Thái Cổ Thần Vương

Chương 488: Ý niệm điên cuồng




Thần sắc Tần Vấn Thiên ngưng trọng. Chỉ thấy bên trong từng cổ lộ âm u sâu thẳm kia lục tục xuất hiện quái vật bị yêu hóa, trong mắt đều hiện lên hồng mang. Huyết mạch trong cơ thể bọn họ không chịu khống chế mà chấn động, dường như đang dần bị yêu hóa mà toát ra khí tức bạo ngược.
Yêu Thần biến của Tần Vấn Thiên không tự chủ được bộc phát ra, yêu chi ý chí võ đạo nở rộ, một luồng yêu khí kinh khủng lan tràn ra từ trên người hắn.
Người của Huyết Vân giáo và La Hầu môn rối rít cách xa hắn. Từ Lam lôi kéo Cơ Tuyết lui về phía sau. Cơ Tuyết lại nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, hỏi: 
- Tần huynh?
- Không sao, chỉ là ta tu hành yêu chi ý chí võ đạo.
Tần Vấn Thiên trầm thấp nói: 
- Chúng ta nhất định phải rời khỏi nơi này.
Mọi người rối rít gật đầu, lúc này hiển nhiên bọn họ biết mình gặp phải phục kích, vị yêu linh thể đã sinh ra linh trí kia vô cùng thông minh.
- Đi. 
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng. Đúng lúc này, đám quái vật kia đồng thời gào thét đánh về phía mọi người. Nơi này chật hẹp, mọi người khó có thể thi triển ra.
Võ Mệnh Thiên Cương của Tạ Vũ thuộc La Hầu môn bạo phát. Trên thân tựa như xuất hiện chín cánh tay, đồng thời cầm trong tay cung tiễn liệt diễm khổng lồ bắn ra mũi tên sát phạt, lập tức đánh chết đồng bạn còn chưa yêu hóa hoàn toàn bên cạnh hắn. Ném cung tiễn ra, thân thể hắn xông về phía một cửa động, chín cánh tay đồng thời đánh ra quyền mang, kinh thiên động địa.
Cơ Tuyết cũng hành động, Khốn Tiên Tác của cô tập kích ra tám hướng, đồng thời trói lại toàn bộ quái vật xuất hiện tại các động phủ lớn. Từ Lam đứng trước người cô đánh về phía cửa động, trường thương như ánh sáng lung linh, không gì kiên cố mà không phá nổi. Quái vật kia gào thét, tựa như ảo ảnh muốn tránh né trường thương. Bàn tay Từ Lam run lên, trường thương của hắn vậy mà lại trực tiếp phân tán hóa thành ba khúc đoản thương, đồng thời chặn đứng đường đi phía trước của đối phương, trực tiếp đâm vào trong cơ thể quái vật, đánh bay nó ra ngoài, nhưng quái vật vẫn chưa chết mà lại bò dậy ngăn chặn đường lui. 
- Quái vật này giết không chết, căn bản là không sợ đau mà ngăn cản chúng ta.
Âm thanh Lãnh Đồ của Huyết Vân giáo khẽ run. Mà vào lúc này, yêu thú mắt đỏ ở đằng kia vẫn luôn không nhúc nhích nay lại chuyển động. Bước chân nó bước ra, mỗi một bước đều khiến tim người ta nảy lên càng thêm kịch liệt, khí tức bạo ngược điên cuồng tuôn ra, tựa như sắp không khống chế được chính mình.
“Tiêu rồi.” Mọi người đều lộ ra vẻ tuyệt vọng. Mặc dù những yêu thú kia tạm thời không cách nào giết chết nhưng còn có thể chống lại được, còn con yêu vương này lại khiến bọn họ sinh ra cảm giác vô lực. 
Con ngươi màu máu đảo qua, mọi người gần như sắp rơi vào điên cuồng, nổi gân xanh, huyết mạch phun trào, uy áp làm người ta hít thở không thông bao phủ mọi người.
- Tạ Vũ, Lãnh Đồ, người của các ngươi chặn đám quái vật bị yêu hóa kia lại, chúng ta đối phó yêu linh thể này, bằng không chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này.
Từ Lam quét mắt nhìn tình hình bên trong. 
Tạ Vũ và Lãnh Đồ khẽ gật đầu, hiện tại chỉ có thể làm như vậy.
Song phương giằng co, bọn người Tạ Vũ, Lãnh Đồ, Từ Lam, Cơ Tuyết và Tần Vấn Thiên đối mặt với yêu linh thể cường đại kia.
Bên cạnh Tần Vấn Thiên, ánh mắt Tiểu Hỗn Đản toát ra vương giả chi ý nhìn yêu linh thể đối diện, lại nhìn về phía Tần Vấn Thiên, trong mắt khi thì lóe lên hào quang của Luyện Ngục chu tước, phát ra tiếng gầm trầm thấp với Tần Vấn Thiên. 
