Thái Cổ Thần Vương

Chương 516: Thật khó ăn




Lão giả Trượng Kiếm tông đứng trên không trung của võ trường, tuy không bùng nổ hơi thở, lại khiến cho cả chín phái lớn cảm thấy áp lực. Người này thực sự vô cùng mạnh mẽ, không ngờ Trượng Kiếm tông lại có nhân vật cỡ này.
Toàn bộ cường giả Tử Lôi tông nổi giận đứng dậy, trên người bọn họ có sấm sét điên cuồng rít gào, một đám cường giả đứng chung một chỗ, ánh sáng của sét như muốn hủy diệt trời đất, hủy diệt tất cả.
- Sao ngươi dám sỉ nhục Tử Lôi tông ta như thế. 
Một cường giả Tử Lôi tông giận dữ quát một tiếng, râu tóc đều dựng đứng lên. Chỉ vì một câu nói, một vị cường giả của Tử Lôi tông hắn đã bị chém chết ngay tại chỗ, hơn nữa lại còn là ở trước mặt toàn bộ bọn họ, chuyện này không thể nghi ngờ là tát mạnh vào mặt Tử Lôi tông bọn họ trước mặt mọi người.
- Liên tiếp muốn giết đệ tử Trượng Kiếm tông ta nhưng không giết nổi, hôm nay lại còn dám vô liêm sỉ đề xuất giải trừ việc hạn chế tu vi. Thật sự các ngươi cho rằng Trượng Kiếm tông ta dễ bắt nạt vậy sao, Tử Lôi tông không phục thì có thể lên đây, bản tôn lĩnh giáo một phen, không hạn chế tu vi.
Lão giả lạnh lùng quát một tiếng, nhả ra giọng nói cuồng bạo, giống như có vạn thanh kiếm reo lên, chấn động khắp vùng trong không gian, khiến màng nhĩ người ta điên cuồng run rẩy, giống như có kiếm khí vộ tận gào thét bên tai, vô cùng khó chịu. 
Quá mạnh, chắc chắn là người Thiên Tượng cảnh cực kỳ lợi hại, hắn ngông cuồng bảo người Tử Lôi tông muốn lên thì cứ tùy tiện chiến.
Lời này của lão giả kia chẳng khác nào là tuyên chiến với người của Tử Lôi tông.
Nhưng tuy cường giả Tử Lôi tông phẫn nộ, lại không ai có gan đứng ra, bọn họ làm chim đầu đàn, lão giả này giết một người ngay tại chỗ họ, vào lúc thế này sao người của môn phái khác có thể ra mặt giúp đỡ. 
- Được, được lắm.
Cường giả cầm đầu Tử Lôi tông vô cùng phẫn nộ, nhưng biết thủ đoạn đối phương phi thường, nếu như khai chiến, nhất định hắn sẽ bại. Với phong cách làm việc của Trượng Kiếm tông thì thật sự có khả năng đại khai sát giới ngay nơi này, chôn bọn họ ở ngay đây. Chuyện này đối với họ là không thể chấp nhận nổi, cho dù bị hạ nhục thì cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.
- Không dám chiến thì câm miệng lại cho lão phu. 
Lão giả lạnh lùng quát một tiếng, sau đó liếc mắt về phía người khác, đôi mắt cực kỳ bá đạo, chất chứa uy nghiêm đáng sợ, lạnh nhạt nói:
- Còn có ai muốn khiêu chiến, trong vòng Thiên Cương cảnh tầng sáu thì có thể lên, nếu ai còn muốn không hạn chế tu vi thì cũng được, vậy cứ tiến lên, chiến với lão phu.
Lời cuồng vọng như thế có thể nói là không để chín phái lớn và hoàng thất hoàng triều Đại Thương vào mắt, nhưng nghĩ lại thì lại phát hiện quả thật đối phương có tư cách để kiêu ngạo. 
Thực lực lão giả này khiến cho Tử Lôi tông kiêng kị như thế, chết người rồi cũng không dám ứng chiến, chỉ sợ người ở nơi này cũng không có ai dám nói có thể đối phó với lão giả này, về phần trong vòng cảnh giới Thiên Cương cảnh tầng sáu, hai người Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên đứng đó, quả thật là vô địch, có bao nhiêu người thì bọn họ có thể giết bấy nhiêu, quét sạch tất cả, ai cũng không thể ngăn cản, đây là tư chất.
