“Ôi… Em yêu, em rất đáng yêu….” Trong căn phòng cổ xưa từ thế kỷ 18 này không ngừng truyền đến những lời hoan ái mà người khác nghe được phải mặt đỏ tim đập.
“Cao Tư Đặc … A … Anh chậm một chút … được không …” Nam tử Phương Đông bị đặt ở phía dưới, đầu ngón tay phiếm hồng hơi hơi rung động … đang gắt gao ôm lấy nam tử phía trên, người nam tử phía trên đầu tóc dài vàng óng ánh, thân thể luật động không ngừng, hình như đã hoan ái từ sau buổi chiều đến mờ tối, màu vàng dương quang ôn nhu chiếu thẳng trên mặt ….
“Ngoan … Em yêu, Anh nhịn không được …. A … nghe lời …. Quá sung sướng … ô…” Một đôi nam tử trần trụi ở trên giường lớn xa hoa đang trình diễn một màn tình cảm mãnh liệt nhất, không khí nồng đậm mùi hoan ái quanh quẩn bên trong căn phòng bá tước cổ xưa xa hoa lãng phí ….
————-
“A ….” Cao Tư Đặc bừng tỉnh từ cơn ác mộng, vừa rồi anh mơ thấy chính mình cùng với một người quái dị chưa bao giờ gặp mặt kết hôn, hơn nữa cái người quái dị kia còn là nam nhân, đáng sợ nhất chính là chính mình còn có thể trầm mê cùng cậu ta hoan ái, trời ạ …. Thật sự là một cơn ác mộng, Cao Tư Đặc hoảng sợ vỗ vỗ ngực của mình. May mắn chỉ là nằm mơ … nằm mơ …. Ách, chính mình như thế nào lại không mặc quần áo? Nơi này là chỗ nào ….
“Kháo … đây là cái gì …” Cao Tư Đặc nhìn thấy ngón tay áp út có một chiếc nhẫn bạch kim, anh lại hét ầm lên một lần nữa ….
“Sáng sớm, hét ầm lên làm cái gì? Cẩn thận tôi khởi tố anh ….” Một đạo nam âm xa lạ từ bên phải Cao Tư Đặc vang lên.
“Cậu … cậu … cậu là ai?” Cảnh trí trong đầu Cao Tư Đặc giống như càng ngày càng rõ ràng, chính là người nam nhân hiện tại ngủ ở bên người mình này dường như đêm qua cùng với mình được Mục Sư chứng kiến cho phép trở thành một đôi vợ chồng hợp pháp. A….. Này không phải là sự thật, Cao Tư Đặc thà rằng cho là mình đang nằm mơ.
“Em gọi là Lý Tử Trúc, bất quá hiện tại hẳn là gọi Phạm Lý Tử Trúc, bởi vì ngày hôm qua anh cưới em … cho nên bắt đầu từ hôm nay em sẽ theo họ của ông xã …”
“Này không phải thực, không phải thực….” Cao Tư Đặc ta có cái trường hợp nào chưa từng thấy qua? bất quá loại việc hoang đường này vẫn là lần đầu tiên gặp phải, vậy cứ theo nguyên tắc bình tĩnh xử lý việc hằng ngày, toàn bộ tiêu diệt.
“Tin tưởng em đi, tất cả đều là sự thật … Anh nhìn ngón tay áp út ở bàn tay trái đi, đó không phải là minh chứng tốt nhất a!”.
||||| Truyện đề cử: Mưa Bụi Thượng Hải |||||
“Tôi đây giết chết cậu, có phải hay không cuộc hôn nhân này không còn hiệu quả?” Nói xong, Cao Tư Đặc chồm người tới áp chế Lý Tử Trúc, hai tay kháp trụ cổ của cậu.
“Khụ …. Cái này là mưu sát, tuy rằng quốc gia chúng ta không có án tử hình, nhưng ít ra cũng sẽ bị phạt nhốt vào lao tù từ ba trăm năm trở lên ….” Lý Tử Trúc sử dụng hết khí lực trốn thoát khỏi vòng tay Cao Tư Đặc đang tìm cách giết cậu.