- Luyện Ngục, nó cần yêu linh thể này à?
Tần Vấn Thiên truyền âm hỏi Tiểu Hỗn Đản.
Tiểu Hỗn Đản trầm thấp gầm thêm một tiếng, khẽ gật đầu, khí tức hung lệ trong mắt càng đậm, ánh sáng chu tước như ẩn như hiện, lại như dẫn theo vài phần ý mong đợi dày đặc. 
Tần Vấn Thiên vuốt ve khuôn mặt Luyện Ngục chu tước, thần sắc ngưng trọng gật đầu, truyền âm nói:
- Đây là chuyện ta đáp ứng ngươi thì nhất định sẽ làm được.
Nói xong, lúc ánh mắt hắn nhìn về phía quái vật mắt đỏ, trên người tràn ra chiến ý đáng sợ. 
Mọi người tới gần yêu thú mắt đỏ kia, khí tức bạo ngược trên người bị kích phát ra triệt để. Lực lượng huyết mạch trên người Cơ Tuyết bạo phát, tóc dài của cô tung bay, đôi mắt rực rỡ như vì sao, Khốn Tiên Tác hóa thành thiên ti vạn lũ trong nháy mắt xông ra ngoài. Yêu thú mắt đỏ kia phát ra tiếng gào trầm thấp, cả tòa động phủ tựa như đều đang run rẩy. Mọi người cảm giác huyết dịch đều muốn phá vỡ thân thể mà tràn ra ngoài.
- Vù!
Võ Mệnh Thiên Cương của Từ Lam nở rộ, thân thể hắn lại tựa như tia chớp đánh tới lần nữa. Trong tay hắn nắm Võ Mệnh Thiên Cương trường thương, ánh bạc ngập trời, hóa thành trường thương dài ba trượng. Hắn ra một thương thì xuất hiện vòng xoáy ngôi sao đâm vào con mắt của yêu thú mắt đỏ. 
Yêu thú mắt đỏ khẽ ngẩng đầu dùng mặt chống lại, thân thể điên cuồng giãy giụa. Khốn Tiên Tác dường như sắp nổ tung, thanh trường thương kia nhanh chóng xoay vòng, điên cuồng xoắn giết mà vào nhưng không có máu tươi.
Tất cả chín cánh tay của Tạ Vũ đều cầm trong tay mũi tên nhọn sắc bén màu vàng sáng chói, nhanh chóng xoay tròn ám sát ra, thân thể của hắn theo mũi tên mà tới, chín đạo chưởng ấn đồng thời chụp xuống, thiên địa tựa như nổ tung tóe, vỗ vào đầu lâu yêu thú mắt đỏ.
Trong tay Lãnh Đồ của Huyết Vân giáo xuất hiện một bao tay gai đè xuống cái trán của yêu thú mắt đỏ, vô tận huyết chi lực lượng xông vào trong thân thể đối phương. 
- Gào!
Yêu thú mắt đỏ ngẩng đầu, nổi giận gầm lên một tiếng, huyết quang yêu dị lượn lờ trên không bao phủ tất cả mọi người. Huyết dịch của bọn họ điên cuồng nhảy lên, yêu thú mắt đỏ này không công kích, chỉ muốn khiến người ta thất thủ trở thành yêu.
Tần Vấn Thiên bước ra từng bước, mỗi một bước đều ẩn chứa yêu chi ý chí khủng bố. Lúc này trên người hắn toát ra một luồng yêu chi quân vương chi ý kinh khủng, huyết mạch trong cơ thể dường như đều bị yêu thú mắt đỏ kia thúc giục. 
Tiểu Hỗn Đản giống như Tần Vấn Thiên, tựa như cũng bị yêu thú mắt đỏ kia làm thức tỉnh hoàn toàn.
Thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên, lập tức phủ xuống, sát khí ngập trời. Cự kiếm màu đen trong tay hắn nháy mắt đánh vào đầu đối phương, từng vòng từng vòng lực lượng kinh khủng thẩm thấu vào. Ánh mắt yêu thú kia vẫn là màu đỏ, vẫn lạnh lẽo như trước, dường như công kích của mọi người đều không làm gì được nó.
Tiểu Hỗn Đản nhảy vào thân thể đối phương, cắn lấy cổ nó nuốt xuống, điên cuồng cắn nuốt lực lượng trong cơ thể đối phương. 
- Gào...
Trong nháy mắt đó, yêu thú mắt đỏ dường như bị chọc giận triệt để. Võ Mệnh Thiên Cương Khốn Tiên Tác của Cơ Tuyết cảm giác không chống đỡ nỗi, lập tức thu hồi. Nếu cô tiếp tục kiên trì, Võ Mệnh Thiên Cương sẽ bị nghiền nát.
