Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:
- Không có vấn đề, ở đây ngươi cứ tùy tiện, về sau chỉ cần ta có thể đi vào không gian cao hơn, Bản Nguyên chi khí chỗ đó ngươi cứ việc hấp thu, bất quá lão gia hỏa ngươi phải biểu hiện ra đầy đủ giá trị mới được!
Long Hoàng chứng kiến Khương Tư Nam đáp ứng, cũng rốt cục yên lòng, có chút không bỏ nhìn thoáng qua Thái Sơ Tiên Kiếm trong tay Khương Tư Nam, sau đó xông tới bắt đầu trắng trợn thôn phệ Thủy Chi Bản Nguyên lưu lại khí tức.
Khương Tư Nam đối với thu hoạch lần này cũng hết sức hài lòng, chậm rãi tỉnh lại, trong tay lóe lên hào quang, Thái Sơ Tiên Kiếm toàn thân màu xám, phong cách cổ xưa, hóa thành một đạo kim quang dung nhập vào trong khí huyết của hắn.
Tuy chuôi Thái Sơ Tiên Kiếm này tạm thời nhìn không ra phẩm cấp, hơn nữa ngoại trừ sắc bén chắc chắn ra cũng không có chỗ thần kỳ gì, nhưng Khương Tư Nam tin tưởng chỉ cần mình không ngừng uẩn dưỡng, một ngày nào đó sẽ triệt để hình thành một thanh tuyệt thế Tiên Kiếm, nương theo hắn chinh chiến thiên hạ!
Khương Tư Nam đứng lên, ánh mắt sáng ngời, áo trắng bồng bềnh, khuôn mặt thanh tú mà tự tin, cơ thể có thần quang kim sắc nhàn nhạt dâng lên, siêu phàm thoát tục, tựa như một Trích Tiên!
- Tư Nam, ngươi cũng đột phá?
Thanh âm hùng hậu của lão gia tử truyền tới, trung khí mười phần.
Khương Tư Nam phát hiện, nguyên lai bốn người lão gia tử giờ phút này cũng đã toàn bộ đột phá, từng cái trên người đều tản ra khí tức vô cùng khổng lồ, hào quang lách thân, trên mặt ẩn hiện bảo quang, đều vững vàng đột phá đến Chân Thiên Cảnh sơ kỳ.
Lão gia tử nguyên bản có chút hoa râm tất cả đều biến thành màu đen, nếp nhăn trên mặt cũng ít đi rất nhiều, cả người khí thế càng thêm cô đọng, khí lực cường kiện mà tràn đầy, giờ phút này hắn tựa như một núi lửa đang bộc phát, khí thế ngập trời để cho người ghé mắt.
Lãnh Phi cũng không sai biệt lắm, trở nên càng thêm trẻ tuổi, như một trung niên nhân, nhưng mà loại khí tức âm lãnh thấu xương trên người trở nên càng thêm thâm thúy, ngay cả Khương Tử Thanh cùng Nam Cung Chính Hùng cũng không muốn đứng ở bên cạnh hắn, thật sự là quá khó tiếp thu, phảng phất như linh hồn cũng bị đống kết.
Lãnh Phi như một Ma Thần, nhưng mà thời điểm nhìn Khương Tư Nam, lại lộ ra vẻ nhu hòa sủng nịch.
Ngược lại là Khương Tử Thanh cùng Nam Cung Chính Hùng không có gì thay đổi, chỉ là khí tức càng thêm cô đọng, không như tướng quân phàm trần thế tục, mà tản ra một loại mờ ảo xuất trần.
Bốn người đều vẻ mặt ân cần nhìn Khương Tư Nam, nhất là Nam Cung Chính Hùng, lúc này đây là triệt để tâm phục khẩu phục.
Khương Tư Nam phát triển hắn là rõ như ban ngày, ngắn ngủn mấy tháng, hoàn thành con đường người khác cả đời cũng không nhất định có thể hoàn thành, hơn nữa dù hắn đột phá đến Chân Thiên Cảnh, nhưng mà thời điểm nhìn Khương Tư Nam, vẫn cảm giác được một cỗ khí tức thâm bất khả trắc.
- Gia gia, tất cả mọi người đã đột phá, như vậy không nên trễ, kế hoạch của chúng ta cũng nên bắt đầu tiến hành!
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói.