Bọn họ đưa mắt nhìn về phía hai người đang đứng sóng vai, Tần Vấn Thiên yêu tuấn bá đạo, giống như hậu duệ của yêu vương thái cổ, Thanh Nhi vô cùng xinh đẹp, lại lạnh như là băng sương, tuyệt đại giai nhân.
Trận chiến ngày hôm nay Tần Vấn Thiên cuồng chiến quần hùng, vượt qua kiểm tra của chín phái lớn, tuy Thanh Nhi chỉ xuất hiện một lát nhưng bộ dạng bá đạo của nàng đã để lại cho mọi người ấn tượng không thể xóa nhòa. 
Bọn họ đứng chung một chỗ, phong nhã tài hoa, khiến toàn bộ thiên tài hôm nay đều trở nên nhạt nhòa, kinh động thành Huyễn Vương.
- Vào Trượng Kiếm tông, chỉ sợ sau này hai người này sẽ càng thêm đáng sợ.
Rất nhiều người nghĩ thầm, sợ là hôm nay không ai có thể ngăn cản nổi bọn họ. 
- Ngươi hung hăng trong phạm vi hoàng triều Đại Thương ta thế này, có phải không được thỏa đáng hay không?
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng truyền ra, người nói chuyện chính là Đồng Vương Đại Thương, Thương Đồng.
Tốt xấu gì thành Huyễn Vương cũng là một trong bảy vương thành lớn của hoàng triều Đại Thương, người của Trượng Kiếm tông lại không để người ta vào mắt. 
- Người của hoàng triều Đại Thương lại không được giáo dưỡng à, nói chuyện với trưởng bối sao lại vô lễ như thế?
Ánh mắt lão giả Trượng Kiếm tông quét về phía hắn, một luồng khí sắc đáng sợ lao thẳng tới nói:
- Cậy nhiều người bắt nạt đệ tử phái ta, tên hoàng tử ngươi còn dám ra oai với người Trượng Kiếm tông ta ư? Nếu ngươi dám nói thêm một câu nào đụng đến đệ tử của Trượng Kiếm tông ta, ta dám chém ngươi ngay tại chỗ, ngươi có tin không? 
Lời ấy vừa nói ra, một sức mạnh kinh khủng bao phủ Thương Đồng, cường giả bên cạnh hắn bước ra, che trước người Thương Đồng nhưng kiếm khí quá mức đáng sợ, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể giết Thương Đồng chỉ bằng một kiếm. Hai bên có chênh lệch quá lớn, vốn dĩ không thể bù đắp nổi.
Thương Đồng được các cường giả bảo vệ phía sau, con ngươi màu vàng tỏa ra ánh sáng lạnh, không ngờ trong phạm vi Đại Thương lại có người dám ức hiếp hắn như thế.
Không gian xung quanh lại lặng ngắt như tờ một lần nữa, vô cùng yên tĩnh. 
- Xem ra Trượng Kiếm tông đã có chuẩn bị mà đến, vậy mà có cường giả như vậy ẩn nấp trong đó.
- Chuyến này chín phái lớn đến thành Huyễn Vương chính là do Trượng Kiếm tông đưa ra, trùng hợp là sao lại gặp được hai thiên kiêu như Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi, mục đích ban đầu của Trượng Kiếm tông là gì?
Rất nhiều người thắc mắc trong lòng, thực lực của lão giả này vô cùng đáng sợ, trước đó vẫn luôn ngồi im ở giữa đám người Trượng Kiếm tông, không biểu hiện gì cả nhưng thực lực lại vô cùng mạnh, còn mạnh hơn so với người của chín phái lớn. 
- Có ai dám lên hay không, các phái khác và hoàng triều Đại Thương đều không có người nào sao? Không đẩy được một người ra trò, lại còn ở đây cuồng vọng, chẳng lẽ chỉ có lúc lấy nhiều bắt nạt ít mới rêu rao được?
Lão giả thấy không gian yên tĩnh, lại quát một tiếng, lạnh lùng nói:
- Thể diện của chín phái lớn và Đại Thương đều bị các ngươi làm mất hết rồi, việc này thật khiến cho người ta thất vọng. 
