Thần Cấp Ở Rể

Chương 511: Không cần chạy trốn




Diệp Vô Phong cười ha hả: “Tôi biết ngay là lời xin lỗi của anh không có thành ý mà, vừa này còn mới nói với tôi là việc gì cũng làm được, nhanh như vậy đã nuốt lời rồi sao? Anh thật khiến tôi rất thất vọng nha.”
Chu Đại Thiếu phẫn nộ chỉ và Diệp Vô Phong: “Tôi nói anh nghe, doanh nghiệp Chu Tinh ở Liêu Tây lớn vô cùng, nếu anh mà dám ra tay với tôi thì bố tôi nhất định sẽ không tha cho anh đâu!”
Ầm!
Vừa nói xong, thân thể của Chu Đại Thiếu liền bay qua một bên, phần eo liền xuất hiện sự kì dị, cứ như phần thân trên với thân dưới bị bẻ gẫy vậy.
Ầm!
Thức ăn trên bàn đều bị Chu Đại Thiếu lật đổ xuống đất, cả người Chu Đại Thiếu toàn là đồ ăn và nước canh. Nhưng mà bây giờ anh ta đã bất tỉnh rồi, căn bản không biết bản thân bây giờ thảm hại biết bao.
Mà đám bạn của Chu Đại Thiếu thì đang bỏ chạy dồn dập. Vừa nãy, lúc bọn họ ở kế bên uống rượu đã nghe ngóng được Phong Lệ Na đang ở bên này tiếp đãi khách hàng liền nghĩ rằng có thể ức hiếp cô ta một chút, làm nhục cô ta.
Nhưng lại không ngờ rằng sẽ gặp được một người lợi hại ở đây.
Trước tiên không nói tới bối cảnh thân phận của Diệp Vô Phong, chỉ dựa vào thân thủ này của anh thì bọn họ cũng đã không thể chống lại được.
Nếu muốn đánh bại Diệp Vô Phong thì chắc chắn phải kêu cao thủ đến.
Diệp Vô Phong đương nhiên vẫn nhớ được lời của Nhãn Kính Nam vừa mới nói, trong đám bạn bè đang chạy trốn của Chu Đại Thiếu, Diệp Vô Phong có thể lập tức nhận ra bóng lưng của Nhãn Kính Nam, trực tiếp ném cái ghế về phía anh ta.
Rất nhanh liền đập Nhãn Kính Nam té xuống đất, tiếng kêu thảm thiết vang vọng  cả hành lang.
Rất nhiều người của phòng khác giật mình đi ra, nhìn con người này. Không biết trong phòng của Diệp Vô Phong đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Vô Phong nhìn Phong Lệ Na đang khiếp sợ đầy mặt, mỉm cười: “Thật ngại quá, đã lãng phí hết thức ăn của mọi người rồi, xem ra chúng ta chỉ có thể đến nơi khác ăn thôi.”
Diệp Vô Phong biết rằng hai người phụ nữ này vẫn chưa được ăn cơm.
Phong Lệ Na bị Bạch Nhạn Phi lắc mấy cái mới tỉnh táo lại, cô ta khẩn trương mà nhìn Diệp Vô Phong cùng Bạch Nhạn Phi: “Mấy anh gặp rắc rối rồi, doanh nghiệp Chu Tinh rất có tiếng ở Liêu Tây đó, nhà của họ làm ngành công nghiệp điện tử, quen biết rất nhiều người, mấy anh tốt nhất là mau chóng rời khỏi Liêu Tây đi!”
Diệp Vô Phong mỉm cười: “Tôi đã đặt phòng xong rồi, hai người các cô định thế nào? Nếu như hai người vẫn còn muốn tiếp tục nói chuyện ở bên ngoài thì tôi có thể để lại cho hai người một căn phòng.”
Phong Lệ Na trừng mắt, vô cùng lo lắng: “Tôi nói thật đấy, các ây bây giờ rất nguy hiểm, mau chóng rời khỏi đây đi!”
Bạch Nhạn Phi an ủi: “Không cần lo lắng, doanh nghiệp Chu Tinh đối với chúng tớ mà không là gì cả, nếu bọn chúng thật sự muốn gây phiền phức cho tớ, tớ nhất định sẽ khiến anh ta biết được sức mạnh của công ty bảo an Long Kiếm. Hơn nữa, tụi mình không phải còn có giám đốc Diệp của công ty Hoa Cường sao.”
Diệp Vô Phong biết Bạch Nhạn Phi chỉ là muốn trêu chọc mình vì thế chỉ có thể nhún vai cười khổ. Nhưng mà Bạch Diệc Phi cũng nói không sai.
Doanh nghiệp Chu Tinh đã là gì, nếu như dám đến kiếm phiền phúc thì liền giải quyết doanh nghiệp Chu Tinh.
Anh đến nơi này vốn là muốn đến đối nghịch với nhà họ Nguyên.
Phong Lệ Na đương nhiên vẫn còn lo lắng. Nhưng trên thực tế cô ta cũng biết rằng từ lúc quen biết Bạch Nhạn Phi tới bây giờ, cô ấy sẽ không nói ra những lời mà chính bản thân cũng không chắc chắn.
Nếu Bạch Nhan Phi đã nói như vậy rồi, vậy thì nhất định có dựa vào thứ gì đó.