- Đùng. 
Chân yêu thú mắt đỏ đạp trên mặt đất, yêu khí hung lệ càn quét tất cả. Trong mắt đám người Lãnh Đồ cũng bắt đầu hiện lên yêu quang, tựa như huyết mạch trong cơ thể đang dần mất khống chế, thân thể bị chấn bay ra ngoài.
Tần Vấn Thiên giằng co với con ngươi màu đỏ của đối phương, hắn cảm giác có một luồng yêu khí ngập trời nhảy vào trong cơ thể muốn khống chế hắn. Mà vào lúc này, huyết mạch trong thân thể Tần Vấn Thiên điên cuồng sôi sục, lại mơ hồ hội tụ thành một cự yêu thái cổ khủng bố, quân lâm thiên hạ, quan sát một luồng lực lượng xâm lấn khác.
Ầm! 
Một đôi mắt đáng sợ quét qua, toàn thân yêu thú mắt đỏ run rẩy kịch liệt tựa như sắp tan vỡ.
- Phụt...
Tần Vấn Thiên lại không chịu nổi cỗ lực lượng đáng sợ trong cơ thể kia trước mà phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh bay ra, huyết mạch trong cơ thể điên cuồng rung động. 
Yêu thú mắt đỏ dường như bị kích thích, thân thể bỗng nhiên nhảy lên một cái, lập tức nặng nề rơi trên mặt đất. Một tiếng ầm vang nổ ra, Tiểu Hỗn Đản trên lưng nó vẫn cắn xé như cũ.
- Gào, gào, gào...
Gầm thét ba tiếng liên tục, yêu thú mắt đỏ triệt để nóng nảy. Đám quái vật bị nó khống chế kia càng thêm điên cuồng giết chóc, phe bên kia đã có ba vị cường giả tử vong. 
Nhưng càng tuyệt vọng là đám người Từ Lam, Tạ Vũ, bọn họ phát hiện bất kỳ lực lượng nào cũng đều tốn công vô ích. Trước mặt yêu linh thể này, bọn họ căn bản không đỡ nỗi một đòn.
Khi luồng uy áp khổng lồ kia phủ xuống, sắc mặt Cơ Tuyết trắng bệch, thấp giọng nói:
- Phải chết ở chỗ này sao? Chết cũng không thể trở thành quái vật. 
- Ta không cam lòng.
Lãnh Đồ phun ra một câu lạnh buốt, có cảm giác cực kỳ không cam lòng, sao hắn lại chết ở chỗ này được.
Thần sắc Từ Lam và Tạ Vũ đều khó coi, bọn họ căn bản không đối kháng được con yêu thú này. 
Nhưng Tần Vấn Thiên lại cảm giác được lúc này đôi mắt đỏ kia đang tập trung vào mình. Tuy yêu linh thể này có linh trí nhưng vẫn duy trì bản năng yêu linh thể như trước, từ trên người nó hắn cảm giác được một luồng yêu chi lực lượng khủng bố, hắn muốn chinh phục.
Tần Vấn Thiên liếc nhìn đám người Từ Lam, mở miệng nói:
- Đã là minh hữu, ta sẽ dẫn dắt yêu thú này rời đi. Chỗ yêu thú này xuất hiện có hai con đường, các ngươi đi một con đường khác cũng có thể tìm được vật nó canh giữ, nếu các ngươi đạt được thì chia ta một phần, thế nào? 
Thần sắc đám người Tạ Vũ cứng lại nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, người này gan thật lớn, lúc này lại vẫn nghĩ tới bảo vật.
- Được, nếu ngươi có thể dẫn dắt yêu thú này rời đi, vật chúng ta đoạt được nhất định chia ngươi một phần.
Tạ Vũ lập tức tỏ thái độ. 
- Không thành vấn đề.
Từ Lam và Lãnh Đồ rối rít gật đầu. Tần Vấn Thiên nhìn yêu thú mắt đỏ kia chằm chằm, thân thể xông ra ngoài, dùng Đấu Chuyển Tinh Di xuất hiện phía sau yêu thú trong nháy mắt, ngay sau đó hắn chạy như điên về phía một con đường.
Quả nhiên yêu thú mắt đỏ lập tức xoay người, vậy mà lại bất chấp mọi thứ truy kích theo Tần Vấn Thiên khiến đám người Tạ Vũ hai mặt nhìn nhau, có loại cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết. 
- Tiểu gia hỏa này...
Cơ Tuyết nhìn chằm chằm bóng lưng yêu thú mắt đỏ biến mất. Tạ Vũ xoay người dán mắt vào chiến trường bên kia, mở miệng nói:
- Chúng ta cần giải quyết đám quái vật này, sau đó sai ngươi đi báo cho cường giả tông môn. 
