Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 72: Mưa gió nổi lên




Khương Tư Nam cười hắc hắc, mang theo Khương Vân Thiên cùng Khương Vũ Điệp đi tới Diễn Võ Trường, bên cạnh Diễn Võ Trường cực lớn dùng cự thạch tạm thời xây dựng một cái ổ, Xích Diễm Tước chán đến chết gục ở chỗ này, dùng mỏ thật dài chải vuốt lấy cánh chim xinh đẹp của mình.
Khương Vũ Điệp vừa nhìn thấy Xích Diễm Tước, con mắt lập tức sáng ngời, vô cùng hưng phấn, nhịn không được ở trên mặt Khương Tư Nam hôn một cái, hô to hét lớn:
- Ca ca ngươi thật tốt, ta rất ưa thích!
Hiện tại Xích Diễm Tước đã là Hoang Thú Lục phẩm, có thể so với Tiên Thiên cảnh đỉnh phong, Khương Tư Nam đã sớm nghĩ kỹ, đưa nó cho muội muội, thứ nhất có thể làm tọa kỵ, thứ hai có một đại cao thủ như vậy bảo hộ Vũ Điệp hắn cũng yên tâm.
Mới đầu Xích Diễm Tước còn có chút không tình nguyện, nó không có từ trên người tiểu cô nương này ngửi thấy được Huyền Hoàng khí huyết khiến nó hưng phấn, nhưng mà không chịu nổi Khương Tư Nam một phen uy bức lợi dụ, liền ngoan ngoãn gục ở chỗ này để cho Khương Vũ Điệp ngồi lên.
- A, Tiểu Hồng, dẫn ta bay lên trời chơi đùa!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Vũ Điệp hưng phấn đến đỏ bừng, liên tục thúc giục Xích Diễm Tước, Tiểu Hồng không tình nguyện thấp minh một tiếng, vẫn triển khai hai cánh cực lớn, như mũi tên phóng lên trời, xuyên thẳng vân tiêu.
Khương Tư Nam cùng Khương Vân Thiên đứng chắp tay, nhìn xem Khương Vũ Điệp hưng phấn cưỡi Tiểu Hồng bay đi, trên mặt đều treo dáng tươi cười nhàn nhạt.
- Nhà của chúng ta rất lâu đều không có vui vẻ qua như vậy!
Khương Vân Thiên nhàn nhạt nói.
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, cũng cười khổ một tiếng nói:
- Đúng vậy, trong khoảng thời gian này đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, ta có thể bắt đầu tu luyện rồi, mặc dù thương thế của Đại ca không có hoàn toàn tốt, nhưng cũng khá một nửa, chỉ sợ vui vẻ nhất đúng là gia gia rồi! Gia gia... Những năm này thật sự rất không dễ dàng...
- Bát Khai Vân Vụ gặp Thanh Thiên, Tư Nam, hôm nay ta cũng không phải một phế nhân, ngươi càng có thiên tư tuyệt thế, có chút nợ nần nên tính toán, có ít người cũng nên gặp huyết một lần rồi!
Khương Vân Thiên ung dung nói.
- Đại ca nói phải, Võ Thành Vương phủ chúng ta quật khởi không người có thể ngăn cản, bọn đạo chích kia cũng nên trả nợ rồi, lợi tức này liền từ ngày mai bắt đầu!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam có hai tia sáng bắn ra, sáng chói chói mắt.
- Mưa gió nổi lên...
Khương Vân Thiên thở dài một hơi, bất quá ánh mắt lập tức trở nên vô cùng lợi hại.
- Nhưng mà ta thích, trọng trách của Khương gia chúng ta nên tới khiêng, tuy hôm nay tu vi của ta không cách nào tăng lên, nhưng mà đầu óc của ta coi như dễ dùng, nếu Tư Nam công kích phía trước, Đại ca liền vì ngươi tọa trấn phía sau!
Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:
- Đại ca khiêm tốn, danh hào Khương Vân Thiên quỷ thần khó lường cũng không phải hư danh, nhớ năm đó cùng Man tộc giao chiến, những man di kia chỉ cần vừa nghe đến danh hào của ngươi sẽ sợ mất mật, có Đại ca bày mưu tính kế, Tư Nam cũng sẽ không có nỗi lo về sau!
Khương Vân Thiên trầm mặc thoáng một phát, mở miệng nói:
- Ngày mai sinh tử quyết chiến, ngươi có nắm chắc không?
Khương Tư Nam nở nụ cười.
- Đại ca, thời điểm ở Đại Hoang Sơn lịch lãm rèn luyện, ta đã cùng cao thủ Tiên Thiên cảnh giao thủ?