Vẻ mặt người của các phái khác lúc xanh lúc trắng, thực lực của họ không bằng lão giả kia, lại không ai có thể đối phó nổi hai người Tần Vấn Thiên, còn rêu rao thế nào được? Hoàn toàn mất đi sự tự tin.
Yếu thế thì cũng chỉ có thể bị người ta chèn ép, có khuất nhục thì cũng chỉ có thể nhịn, nuốt vào trong bụng.
- Ở đây đã không có ai nữa rồi, Lâm Soái, khởi hành về thôi. 
Lão giả mở miệng nói, đám người Trượng Kiếm tông ùn ùn đứng dậy, kiếm khí ngút trời, bọn họ đều chân đạp kiếm quang, chuẩn bị ngự kiếm mà đi bất cứ lúc nào.
Lão giả vỗ tay, nhất thời có kiếm quang rơi xuống bên cạnh Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi, nói với bọn họ:
- Hai người các ngươi cưỡi kiếm của ta. 
Thành Huyễn Vương cách Trượng Kiếm tông phải hơn hai mươi vạn dặm, rất xa xôi, nếu dùng tốc độ của Tần Vấn Thiên chỉ sợ phải mất mấy ngày mới có thể tới, nhưng với sức mạnh mạnh mẽ của lão giả thì không cần bao lâu, tốc độ của cường giả Thiên Tượng cảnh nhanh cỡ nào, ngày đi mấy chục vạn dặm cũng chẳng có việc gì.
- Tiền bối, xin chờ một lát.
Tần Vấn Thiên vẫn chưa lập tức rời đi, chỉ thấy hắn bước ra, ánh mắt nhìn phía qua đám người hoàng triều Đại Thương, sau đó mắt hắn lại nhìn về phía sáu thế lực lớn của thành Huyễn Vương. 
- Sáu thế lực lớn vì Thiên Tượng quả mà bao vây chém giết ta, bởi vậy hôm nay Tần mỗ đến báo thù. Nếu các ngươi có ai muốn tìm Tần mỗ báo thù cứ việc đến địa vực Trượng Kiếm tông tìm ta. Nhưng mà hôm nay vẫn còn một người nữa phải chết.
Hắn vừa dứt lời, ánh mắt lập tức tập trung lên người Ân Thành bên trong nhóm cường giả Ân gia.
Nhìn thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên liếc tới, sắc mặt Ân Thành tái nhợt, quát: 
- Gia gia cứu con.
Nhưng chỉ thấy giữa ấn đường Tần Vấn Thiên có ánh sáng đáng sợ lao ra, ý chí võ đạo đánh thẳng vào trong đầu Ân Thành. Trong phút chốc, Ân Thành chỉ cảm thấy trong đầu có một vùng cảnh tượng luyện ngục, hài cốt chất như núi, máu nhuộm trời đất, rất nhiều ma quỷ lao về phía hắn, ma quỷ cầm đầu lại là Xích Dã Tử lúc trước bị hắn bức chết.
- Đây là ảo giác, không phải là thật. 
Ân Thành rống giận, muốn giãy thoát ra ngoài nhưng lại thấy từng bóng ma quỷ kia trực tiếp chộp tới hắn, sức mạnh nặng ngàn cân, vang lên một tiếng trầm đục, mọi người đã thấy miệng Ân Thành phun ra máu tươi, liên tục phun ba lần, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, không còn màu máu nữa, ngã thẳng xuống, bị Tần Vấn Thiên giết chết cách không, khó mà cứu được.
- Chuyện này...
Mọi người nhìn cảnh tượng rung động này, Tần Vấn Thiên giết người cảnh giới thấp rất khó hiểu, có được năng lực cách không giết người chỉ sợ là sức mạnh đồng thuật, có năng lực thần thông giống như Thương Đồng. 
- Ngươi!
Cường giả Ân gia tức giận chỉ vào Tần Vấn Thiên, sát khí ngập trời, cuồn cuộn rít gào nhưng Tần Vấn Thiên lại bình tĩnh nhìn họ, không buồn không vui, ngày xưa sáu thế lực lớn của thành Huyễn Vương bao vây tiêu diệt hắn chắc chắn là do hắn không có bất cứ thế lực bối cảnh nào mới dám ra tay bao vây giết hắn như vậy.
