Đến mùa đông, dòng chảy của Khoan giang sẽ thay đổi, chảy về hướng tây, thuyền thuận theo dòng chảy nên tốc độ rất nhanh, sau khi cáo biệt đất liền, bọn họ thẳng tiến tới phía tây thần bí.
Mặt sông mênh mông vô tận, trên sông đôi chỗ còn có đá ngầm lởm chởm và những cù lao nhỏ, vừa nhìn đã biết dưới mặt nước tối tăm khúc khuỷu tới mức nào, tới khu vực đá ngầm thì càng phải đặc biệt chú ý nhiều hơn.
Tốc độ dòng chảy nhanh kinh người, lại càng thêm dị thường trong khi mặt sông êm đềm phẳng lặng như vậy, thuyền do người trong nghề điều akhi
ển, đến ngày hôm sau họ đã tới được nơi chưa có ai từng đặt chân tới.
Trì Võng bị động tĩnh trên thuyền kinh động, y từ trong khoang thuyền đi ra, thấy được vô số xoáy nước sâu thăm thẳm trên mặt sông.
Xoáy nước này nằm sát bên cạnh xoáy nước kia, liên miên không dứt, xa xa có thể thấy dòng nước xung quanh bị hút vào, dưới đáy sông giống như có một cái lỗ khí vô hình khổng lồ.
Chưa ai từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy trên sông, nếu không phải lúc vừa phát hiện thuyền đã tăng tốc chạy trốn như điên, e là đã bị hút vào vùng xoáy nước. Sau khi được Trì Võng cho phép, thuyền đi cẩn thận từng tí một, duy trì khoảng cách rất xa với vùng xoáy nước, thay đổi hướng đi, không xông thẳng lên đối đầu với xoáy nước, mà chậm rãi thăm dò, đi sát phía ngoài rìa vùng xoáy nước.
"Kỳ quái... Mặc dù chỗ này có đá ngầm, nhưng trên mặt nước đâu có đá ngầm đâu, cũng không thấy rõ chỗ dòng chảy tụ lại, tại sao ở đây lại nhiều xoáy nước khổng lồ như thế? Không sao giải thích được chuyện này a." Lão bản ụ tàu ghi lại từng chuyện phát sinh trên hành trình vào giấy, suy tư nói: "Mặt sông ở phía tây, cho dù là tốc độ, phương hướng dòng chảy hay là xoáy nước lớn, chỗ nào cũng đều bất thường... không biết tiếp theo đây còn những thứ đáng sợ gì đang chờ phía trước."
"Chỗ nào cũng bất thường." Trì Võng nhắc lại một lần nữa, gật đầu, "Ta lại cảm thấy càng bất thường thì càng gần với chân tướng hơn... Thuyền này đúng là rất tốt, gần như thế mà vẫn có thể thoát khỏi lực hút của xoáy nước, chúng ta tránh xa vùng xoáy nước một chút, cứ cho thuyền đi vòng qua, thử xem có thủy vực nào an toàn hơn, mới trực tiếp tiến thẳng tới hướng tây.
Nhờ có chiếc thuyền mới này, mới có thể duy trì phương hướng trên dòng nước chảy xiết như vậy, vững vàng đi vòng qua vùng xoáy nước mà tiến về phía trước. Nhưng chỉ mới đi được hơn một canh giờ, trên mặt sông lại xuất hiện biến cố mới.
"Quay đầu ngay! Phía trước có một bãi đá nổi trên mặt nước, nhanh chuyển hướng bánh lái."
Người trên thuyền nghe chỉ huy, lại hoang mang phát hiện không thể nào khống chế được phương hướng và tốc độ di chuyển của thuyền.
"Không làm sao đổi hướng mũi thuyền được! Sao đột nhiên nước sông lại chảy xiết như vậy?"
"Vùng đá ngầm khiến dòng nước bị chặt đứt, nước sông bị ép phải chảy về cùng một hướng, cho nên dòng nước ở đây nhanh hơn chỗ bên cạnh rất nhiều lần... Không được rồi, nhanh lên!"
Con thuyền bị dòng nước đẩy sang bên phải, Trì Võng nhìn thủy vực phía trước, với tốc độ của thuyền bây giờ, nếu như không muốn bị va vào đá ngầm, thì chỉ còn cách quay thuyền, lao thẳng vào vùng xoáy nước.
Quay lại vùng xoáy nước, nếu bị hút vào thì khó lòng thoát khỏi đó được, nếu chọn cứng đối cứng, chấp nhận va vào bãi đá, thì không biết thân thuyền có bị đá ngầm cứng rắn đập cho lỗ chỗ, nước tràn vào khoang thuyền, làm cho thuyền bị đắm rồi chôn xác dưới đáy sông hay không nữa?
