Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 201: Tầng không gian thứ ba




Lập tức hào quang tỏa sáng, bảo quang cuồn cuộn, khí lành bốc hơi, bốn người đều bị thần hi sáng loá bao phủ, bắt đầu tiến hành đột phá cùng lột xác.
Chứng kiến mấy người lão gia tử đều không có vấn đề gì, Khương Tư Nam cũng yên lòng, chuẩn bị tiến hành đột phá.
Vốn Khương Tư Nam đột phá tốc độ đã rất nhanh, gần kề mấy tháng, thì đến được Tiên Thiên Cửu Trọng đỉnh phong, đã có thể xem như kinh thế hãi tục.
Nhưng mà đối thủ quá mạnh mẽ, căn cứ Mộ Thần thuyết pháp, Tiêu Thiên Đức ít nhất là Chân Thiên Cảnh viên mãn, còn không biết có thủ đoạn che dấu gì không, Khương Tư Nam nhất định phải kiệt lực tăng lên tu vi của mình.
Trên người Khương Tư Nam bây giờ còn có hơn một ngàn viên Linh Thạch, bị hắn toàn bộ lấy ra xếp thành một ngọn núi nhỏ, hắn xếp bằng ở phía trên, bắt đầu vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa Kinh.
- Oanh!
Một đạo cuồng phong dâng lên, không khí chung quanh Khương Tư Nam lập tức ngưng tụ, một lực thôn phệ cường đại giống như vòng xoáy, ở quanh thân hắn chậm rãi hình thành, hơn một ngàn viên Linh Thạch, lập tức biến ảo thành sương mù bao phủ Khương Tư Nam.
Lực thôn phệ của Hồng Mông Tạo Hóa Kinh cường đại hắn đã sớm được chứng kiến, hôm nay trực tiếp luyện hóa hơn một ngàn viên Linh Thạch, trong kinh mạch chân khí mãnh liệt bành trướng, như Hải Triều sóng cồn, thoáng cái liền bao phủ hắn.
Nhưng mà Hồng Mông Tạo Hóa Kinh quá cường hãn, ở trong cơ thể hắn phóng ra Vô Lượng Kim Quang, không ngừng dẫn dắt Linh khí tiến vào trong chín đại không gian huyệt khiếu.
- Ầm ầm!
Thân hình Khương Tư Nam vậy mà phát ra bạo hưởng giống như sấm sét, đùng đùng, hơn nữa có đạo đạo hồ quang điện vờn quanh, để cho làn da của hắn trong nháy mắt trở nên kim quang sáng chói, tựa như một Kim Cương, tràn đầy khí thế ngập trời.
Trong thức hải của Khương Tư Nam, thần hồn thoạt nhìn sáng chói chói mắt, xếp bằng ở trong tinh hà, chung quanh chín viên Chí Tôn Tinh Thần ngân quang lập loè vờn quanh, tản ra một loại khí tượng thần bí.
Thần hồn của hắn bắt đầu lan tràn toàn thân, như nước thấm nhuần không gian huyệt khiếu quanh thân, cả người hắn phảng phất như sa vào một loại cảnh giới không linh trong suốt.
Thần hồn của Khương Tư Nam phiêu đãng rời rạc, phảng phất như cùng Thiên Địa hư không hòa thành một thể, hắn cảm giác được phiến thiên địa này không giống với lúc trước, có hỏa diễm rừng rực, có đại địa trầm trọng, có rừng cây tràn ngập tánh mạng, có nước mềm mại, có Kim Thạch sắc bén, thậm chí Âm Dương đan vào, thời không đảo ngược, hắn phảng phất như có thể chứng kiến Bản Nguyên nhất của thiên địa.
Thần hồn bay bổng, bay đến trên không Võ Thành Vương phủ, hắn thấy được Yến Vô Cực cùng Phương Vũ mang theo Tam đại vệ, bảo vệ Võ Thành Vương phủ vô cùng nghiêm mật.
Thần hồn của hắn càng bay càng cao, bay đến trên tầng mây, quan sát toàn bộ Ngọc Kinh Thành, phảng phất như mọi cử động của mỗi người đều bị hắn cảm giác đến, cảm xúc của mỗi người lưu động cũng bị hắn lây nhiễm.
Khoái hoạt, thống khổ, bi thương, hạnh phúc, tàn bạo, phóng túng... Phàm trần trăm ngàn thế, vạn loại tư vị xông lên đầu, Khương Tư Nam cùng thế giới này giống như cách ly, lẳng lặng cảm thụ hết thảy.
