Thái Cổ Thần Vương

Chương 387: Cường thế tru sát




Nguyên Phủ tầng chín.
Tần Vấn Thiên, cảnh giới của hắn cũng không phải Nguyên Phủ tầng chín mà là Nguyên Phủ tầng chín.
Trần Vương, Tư Khung, Trảm Trần vẫn luôn che giấu thực lực, Tần Vấn Thiên hắn ẩn giấu cảnh giới, cho tới lúc này, khi mọi người coi là quyết chiến đã phân ra thắng bại, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng sắp kết thúc thì hắn mới để lộ ra.
Dường như lúc này mọi người mới ý thức được, lúc trước không ai có thể bức ra toàn bộ thực lực của Trần Vương, Tư Khung, cũng không có ai áp bách ra cực hạn của Tần Vấn Thiên, hắn mới có thể che giấu cảnh giới.
Lúc này bọn họ không khỏi nghĩ tới thời điểm Tần Vấn Thiên cuồng vọng giao chiến Vương Thương, hắn muốn đánh bại Vương Thương trong mười hơi thở, đó là sự tự tin tuyệt đối, bởi vì cảnh giới của hắn không phải Nguyên Phủ tầng tám, mà là tầng chín.
- Hắn bước vào Nguyên Phủ tầng chín lúc nào vậy?
Lúc này mọi người đều có nghi vấn, lúc bắt đầu tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, Tần Vấn Thiên tuyệt đối là Nguyên Phủ tầng bảy, điểm ấy tuyệt không sai, hắn bị Trần Vương bức bách bước vào trong động phủ, sau khi ra ngoài, bước vào Nguyên Phủ tầng tám, nhưng khi nào thì hắn bước vào Nguyên Phủ tầng chín?
Hơn nữa, khi Thiên Mệnh bảng bắt đầu cho tới bây giờ, thời gian cũng không quá dài, Tần Vấn Thiên vậy mà phá hai cảnh giới, mặc dù thiên tài tranh phong Thiên Mệnh bảng lần này đều có sự lột xác, nhưng sự lột xác của Tần Vấn Thiên hơi đáng sợ.
Mạc Khuynh Thành và Bạch Tình đứng cùng nhau, lúc này Bạch Tình đã cởi trường bào, lộ ra dáng người thướt tha nhu mỹ, mỗi lần mọi người thấy nàng đều sẽ kinh thán, quả thực không thể tin được một mỹ nữ duyên dáng yêu kiều như vậy sẽ tu luyện ma công bá đạo.
- Vấn Thiên ca ca thật lợi hại, đã là Nguyên Phủ tầng chín.
- Chàng đã nói sẽ chiến thắng Trảm Trần thì nhất định sẽ làm được.
Trên mặt Mạc Khuynh Thành lộ ra nét cười, xem ra Phá Cảnh Đan không uổng phí, chỉ cần Tần Vấn Thiên chiến thắng Trảm Trần, sư tôn Lạc Hà của nàng sẽ không ngăn cản hắn nữa.
Người Bạch Lộc thư viện cũng không nhịn được mà kinh thán, bọn họ không ngờ rằng Tần Vấn Thiên thật sự có thể đi đến bước này, hơn nữa, chỉ còn lại một bước cuối cùng là đạt đến yêu cầu của bọn họ đối với hắn.
Tuy Trảm Trần có bí thuật đáng sợ nhưng Tần Vấn Thiên với Nguyên Phủ tầng chín sẽ thua sao?
Chẳng biết tại sao, tuy Trảm Trần đứng đối diện Tần Vấn Thiên nhưng lúc này đã không còn có người coi trọng hắn, lòng tin của mọi người đều đặt trên người Tần Vấn Thiên.
Bọn họ đương nhiên có lý do tin tưởng Tần Vấn Thiên, trước đó Tần Vấn Thiên ẩn giấu thực lực, nghĩa là khi đó hắn chiến đấu đều phong ấn lực lượng của mình, bây giờ tăng cao một cấp bậc, bộc phát ra tất cả lực lượng, hoàn toàn nắm chắc lực lượng của mình mà không phải bí pháp.