Trì Võng vô thanh vô thức thở dài, thủy vực ở phía tây này hung hiểm hơn nhiều so với dự liệu của y, thuyền này cũng chỉ có thể đưa y tới đây được thôi sao?
Cảnh tượng trước mắt khiến y không kịp suy nghĩ, bây giờ nội lực của y đã khôi phục toàn bộ, thậm chí còn vượt xa thời điểm cường thịnh trước kia, Trì Võng nhảy một cái, từ mũi thuyền đáp xuống bãi đá trơn trượt cách đó không xa
Chiêu thức của y khiến mọi người trên boong thuyền kinh ngạc đến ngây người, thất thần một cái trong lúc đang ngàn cân treo sợi tóc, thuyền viên đã lỡ mất cơ hopij duy nhất để chuyển bánh lái, con thuyền bị dòng nước xô đi, mất khống chế lao vào vùng đá ngầm.
Thế nhưng va chạm mãnh liệt không xảy như đã đoán, Trì Võng đứng trên đá ngầm, tay Trì Võng đẩy nghiêng thân thuyền.
Tất cả mọi người trên thuyền trợn mắt há mồm nhìn y, sau đó, Trì Võng vận nhu kình đẩy thuyền lớn ra khỏi hướng đá ngầm và xoáy nước, cánh buồn bay phần phật trong không trung, giống như thét lên rồi đạp gió rẽ sóng, tiến về phía trước.
Lão bản ụ tàu đột nhiên bừng tỉnh, nằm nhoài ở đuôi tàu gọi lớn: "Chưởng môn, ngươi mau lên đây a!"
Trì Võng làm như không nghe thấy gì, chỉ hờ hững nhìn về xoáy nước ở phía xa.
Tầng tầng lớp lớp xoáy nước, giống như tường đồng vách sắt chặn đứng mặt sông, sẽ bóp ch3t tất cả những ai cố tình vượt qua, không để bất kỳ con cá nào lọt lưới.
Trì Võng suy nghĩ, nhìn chằm chằm mặt nước phía xa, thấy rõ mặt sông ở những hướng khác trừ xoáy nước thì vẫn hết sức phẳng lặng.
Dòng nước chỗ này bị cuốn vào xoáy nước, mà mặt sông ở chỗ không có xoáy nước lại không thấy dòng chảy thay đổi, cho thấy rõ dòng nước bên dưới bị thứ gì đó chặn đứng lại, hiển nhiên là vô cùng nguy hiểm.
Trước khi tới đây, y đã đánh giá thấp mức độ hung hiểm của dòng sông. Nhìn thế này thì rõ ràng là thuyền bè tuyệt đối không thể đi qua được vùng nước này.
... Nhưng nếu không dùng thuyền, chỉ dựa vào x@c thịt phàm nhân thì sao?
Trì Võng hít một hơi thật dài, nghiêng người, đạp vào tảng đá lấy đà, nhảy xuống nước, linh hoạt như cá hướng về vùng xoáy nước.
Lão bản ụ tàu tan nát cõi lòng hét lên "Chưởng môn", nhưng thanh âm trong không trung không thể nào lọt tới tai Trì Võng, bên tai y bây giờ chỉ còn tiếng nước ào ào.
Dòng nước xoáy hình thành một vùng khí lưu màu trắng dưới nước, giống hệt như lốc xoáy trên mặt đất, khuấy tung bùn cát dưới đáy sông, cản trở tầm nhìn dưới nước. Trì Võng cố gắng bơi xuyên qua vùng xoáy nước, chỉ cần hơi lại gần tâm xoáy một chút, đã cảm thấy sức hút cực mạnh vào tâm xoáy nước.
Trên đất bằng, Trì Võng đã không còn đối thủ, nhưng y chưa bao giờ dùng bản lĩnh của mình đối đầu với sức mạnh của tự nhiên. Trong thân thể y ẩn chứa một sức mạnh không thể khinh thường, khi y xuất toàn lực, có thể bảo đảm bản thân không bị hút vào xoáy nước, bơi lượn qua vô số đuôi xoáy nước dưới lòng sông có thể coi là kỳ tích vượt xa người thường, giống như lúc y dùng tay không đẩy thuyền,.
Chu vi khu vực vùng nước xoáy rất lớn, đến khi Trì Võng hết sạch một hơi vừa rồi mới có thể thoát khỏi phạm vi phá hoại của vùng xoáy nước.
Nhưng sau khi thoát khỏi vùng xoáy nước... Trì Võng lập tức phát hiện ra điểm dị thường.
