Thái Cổ Thần Vương

Chương 379: Đối mặt người đời




- Làm sao có thể?
- Vừa rồi một kiếm của Vân Mộng Di rõ ràng chém trúng Trảm Trần, thậm chí chém nát kim thân, chém đứt thân thể của hắn, vậy mà hắn lại bình yên vô sự?
Cuộc chiến của Trảm Trần và Vân Mộng Di kết thúc rất nhanh, đến lúc Vân Mộng Di đánh thua bị thương, mọi người cũng không thấy rõ. Trảm Trần làm sao lại bình yên vô sự dưới một kích kia, sau đó đánh bại Vân Mộng Di?
Ở Thiên Mệnh bảng lần trước hắn chẳng qua chỉ là một cường giả điện Đan Vương xếp hạng thứ mười một. Điều khiến cho người ta càng không nhìn thấu là Vương Tước xếp hạng thứ sáu cũng đã bị đào thải, còn hắn lại tạm thời bước vào sáu vị trí đầu.
Trảm Trần cũng là một hắc mã cường thế, hơn nữa cực kỳ đáng sợ.
Lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng này mọi người càng ngày càng không nhìn thấu, mỗi người bây giờ đều cường đại quá mức, cũng dần dần triển lộ thực lực của họ, lộ ra bộ mặt hung ác, cho đến bây giờ cũng không ai biết thực lực thật sự của bọn họ.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn Trảm Trần, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được sát niệm của Trảm Trần đối với hắn. Ân oán của hai người tồn tại đã lâu, vẫn chưa hề giải quyết. Hơn nữa, lúc trước Tần Vấn Thiên từng bóc trần chuyện xấu của Trảm Trần khiến Mạc Khuynh Thành ghét bỏ đối phương. Không nghĩ cũng biết oán niệm của Trảm Trần đối với Tần Vấn Thiên sâu cỡ nào.
Hôm nay, trên chiến đài Thiên Mệnh bảng, Trảm Trần muốn cho người Đan Vương điện thấy, muốn để Mạc Khuynh Thành thấy, hắn hành hạ Tần Vấn Thiên như thế nào.
Trận chiến tranh đoạt Thiên Mệnh bảng chiều nay, hắn sẽ danh chấn Đại Hạ.
Xoay người, thân ảnh Trảm Trần phóng lên, đi xuống chiến đài Thiên Mệnh bảng.
Trảm Trần tạm xếp sáu vị trí đầu, Vân Mộng Di xếp năm vị trí sau.
Trận tiếp theo, Vương Thương giao chiến người mặc áo bào đen.
Vương Thương lần trước đứng thứ năm Thiên Mệnh bảng, chiều nay lại là người thứ ba trong năm vị trí đầu tham gia Thiên Mệnh bảng lần này, hai người trước theo thứ tự là Trần Vương và Thạch Phá Thiên.
Vương Thương này từ trước đến nay khá là thần bí, thậm chí chưa nghe nói hắn xuất thân từ thế gia nào, hoặc gia nhập thế lực nào, là người khiêm tốn nhất trong Thiên Mệnh bảng lần trước. Lần này, hắn vẫn khiêm tốn như trước nhưng lại khiến người ta không dám bỏ qua sự hiện hữu của hắn.
Còn người mặc áo bào đen, hắn cũng vô cùng thần bí, không ai biết hắn đến từ nơi nào, thậm chí không biết tính danh chân thật của hắn, là nam hay nữ.
Hai người như vậy quyết đấu, mọi người đương nhiên vô cùng chờ mong.
Hai người đứng trên chiến đài Chu Tước, phía sau hình bóng Chu Tước trôi nổi phát ra thanh âm gào thét, Vương Thương mặt ngậm ý cười, lộ vẻ cởi mở bất kham, hắn nhìn người mặc áo bào đen nói:
- Các hạ đã tham gia Thiên Mệnh bảng, sao không dám lộ diện mạo thật để gặp người.
Người mặc áo bào đen không để ý đến Vương Thương nhưng nhìn chằm chằm hắn, Ma uy trên người lan tràn.
- Hôm nay ta phải lĩnh giáo ma công của ngươi một phen.
