La Hồng mở mắt ra, tinh thần lần sức lực đều kiệt quệ.
Hắn ngồi tựa vào đầu giường, đầu tóc rũ rượi, cả người hơi uể oái.
Mặt trăng dần lặn xuống, nhường chỗ cho mặt trời đi lên từ hướng đông, La Hồng ngấng đầu lên nhìn, trong một thoáng vừa rồi, hắn cứ tướng rằng mình sắp chết tới nơi.
Luồng sát khí lạnh lẽo như hàng ngàn mũi kiếm đâm vào tinh thần của hắn, đến cả pháp tướng tà phật cũng bị cắt gọt chỉ còn đống xương tàn.
Cuốn sách bằng da người này đã cảnh báo về độ nguy hiếm của phần thưởng này, thực sự là không lừa hắn.
“Tội ác vần còn ít quá…”
Nếu tội ác nhiều thì đổi thưởng sẽ an toàn hơn.
La Hồng cúi đầu lẩm bấm, ánh trăng ngoài cửa sổ xuyên qua làm lộ rõ vẻ mặt tái nhợt của hắn.
Cuốn sách da người không biết từ khi nào đã trượt khỏi tay hắn rớt xuống giường, ma kiếm “A tu la” cũng không biết ở đâu.
Suy nghĩ vừa lóe lên, hắn xâm nhập vào đan điền.
Bên trong đan điền của hắn xuất hiện một thanh Huyết kiếm, xung quanh bị trói chặt bởi những dây xích âm u và lạnh lẽo.
Phần thưởng là ma kiếm “A tu la” thì hắn đã nhận được, nhưng thay vì cầm trên tay, nó lạl chui vào đan điền của hắn.
Xung quanh Trường kiếm có từng viên Sát Châu lơ lửng, Tà Sát khi không ngừng chui ra, bị trường kiếm hấp thụ hết.
Trường kiếm ở bên trong đan điền, La Hồng cảm nhận được «Vong Linh Tà Ảnh» đang di chuyển trong người hắn với tốc độ ngày càng nhanh, tà khí trong cơ thể hắn liên tục được hấp thụ vào đan điền.
Bên trong đan điền của La Hồng, số lượng viên Sát Châu cũng tăng lên từ năm viên thành tám viên chỉ sau một đêm, hơn nữa tốc độ ngưng tụ của Sát Châu vẫn đang tiếp tục, không lâu nữa thì hắn có thế thăng cấp lên Tà tu Lục phẩm.
“Quả nhiên ta thích hợp tu luyện Tà tu hơn… Thiên phú tu luyện Tà tu mạnh hơn thiên phú Kiếm tu rất nhiều.”
La Hồng cảm thán.
Nghĩ tới một chuyện, La Hồng đứng lên, nhìn tấm gương đồng trong phòng, bên trong gương là thanh niên tỏa ra Chính Dương khí ngày càng mạnh, nhưng lại lộ ra vẻ cô đơn, lạc lõng.
“Quá nhiên…”
“Chính Dương khí ngày càng mạnh, người không biết còn tưởng ta là Bán bộ Nho tiên như Lý trạng nguyên kia ấy chứ.”
“Không được, ta phái nhanh chóng đi tìm mấy tên Tà tu để thu một ít tà khí mới được.”
La Hồng nói thầm.
ma kiếm “A tu la” ở bên trong đan điền liên tục hấp thụ sát khí, tất cả tà khí bên trong cơ thể hắn đều bị lấy đi, nó sẽ gây mất cân bằng giữa Chính Dương khí và m Sát khí ngày càng nghiêm trọng.
Về việc tìm kiếm tà tu như thế nào thì La Hồng hắn sẽ sử dụng Thanh Đồng Tà Lệnh.
Trên đường Địa Thử, La Hồng đã giết rất nhiều Tà tu bao gồm cả Phật Đà, Thanh Đồng Tà Lệnh đã hấp thụ không ít sát khí, ngày một trở nên nồng đậm hơn rất nhiều nhưng để thăng cấp được thì còn một quãng đường dài.
Có lẽ hắn có thể thông qua Thanh Đồng Tà Lệnh để tìm tà tu.
Chuyện này không thể làm qua loa được, cần phải cân nhắc kĩ hơn.