- Trảm Trần, ngươi lấy cái gì giao chiến với ta?
Giọng của Tần Vấn Thiên lạnh lẽo, đánh về phía Trảm Trần:
- Lúc ngươi là Nguyên Phủ đỉnh phong, ta mới là Nguyên Phủ tầng một, ngươi thậm chí không xứng đứng cùng ta trên chiến đài Chu Tước này.
Thần sắc của Trảm Trần cứng ngắc, đôi mắt chăm chú nhìn trên người Tần Vấn Thiên, hắn sao lại có thể bước vào Nguyên Phủ tầng chín được, điều này khiến Trảm Trần cảm giác được một luồng áp lực cường đại.
Nếu hắn thua Tần Vấn Thiên, trên người hắn còn có chút vinh quang nào?
Mục đích của hắn là tru diệt Tần Vấn Thiên trên chiến đài của Thiên Mệnh bảng.
Trần Vương cũng không hiểu, hắn nhớ rõ tu vi của Tần Vấn Thiên vốn là Nguyên Phủ tầng bảy.
- Ngươi bước vào Nguyên Phủ tầng chín khi nào?
Trần Vương lạnh lùng hỏi, Tần Vấn Thiên quét mắt qua hắn một cái, ánh mắt vẫn lạnh lẽo như trước:
- Còn phải đa tạ ngươi truy sát, nếu không ta đã không bước vào Nguyên Phủ tầng chín nhanh như vậy.
Trần Vương truy sát Tần Vấn Thiên, trong Chu Tước Trận bức hắn vào động phủ. Sau đó, Hoa Phong, Tư Đồ Phá cùng với Dương Phàm chờ hắn ở bên ngoài động, hạ nhục hắn, thậm chí vũ nhục Mạc Khuynh Thành. Lúc đó Tần Vấn Thiên lửa giận ngập trời, dưới cơn nóng giận, hắn liền dự định dùng Phá Cảnh Đan, khi đó chấp niệm của hắn không gì sánh được, Nguyên Phủ trong cơ thể bạo động lại có dấu hiệu tự hành đột phá.
Vì vậy, Tần Vấn Thiên nhịn xuống, lúc đó hắn không dùng Phá Cảnh Đan mà dựa vào chính mình phá vỡ cảnh giới, bước vào Nguyên Phủ tầng tám.
Về sau, hắn lửa giận ngập trời không kịp chờ đợi bước ra động phủ, lấy tư thái bá đạo nhất giết đám người Âu Dương Phong.
Về phần đột phá Nguyên Phủ tầng chín là sau khi hắn tiến vào động phủ Yêu Thần Tế, ở trong đó tu hành Yêu Thần Tế sử dụng Phá Cảnh Đan.
Tần Vấn Thiên không trả lời Trần Vương mà ngưng mắt nhìn hắn, sau đó lạnh lùng nói:
- Hi vọng ngươi tự phong mình là Thiên Mệnh bảng “thứ nhất”, có khả năng duy trì đến cuối cùng, nếu không sẽ mất mặt trước mặt toàn bộ Đại Hạ.
- Ngươi thật sự cho rằng, bước vào Nguyên Phủ tầng chín thì có tư cách tranh đấu?
Ánh mắt Trần Vương vẫn lộ ra sự khinh miệt, cảnh giới của Tần Vấn Thiên tăng lên há có thể dao động địa vị của hắn.
- Qua trận chiến của Trảm Trần rồi lại ảo tưởng đi, đối với ta mà nói, ngươi có che giấu cảnh giới hay không cũng không khác gì nhau.
Trần Vương đứng bên người Tần Vấn Thiên chậm rãi mở miệng, sau đó nhấc chân lên, đi xuống chiến đài Chu Tước.
Hắn cần khôi phục lực lượng, chiến thắng Tư Khung vừa rồi khiến hắn bỏ ra cái giá không nhỏ, bây giờ Tinh Nguyên trong cơ thể hầu như đều tiêu hao hết.
Tư Khung vung ống tay áo cũng bước xuống chiến đài Chu Tước.
