Thế là, người ở khắp nơi càng sợ hãi hơn nữa, đoán già đoán non đủ kiểu về Diệp Vô Phong.
Có người nói Diệp Vô Phong là con trai của vị lãnh đạo nào đó, có người nói Diệp Vô Phong có bản lĩnh phi thường, có người nói Diệp Vô Phong được thần tiên phù hộ... Thậm chí cho anh làm thần luôn.
Ở công trường xây dựng lại bến cảng, từng người công nhân đang bận bịu với công việc của mình, cẩn thận ngăn nắp.
Lâm Thư Âm chỉ huy đội điều khiển, không ngừng đi xem xét từng người, điều chỉnh những vấn đề lớn nhỏ xuất hiện trong quá trình thi công.
Bạo Nha Giang lúc trước bị Diệp Vô Phong trừng trị, mỗi ngày đều đến bảo vệ miễn phí cho công trường. Nếu ai trong làng không biết điều mà đến quấy rối gì là Bạo Nha Giang bắt đầu tay đấm chân đá, mắng nhiếc không ngớt.
Sau khi vệ sĩ Hàn Kỳ của Lâm Thư Âm phát hiện ra chuyện này, đã tự mình tìm Bạo Nha Giang, ngỏ lời trả cho Bạo Nha Giang mỗi tháng mười lăm triệu tiền lương.
Bạo Nha Giang vốn không dám nhận lại vỗ ngực nói là tình nguyện làm công không lương cho chủ tịch Diệp, làm Hàn Kỳ vô cùng cảm động.
"Anh Phong, đám người kia không làm khó dễ anh không?" Tối Đường Trảm đến, thấy Diệp Vô Phong bình yên vô sự, anh ta hình như không cam lòng lắm.
"Không, Đường Trảm, sao cậu quay lại?" Diệp Vô Phong vỗ vỗ vai anh ta.
Đường Trảm nói: "Nghe nói anh bị cảnh sát bắt, em còn đang chuẩn bị cướp người về đây!"
"E hèm, công dân tuân thủ pháp luật như tôi..."
"Được rồi đại ca ơi, em không hiểu phong cách của anh chắc? Thôi, anh đã không sao thì chúng ta ở lại Hoa Hải chơi vài ngày rồi đi." Đường Trảm cười: "Thành phố lớn quốc tế hoá rồi, chắc chắn có nhiều thứ chơi vui lắm, ha ha!"
"Thôi, cậu cút được rồi đó." Diệp Vô Phong cười mắng.
Đường Trảm vừa đi, bí thư Kỳ đã tự mình đến cửa tìm Diệp Vô Phong, còn dẫn thư ký theo cùng.
"Bí thư Kỳ, khách quý hiếm thấy, mời ngồi." Diệp Vô Phong vội vàng lễ phép nói.
Bí thư Kỳ đánh giá anh từ trên xuống dưới rồi mới ngồi xuống: "Chủ tịch Diệp, nghe nói cậu thành lập tập đoàn Hoa Cường, đúng không?"
Diệp Vô Phong nói: "Cũng nhờ có Đảng và Chính phủ giúp đỡ nhiều điều, cảm ơn bí thư Kỳ."
Bí thư Kỳ vẫy tay, người trông như thư ký kia lui ra khỏi phòng, cẩn thận đóng cửa lại.
Bí thư Kỳ nhìn thẳng Diệp Vô Phong nói: "Diệp Vô Phong, mặc dù tôi không biết mối quan hệ giữa cậu và sĩ quan Du là gì, cũng không biết cậu gánh vác sứ mệnh gì, nhưng tôi muốn nhắc cậu một câu, Hoa Hải là địa bàn của tôi, tôi hy vọng khi cậu ở Hoa Hải phải tuân thủ pháp luật, tuyệt đối không để xảy ra chuyện giống Tiềm Long Quan nữa. Nếu không, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu! Dù cho sĩ quan Du đến xin giúp cũng không được."
Diệp Vô Phong cười ha ha mấy tiếng: "Bí thư Kỳ, tôi sẽ rời Hoa Hải sớm thôi, đến nơi khác, có việc quan trọng cần làm."
"Hả? Cậu đi à? Tốt quá rồi, chắc tôi phải kính cẩn tiễn cậu đi khỏi Hoa Hải quá!" Bí thư Kỳ nói đùa.
"Đâu dám đâu dám, bí thư Kỳ, lần này ông đặc biệt đến đây để cảnh cáo tôi sao?”
Bí thư Kỳ thở dài một hơi: "Diệp Vô Phong, nói thật thì tôi cảm thấy cậu khác với những người tôi từng tiếp xúc. Tôi đã điều tra về cậu, cậu mạnh mẽ tiến vào Hoa Hải, trở thành chỗ dựa chủ đạo của công ty Hoa Cường một cách thần bí, còn khiêu chiến với dòng họ Mộ Dung, đánh cho thế lực mấy mươi năm của dòng họ Mộ Dung ở Hoa Hải tan tác, đè cho Mộ Dung Hào Giang không ngẩng đầu lên được. Theo mặt này, thật sự tôi phải cảm ơn cậu."
"Bởi vì, dù cho cảnh sát Hoa Hải muốn đè dòng họ Mộ Dung xuống cũng phải chuẩn bị rất nhiều năm, mà dòng họ Mộ Dung ở Hoa Hải hết sức rắc rối phức tạp, mạng lưới quan hệ quả thực quá lớn. Tuy tôi có kế hoạch từ trước lại không tìm được cơ hội thích hợp để thực hiện. Cậu coi như là giải quyết xong một vấn đề khó! Nhưng mà, Tiêu Sắc mới bước ra đời, tôi hy vọng không trở thành người như Mộ Dung Hào Giang."