- A, thắng bại như thế nào?
- Thắng!
Khương Vân Thiên thở phào nhẹ nhỏm, lông mày giãn ra, nở nụ cười.
Thời điểm gần chạng vạng tối, Khương Tư Nam đã ngồi xuống tu luyện, lại bị Khương lão gia tử gọ đến thư phòng.
Hôm nay Khương Tư Nam đã là Hậu Thiên Cửu Trọng, trong thân thể huyết khí bàng bạc, tinh khí tràn đầy, liên tục không ngừng tẩm bổ lấy trái tim, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện, trái tim của hắn đã nhiễm lên Huyền Hoàng chi sắc nhàn nhạt, có thụy hà mờ mịt.
Nhưng mà đột phá đến Tiên Thiên cảnh không phải trong thời gian ngắn có thể làm được, hắn buông tha cho tiếp tục tu luyện, chỉ đơn thuần ngồi xuống, tìm hiểu Hồng Mông Tạo Hóa Kinh huyền ảo, tâm cũng thời gian dần qua trở nên không linh, bất nhiễm bụi bậm, tinh khí thần đạt đến đỉnh phong.
- Gia gia, Tôn nhi thỉnh an!
Khương Tư Nam cung kính hành lễ, đây là gia phong của Khương thị nhất tộc, hiếu đễ lễ nghi, lão gia tử cực kỳ coi trọng.
Lão gia tử ý bảo hắn đứng dậy, tươi cười nói:
- Ngày mai chính là ngươi cùng Hoàng Thiên Hoa sinh tử ước chiến, hôm nay thánh chỉ đã truyền đến, địa điểm định ở Diễn Võ Trường của Ngự Lâm quân, thực lực của ngươi ta cũng tinh tường, nhưng mà hôm nay ngươi ở trước mặt Hoàng Thiên Hoa bại lộ thực lực, Hoàng gia bọn hắn quỷ kế đa đoan, không thể không phòng hắn chó cùng rứt giậu, gia gia tiễn đưa ngươi một vật!
Nói xong trong tay lão gia tử lóe lên linh quang, xuất hiện một linh phù, mỏng như cánh ve, tử khí bốc hơi, tản ra hào quang mịt mờ, phía trên điêu khắc phù văn huyền ảo, phảng phất như nối liền thiên địa, diễn biến nhiều loại diệu lý.
- Đây là?
Ánh mắt của Khương Tư Nam nhảy dựng, hắn từ trên linh phù cảm nhận được một loại lực lượng vô cùng mênh mông, phảng phất như chỉ cần một tia có thể để mình hóa thành tro tàn.
- Đây là linh phù tổ truyền của Khương gia chúng ta Ngọc Hoàng phù, uy lực vô cùng, năm đó là cha ta truyền thừa, ta cùng tiên đế mỗi người đều có một tấm, nhưng mà cho tới bây giờ đều không sử dụng, nghe nói tổ tiên sở hữu ba tấm, lúc ấy thời điểm Đại Càn Vương Triều khai quốc từng dùng một tấm, tổ tiên thời điểm tế ra Ngọc Hoàng phù, lập tức tiêu diệt trăm vạn đại quân!
- Một tờ linh phù tiêu diệt trăm vạn đại quân?
Khương Tư Nam hít một hơi khí lạnh, cái này là uy lực bực nào, trăm vạn đại quân phô thiên cái địa, chỉ sợ coi như là cường giả Tu Chân cũng không dám trực tiếp gánh mũi nhọn, trải ra chừng vài trăm dặm, nói cách khác một tờ linh phù có thể bao phủ trăm dặm?
- Hiện tại ta nó cho ngươi, không phải vạn bất đắc dĩ không nên dùng, bằng không thì ngay cả ta cũng không biết sẽ có hậu quả gì, nhưng mà nếu tánh mạng nhận lấy uy hiếp, vậy thì chớ bận tâm nhiều như vậy, trực tiếp tế ra, diệt tên cẩu tặc kia!
Lão gia tử mắt hổ trợn lên, cười lạnh một tiếng, đằng đằng sát khí nói.
- Tôn nhi tạ ơn gia gia!
Trong nội tâm Khương Tư Nam bắt đầu khởi động lấy một dòng nước ấm, cung kính nhận lấy.
Đợi đến lúc Khương Tư Nam đi ra thư phòng, lão gia tử đối với bên cạnh nhàn nhạt nói:
- Kết quả như thế nào?
Trong không khí lóe lên gợn sóng, thân ảnh Lãnh Phi thoáng hiện, hắn buồn rười rượi cười nói:
- Vương gia, hắn khai, như ngài sở liệu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.