Du Kinh Hồng vội vàng khoác áo đi xuống lầu, sau khi nhìn sắc mặt của Yến Phi, cô liền khoác áo lên người Yến Phi, trên đó có in một lá cờ Hoa Hạ.
La Tử Đàn và những người khác lần lượt chạy tới, họ rất kinh ngạc khi nhìn thấy thi thể của Yến Phi, họ biết rằng họ đã che giấu rất kỹ rồi, họ không thể hiểu được tại sao lại xảy ra chuyện như thế này.
Rõ ràng là bọn họ đã che giấu thân phận, đối phương muốn tìm bọn họ cũng rất khó khăn, cho dù có tìm được, Yến Phi cũng nhất định có thể phát hiện và trốn thoát mới đúng.
Mà bây giờ Yến Phi đã chết, nhất định là bởi vì Yến Phi không cảm giác được nguy hiểm, đối phương là một cao thủ, còn là cao thủ ám sát.
“Đội trưởng, chúng ta không thể chịu đựng nhẫn nhịn được nữa!” La Tử Đàn căm phẫn nói.
Du Kinh Hồng biết cái chết của Yến Phi chính là một ngòi nổ, nhà họ Triệu đã hoàn toàn đắc tội đến Cục Hồng Thuẫn, bởi vì sau khi giết thành viên của Cục Hồng Thuẫn, chuyện này chắc chắn không thể giải quyết đơn giản đuowjc.
Nhưng cô biết rõ hơn rằng cái chết của Yến Phi không bao giờ có thể xác định là do nhà họ Triệu gây ra, bởi vì nhà họ Triệu muốn đối phó với Cục Hồng Thuẫn thì nhất định sẽ tiêu diệt toàn bộ đội của họ, nếu chỉ giết một người thì bọn chúng sẽ không làm.
Du Kinh Hồng nghĩ đến điều này, hít sâu một hơi: "Trước tiên xử lý thi thể của Yến Phi, báo cáo chuyện này với cục trưởng cục Hồng Thuẫn."
La Tử Đàn lập tức phẫn nội: "Đội trưởng, chuyện này cô còn có thể chịu được sao? Cô có biết, hiện tại đồng đội của chúng ta đã bị giết, hung thủ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, chúng ta rõ ràng có thể làm gì đó cho Yến Phi, nhưng cô…"
La Tử Đàn còn muốn nói điều gì đó, nhưng La Tử Nghiệp đã nắm lấy anh ta và lắc đầu với anh ta.
Đương nhiên, La Tử Nghiệp cũng biết hiện tại mọi người đang tức giận, anh ta tin rằng Du Kinh Hồng cũng tức giận không kém bọn họ, nhưng phải có lý do gì đó mới khiến Du Kinh Hồng không hành động ngay bây giờ.
Cho nên bây giờ anh ta đang đợi lệnh của Du Kinh Hồng, cho dù Du Kinh Hồng đưa ra mệnh lệnh nào, anh ta cũng sẽ chấp nhận.
La Tử Đàn cuối cùng cũng bình tĩnh lại sau khi nhìn vào mắt La Tử Nghiệp, Du Kinh Hồng nói tiếp: "Bây giờ, xử lý thi thể của Yến Phi, tôi sẽ báo cáo chuyện này, nếu ai không phục thì có thể trực tiếp rời khỏi đội ngũ này."
Du Kinh Hồng nói xong, đứng chờ cảnh sát đến hỏi chuyện, hai người cảnh sát xuất hiện trước mặt bọn họ, cô ta trực tiếp giải thích đại khái tình hình.
Phì Lục dửng dưng nói: "Nếu đã như vậy, các người về trước rồi chờ thông báo đi. Khi nào bắt được kẻ sát nhân, chúng tôi sẽ báo cho các người biết."
Du Kinh Hồng gật đầu: "Vậy thì làm phiền rồi."
Phì Lục thờ ơ nói: "Không phiền, nhưng các người cũng phải duy trì trạng thái có thể liên lạc bất cứ lúc nào, nếu không chúng tôi sẽ rất phiền phức nếu không liên lạc được với các người khi cần."
Du Kinh Hồng rất hợp tác nói: "Chúng tôi sẽ luôn bật chuông điện thoại, và nếu không có tình huống gì xảy ra, chúng tôi sẽ không rời khỏi đây."
Phì Lục nghe xong, rất hài lòng gật đầu rồi trực tiếp rời khỏi nơi này, còn Du Kinh Hồng trở về phòng và nói với mấy người La Tử Đàn: "Bây giờ thu dọn đồ đạc và chuẩn bị rời khỏi đây."
La Tử Đàn tò mò hỏi: "Là bởi vì những cảnh sát đó đều là người của nhà họ Triệu sao?"