Đi dọc theo Khoan giang, dòng nước xuôi về phía tây, nhưng vừa thoát khỏi vùng xoáy nước, y tựa như xuyên qua một ranh giới chia rõ hai vùng dù không nhìn thấy được, có thể cảm thấy rõ sóng sông từ phía đông đánh tới.
Hai dòng nước ngược chiều nhau hội tụ ở đây, trong lúc hòa lại với nhau đã tạo ra vùng xoáy nước, đây có lẽ chính là nguyên nhân gây ra vùng xoáy nước rộng lớn như vậy.
Trên mặt sông không có bất cứ manh mối nào, nhưng mà... dòng chảy ngược lại này do cái gì tạo thành?
Trì Võng nổi lên khỏi mặt nước, hít nhanh một hơi rồi lại lặn xuống nước tiếp tục quan sát, Trì Võng bơi xuống dưới, phát hiện có rất nhiều xác thuyền đắm, đã mục nát dưới đáy sông.
Trong bảy trăm năm qua, đã có không biết bao nhiêu con thuyền gặp nạn ở đây, đặc biệt là ở vùng xoáy nước lại càng thêm kinh tâm động phách, dường như mỗi một boong thuyền tan nát đều lưu lại quá khứ của những người từng ở trên đó.
Tốc độ dòng chảy ở đáy sông rõ ràng còn nhanh hơn trên mặt nước rất nhiều, cho thấy rõ ràng dưới đáy sông có chỗ đặc biệt. Trì Võng suy đoán, đây có lẽ chính là vị trí vết nứt và nơi hai dòng nước tụ lại, y cũng không chắc mình sẽ tìm được gì ở đây, nhưng nếu như tạm thời không thể thu được gì trên mặt sông, có khi thử nghiên cứu hiện tượng dị thường dưới đáy sông lại hơn.
Trăm ngàn năm qua, vô số mảnh gỗ mục nát từ xác tàu đã bị tảo nước quấn quanh, trở thành nơi cư trú của cá tôm cua sò dưới đáy sông, ánh nắng mơ hồ âm thầm xuyên xuống đáy sông, Trì Võng bơi vòng quanh chỗ tàu đắm, đồng thời tìm hiểu điểm đặc biệt dưới đáy sông, thi thoảng y sẽ nổi lên mặt sông, hít một hơi không khí tươi mới, rồi không ngừng lập đi lập lại quá trình này.
... Cho đến khi có một con tàu đắm khiến y chú ý.
Dưới sự gột rửa của nước sông, không biết con tàu đắm đó đã lặng lẽ nằm ở đây bao lâu rồi, mức độ mục nát vô cùng nghiêm trọng, nguyên nhân mà nó bắt mắt hơn những con tàu khác là vì Trì Võng thấy được dấu hiệu quen mắt trên đó.
Dường như Trì Võng lập tức nhận ra điều gì, y bơi xuống dưới, tới gần xác tàu, gạt tảo ra, quả thực thấy được vết tích loang lổ đã phai màu trên thân tàu —— trên đó có một chữ "Mộc" cực lớn, nói ra thời đại của con tàu... thậm chí là nguồn gốc của nó.
Y chỉ sửng sốt trong chốc lát, rồi lập tức chui vào bên trong tìm kiếm, chỉ tiếc là trong tàu quá tối, một lúc sau y cũng đành phải bơi ra.
Tim Trì Võng đập bình bịch, có thể nhìn thấy tàu của hoàng đế Bắc Mộc dưới đáy sông, có phải chứng minh suy đoán của y về Vô Chính Cốc đã chính xác rồi không, Vô Chính Cốc ở phía tây, y cũng không tìm sai hướng?
Con tàu sơn chữ "Mộc" này... có phải là đã từng thuộc về Mộc Bắc Hy không? Sau khi về già, Mộc Bắc Hy đột ngột mất tích, Trì Võng không chỉ nghi ngờ một hai lần, hắn xây một lăng mộ lớn thật lớn nhưng lại chưa từng dùng tới, vậy cuối cùng thì hắn đã chôn thân ở đâu?
Dường như bí mật đã sắp được bật mí, Trì Võng kìm chế lại con tim đang nhảy ầm ầm, nếu như Mộc Bắc Hy chết ở đáy sông này, vậy thì y cũng không thể nào tìm được hài cốt của hắn, chỉ mong rằng hắn gặp được tao ngộ khác.
Trì Võng tiếp tục tìm thêm những manh mối có khả năng khác, mãi cho tới khi y vô tình bơi ra cách đó một đoạn ngắn, mới bừng tỉnh mà phát hiện... Dòng nước lại đổi chiều.
