Thẳng Nam Đáng Khinh Sa Đoạ Thành Đồ Chơi Của Kí Túc Xá

Chương 11:




Easter eggs:
Edit: Charon_1332
_____
[ Lời tác giả. ]
Phần này là dưới góc nhìn của Tiểu Trọng, nhân lúc bé Nhiêu say rượu ** chân bé.
Sau này khi ba người tỏ lòng thì đều có ngoại truyện nhỏ hết, thật ra bé Nhiên là vạn nhân mê ngầm kkkk, trời sinh là bình chứa tôn.
____________
Nội dung easter eggs:
Vương Trác Nhiên ý à, là một tên lười biếng, hư vinh, ngu si đần độn, gu kém, luôn tự cho mình là đúng, không tôn trọng phụ nữ….
Ngày khai giảng, tôi đã biết rõ tính cách của người bạn học giường đối diện này, ngoài tấm thân ra thì nó chả được cái nước non gì.
Nó không biết tôi ghét nó bởi vì bọn tôi là bạn cùng lớp, nó hay đi chung với tôi, kề cạnh sớm tối. Hình như nó chẳng ý thức được là không được làm phiền người ta, cứ có chuyện là chạy tới tìm tôi.
Mọi người xung quanh đều tưởng tôi không biết giận là gì, nhưng trên đời này làm gì có ai không biết giận, tôi không biểu lộ cảm xúc thật vì đơn giản là đang giấu nó trong lòng thôi.
Nhưng không ngờ tôi lại có ham muốn với thằng đấy.
Đại học năm hai, Vương Trác Nhiên đã làm ra một chuyện ngu không tả nổi, nó gửi ảnh và phương thức liên lạc của Phong Vinh cho bar gay rồi bị Phong Vinh tóm được.
Nó sợ bị đưa đi gặp phụ đạo viên nên túm lấy tay tôi khẩn cầu tôi khuyên Phong Vinh giúp nó, cầu xin tha thứ, nó chỉ muốn làm Phong Vinh bị ghét nên nhất thời bị vong nhập.
Ngoài mặt thì tôi tỏ ra lo lắng nhìn nó nhưng trong lòng lại nghĩ nó đã ngu rồi còn hèn, làm chuyện xấu mà còn lòi đuôi, sơ hở đủ chỗ, nên được dạy lại.
Nó thấy tôi không nói gì, sốt ruột sắp khóc đến nơi: “Nếu phụ đạo viên mà biết thì không phải cả khu đều biết à…. Trưởng phòng, anh đừng bỏ mặc em mà, em mời anh đi ăn, à không, anh muốn sao cũng được hết.”
Tôi thấy vẻ sợ hãi này rất hợp với nó, vẻ mặt đầy sợ sệt cùng khẩn cầu ấy khiến tôi n*ng nừng nưng. Giờ nghĩ lại, tôi có thể khoan dung với nó lâu như vậy có lẽ là do trên người nó có chỗ hấp dẫn tôi.
Nghe nó nói tôi lại thấy mắc cười, đây cũng được coi là “quản” à? Tôi đã quá quen với việc xử lý mấy chuyện ngoài ý muốn rồi, còn Vương Trác Nhiên chỉ đơn giản là gần quan thì được ban lộc* mà thôi.
*Gốc là 近水楼台先得月 ý là (Lâu đài bên bờ nước thì được ánh trăng chiếu sáng trước tiên) gần quan được ban lộc; nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng; gần gũi người có thế lực nên được lợi trước; làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật.
Tôi bắt đầu tự hỏi có nên “quản” Vương Trác Nhiên thật không, hay là nói có thể “khống chế” nó được hay.
*Đoạn này bé Nhiên bảo anh Minh là ảnh không thể 不能不管 bé được, nên anh Minh tự hỏi lại đó cũng được coi là 管 à.
Tôi ngăn Phong Vinh lại giúp nó, Vương Trác Nhiên thoát chết thì ôm chầm lấy tôi, mồm cứ nhắc mãi chúng ta là anh em tốt các thứ các thứ, tôi thì lặng lẽ che đi con cu đang sưng cứng của mình.
Từ đó về sau nó càng dựa dẫm vào tôi hơn.
Hè đến, khoa quản lý tài chính của bọn tôi đi thuê nhà cho thuê theo ngày, đó là một căn biệt thự ở ngoại ô.
Hôm ấy đám con trai nốc không biết bao nhiêu rượu, mọi người quẩy đến tận nửa đêm mới nghỉ. Nhưng điều khiến họ cụt hứng là điều hòa của hơn nửa phòng trên lầu bị hỏng mất rồi, đám nam sinh tự giác nhường phòng cho các bạn nữ còn mình thì bật điều hòa nằm dưới sàn tầng một.