Vương Thương bước ra, thân ảnh của hắn hóa thành huyễn ảnh, trên chiến đài Chu Tước đột nhiên xuất hiện mấy thân ảnh Vương Thương, mơ hồ không rõ, tựa hồ như có rất nhiều phân thân, lại như đều là thực thể, mỗi một Vương Thương đều cầm kiếm bén trong tay.
- Huyễn ảnh kiếm quyết của Vương Thương, bây giờ ý chí Huyễn Thuật của hắn cực kỳ đáng sợ, sử dụng Huyễn ảnh kiếm quyết, thật thật ảo ảo, không ai có thể phân rõ.
Kiếm thuật của Vương Thương kinh người, xuất ra một kích, những huyễn ảnh kia đều bạo phát kiếm uy đáng sợ, hướng thẳng về phía người mặc áo bào đen.
Trên người người mặc áo bào đen có ma khí hội tụ, tay cầm trường thương Ma đạo, chỉ thấy bàn tay hắn run lên, thương pháp bá đạo đánh ra, những ánh kiếm kia đều bị ngăn chặn.
Nhưng kiếm của Vương Thương thắng ở chỗ nhiều, huyễn ảnh giống như biến thành kiếm, chém tới yết hầu của người mặc áo đen.
Trên người người mặc áo đen có áo giáp Ma Đạo, ma uy khủng bố hội tụ trên đỉnh đầu, một luồng áp lực khiến người ta sợ hãi tràn ngập. Sau đó bàn tay hắn vỗ ra, một luồng ma uy càn quét tất cả, những huyễn ảnh kia đều nổ tung.
Người mặc áo đen hoàn toàn không phân biệt được ai là thật ai là ảo, hắn chỉ là công kích bá đạo xóa bỏ toàn bộ.
Nhưng Vương Thương há là hạng bình thường, thân ảnh của hắn phóng lên trời, trong mắt người mặc áo đen không biết có bao nhiêu Vương Thương xuất hiện, hắn mượn ánh sáng trời đất, tinh quang lóng lánh trút xuống, từng chuôi kiếm rực rỡ vô biên.
- Đây là Ỷ Thiên kiếm pháp? Vương Thương tu hành Ỷ Thiên kiếm? Nhưng mà hình như không giống, không thuần túy giống như Vân Mộng Di.
Mọi người chỉ thấy Ỷ Thiên kiếm xuất hiện, người áo đen ngửa đầu, ma lôi cuồn cuộn, ma uy khủng bố lơ lửng trên đỉnh đầu, ép vỡ tất cả, áo bào đen trên người hắn bay vù vù, lúc bước chân ra, khí thế không biết có bao nhiêu đáng sợ.
Mọi người thấy trước người của người mặc áo đen từng thanh Ma Đạo trường mâu đáng sợ xuất hiện, kèm theo bàn tay hắn đánh ra, trường mâu xé trời, tru diệt tất cả.
Người mặc áo bào đen chiến đấu, ngươi nhìn không ra ý chí võ đạo của hắn, nhìn không thấy Tinh Nguyên, cái nhìn thấy được chỉ có ma uy cuồn cuộn.
Kiếm của Vương Thương chém xuống, Tinh Hồn của hắn xuất hiện, thứ nhất là Tinh Hồn Kiếm, thứ hai là Tinh Hồn Tà Mâu, ánh mắt của hắn trở nên yêu dị, nhìn chằm chằm người mặc áo bào đen, ánh kiếm lại xuất hiện, dường như ở rất xa nhưng trong nháy mắt, một thân ảnh đột ngột xuất hiện bên cạnh người mặc áo bào đen, một kiếm chém qua.
- Đây là tuyệt học vật đổi sao dời?
Mọi người lộ ra sự kinh ngạc cùng chấn kinh, Vương Thương cũng biết Đại Hạ tuyệt học? Hắn không phải là người trong bảy cổ tộc của Đại Hạ.
Có thể nói, đó không phải Ỷ Thiên kiếm cũng không phải tuyệt học vật đổi sao dời.
- Phụt...
Một tiếng nhẹ vang lên, quần áo của người mặc áo bào đen nhuốm máu, thân thể hắn lui về phía sau, ánh mắt lạnh lùng nhìn Vương Thương, chỉ thấy lúc này yêu mâu của Vương Thương càng ngày càng yêu dị, trở nên cực kỳ đáng sợ, Tinh Hồn thứ ba của hắn xuất hiện, đến từ ngôi sao Võ Mệnh ở tầng trời thứ năm, Huyết Dực Ma Viên.