Lãnh Đồ gật đầu thật mạnh, tình hình bên trong này đã vượt ra khỏi dự tính của bọn họ.
Thân thể Tần Vấn Thiên cấp tốc chạy băng băng, nhưng tốc độ của yêu thú này càng nhanh hơn, cũng may hắn có khả năng sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, không ngừng kéo dài khoảng cách. Tiểu Hỗn Đản vẫn gắt gao bám trên lưng yêu thú mắt đỏ như trước, nuốt huyết nhục của nó, dường như cũng bị kích phát ra hung tính triệt để.
Rốt cuộc Tần Vấn Thiên đi tới phần cuối phiến không gian này. Nơi đây vậy mà lại là một động phủ huyết trì, trong huyết trì yêu huyết sôi trào, yêu khí tích chứa trong đó, khiến Tần Vấn Thiên cảm thấy sợ mất mật. 
“Con yêu thú xích huyết kia được thai nghén sinh ra từ nơi này?” Tần Vấn Thiên xoay người, chỉ thấy yêu thú mắt đỏ nổi giận gầm lên một tiếng, trên lưng nó xuất hiện lưỡi dao sắc bén đâm vào trên người Tiểu Hỗn Đản khiến Tiểu Hỗn Đản gào lên một tiếng rồi nhào về phía Tần Vấn Thiên bên này.
Lúc này yêu thú mắt đỏ thật sự nổi giận, chỉ thấy trên người nó xuất hiện cánh chim, trong miệng xuất hiện răng nanh sắc bén không gì sánh được, con ngươi lộ ra huyết quang gắt gao nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm. Nó đi về phía trước từng bước, lúc chân bước ra, Tần Vấn Thiên gần như muốn phun máu tươi, căn bản không thể ngăn chặn.
- Xoẹt! 
Yêu thú mắt đỏ nhào tới, lúc này nó đã động sát cơ, móng vuốt sắc bén trực tiếp xé rách tất cả. Trong tay Tần Vấn Thiên xuất hiện Xích Ma Kích, bỗng nhiên đánh về phía trước, giữa thiên địa dường như xuất hiện một cảnh mộng ảo, nhưng yêu thú mắt đỏ căn bản là không hề hấn gì, nó là yêu linh thể, mộng ma há có thể quấy nhiễu nó.
- Ầm!
Lực lượng khổng lồ không gì sánh được đánh Tần Vấn Thiên vào trong huyết trì, đồng thời bàn tay nó túm lấy thân thể Tiểu Hỗn Đản trực tiếp chụp trên mặt đất. Đôi mắt nhìn Tiểu Hỗn Đản chằm chằm lộ ra sát khí đáng sợ. 
Quá cường đại, cường đại đến mức không thể chống lại.
Huyết mạch yêu thú trong cơ thể Tần Vấn Thiên gầm thét, khi rơi vào huyết trì hắn vậy mà lại điên cuồng cắn nuốt lực lượng trong đó. Cỗ lực lượng kia vô cùng vô tận, là yêu chi lực lượng thuần túy nhất.
- Buông nó ra. 
Tần Vấn Thiên chợt quát một tiếng, bước đi trong huyết trì, ánh sáng yêu dị quấn quanh người, ánh mắt nhìn yêu thú mắt đỏ chằm chằm, muốn đánh bại đối phương dường như chỉ có Yêu Thần Tế hoặc Diệt Tiên Kiếm.
Nếu dùng Yêu Thần Tế, hắn muốn chống lại thì vẫn phải sử dụng Diệt Tiên Kiếm như trước, bằng không cũng chỉ có thể dùng thân yêu thú hành tẩu trong thiên địa, đây không phải ước nguyện của hắn.
Nhưng nếu trực tiếp sử dụng Diệt Tiên Kiếm, trong cơ thể không có nhiều lực lượng như vậy cung cấp cho hắn thiêu đốt, sẽ chết. 
“Huyết trì.” Đúng lúc này, Tần Vấn Thiên cảm nhận được sự đói khát phát ra từ huyết mạch trong cơ thể, trong mắt bộc phát ra một luồng hào quang khủng bố. Đột nhiên trên người hắn bùng lên một luồng kiếm uy kinh người, dường như thân thể hắn đang thiêu đốt, nhưng trong nháy mắt khi thiêu đốt, huyết mạch trong cơ thể hắn lại điên cuồng cắn nuốt lực lượng của huyết trì.
Trước kia hắn mượn lực lượng từ yêu thần, thiêu đốt tinh khí thần của mình dẫn động Diệt Tiên Kiếm, bây giờ, dường như có thể chiếm lấy lực lượng của huyết trì này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.