Phía sau, cửa lớn bị đẩy ra, đi vào là một thân ảnh cực kỳ cao lớn, nhìn chính diện, hai chân của người đàn ông thẳng tắp khỏe khoắn, trên người mặc tây trang màu đen, vừa vặn mà lại cao quý, phong thái bất phàm.“Lance…”, hứa lam thanh đứng lên, nhìn về phía con trai vừa bước vào cửa.“Mẹ, cha”, anh đáp lời, cúi đầu thản nhiên nhìn vẻ mặt giận dữ của cha Claires, đúng là một lão già cố chấp, còn cô nàng Claires vẫn còn đang cúi đầu. Bên trong đôi mắt tím của anh lóe lên một tia tối tăm.“Chào bác Cao”, anh cúi hạ thắt lưng xuống, lễ phép chào hỏi cha của Claires, phép lễ nghi của anh từ trước tới nay không bao giờ thiếu được, đối với vị Cao Hướng Nghiên này, anh đương nhiên là phải tôn trọng ông ta, thế nhưng nếu bọn họ làm những chuyện vượt ngoài giới hạn của anh như vậy, anh chắc chắn sẽ không khách khí với bọn họ.Mọi người ai cũng biết Lance, anh chưa bao giờ là một người dễ nói chuyện, cũng không phải là người lương thiện gì, anh lạnh lùng, anh vô tình, thế giới của anh chẳng bao giờ thiếu nguy hiểm, nếu như anh không tàn nhẫn, vậy thì người phải chết chính là anh. Tựa như lần trước một tập đoàn nọ hãm hại anh thiếu chút nữa phải vùi thân giữa đáy biển cả, bây giờ tập đoàn đó sớm đã phá sản, còn không biết đang phải đi ăn xin ở ngõ hẻm nào ở Anh quốc này. Cho nên, tốt nhất đừng nên chọc tới anh, nếu không, anh tuyệt đối sẽ khiến cho cả đời này khó mà quên được, rồi sau đó lại hối hận vì đã chọc vào anh.Cao Hướng Nghiên hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía cha của Lance từ nãy đến giờ vẫn vô cùng bình tĩnh ngồi im lặng trên sô pha mà hỏi, “Dean, anh nói xem, chuyện này phải xử lý như thế nào, con trai anh rốt cuộc đến khi nào thì mới cưới con gái của nhà chúng tôi?”. Gương mặt ông già vô cùng kiên định, lông mi rất dày, có thể nhìn ra người này có tính cách cực kỳ mạnh mẽ. Cũng không phải là người dễ dàng buông tha cho điều gì, càng vì thế, hôm này ông ta chắc đã có chuẩn bị kĩ mới đến đây. Nếu nhà Corrine hôm nay mà không cư xử cho thỏa đáng, vậy thì cũng đừng trách bọn họ không khách khí.“Bác Cao, cháu nghĩ bác đã hiểu lầm rồi, cháu sẽ không cưới Claires”, Lance đột nhiên mở miệng, thanh âm cực kỳ bình tĩnh, anh ôm lấy bờ vai của mẹ, đỡ mẹ tới bên người cha, sắc mặt hai cha con lúc này giống nhau như đúc khiến cho người ta cảm thấy thực khó hiểu.Claires thực sự quá ngu ngốc mới chọn cách ngu xuẩn nhất, đó chính mang thai đứa con của anh.“Cậu nói vậy là có ý gì?”, Cao Hướng Nghiên đứng phắt dậy, chỉ vào Lance, “Dean, anh xem đứa con trai ngoan của anh đi, nó đang nói cái gì. Con gái tôi đang mang thai con của nó đấy”, Cao Hướng Nghiên mái đầu đã ngả màu hoa râm lúc này đang tức giận đến run cả cằm.“Bác chắc đó là con của cháu sao?”, Lance ngồi trên ghế sô pha, so với gia đình bên kia, người nhà Corrine lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh, mà hứa lam thanh thì nhìn nhìn vào cái bụng của Claires, hai mắt đỏ hoe.“Claires, cô nói gì đi chứ?”, Lance thản nhiên nhìn về phía người đàn bà đang ngồi một bên mà chẳng dám mở miệng nói lấy một lời, trong đôi mắt tím lộ ra vẻ trào phúng hết sức.“Em…”, Claires bị bọn họ nhìn có chút hoảng loạn, nhưng rất nhanh, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ ra chút kiên định, đã đến bước này rồi, cô chẳng còn đường mà lui nữa. Cha tuy rằng rất yêu thương cô, nhưng nếu chuyện này mà không đạt được kết quả như cô mong muốn, như vậy ở trong gia tộc này, cô nhất định sẽ bị mọi người nhạo báng, ngay cả cha cũng sẽ không tha cho cô.“Đúng vậy, con có thai rồi, đã được hơn hai tháng, nó là con của Lance, thưa chú Corrine”, cô nói thẳng với cha của Lance nãy giờ vẫn ngồi im chưa nói gì, trong mắt chợt lóe một chút, cho đến khi một ánh mắt lạnh như băng bắn lên người cô, cô nhìn thấy khóe môi của Lance nhếch lên một chút, đột nhiên trong thân thể có chút khó chịu.