Lão gia tử cũng hăng hái, vô cùng bá khí vung tay nói:
- Đúng vậy, chúng ta không thể bị động phòng thủ, nhất định phải tiến công, hơn nữa phải đánh chết hắn, Đại Càn Vương Triều chúng ta mới có hi vọng tồn tại xuống!
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, nói đại khái kế hoạch của mình cho đám người lão gia tử.
Ở trong đó Nam Cung Chính Hùng là vừa vặn gia nhập, Khương Tư Nam tin tưởng nhân phẩm của hắn, bởi vậy cũng không có gạt.
Chỉ là Nam Cung Chính Hùng càng nghe càng kinh hồn táng đảm, thậm chí có một loại cảm giác Khương Tư Nam điên rồi, hắn lại muốn bằng sức một mình đến rung chuyển Càn Nguyên Tông!
Mà lão gia tử thì lông mày nhíu lại.
- Tư Nam, trong kế hoạch ngươi nói căn bản không có bao hàm chúng ta, ngươi muốn một người hành động?
Lãnh Phi cũng lắc đầu nói:
- Như vậy sao được! Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão kia tu vi thâm bất khả trắc, ngươi cũng chỉ là vừa đột phá, làm sao có thể đối phó hắn? Mọi người chúng ta cùng một chỗ, thiết trí bẫy rập cùng mai phục, nói không chừng có thể một lần hành động bắt giết hắn!
Khương Tử Thanh cũng mỉm cười nói:
- Tư Nam, nếu như ngươi không cách nào cho chúng ta một lý do tin phục, chúng ta sẽ không đồng ý ngươi dùng thân mạo hiểm!
Khương Tư Nam có chút đau đầu, mấy người này đều là chí thân của hắn, hết lần này tới lần khác tính tình lại cực kỳ bướng bỉnh, nếu không thể thuyết phục bọn hắn, chỉ sợ bọn họ sẽ không nhất định nghe mình.
Khương Tư Nam suy nghĩ một chút, chậm rãi nói:
- Gia gia, Lãnh gia gia, đại bá, Nam Cung tướng quân, lúc này đây sở dĩ ta muốn một mình hành động, chủ yếu có mấy nguyên nhân.
- Thứ nhất, ta một người hành động rất linh hoạt thuận tiện, lại càng dễ để kế hoạch tiến triển!
- Thứ hai, gia gia các ngươi khả năng tưởng tượng không đến Tiêu Thiên Đức lợi hại, hiện tại hắn ít nhất cũng là Chân Thiên Cảnh viên mãn, một mình hắn có thể đuổi giết trên trăm Chân Thiên Cảnh sơ kỳ, lại càng không cần phải nói hắn xảo trá như hồ, sau khi ra Càn Nguyên Tông khẳng định không phải một người hành động, tất nhiên sẽ mang theo đại lượng cao thủ, cho nên mấy người chúng ta mà nói, căn bản không đủ xem!
Khương Tư Nam nói, để cho bọn hắn cũng có chút bình tĩnh lại, lâm vào trong trầm tư.
Đối với thế tục phàm trần mà nói, Chân Thiên Cảnh sơ kỳ đã vô địch thiên hạ, nhưng mà đối với Tam đại tiên môn mà nói, lại không coi vào đâu, ở trong Càn Nguyên Tông có hơn một ngàn đệ tử, chỉ sợ cao thủ Chân Thiên Cảnh sẽ vượt qua 200 người!
Khương Tư Nam nhìn bọn hắn, tiếp tục mỉm cười nói:
- Gia gia, một điểm chính yếu nhất là, tuy ta cũng là Chân Thiên Cảnh sơ kỳ, nhưng mà ta có chút thủ đoạn che dấu, coi như là Tiêu Thiên Đức kia cũng không nhất định có thể làm khó dễ được ta!
Khương Tư Nam nói, để cho mấy người lão gia tử hơi yên lòng một chút, nhưng vẫn còn do dự.
Khương Tử Thanh thở dài một hơi nói:
- Tư Nam, tuy ý tứ trong lời nói của ngươi uyển chuyển, nhưng chúng ta vẫn có thể nghe ra, ngươi nói là tu vi bốn người chúng ta quá yếu, sẽ kéo chân sau của ngươi a?
Khương Tư Nam xấu hổ cười cười, liên tục khoát tay nói:
- Đại bá sao nói vậy, mấy người các ngươi đều là tiền bối tu vi cao thâm, ta một vãn bối nào dám nói các ngươi cản trở! Tuyệt đối không có ý tứ này!
Nói giỡn, đánh chết cũng không thể thừa nhận a.