Trong chốc lát, trên chiến đài Chu Tước chỉ còn lại hai người.
Trảm Trần và Tần Vấn Thiên.
Trận chiến này sẽ là trận chiến cuối cùng của Thiên Mệnh bảng sao? Chỉ cần Trảm Trần thắng, như vậy tranh đoạt Thiên Mệnh bảng kết thúc.
Trước khi Tần Vấn Thiên bộc lộ thực lực Nguyên Phủ tầng chín, mọi người đều cho rằng đây sẽ là trận chiến cuối cùng, nhưng bây giờ bọn họ lại mong đợi, tranh đoạt Thiên Mệnh bảng còn tiếp tục.
- Ta đã nghĩ kỹ nên làm sao để sống sót, sao ngươi còn chưa ra tay?
Tần Vấn Thiên nhìn Trảm Trần, vừa rồi cuồng ngôn của Trảm Trần khiến hắn suy nghĩ thật kỹ, nên làm sao mới có thể sống sót.
Trên người Trảm Trần khoác kim giáp, đôi môi khẽ nhích, tròng mắt khép hờ, triệu Cổ niệm.
- Oong!
Cuồng phong nổi lên, sau lưng Tần Vấn Thiên mọc ra hai cánh, thân thể hắn bỗng nhiên biến mất giống như tia chớp, trong nháy mắt trực tiếp xuất hiện trước người Trảm Trần.
Một chưởng vỗ ra, hư không chấn động, rồng ngâm cuồng bạo làm cho trời đất rít gào. Đúng lúc này Trảm Trần mở mắt ra, giơ tay lên chém ra một đạo kiếm quang sắc bén điên cuồng, nhưng lại trực tiếp yên diệt dưới luồng lực lượng đáng sợ kia.
- Ầm!
Một luồng lực lượng khổng lồ đánh vào trên người Trảm Trần, trực tiếp đánh thân thể hắn bay ra ngoài, làm cho hắn phun ra máu tươi sắc mặt trắng bệch.
Đây là lực lượng áp chế tuyệt đối.
Tần Vấn Thiên dùng Nguyên Phủ tầng chín bạo phát Tinh Nguyên ngưng tụ công kích, cộng thêm ý chí Lực và ý chí Yêu của hắn, lực công kích cường đại ra sao quả thực khó có thể tưởng tượng.
Chỉ một kích Trảm Trần liền hộc máu.
- Ngươi...
Thân thể Trảm Trần lơ lửng trong không trung, đồng tử sắc bén nhìn Tần Vấn Thiên, thần sắc xanh mét.
- Lẽ nào ngươi cho rằng ta nên đứng nơi đó chờ ngươi sử dụng bí pháp tái chiến?
Con ngươi của Tần Vấn Thiên lộ ra sát ý cường liệt, xuyên thấu đồng tử của Trảm Trần:
- Trận chiến này là trận chiến sinh tử chiến.
Vừa dứt lời, thân ảnh của hắn lại biến mất lần nữa, đôi mắt chỗ ấn đường càn quét qua, ý chí võ đạo khủng bố lan tràn, kim mang tỏa sáng toàn thân Trảm Trần trong mắt hắn lóe lên quang mang tàn nhẫn, trong khoảnh khắc nhắm mắt lại, một luồng lực lượng dường như không thuộc về hắn rung động.
- Bất luận ngươi có bí pháp gì cũng đều không có cơ hội.
Một giọng nói trực tiếp xuyên thấu đầu óc của Trảm Trần, thấm vào trong não, giờ khắc này Trảm Trần như thấy được chưởng lực cuồng bạo của Tần Vấn Thiên đánh tới, giơ tay lên chém ra một kiếm.
Nhưng Tần Vấn Thiên như hóa thành nghìn vạn huyễn ảnh công kích, hắn điên cuồng chém giết, hoi thở trên người hắn càng ngày càng đáng sợ.
Lúc này thực không có quá nhiều người chăm chú nhìn Trảm Trần, bọn họ đều nhìn Tần Vấn Thiên.
Bởi vì kiếm của Trảm Trần đều chém lung tung, Tần Vấn Thiên chỉ an tĩnh đứng trong hư không, ánh mắt lộ ra thần sắc đang xem trò vui.