Về giường, La Hồng có chút hoa mắt, đó là cái giá phải trả cho phần thưởng là ma kiếm.
Suy nghĩ một lát, La Hồng muốn triệu hồi ma kiếm “A tu la”.
Ngay khi vừa đọc ý niệm trong đầu, một luồng sát khí lập tức vây xung quanh ánh mắt của La Hồng, khí tức bạo ngược dường như muốn nổ tung trong cơ thể hắn, sau lưng chợt xuất hiện một cô nương mặc y phục đỏ như máu.
Muốn chết!
La Hồng vội vã từ bỏ ý định này…
Cô nương váy đỏ biến mất, ma kiếm cũng dần ổn định lại, cơn bạo ngược trong người hắn dần nguôi ngoai.
Mồ hôi lạnh tuôn ra như mưa, La Hồng không ngừng thở dốc.
“Tu vi vẫn còn quá yếu, không sử dụng được… Nếu như ta đeo mặt nạ Tà Quân thì có thể thử dùng, còn nếu không đeo mặt nạ mà sử dụng thanh kiếm này… e là trong nháy mắt sẽ bị thanh ma kiếm này khống chế. Vậy thì chẳng phải là ta dùng kiếm nữa mà là kiếm dùng ta mới đúng.”
La Hồng vẩn còn sợ hãi trong lòng, Giải Nhì này… quả nhiên phỏng tay!
Nhưng mà, trong lòng La Hồng vần cảm thấy khá vui sướng, đây có thế coi là con át chủ bài của hắn rồi.
Khi hắn trở nên mạnh mẽ hơn, sớm hay muộn thì cũng sẽ có một ngày hắn nhất định sẽ điều khiến được thanh ma kiếm này.
La Hồng nhặt cuốn sách da người lên, hiện tại hắn đã là Bại Hoại cấp ba rồi nhưng vần chưa nhận được phần thưởng khi đạt cấp ba.
Đối với phần thưởng lần này La Hồng cũng hơi kỳ vọng, đợt thăng lên Bại Hoại cấp hai thì hắn đã được nhận một viên Đoạt Hồn Đan, có thể khởi tử hoàn sinh.
Phần thưởng lần này, là gì đây?
So với ma kiếm “A tu la”, phần thưởng thăng cấp lần này có thế nói là vô cùng ôn hoà, chỉ như dòng nước chuyến động mà thôi.
Trên tay La Hồng có một cái bình đen bằng ngọc.
Lại đan dược sao?
[Cố Bản Bồi Nguyên Chuyển Sát đan (Huyền Phẩm đỉnh phong): hai viên Đồng Bì, bốn viên Thiết Cốt, năm sáu viên Vũ Tiên Khốc, đây là đan dược chuyên dùng để chuyển khí huyết thành Tà Sát, Võ tu chính thống cần cân nhắc trước khi sử dụng]
Cái quái gì thế?
La Hồng nhìn phần giới thiệu đan dược trong cuốn sách da người, cả người sững sờ.
Khí huyết chuyển hóa thành Tà Sát… đan dược này tà ác như vậy sao?
Tuy rằng bây giờ hắn muốn dùng ngay một viên, nhưng tinh thần lại uế oải, lực bất tòng tâm, nghĩ một lát liền bỏ cuộc.
Hắn thu viên đan dược vào trong cuốn sách da người.
Nằm ngửa trên giường, lần này thu hoạch được rất nhiều thứ, La Hồng nở nụ cười thỏa mãn.
Ngày mai hắn chắc chắn sẽ đứng chót kỳ thi viên, không thể nào thành đệ tử của phu tử được…
Hoàn hảo!
Ánh mặt trời chiếu xuyên qua những đám mây dày, tỏa ra ánh sáng rực rỡ trên bầu trời.
Phía trên Đông Sơn, ráng mây xuất hiện.
Những giọt sương mai óng ánh, phản chiếu ánh sáng bảy màu.
Thanh sam trên người Lý Tu Viễn bị không khí buổi sớm làm ướt. Y chắp tay, đi tới lầu các trên đỉnh Tắc Hạ học cung.
Chuông cổ đung đưa, y thành kính, đọc tụng vài câu kinh điển của thánh nhân xong, liền đẩy cái chùi nặng trịch để đánh chuông.