Vương Trác Nhiên đắp chung chăn với tôi, nó bốc phét mình uống đỉnh lắm nên nốc rất nhiều bia, bây giờ đã nửa tỉnh nửa mê, đặt lưng xuống đất không bao lâu đã ngủ khì khì.
Tôi nằm ngắm nó trong bóng đêm, dưới tác dụng của cồn tôi có hơi mất khống chế, tôi dịch lại gần nó, người nóng râm ran.
Không bao lâu sau, tiếng ngáy vang vọng khắp nơi.
Vương Trác Nhiên trở mình, quay lưng về phía tôi.
Tôi lắng nghe tiếng thở đều đều của nó, không biết sao lại nhớ đến dáng vẻ cố tình ghẹo gái lúc chơi trò chơi của Vương Trác Nhiên ban tối. Tôi nhích lại gần hơn, thò tay vén quần đùi của nó lên, cảm nhận được làn da ấm áp ấy, tôi nhéo nhéo đùi nó.
Nó không hề biết, cũng không có dấu hiệu tỉnh.
Tôi từ từ tụt quần nó ra dưới lớp chăn mỏng, tùy tiện sờ đôi mông núng nính tròn trịa đang được quần lót bao bọc, tôi tụt cả quần lót lẫn quần đùi nó xuống tận gối rồi mơn trớn cơ thể nó. Nó không tập thể dục bao giờ nên thịt trên đùi không hề cộm chút nào, da đùi nõn nà kẹp lấy ngón tay, rất hợp để làm chuyện ứ ừ.
Tôi nắm lấy *** mình, cọ cọ mông nó, tôi cạ tới cạ lui rãnh đít mềm mại của nó, cọ một hồi thì chầm chậm thọc cu vào giữa hai chân nó.
Bởi vì sợ bị người khác phát hiện nên tôi không cọ quá nhanh, mượn chân của Vương Trác Nhiên để thủ dâm trong hoàn cảnh này đã khiến tôi phê hơn chơi cần, huống chi từ đầu đến cuối đương sự đều ngủ say như chết, mặc kệ người ta muốn làm gì thì làm. Tôi bắt đầu thắc mắc tại sao điều hòa trên phòng lại hư hết cả vậy, nếu bọn tôi ngủ chung phòng, chỉ hai người bọn tôi thì tôi đã có thể làm nhiều điều hơn với nó rồi, ví dụ như thọc cu vào mồm nó chẳng hạn.
Bình thường nó xin gì mình cho nấy, giờ thu nó chút phí chắc là được mà ha?
Tôi sờ đít ** đùi nó một hồi thì bắn tinh vào trong đùi nó.
Sáng hôm sau, khi Vương Trác Nhiên dậy thì xấu hổ muốn chết, thầm nghĩ chắc là do mình mộng tinh thế là bèn ngượng ngùng chui vào nhà vệ sinh.
Tôi nhìn bóng lưng của nó, cong môi cười như không cười.
________
Chương 11: Bú sữa/ Lên đỉnh vì bị nghịch vú/ vừa bế vừa đụ/ bị ** nát lòn trên sofa ở phòng khách.
Edit: Charon_1332
_________________
Sau mấy ngày ** *** tung *** ở ký túc xá thì Vương Trác Nhiên ngồi cao tốc về nhà.
Ở nhà cậu được chiều như ông tướng vậy, đặc biệt là mẹ cậu, chiều thì thôi rồi luôn. Trái cây bổ xong thì cắm tăm rồi bưng hẳn vô phòng cho cậu, thấy cậu đang bận chơi game không rảnh tay còn đút cho cậu mấy miếng rồi mới ra ngoài.
Vương Trác Nhiên cẩn thận từng ly từng tý ở nhà với bố mẹ, sợ bọn họ sẽ phát hiện ra điều lạ.
Không được *** mấy ngày làm vú cậu sưng to, mỗi lúc mang nịt ngực đều đau đến phát khóc, cậu nhớ bạn cùng phòng mình da diết.
Cuối tuần bố mẹ cậu về nhà ngoại, đi xe mất gần hai tiếng mới đến nơi. Vương Trác Nhiên viện cớ bị say xe nên không đi, cậu đang nằm trên sô pha xem bản phát lại của trận đấu bóng thì chuông cửa vang lên.
Người ngoài cửa vậy mà lại là Lê Chính Dương, coi bộ Thái Lan nắng nóng dữ lắm nên y đen đi mấy tone, khuôn mặt điển trai trông đàn ông hơn hẳn.