Y bơi đến lên mặt sông rồi quay người lại, trong đầu tự vẽ ra một bản đồ theo đường bơi vừa rồi của mình, đột nhiên cảm thấy kinh sợ—— căn cứ vào việc dòng nước xung quanh đột nhiên đổi chiều, có khi nào đây chính là giao điểm, là nguồn gốc của dòng nước xiết không?
Cho dù suy luận này có chính xác hay không thì đều đáng để thăm dò, Trì Võng lại lặn xuống sông, bơi về vị trí y đoán là nguồn của dòng chảy xiết.
Càng bơi về phía này, càng cảm nhận rõ hơn lực cản của dòng nước, Trì Võng hạ quyết tâm, phát huy toàn bộ sức mạnh đã vượt quá khả năng của người thường, bơi ngược dòng nước, hướng tới chỗ càng sâu hơn dưới đáy sông.
Đột nhiên đáy sông sâu thẳng xuống, ánh mặt trời càng khó lòng chiếu tới đây, bùn cát bị hất lên khiến cho Trì Võng hoàn toàn không nhìn thấy gì, y đành dựa vào trực giác để xác định phương hướng, bơi về chỗ dòng nước có lực cản mạnh nhất.
Dòng nước chảy mạnh đến mức có thể đánh nát xương cốt con người, mạnh mẽ công kích Trì Võng, nội lực lưu chuyển trong kinh mạch khơi thông chỗ ứ tắc, Trì Võng cắn răng áp sát vào bên trong.
Trong lúc tranh đấu kịch liệt với dòng nước, một hơi thở kia của y đã sắp cạn, nhưng Trì Võng sẽ không chịu thua mà nổi lên, không ngừng vượt qua cực hạn của mình, cho đến khi y đụng phải tầng tầng lớp lớp thứ gì đó.
Mới đầu, Trì Võng còn tưởng là do dòng nước đen thui đập vào người mình, nhưng rất nhanh y đã phát hiện ra, thứ mình chạm vào là thể rắn.
Trì Võng lập tức dựa vào đó để chống lại xung kích của dòng nước, y lần mò tìm chỗ có thể đặt tay, không biết đụng phải cái gì mà đột nhiên trước mặt bừng lên ánh sáng xanh lục.
Không thể nào thấy rõ đó là thứ gì, nhưng Trì Võng cũng cảm thấy mọi thứ trước mặt đột nhiên biến mất, y không kịp giãy giụa, nước sông gào thét cuốn lấy thân thể y, ném vào bên trong. Trì Võng bị ép tới mức sặc một ngụm nước sông, nhất thời không thể nào khống chế được thân thể, bị đập mạnh vào một thứ gì đó cứng rắn.
Tiếng nước va vào bốn phía vọng lại, Trì Võng ho kịch liệt sau khi sặc nước... Y lập tức nhận ra là mình đang ho thật, đúng là quá khó tin, thế mà y lại có thể thở được dưới nước?
Xung quanh đột nhiên sáng bừng lên, Trì Võng đỡ người đứng dậy, nhìn thấy nước sông đã rút đi, không khí tươi mới tràn vào, giúp cho y hít thở dễ dàng hơn. Mực nước đang giảm xuống rất nhanh, từ đầu gối y rồi tới mắt cá chân y, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.
Trì Võng đã ở trong nước mấy canh giờ, lúc ở dưới nước đã sắp hết hơi lại có thể tìm được đường sống trong chỗ chết, đánh bậy đánh bạ cả một đường mới tới được đây, đúng là không dễ dàng gì. Trong lúc Trì Võng nhìn những thiết bị mà y chưa từng biết, trong nhất thời còn tưởng như đang mơ.
Cho tới khi toàn bộ nước đã rút sạch, cửa lớn trước mặt y mới ầm ầm mở ra, sau cửa là một con đường với ánh đèn dìu dịu trải ra trước mắt, lộ ra không gian rộng lớn bên trong.
Trì Võng chần chờ đi vào, trong hoàn cảnh mà bất kỳ chỗ nào cũng lộ ra điểm dị thường này, y dĩ nhiên không biết nên đi đâu... Y nhìn mặt đất dưới chân sáng lên, lại phát hiện trên đó có một hàng dấu chân để lại vết nước đã khô, đi sâu vào trong.
Dựa theo độ lớn của dấu chân, đó là một nam tử trưởng thành, thân hình to lớn. Tim Trì Võng hơi động, dựa theo hướng dấu chân mà đi.
___________________
Tác giả có lời muốn nói:
Thiết bị chuyển đổi nước và không khí để cân bằng áp suất, dựa theo game khoa học viễn tưởng kinh dị "soma".