“Tút tút tút....” Một chuỗi đạn lao vào đêm đen tạo ra những tia lửa kinh hoàng! Thế nhưng năng lực phán đoán của Miện Quỷ Diêm Quân rất mạnh, cơ thể hắn ta khẽ lóe lên trốn vào bên trong một cái phòng trống, cũng vì vậy mà đạn của Bạch Tinh Đồng không đánh trúng ông ta.
Bạch Tinh Đồng đứng lên, ghìm súng muốn xông vào căn phòng kia.
Diệp Vô Phong nhanh chóng túm Bạch Tinh Đồng lại đè xuống đất: “Cẩn thận có bẫy!”
“Pằng” một tiếng, có hai viên đạn bay qua trên đỉnh đầu của hai người, sau khi bắn xong, Miện Quỷ Diêm Quân lại lách mình trốn đi.
Diệp Vô Phong daujw vào vách tường bên ngoài, hét vào bên trong: “Miện Quỷ Diêm Quân, thân là phó tư lệnh của lính đánh thuê Ác Ma chỉ biết trốn tránh đánh du kích thôi sao? Tao thấy mày còn không bằng hai người thuộc hạ của mày, ít nhất hai người bọn họ còn dám đơn độc chiến đấu với tao trong trận chiến sống chết cuối cùng, dù cho có chết cũng chết như là một người đàn ông. Còn mày thì sao, đáng tiếc là mày không có cái lá gan ấy.”
Bạch Tinh Đồng cũng mắng vào trong phòng: “Lính đánh thuê Ác Ma chỉ là lũ nhát gan! Nhất là cái phó tổng tư lệnh này của bọn chúng, không đáng là đàn ông, không dám đơn thương độc mã chiến đấu, đây thì còn gọi là cái tư lệnh gì? Chính là do sợ chết mà thôi.” Bạch Tinh Đồng vừa nói xong thì thấy một vật thể không rõ màu đen lăn ra khỏi phòng.
Diệp Vô Phong nhanh tay lẹ mắt túm lất Bạch Tinh Đồng trốn ra phía sau thang bộ, “Bùm” một tiếng, toàn bộ hành lang bị nổ tung.
Bạch Tinh Đồng vẫn chưa hết nguôi giận, mắng tiếp: “Miện Quỷ Diêm Quân, mày chính là con chuột không dam schui ra ngoài ánh sáng, mày có bản lĩnh âm hiểm gì nữa thì xuất hết ra đây đi?”
Sau khi Bạch Tinh Đồng mắng xong thì gian phòng đột nhiên sáng lên, giọng nói của Miện Quỷ Diêm Quân truyền tới: “Diệp Vô Phong, mày thật sự muốn đơn độc đấu với tao?”
Diệp Vô Phong nói: “Miện Quỷ Diêm Quân, tao khiêu chiến với mày, chungs ta một đấu một, nếu mày thắng, ba người chúng tao sẽ cho mày tùy ý xử lý, nếu mày thua thì thả vợ tao ra.”
Miện Quỷ Diêm Quân nói: “Được, tao chấp nhận khiêu chiến của mày, mày vào đi.”
Diệp Vô Phong nói với Bạch Tinh Đồng: “Cô ở lại đây đi, tôi đi vào bên trong cứu người!”
Bạch Tinh Đồng ưỡn ngực nói: “Anh nói cái gì vậy? Tôi là cảnh sát, tại sao có thể để cho anh đi cứu người được?” Thái độ của Bạch Tinh Đồng rất kiên quyết, sải bước đi theo sau lưng Diệp Vô Phong, Diệp Vô Phong cũng không ngăn cản cô ta.
Phòng này chia làm hai gian, Miện Quỷ Diêm Quân đứng ở trước cửa phòng, Lâm Thư Âm chắc là đang bị nhốt ở bên trong căn phòng nhỏ kia.
“Diệp Vô Phong, tao muốn hỏi một chút, mày có biết Long Môn tư lệnh không?”