Thần hồn của hắn bay qua tầng mây, lướt qua núi cao, hắn thấy được Đại Hoang Sơn bao la mờ mịt, kéo đến biên giới Thiên Địa. Hắn chứng kiến Vô Tận Tuyết Nguyên ở phương bắc, hắn thấy được sa mạc nóng bỏng ở phía nam, rừng rậm như mọc thành phiến, hắn thấy được đô thành của Đại Ly Vương Triều, thấy được một thân ảnh tịch liêu xinh đẹp ở chỗ sâu trong Hoàng thành.
Hắn phảng phất như muốn rời đi thế giới này, chạy về phía mặt trời ở trên bầu trời, chạy về phía thế giới to lớn hơn.
- Đang!
Một tiếng chung chấn động linh hồn vang lên, du dương mà không linh, mang theo một loại khí tức tẩy luyện, lập tức để Khương Tư Nam từ trong loại trạng thái kỳ dị kia kéo lại.
Đó là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp chấn động, mông lung, Hỗn Độn mà sinh, quang mang bạch sắc thánh khiết, có một loại lực lượng làm cho tâm thần người yên lặng.
Khi Khương Tư Nam tỉnh lại, tu vi của hắn đã vững vàng tăng lên đến Chân Thiên Cảnh sơ kỳ, Tiên Thiên Chân Nguyên toàn thân, biến thành pháp lực kim quang sáng chói, thoạt nhìn giống như một mảnh sương mù, có một loại lực lượng huyền diệu mà thần kỳ.
Quanh thân hắn có thần huy kim sắc nhàn nhạt, làn da sáng bóng óng ánh, hai mắt đóng mở tầm đó, thần quang kim sắc uy nghiêm thần bí, cả người phảng phất như có một loại khí tức vượt qua phàm trần, tiêu sái mà mờ ảo.
- Tiểu tử, ngươi bất quá là Tiên Thiên cảnh Cửu Trọng, lại dám buông ra thần hồn của mình dung nhập Thiên Địa, quả thực là muốn chết, nếu như không phải bảo tháp của ngươi thủ hộ, thần hồn của ngươi đã tiêu tán ở giữa thiên địa rồi!
Thanh âm lười biếng của Long Hoàng truyền đến, Khương Tư Nam mới biết được tiếng chuông thần bí kia, nguyên lai là Hồng Mông Tạo Hóa Tháp thủ hộ, không khỏi cảm thấy hoảng sợ.
- Ồ? Mười tám không gian huyệt khiếu?
Khương Tư Nam phát hiện, lúc này đây đột phá, hơn một ngàn viên Linh Thạch vậy mà hoàn toàn tiêu hao, nhưng mà hiệu quả cũng vô cùng kinh người, trong cơ thể lại mở ra mười tám không gian huyệt khiếu, ngay cả thần hồn cũng biến thành Kim Thân sáu trượng, vờn quanh lấy mười tám viên tinh thần, thoạt nhìn càng thêm thần bí.
Nhưng mà làm cho Khương Tư Nam uể oải chính là, mười tám không gian huyệt khiếu kia, đều chỉ có một tầng pháp lực kim sắc hơi mỏng.
- Xem ra trách nhiệm thu thập Linh Thạch cùng các loại trân bảo của ta, còn gánh nặng đường xa a!
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, bất quá ánh mắt lại lóe ra thần sắc vô cùng hưng phấn, hắn rõ ràng cảm giác được thực lực của mình bây giờ so với trước đâu chỉ tăng lên gấp 10 lần?
Coi như là một cự sơn nặng trăm vạn cân, hắn chỉ sợ cũng có thể nâng lên.
- Hiện tại đột phá đến Chân Thiên Cảnh, không gian tầng thứ ba của Hồng Mông Tạo Hóa Tháp cũng có thể mở ra rồi!
Trên mặt Khương Tư Nam mang theo vẻ chờ mong, không biết lúc này đây sẽ có bảo bối tốt gì, thần hồn chi lực lan tràn về phía tầng không gian thứ ba.
- Oanh!
Thần hồn của Khương Tư Nam cảm giác được chấn động, phảng phất như xuyên qua một tầng không gian, lập tức tiến vào tầng không gian thứ ba.
Đập vào mi mắt chính là một Đại Hải mênh mông bát ngát xanh thẳm, không gió tự dậy sóng, Hải Triều mãnh liệt bành trướng, bọt nước ngập trời, Khương Tư Nam thậm chí còn có thể cảm giác được một tia gió biển thổi quất vào mặt bàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.