội vàng từ xa bước tới, phá vỡ khoảng không gian từ xưa đến nay vốn luôn tịch liêu. Y ngẩn người, đưa mắt nhìn về phía vài điểm đen đang nhanh chóng tiến đến giữa cõi mênh mang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.