Diệp Vô Phong mỉm cười: “Chính là tao.”
Miện Quỷ Diêm Quân cười khổ một tiếng: “Thật ra tao cũng đã đoán ra được, chỉ là tao không thể tin được, mày đường đường là Long Môn tư lệnh, thế mà lại chạy đến một thành phố hạng ba ở rể nhà người ta? Mày không thấy mất mặt sao?”
Diệp Vô Phong nhún vai: “Tao khong cảm thấy mất mặt gì cả, tình cảm của tao với vợ vô cùng tốt, tao rất là thỏa mãn rồi, ngược lại do đám Diêm Vương khốn nạn các người không có việc gì cứ đến làm phiền tao, Miện Quỷ Diêm Quân, hôm nau chúng ta sẽ quyết chiến sinh tử.”
Trong lòng Miện Quỷ Diêm Quân âm thầm mắng: “Mạc Tam Gia, Mạc Đông Lôi, hai cái tên ngu đần không biết sống chết nhà các người, chẳng lẽ các người không biết là không được phép động vào Long Môn hay sao? Mỹ Đế có bản lĩnh lớn như vậy còn không dám xung đột chính diện với Long Môn, một cái gia tộc bé xíu như các người lại dám khiêu khích Long Môn, đã thế còn kéo tôi xuống nước, đảo Diêm Vương của chúng tôi bị các người hịa thảm rồi.”
Chuyện đã tới nước này, Miện Quỷ Diêm Quân cũng không còn cách nào cứu vớt lại tình hình nữa, hắn ta đã mất rất nhiều thành viên ưu tú, hôm nay cho dù có liều mạng cũng phải đấu một trận với Diệp Vô Phong!
Hắn ta là cao thủ cấp Thần, Diệp Vô Phong cũng là cao thủ cấp Thần, hai thần tướng gặp nhau, hươu chết vào tay ai khó nói trước được? Nếu đơn độc chiến đấu, chưa chắc hăn sta đã thua Diệp Vô Phong, Miện Quỷ Diêm Quân chắp hai tay lạnh lùng nói: “Diệp Vô Phong, nếu biết đó là mày thì có lẽ tao sẽ không phía người đến, đáng tiếc là tao không iết rõ tình hình, bây giờ có nói gì thì cũng đã muộn, anh em thuộc hạ của tao đã bị mày giết quá nhiều, thì này của chúng ta có cách nào có thể hóa giải đươc, chúng ta chỉ có thể quyết đấu sống chết một trận.”
Diệp Vô Phong nói: “Diêm Quân, tao hiểu mày! Cho nên hôm nay chúng ta asex phân thắng bại, cũng quyết định sống chết luôn!” Diệp Vô Phong dùng ánh mắt ra hiệu cho Bạch Tinh Đồng, chỉ cần có thời cơ thích hợp, Bạch Tinh Đồng sẽ lao vào trong căn phòng kia cứu người.
Bạch Tinh Đồng khẽ gật đầu đồng ý, cơ thể khẽ dịch về phía cái cửa kia, Miện Quỷ Diêm Quân cũng thấy rõ hành động kia của Bạch Tinh Đồng, hắn ta cười lạnh chặn cửa phòng, Bạch Tinh Đồng muốn cứu người thì nhất định phải vượt qua hắn ta, với thực lực của Bạch Tinh Đồng, cho dù có dp bảo vệ thì cũng khó lòng xông qua được Miện Quỷ Diêm Quân.
Diệp Vô Phong và Miện Quỷ Diêm Quân bắt đầu quyết đấu, đây là lần đầu tiên hai người giao đấu với nhau cho nên không ai dám chủ quan, không ai dàm dùng hết sức lực ngay từ đầu. Diệp Vô Phong sử dụng Long Tượng Bát Quái Chưởng, dùng tuyệt chuyên cả công lẫn thủ này để đối phó với Miện Quỷ Diêm Quân là ổn nhất.