- Huyết Dực Ma Viên xếp thứ hai trên Chiến Thú phổ.
Mọi người lộ ra vẻ khiếp sợ, Vương Thương thần bí lại vô cùng cường đại.
Con ngươi của người mặc áo bào đen vẫn lạnh lùng như vậy, dường như không để ý đến thương thế ở cánh tay, Loạn Thiên ma uy bạo phát, chiến đài Chu Tước như hóa thành màu sắc hắc ám, một Hắc Ám Ma Long đáng sợ quấn quanh thân thể hắn, sau đó hóa thành một thanh ma đao khiến người ta sợ hãi, Thiên Ma đao màu đen.
Người mặc áo bào đen đi từng bước về phía Vương Thương, lúc này khí thế trên người hắn lan tràn ra ngoài, khiến Vương Thương cảm thấy kinh hãi.
- Ầm!
Yêu khí bao trùm thân thể, cả người Vương Thương trở nên cực kỳ đáng sợ, giống như Yêu ma, một luồng khí thế cuồng bạo lan tràn ra từ trên người hắn.
- Yêu Thần Biến.
Tần Vấn Thiên thấy cảnh tượng như vậy ánh mắt liền khựng lại, Vương Thương cũng tu hành Yêu Thần Biến.
Theo lời Thương Vương nói, sẽ không truyền Yêu Thần Biến cho người Đế thị nhất mạch, vì sao Vương Thương cũng tu hành rồi?
Chỉ thấy thần sắc Vương Thương lạnh lùng nhìn người mặc áo bào đen, đại chiến Thiên Mệnh bảng lần này, hắn đã mong đợi quá lâu rồi, lần này, sao hắn có thể thất bại.
- Đùng!
Đạp một bước, thân thể Vương Thương khoác lên yêu giáp đáng sợ, nhịp chân hắn bước ra, dường như khiến chiến đài Chu Tước rung động.
Nhưng ánh mắt của người mặc áo bào đen chưa từng biến hóa, ma đao gào thét, ma uy khủng bố khiến người ta rung động.
- Luyện Ngục Cửu Sát.
Một số thế lực cấp độ bá chủ hiểu rõ Loạn Thiên Ma Công, bọn họ thấy ma đao chém ra, biết đây là Luyện Ngục Cửu Sát vô cùng bá đạo.
Người áo bào đen chém ra đao thứ nhất, trời đất rít gào, ma sát thiên hạ, một đao này chém xuống, mọi người như thấy ma uy quét ngang qua, dường như có một Luyện Ngục Ma Long trong ánh đao lấp lánh.
Vương Thương chân đạp chiến đài Chu Tước, đánh giết một quyền cuồng bạo, hóa thành ma quyền cuồn cuộn càn quét, sức mạnh vô cùng kinh khủng chấn diệt ma đao.
Chỉ thấy ma uy càng thêm đáng sợ, Luyện Ngục Cửu Sát, một sát mạnh hơn một sát, đến khi chém ra Luyện Ngục.
Đao thứ hai, đao thứ ba bổ xuống, trái tim đám người không ngừng nhảy lên, người mặc áo bào đen vô cùng trấn định nhưng khí tức toàn thân hắn đã điên cuồng điều động, không biết có thể kiên trì được mấy đao.
Cả người Vương Thương hóa thành Huyết Dực Ma Viên đáng sợ, hắn đánh ra chưởng ấn như Loạn Thiên Ma Công, khiến mọi người kinh hãi.
Hai người điên cuồng va chạm, lấy công đối công, đao thứ tư xuất hiện, trời đất biến sắc, hóa thành thế giới màu đen, người mặc áo bào đen phun ra một ngụm máu tươi, nhưng một đao kia của hắn vẫn chém ra.
- Gào...
Một tiếng rít lên làm cho trời đất rung chuyển, Huyết Dực Ma Viên phát huy lực lượng mạnh nhất, càn quét tất cả.
