Thẩm Đường Châu

Chương 1:




Lúc ta và Hoàn Hoàn năm tuổi, bọn ta đều chưa có đại danh, bởi vì cha ta không biết nên đem cái tên Thẩm Đường Châu đặt lên người ai.
______
Trước sinh thần lần thứ năm của bọn ta một ngày, cha ta hàng năm vẫn luôn đóng quân ở biên quan trở về rồi.
Làm cho nương ta đang bận trước bận sau chuẩn bị sinh thần cho bọn ta vô cùng cao hứng!
_______
Ta rất thích hạt dẻ bơ của bọn họ, bình thường nương đều không cho bọn ta ăn nhiều, nhưng hôm đó nàng không quản ta, ta vô cùng vui vẻ, nghĩ thầm cha trở về thật là tốt.
________
Ngày thứ hai cha trở về, là sinh thần của hai đứa ta, hoàng hậu nương nương kêu nương ta mang chúng ta đi Vĩnh Đông Cung đón sinh thần.
Nương ta thoạt nhìn rất không vui, có thể yến tiệc nàng bận trước bận sau chuẩn bị không thể hoàn thành rồi!
Ta có chút không thích hoàng hậu nương nương, bởi vì mỗi lần nàng nhìn thấy ta và Hoàn Hoàn, đều sẽ hỏi: "Các ngươi ai tên là Thẩm Đường Châu a?"
Mỗi lần nàng hỏi, nương ta đều lập tức quỳ xuống trả lời:
" Bẩm hoàng hậu nương nương, đứa lớn tên là Thẩm Đường Châu, đứa nhỏ tên là Thẩm Duy Nhất."
Lúc này, hoàng hậu nương nương đều sẽ nhíu mày nhìn bọn ta, nói:
"Yến Yến à, hai nữ nhi này của ngươi ngươi đều không phân biệt nổi sao?"
Nương ta: “Có đôi khi không phân biệt nổi ạ."
Nương dạy bọn ta không được nói dối, nhưng nàng lại nói dối.
_______
Điểm tâm của hoàng hậu nương nương ăn rất ngon, nhưng không có ngon bằng hạt dẻ bơ của tửu lâu Xuân Ý.
Khi ta đang hết sức chuyên tâm ăn điểm tâm, hoàng thượng tới rồi, còn dẫn theo một tên nhóc rất dễ nhìn.
Đây là lần thứ ba ta gặp hoàng thượng, nương ta vừa muốn đứng lên hành lễ, ông ấy liền phất tay, ý bảo chúng ta không cần đa lễ.
Ông ấy vừa ngồi xuống, liền vẫy tay gọi ta và Hoàn Hoàn qua đó, bọn ta quy quy củ củ hành lễ.
Hành lễ xong ông ấy vuốt đầu ta nói:
"Lần hành lễ này rất chuẩn."
Ta vô cùng đắc ý, quay đầu muốn khoe với nương ta, nhưng lại thấy nàng hốc mắt đo đỏ.
Ta muốn chạy qua hỏi nàng sao vậy, nhưng nương thân từng nói, trước mặt hoàng thượng và hoàng hậu nương nương phải ngoan ngoãn.
Bây giờ hoàng thượng đang nói chuyện với ta, ta không thể không có lễ phép chạy đi được.
Ta trả lời đâu ra đấy: "Dạ, bởi vì con trở về rất chăm chỉ luyện tập ạ."
Ông ấy "ha ha ha" cười không ngừng, ta nhìn thấy khuôn mặt còn trắng hơn hoàng hậu của ông ấy xuất hiện một mạt hồng.
Ông ấy lại từ ái sờ đầu Hoàn Hoàn nói: "Một khuôn một dạng, thật giống phụ thân ngươi."
Hoàn Hoàn: "Tạ hoàng thượng khen ngợi."
Mắt ta lấp lánh nhìn Hoàn Hoàn, cảm thấy nàng thật rộng lượng.
Ta cảm thấy phụ thân rất đen, rất không dễ nhìn, nếu như ai nói ta giống phụ thân, ta đại khái sẽ tức giận.
Hoàng thượng rõ ràng một khắc trước còn cùng ta nói chuyện, một khắc sau ông ấy liền bắt đầu ho không ngừng, ho đến ngã lên người hoàng hậu nương nương.
Hoàng hậu nương nương đỡ lấy vai ông ấy hét:
"Truyền thái y."
Sự tình phát sinh quá nhanh rồi, lúc nương ôm ta vào trong lòng, ta vẫn còn chưa có hồi thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.