Diệp Vô Phong vỗ một trưởng về phía Miện Quỷ Diêm Quân, con dao trong tay Miện Quỷ Diêm Quân vung về phía cổ tay Diệp Vô Phong, cổ ta Diệp Vô Phong rơi rung lên rồi chuyển hướng sang nắm lấy cổ tay Miện Quỷ Diêm Quân.
Võ công của hai người tương đương nhau, Diệp Vô Phong chiếm thế thượng phong, nhưng mà Diệp Vô Phong đã ba, năm lần muốn xử lý Miện Quỷ Diêm Quân nhưng lại không đủ khả năng.
Đỗ Vân Khang không cướp được dao cho nên cho nên đổi hướng định tấn công chỗ hiểm của Miện Quỷ Diêm Quân, Miện Quỷ Diêm Quân cẩn thận ứng chiêu, hai người khó phân tahnwgs bại.
Hai mắt Bạch Tinh Đồng nhìn chằm chằm vào Miện Quỷ Diêm Quân, cuối cùng Miện Quỷ Diêm Quân cũng bị một chưởng của Diệp Vô Phong đánh lùi bảy, tám bước, Bạch Tinh Đồng lợi dụng cơ hội này chạy vào trong căn phòng kia.
Cô ta vừa ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy Lâm Thư Âm đang bị trói trên một cái ghế, miệng bị dán băng dính.
“Thư Âm, tôi tới cứu cô.”
Bạch Tinh Đồng bước tới, đang định cởi trói cho Lâm Thư Âm thì từ đằng sau có một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Không dược nhúc nhích, nếu cô dám cử động tôi sẽ đánh chết cô, không được phép quay đầu, giơ hai tay lên.”
Bạch Tinh Đồng giật mình, trong lòng căm hận: “Đậu xanh rau muống, tại sao mình lại không cẩn thận như vậy? Mọe nó sao lại có mai phục cơ chứ?”
Cô ta biết phía sau mình có súng, cho nên đành phải ném súng của mình đi, giơ hai tay lên quay đầu lại nhìn, nhìn thấy một người đàn ông tay cầm súng ngắ đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô ta.
Người này chính là Chiến Hùng, vốn dĩ Chớ Hùng đi nổ nhà máy hóa chất với Mạc Đông Lôi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong thì gã chạy tới hỗ trợ Miện Quỷ Diêm Quân.
Miện Quỷ Diêm Quân bảo gã canh chừng Lâm Thư Âm, không ngờ lại có thể bắt sống được Bạch Tinh Đồng.
Cánh tay cả Miện Quỷ Diêm Quân bị viên đạn băn stiar của dvl làm cho bị thương, hiện tại mất máu quá nhiều khiến cho cơ thể không còn một chút sức lực nào. Dvl càn lúc càng chiếm ưu thế, anh định giết chết Miện Quỷ Diêm Quân, ai ngờ Bạch Tinh Đồng xông vào trong đó cứu người xong lại bị bắt sống, trong lòng anh không khỏi cảm thấy nặng nề, quá là bất cẩn.
Trong lòng Diệp Vô Phong hơi phân tâm, những lợi thế mà anh vừa chiếm được lập tức tan thành mây khói.
Diệp Vô Phong cố gắng bình tĩnh lại tâm trạng đang hỗn loạn của mình: “Mình không thể bị phân tâm, Miện Quỷ Diêm Quân không phải kẻ địch bình thường, nhất định phải đánh bại hắn ta mới có thể cứu người.” Tinh thần của Diệp Vô Phong lại phấn chấn trở lại, tiếp tục quyết chiến cùng Miện Quỷ Diêm Quân, anh tập chung hết tát cả sự chú ý lên trên người đối thủ, nếu như anh mà bại thì mạng sống của vợ anh và Bạch Tinh Đồng sẽ gặp nguy hiểm.
Sau khi ổn định lại tinh thần, Diệp Vô Phong lại dần dần giành được thế chủ động, Miện Quỷ Diêm Quân liên tục bị đánh lùi lại phía sau, có chút không chống đỡ được.