Hôm nay hắn mượn thế Trượng Kiếm tông, mạnh mẽ giết Ân Thành, Ân gia chỉ có thể phẫn hận nhưng không dám báo thù. Tình thế hai bên gặp phải giống như đã đổi chỗ, không thể không nói thế cục thay đổi, lúc này chỉ mới hơn một tháng ngắn ngủi, mọi thứ đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, bởi vì một trận đuổi giết ở vách núi Thiên Sơn, dẫn đến trận huyết chiến hôm nay ở thành Huyễn Vương khiến chín phái lớn đều bị liên lụy trong đó, được ghi lại trong lịch sử thành Huyễn Vương. 
- Ta chờ các ngươi tới báo thù.
Tần Vấn Thiên nhìn thẳng đám người Ân gia, sau đó cùng Thanh Nhi bước lên trên kiếm quang, Ân Thành ở trong đám người hóa thành một cái bóng trắng nhào vào trong lòng Tần Vấn Thiên, khiến không ít người hiện lên biểu cảm kinh ngạc.
- Đi. 
Lão giả Trượng Kiếm tông quát một tiếng, nhất thời kiếm rít trên trời, một nhóm cường giả gào thét mà đi, rất nhanh đã hóa thành các dải ánh sáng màu trắng.
- Đi rồi.
Đám người chỉ thấy tiu nghỉu mất mát, trận chiến hôm nay rất đặc sắc nhưng lại cảm thấy có chút ngắn ngủi. Đôi thanh niên nam nữ kia quá lợi hại, thiên phú xuất chúng, chói mắt như con của trời, về sau ở Trượng Kiếm tông nhất định có thể rực rỡ. 
- Lần này Trượng Kiếm tông tới đón hai người này rồi đi luôn, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Cũng có người nghi ngờ nhưng bọn họ nghĩ mãi mà không ra.
Thương Duyệt nhìn Tần Vấn Thiên giết Ân Thành rồi rời đi, không biết trong lòng cảm thấy thế nào. Người này, xa hơn nàng nghĩ, hai người không phải là người cùng một thế giới, cho dù thân phận của nàng là quận chúa thành Huyễn Vương. 
Cơ Tuyết và Từ Lam cũng đều nhìn theo bóng Tần Vấn Thiên rời khỏi, chỉ thấy trong đôi mắt đẹp của Cơ Tuyết hiện lên ý cười, khẽ nói:
- Hy vọng sau này còn có thể nghe được truyền thuyết về hắn ở hoàng triều Đại Thương.
Chuyến này Tần Vấn Thiên tới Trượng Kiếm tông chắc chắn sẽ lại quấy động mưa gió ở Hoàng Cực Thánh Vực, hoàng thành hoàng triều Đại Thương cũng thuộc về nơi biên cảnh Hoàng Cực Thánh Vực, ở địa vực đó cường giả như mây, thiên tài vô tận, giống như các nhân vật thiên kiêu của thành Huyễn Vương, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp được. 
Trong chuyến đi này của chín phái lớn, nhân vật tinh anh thật sự trong môn phái họ cũng chưa xuất hiện.
Xa xa, trong hư không, Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi ở trên cùng kiếm quang, chỉ thấy Tần Vấn Thiên nhìn về phía Thanh Nhi, cười hỏi:
- Thanh Nhi, từ khi nào mà nàng lại trở nên lợi hại như thế, ý chí võ đạo đã là đại viên mãn. 
Thanh Nhi nhìn Tần Vấn Thiên khẽ nói:
- Trái cây ngươi cho, ta ăn hết rồi.
- Ặc... 
Tần Vấn Thiên nghẹn lời, hai quả Thiên Tượng kia chất chứa sức mạnh không gian, nha đầu này đã ăn hết rồi, khó trách Không gian ý chí võ đạo đến được cảnh giới đại viên mãn, thật đúng là tham ăn mà.
- Ăn ngon không?
Tần Vấn Thiên như cười mà không cười hỏi, Thanh Nhi nhìn Tần Vấn Thiên, ánh mắt sáng ngời, lộ ra biểu cảm tự hỏi, môi khẽ động, lại giòn giã nói: 
- Khó ăn lắm.
- Ồ.
Tần Vấn Thiên nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Thanh Nhi, hắn cố gắng nuốt xuống vẻ xúc động muốn bật cười, nha đầu Thanh Nhi đúng là đáng yêu! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.