Ma uy cùng yêu khí làm cho chiến đài Chu Tước hóa thành màu đen kịt. Mà trong ma uy đen nhánh kia, mọi người như thấy một con Luyện Ngục Ma Long, Ma Long kia hóa thành một thanh đao, Luyện Ngục Ma Long Đao, đao thứ năm chém giết, vang lên một tiếng thật lớn, sau đó mọi người nhìn thấy thân thể Vương Thương bay xuống, rơi mạnh xuống mặt đất, khí tức lưu động.
Trên chiến đài Chu Tước, ma đao trong tay người mặc áo bào đen biến mất, ma uy tiêu tán. Chỉ thấy bước chân của người mặc áo bào đen có chút loạng choạng, thân thể hơi còng, từng bước đi xuống chiến đài Chu Tước. Lúc ngự không, dường như có chút bất ổn, khăn che trên mặt cũng bị máu tươi nhiễm đỏ.
Trận chiến này thật đáng sợ, hắn thắng, chiến thắng Vương Thương đứng thứ năm trong Thiên Mệnh bảng lần trước, lợi hại cỡ nào.
Sau trận chiến này, người mặc áo bào đen chính thức đặt định địa vị cường giả của hắn, có lẽ không người nào dám tùy tiện khiêu chiến với hắn.
Vương Thương trở về bản thể, ánh mắt hắn lộ ra vẻ mê man, hắn thua, vậy mà lại thua.
Luyện Ngục Ma đao kia sao lại đáng sợ như vậy.
Loạn Thiên Ma Công là tuyệt học bá đạo nhất Đại Hạ hoàng triều sao.
Cái giá để tu hành Loạn Thiên Ma Công là lớn nhất, nguy hiểm nhất nhưng uy lực của nó, mọi người đều có thể thấy được.
- Phù...
Mọi người hít sâu một hơi, không còn suy nghĩ gì nữa, tiếp theo sẽ là trận chiến thứ năm, cũng là trận chiến cuối cùng.
Tần Vấn Thiên giao chiến Mạc Khuynh Thành.
Thiên chi kiêu nữ của Đan Vương Điện, nữ nhân đẹp nhất Thiên Mệnh bảng, thậm chí cả Đại Hạ cũng không tìm ra mấy người có thể sánh ngang với nàng, Tần Vấn Thiên có thể chiến thắng nàng sao?
Hai người đi lên chiến đài, đứng đối mặt nhau, dáng người tuyệt mỹ của Mạc Khuynh Thành đập vào mi mắt, làm người ta không nhịn được mà khen ngợi sự thần kỳ của đấng tạo hóa.
Nàng nhìn người thanh niên trước mặt, trên mặt nở nụ cười, dáng vẻ tươi cười này như tuyệt diễm đánh bại cả thời gian.
Mạc Khuynh Thành tươi cười nhìn Tần Vấn Thiên đứng đối diện.
Mọi người kinh ngạc, khiếp sợ, không giải thích được, hai người không phải là phải đại chiến một trận sao?
Bọn họ lại nhìn Tần Vấn Thiên, phát hiện Tần Vấn Thiên cũng đang cười, ôn hòa mỉm cười, dường như đang nhìn người mình yêu thương cưng chiều.
- Huynh cuối cùng đã đi đến bước này.
Mạc Khuynh Thành nhẹ nhàng cười, dịu dàng nói, giọng của nàng vô cùng ngọt ngào, như kể ra tâm sự với người mình thương nhất.
- Ta vẫn luôn tin tưởng, huynh có thể làm được.
Mái tóc dài của Mạc Khuynh Thành bay phiêu diêu, mọi người chỉ thấy Tần Vấn Thiên chậm rãi bước đến bên cạnh Mạc Khuynh Thành, dùng tay vuốt ve vầng trán của nàng, Mạc Khuynh Thành hơi cúi đầu, như là thiếu nữ ngượng ngùng. Nàng đương nhiên cho phép Tần Vấn Thiên làm như vậy.
Tần Vấn Thiên vươn tay dắt tay Mạc Khuynh Thành, hai người tay nắm tay nhau trước mặt người đời.
Tần Vấn Thiên từng nói, hắn muốn tại lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, nói cho người đời biết quan hệ giữa hắn và Mạc Khuynh Thành, nàng là nữ nhân của hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.