“Lại không thể giết cậu, tôi phải làm sao bây giờ? Đây không phải là cùng với một người quái dị chung sống cả đời sao? Trời ạ … lúc này đây dường như chúng ta là kết hôn ở giáo đường, không giống như lúc trước tôi cùng Kelly, bởi vì Kelly không tin tôn giáo, không muốn cử hành hôn lễ ở giáo đường, cô ấy nói vừa thấy nơi đó liền nghĩ ngay đến lễ tang, như vậy sẽ đem đến cho hôn nhân của cô ấy đầy bất hạnh, cho nên cuộc hôn nhân lần đó không có ai chủ kiến, nhưng cậu lại … cậu lại cùng theo tôi vào giáo đường …. Như vậy chúng ta sẽ không thể ly hôn … tôi.. tôi … cậu làm cho tôi giết cậu được không? Trước khi tôi giết cậu, cậu để lại di thư, mặt trên ghi chú rõ ràng là cậu không muốn sống nữa, lại không dám tự sát, uỷ thác tôi giết cậu … được không?” Phạm Cao Đặc nhìn Lý Trúc một bên mỉm cười, một bên đưa ra yêu cầu chết người.
“Không …. Muốn …. Em không muốn chết!” Lý Tử Trúc một hơi từ chối Cao Tư Đặc dụ hoặc, một bên cẩn thận vỗ vỗ ngực, may mắn làm luật sư lâu năm, trường hợp gì lớn mà chưa từng thấy qua, bình tĩnh giải quyết coi như không tồi, bằng không vừa rồi chính mình xém tý nữa gật đầu đồng ý cho Cao Tư Mặc giết chết mình.
“Kia bằng không, cậu đi tới nói với Mục Sư, ngày hôm qua chúng ta nói đều là giả, chúng ta uống quá nhiều rượu, hôn lễ kia không tính toán gì hết!” Trong lòng Cao Tư Đặc lại dấy lên hy vọng.
“Không …. Muốn … không thể lừa gạt Mục Sư, bằng không sau khi chết sẽ xuống địa ngục, tuyệt đối không nên!” Lý Tử Trúc như trước một hơi từ chối Cao Tư Đặc.
“Vậy cậu nói nên làm sao bây giờ?” Cao Tư Đặc đã hoàn toàn không khống chế được nữa, quên cả thói quen phải duy trì khí chất quý công tử của chính mình, đối với Lý Tử Trúc lớn tiếng hét gào.
“Em… em nghĩ chúng ta có thể hay không thử làm một đôi vợ chồng yêu nhau….” Lý Tử Trúc nhỏ giọng nói.
“Thử? Yêu nhau? Vợ chồng? Cậu điên rồi, hay là có tâm bệnh, tôi tuyên bố tôi tuy rằng thích nam nhân nhiều hơn so với nữ nhân, nhưng còn về phần yêu người quái dị như cậu thì không bao giờ, cậu cũng không nhìn xem bộ dạng của cậu là dạng gì? Lông mi đen đen thô thô một chút hình dạng cũng không có, ánh mắt nhỏ đến độ gần như không thấy …. Dạng người như cậu còn muốn cùng tôi cùng một chỗ, không nên nằm mơ!” Cao Tư Đặc càng nói càng đả kích, muốn làm cho Lý Tử Trúc cảm thấy nhục nhã đến nổi muốn nhảy từ lầu ba cổ xưa này xuống đất để tìm chết quên đi.
“Là anh ở trước mặt thần linh thề lấy em làm vợ, anh … anh … anh … một đêm anh liền đổi ý, đêm qua lúc anh gạt em vào động phòng cũng không phải nói như vậy, anh nói anh vừa thấy em liền thích em, đối với lông mi đen đen thô thô nhìn qua thực gợi cảm, ánh mắt nho nhỏ cũng thực đáng yêu, anh còn nói anh ghét nhất loại mắt to, nhìn giống như mắt cá, không để ý một chút còn không biết chúng nó có hay không bị rơi ra, vẫn là ánh mắt nho nhỏ có vẻ đáng yêu …. Hiện tại anh đem em ăn sạch sành sanh, liền không muốn nhận nợ … Ô…ô…” Lý Tử Trúc ngồi chồm hỗn ở trên giường nhỏ giọng khóc …..
“Tôi….tôi ….” Cao Tư Đặc có cảm giác của kẻ câm ăn hoàng liên. Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Anh rõ ràng nhớ rõ mình vào trong quán bar duy nhất ở thị trấn nhỏ này mượn rượu giải sầu, như thế nào biến thành cùng với nam nhân giống như quái vật này kết hôn, đây thật sự là một cơn ác mộng.