Điều này làm cho mọi người có chút không dám tin tưởng, đây thật sự là Trảm Trần đang chiến đấuvới Tần Vấn Thiên sao?
Vì sao lại hài kịch như vậy.
- Tâm loạn, ý chí làm sao có thể kiên địnhphân ra thật giả.
Tần Vấn Thiên thì thào nói, thực lực của Trảm Trần vốn không kém như thế, nhưng nội tâm của hắn đã sợ hãi, vì vậy, khi Thụy Mộng ý chí của Tần Vấn Thiên rơi xuống, Trảm Trần đương nhiên tin là thật không phân ra thật giả.
Điều này giống như lúc hắn và Thạch Phá Thiên chiến đấu, hắn lợi dụng tốc độ điên cuồng công kích, cuối cùng, Thạch Phá Thiên phẫn nộ tâm phiền ý loạn. Về sau Tần Vấn Thiên không công kích, chẳng qua là phát động ý chí, nhưng điều hắn thấy lại là công kích đầy trời.
Mộng Niệm ý chí so với Huyễn Chi ý chí càng thêm bá đạo, hắn khiến người ta tự mình rơi vào Mộng niệm, không thể tự thoát khỏi.
Cuồng phong xẹt qua, thân ảnh của Tần Vấn Thiên biến mất lần nữa, kiếm của Trảm Trần khó khăn chém xuống, một khắc này, hắn giống như đột nhiên cảm giác được cái gì, trong con ngươi lộ ra phong mang đáng sợ, ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên.
- Mạng của ngươi, ta thu.
Một giọng nói lạnh lùng phun ra, Tần Vấn Thiên đánh ra một chưởng cuồng bạo làm hư không chấn động, ánh mắt mọi người ngưng lại, sau đó bọn họ chỉ nghe thấy tiếng nổ vang ầm ầm truyền ra, lực lượng vô cùng cuồng bạo phá hủy tất cả, phá hủy thân thể Trảm Trần, đầu hắn nổ tung.
Giết, Tần Vấn Thiên lấy tư thái bá đạo nhất tru diệt Trảm Trần.
Chính như hắn nói, mạng của Trảm Trần là hắn thu thập.
Đại chiến Thiên Mệnh bảng, Trảm Trần - nhân vật thiên kiêu của Đan Vương điện chết ngay tại chỗ, chết trong tay Tần Vấn Thiên.
Cảnh này quá mức chấn động với mọi người, làm cho nội tâm của bọn họ không thể bình phục.
Trong hư không, nơi Trảm Trần ngã xuống lại có một viên châu kim sắc lóng lánh kỳ lạ, ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một tia ánh sáng lạnh, bàn tay trảo một cái, lực lượng đáng sợ trói buộc nó.
- Oong!
Trong quang mang kim sắc bạo phát sự giãy giụa cường liệt, làm cho Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, đây đại khái chính là nguyên nhân Trảm Trần có được dị thường a, lúc trước hắn vứt bỏ Kim Hình cổ quyển, quả nhiên không phải thứ tốt gì.
- Diệt!
Tần Vấn Thiên hạ xuống một chỉ, trong hư không lại truyền ra một tiếng kêu thảm thiết, trong nháy mắt viên châu kim sắc kia bị hủy diệt, biến mất không còn tăm hơi.
- Chuyện này...
Mọi người thấy cảnh này thần sắc liền cứng lại, mà những cường giả trên hành lang hư không đều giật mình, viên châu kim sắc kia như có sóng sinh mệnh, Tần Vấn Thiên cảm thụ được, lại không chần chờ chút nào trực tiếp tiêu diệt.
Tâm tính của người này quả đoán, làm người ta cảm thấy đáng sợ, giống như hắn tru diệt Trảm Trần không có một tia do dự.
Hắn và Trảm Trần có thù, tâm muốn Trảm Trần chết liền giết, bất chấp tất cả không nghĩ tới hậu quả, hắn chỉ biết, Trảm Trần phải chết.
Thế nên hắn giết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.