Mà Phong Lệ Na cũng biết rằng, nhà của Bạch Nhạn Phi cũng không thuộc dạng hiền lành gì, cao thủ trong công ty cũng đầy ra. Bạch Nhạn Phi đã sống trong môi trường vệ sĩ từ nhỏ, tuy không biết thực lực của bản thân mạnh bao nhiêu nhưng để phòng thân thì vẫn có thể.
Đối phó với người thường thì dễ như trở bàn tay.
Cuối cùng Phong Lệ Na và Bạch Nhạn Phi quyết định thuê một phòng ở khách sạn Daus Norton, liền cùng Diệp Vô Phong ở lại một đêm.
Trở về phòng của mình, tắm rửa rồi khoác áo vào ngồi trên sô pha, ngắm nhìn cảnh đêm bên ngoài, anh lấy điện thoại ra.
Đến lúc gọi cho Du Kinh Hồng rồi, dù sao cũng là hai bên hợp tác chứ không phải một người làm nhiệm vụ. Du Kinh Hồng chắc cũng sắp tới Xuân Thành rồi.
“Tôi đã đến Xuân Thành rồi.”  Sau khi bắt máy, Diệp Vô Phong liền nói.
Du Kinh Hồng bên kia đang chỉnh lại tư liệu lạnh nhạt nói: “Đến nơi là được rồi, anh cứ ở đó chờ lệnh là được. Trong khoảng thời gian anh không cần hành động thì anh có thể tiếp tục phát triển công ty Hoa Cường, nếu như cần sự giúp đỡ phía bên chính phủ thì cứ trực tiếp báo là người của Hồng Thuẫn là được.”
Diệp Vô Phong cười ha ha: “Thật sự thì tôi vẫn luôn rất hiếu kì, chúng ta làm như vậy sẽ không bị mời đi uống trà sao?”
Du Kinh Hồng vô cùng đứng đắn mà giải thích, căn bản không hề biết Diệp Vô Phong chỉ ghẹo chút thôi.
“Cục Hồng Thuẫn trước giờ vẫn luôn có một số đặc quyền, chỉ là trước giờ vẫn không cần dùng đến. Bây giờ anh đến rồi, lại còn có yêu cầu như vậy thì cứ giao cho anh cũng không có vấn đề gì.”
Cục Hồng Thuẫn vốn thuộc về một bộ phận đặc thù, mỗi lần chấp hành nhiệm vụ đều là nhiệm vụ thuộc dạng cao cấp nhất, cũng là loại nhiệm vụ nguy hiểm nhất,vì thế sinh mạng của các thành viên trong cục đều rất nguy hiểm
Cấp trên vì để bồi thường cho các thành viên của Hồng Thuẫn, đã đặt ra rất nhiều phúc lợi, thậm chí có thể ban ơn cho cả gia tộc, chỉ là do thành viên của Hồng Lĩnh vẫn chưa có ai sử dụng cả.
Cho đến khi Diệp Vô Phong xuất hiện.
Diệp Vô Phong cười nói: “ Vậy chừng nào cô đến Xuân Thành?”
Du Kinh Hồng nghĩ một chút, trả lời: “Chắc là qua một đoạn thời gian nữa, tôi bây giờ vẫn còn rất nhiều tài liệu chưa hoàn thành, hoàn thành xong liền đi Xuân Thành.”
Sau khi Diệp Vô Phong nói qua một tí về tình hình rồi mới cúp điện thoại, nằm trên giường của mình, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.
Ở phòng kế bên, Bạch Nhạn Phi và Phong Lệ Na đang lặng lẹ nói chuyện trên giường.
“Na Na, tớ đã nói với cậu, tình cảm là thứ không thể miễn cưỡng, Nguyên Đông Thành rõ ràng không yêu cậu, cậu bỏ ra nhiều như vậy không có ích đâu!” Bạch Nhạn Phi muốn nhân lúc Phong Lệ Na vẫn chưa kết hôn, khiến cho Phong Lệ Na tỉnh táo lại.
Sự việc này rõ ràng không cần phải nói nhiều như vậy, ban đầu Nguyên Đông Thành làm nhiều chuyện khiến người khác tức giận như vậy, cô ấy cũng phản đối tình cảm này.
Chỉ là ngay từ ban đầu Phong Lệ Na đã đặt hết tình cảm của mình cho Nguyên Đông Thành, vì thế đã không còn cách nào để rời khỏi Nguyên Đông Thành cả.
Phong Lê Na biết Bạch Nhạn Phi cũng chỉ muốn tốt cho mình, nhưng cô ta đã hết sự lựa chọn rồi, bây giờ cô không chỉ đem tình cảm trao hết cho Nguyên Đông Thành mà quan trọng hơn là bố  của cô ta đã cùng với nhà họ Nguyên hợp tác rồi. Nếu như cô làm loạn thì xí nghiệp của nhà mình sẽ không thể phát triển được nữa.
Thậm chí còn bị nhà họ Nguyên chèn ép.
Xí nghiệp Thượng Đạt mặc dù ở Liêu Tây cũng rất lớn, về mặt thực lực cũng là hạng nhất hạng nhì. Nhưng đối với xí nghiệp của các gia tộc lớn mà nói, thật sự không là gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.