Diệp Vô Phong gật đầu: "Bí thư Kỳ, tôi sẽ chỉ dạy Tiêu Sắc và Lâm Thư Âm, để họ tuân thủ pháp luật, đóng góp cho sự phát triển của Hoa Hải."
"Được rồi! Đây chính là câu tôi muốn nghe! Cảm ơn cậu." Bí thư Kỳ bắt tay với Diệp Vô Phong: "Có thể cho tôi một thư mời đến đại hội thành lập tập đoàn Hoa Cường không?"
"Đương nhiên! Bí thư Kỳ có thể đến tham gia, đối với tập đoàn Hoa Cường mà nói là rồng đến nhà tôm rồi! Rất cảm ơn ông!" Mặt Diệp Vô Phong cảm động, vội bảo người đưa một tấm thư mời VIP cho bí thư Kỳ.
Bí thư Kỳ nhận thư mời xong mới nghiêm túc nói: "Diệp Vô Phong, đừng quên lời hứa của hai chúng ta."
"Bí thư Kỳ yên tâm, tôi bảo đảm nói được là làm được."
Được Diệp Vô Phong đảm bảo Bí thư Kỳ cũng nhẹ lòng, ông ta lo nhất là Diệp Vô Phong ỷ được chiều trở nên kiêu căng, gây ra nhiều vụ không đúng chuẩn mực ở Hoa Hải hơn nữa.
Tiễn bí thư Kỳ xong, Diệp Vô Phong nhận một cuộc điện thoại: "Anh Phong, tôi là Vua chuột, ông chủ Mộ Dung của chúng tôi muốn mời anh tối nay đến dùng bữa, không biết anh có thời gian rảnh không ạ?"
"Mời tôi ăn cơm à? Ở đâu vậy?" Diệp Vô Phong hỏi.
"Ở nhà hàng Bầu Trời của dòng họ Mộ Dung, kính mời anh Phong đến dự." Vua chuột nói hết sức cẩn thận.
"Được thôi." Diệp Vô Phong thoải mái trả lời.
Vua chuột mong đợi cúp điện thoại, cảm thấy vô cùng bất ngờ: Lẽ nào Diệp Vô Phong lại không đề phòng gì?
Ở Hoa Hải, nhà hàng Bầu Trời cũng xem như là một trong những nhà hàng cao cấp, biết bao nhiêu người thật sự giàu có, trong nhà có ma chay cưới hỏi gì đó, cũng vinh hạnh lắm mới có thể đặt rượu ở nhà hàng Bầu Trời. Đơn nhiên đó là quá khứ rồi, bây giờ Mỹ Thụ Loan đang được Hoa Cường mua lại, dường như đã thay thế Bầu Trời trước kia.
Nhưng vị thế mấy chục năm chất lượng của nhà hàng Bầu Trời, vẫn luôn thuộc ba hạng đầu trong số nhà hàng khách sạn tại Hoa Hải, nhà hàng khác muốn vượt qua à, đâu có dễ vậy.
Thật sự thì Mộ Dung Hào Giang rất để ý chuyện lần này, dù Diệp Vô Phong vừa giết con trai Mộ Dung Trí của ông, nhưng Mộ Dung Hào Giang không những không oán trách lời nào, mà càng ngoan ngoãn nghe theo Diệp Vô Phong.
Đến bốn giờ chiều, ông ta tự mình vào nhà bếp, hỏi giám đốc bộ phận nhà hàng chuẩn bị thức ăn đến đâu rồi, còn dặn dò là bữa tiệc tối nay phải thật đẳng cấp, nhưng cũng không được bày biện quá cầu kỳ, tốt nhất là phải hài hoà, thoả đáng v..v…
Mộ Dung Hào Giang đến phòng chuyên dùng để tiếp đãi khách quý, Vua chuột theo sát kế bên: "Mời ông chủ ngồi."
Mộ Dung Hào Giang ngồi ở ghế chủ trì, nhìn Vua chuột phụ trách bưng trà đổi nước: "Vua chuột, cậu nghĩ Diệp Vô Phong sẽ dẫn bao nhiêu người đến dự tiệc?"
Vua chuột do dự nói: "Ông chủ, cái này thật khó đoán. Bây giờ Diệp Vô Phong đang như mặt trời ban trưa, tôi nghĩ sẽ có hai trường hợp. Một là cậu ta sẽ dẫn theo nhiều người để khẳng định vị trí của mình. Hai là sẽ đến dự tiệc một mình."
"Ừm, tôi muốn xem xem, cậu ta sẽ thuộc loại nào!"
Một nhân viên phục vụ gõ cửa cốc cốc rồi bước vào, báo cáo cẩn thận: "Thưa ông chủ Giang, anh Phong, Diệp Vô Phong đến rồi ạ."
"Hả?" Mộ Dung Hào Giang đột nhiên đứng dậy: "Có bao nhiêu người đến?"
"Anh ta chỉ dẫn theo một người thôi." Nhân viên phục vụ ngoan ngoãn trả lời.
Mộ Dung Hào Giang nhìn Vua chuột một cái, vẻ mặt không rõ: "Chỉ dẫn theo một người thôi à? Ha ha, gan ghê!"