Du Kinh Hồng lạnh nhạt nói: "Rất có thể bọn bảo chúng ta giữ liên lạc chỉ là để theo dõi hành tung của chúng ta. Người của nhà họ Triệu đã biết chúng ta đang ở đâu, nếu chúng ta tiếp tục ở lại nơi này thì sẽ chỉ bị Nhà họ Triệu bao vây lần nữa thôi. Hiện tại chúng ta tạm thời không có cách nào chống lại nhà họ Triệu, nên trước tiên phải rời khỏi nơi này."
La Tử Đàn lập tức buồn bực hỏi: "Vậy còn thi thể của Yến Phi thì sao? Chẳng lẽ cô muốn vứt bỏ hắn sao?"
Du Kinh Hồng thờ ơ nói: "Cho dù không muốn vứt bỏ cũng không còn cách nào. Ở Cục Hồng Thuẫn thì tình huống nào cũng có thể xảy ra, cho nên nếu như không có loại nhận thức này thì tuyệt đối không thể làm gì được."
La Tử Đàn nghiến răng nghiến lợi, anh ta đương nhiên biết chuyện này, nhưng anh ta vẫn không cam lòng.
Sau khi Du Kinh Hồng thu dọn đồ đạc, cô ta hít một hơi thật sâu và bước ra ngoài cùng những người trong đội của mình, cô ta biết ngay cả bây giờ, người của nhà họ Triệu có lẽ đang theo dõi họ, nhưng cô ta không hề hoảng sợ, dù sao cô ta biết rằng muốn thoát khỏi bọn chúng thì chỉ là một vấn đề rất đơn giản.
Điều cô ta lo lắng là nhóm người khác.
Charlie lúc này mới nở một nụ cười, nhìn tình hình xung quanh, anh ta chợt mỉm cười: “Tiếp theo mới là trò hay đây, hahaha, thật không ngờ cuối cùng bọn họ lại sợ hãi như vậy, ngay cả xác của đồng đội cũng không dám mang theo, đúng là quá hèn nhát.”
Fude thờ ơ nói: "Cục Hồng Thuẫn vẫn còn rất mạnh. Du Kinh Hồng ban đầu được phong danh hiệu sát thủ trên trường quốc tế, sức mạnh ám sát của cô ta vẫn rất mạnh mẽ."
Charlie nhún vai: "Tại sao tôi không biết thế?"
Fude lắc đầu: "Có thể là do cậu chưa trải qua loại chuyện đó. Những ai đã trải qua Thánh chiến đều biết rằng Du Kinh Hồng rất mạnh mẽ, và đội trưởng Cục Hồng Thuẫn trước đó cũng vậy, mạnh đến mức cho dù bị thương nặng cũng có thể liều mạng với mười mấy cao thủ cảnh giới chiến thần."
Charlie bật cười ha hả: "Đáng tiếc là tôi chưa trải qua loại chuyện này, không biết thực lực của bọn hắn thế nào, nhưng hiện tại xem ra cũng chỉ ở mức trung bình mà thôi, ngay cả khi đồng đội của mình bị như thế mà có thể yên tâm rời đi, nếu là tôi thì tôi không làm được đâu."
Fude cười nói: "Vậy nếu họ ở lại thì chỉ như đang chờ chết thôi, hiện tại bọn họ đi hay không đi cũng chẳng khác gì cả.”
Charlie bật cười: "Đương nhiên, chuyện này tôi vẫn luôn biết, dù sao thì nhà họ Triệu cũng biết vị trí của họ rồi."
Fude nhướng mày: "Mặc dù nhà họ Triệu sẽ ra tay chống lại Cục Hồng Thuẫn, nhưng chúng ta thực sự có thể giết Du Kinh Hồng mà không cần họ."
Charlie cười và nói: "Có người hỗ trợ thì tất nhiên sẽ tốt hơn rồi, dù sao bên kia cũng không biết về chúng ta."
Fude gật đầu: "Bất luận như thế nào, dù sao bọn họ có thể tiêu diệt đám người Du Kinh Hồng, thì chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó quay về nhất định sẽ có phần thưởng."
Charlie gật đầu: "Tất nhiên, dù sao chúng tôi tới đây cũng chính là vì nhiệm vụ này mà."
Lúc này, hai người bọn chúng nhìn đám người Du Kinh Hồng lần lượt rời đi, bọn cả hai đột nhiên nở nụ cười, bọn chúng đều biết chỉ cần đi theo đám người Du Kinh Hồng là có thể cùng người đồng hành của mình bao vây họ lại.
Chỉ cần bao vây bọn họ, đương nhiên sẽ có thể tiêu diệt đám người Du Kinh Hồng tốt hơn.