"Sao nay cậu lại qua? Tưởng bảo thứ hai mới về cơ mà?"
Có lẽ là thấy vẻ mặt ngạc nhiên của cậu, Lê Chính Dương cười toe toét khoe hàm răng trắng sáng: “Nhớ em đến thế hả? Bọn họ còn đang đi shopping nên em bay về trước. Không làm phiền cô chú chứ ạ?”
"Họ ra ngoài rồi, cậu vào ngồi đi để tôi kiếm dép cho cậu."
Lê Chính Dương nhìn bóng dáng Vương Trác Nhiên đang khom người tìm dép lê, bộ đồ ở nhà ôm sát cặp đào núng nính của cậu, y liếm liếm môi, đi đến ôm lấy Vương Trác Nhiên từ phía sau, ngửi ngửi: “Ừm… mùi sữa thơm ghê.”
Đôi dép vừa được Vương Trác Nhiên lôi ra rơi xuống sàn, cậu bị hơi thở của Lê Chính Dương làm sởn cả gai ốc.
"*** mẹ, hết cả hồn. Có mùi đéo gì đâu?"
Bố cậu thường khá nhạy cảm với mùi hương cũng không ngửi thấy mùi sữa trên người cậu nữa là.
Lê Chính Dương ôm eo cậu: “Có mà, lúc vừa vào nhà em đã ngửi thấy rồi, thơm, cực, kì, luôn….”
“Thính như cảnh khuyển vậy á.”
Vương Trác Nhiên mắng xong liền bị y đè lên sô pha lột đồ, áo thun bị vén lên tận xương quai xanh, cái đầu xù của Lê Chính Dương vùi vào vú cậu ngửi ngửi rồi lè lưỡi liếm láp núm vú cậu mấy cái, vú dâm sung sướng phun sữa, mùi sữa ngọt ngấy thơm lừng.
"A….ha…. Sướng quá đi…."
Cặp vú sưng to mấy ngày nay được liếm sướng điên, đầu v* được trai bú chùn chụt vừa tê vừa ngứa, vú bên kia cũng bị bóp lấy, thịt vú trắng nõn tràn ra từ kẽ tay.
"Anh xem nè, nhiều sữa quá trời. Anh để dành cho em uống hả?"
Vương Trác Nhiên hơi cúi đầu, núm vú bị bú mút liên hồi khiến nó trở nên đỏ hỏn, đẫm nước. Lê Chính Dương nhìn cậu chằm chằm, y xoa một bên vú rồi véo nhẹ một cái, sữa tươi lập tức trào ra, chảy xuống từ núm vú.
Mới có vậy thôi đã khiến cậu sướng đến mị đầu, Vương Trác Nhiên thở hổn hển, lồng ngực phập phồng, mắt cậu mơ màng kéo tay Lê Chính Dương phủ lên vú mình.
"Cho cậu uống hết…. sướng quá… bú tiếp đi…."
Lê Chính Dương ôm cậu vào lòng rồi vuốt ve đôi vú mềm từ phía sau, y dùng phương pháp mát xa để mân mê thịt vú, nhào nặn nó thành đủ loại hình dạng khác nhau, đầu ngón tay y cọ cọ núm vú tiếp đó lại kẹp nó giữa ngón trỏ và ngón cái rồi kéo kéo.
Khoái cảm từ ngực len lỏi vào tận sống lưng, Vương Trác Nhiên dụi đầu vào vai y, ú ớ rên rỉ, cậu không nhịn được chà xát hai đùi vào nhau, cọ cọ bé *** dâm, mông thịt nhích lại gần con *** đã cương cứng từ lâu của Lê Chính Dương.
"Ha…. a… ưm… a…."
Đôi tay kia bắt đầu chuyển sang nghịch núm vú của cậu, xoa, nhéo rồi lấy tay gảy gảy, thậm chí còn cấu vú cậu, sau đó thì dùng ngón cái ngắt vú cậu, y ngắt cực nhanh khiến Vương Trác Nhiên sướng tận óc, cậu căng thẳng, cơ thể run lên bần bật, vú phun sữa xì xì.
"Anh à, mới bị chơi vú thôi mà đã lên đỉnh rồi sao?"
Lê Chính Dương đẩy Vương Trác Nhiên còn đang ngơ ngác lên sô pha sau đó thô lỗ tụt quần cậu xuống đến tận khủy chân, trông thấy quần lót màu xám nhạt của cậu đã ướt nhẹp từ lâu, *** dâm nhễu nhạo nước dâm khiến y càng n*ng hơn. Lê Chính Dương nâng chân cậu lên rồi gập lại, kéo khóa thả chim rồi vạch môi *** ra cắm *** vào.
"Ưm… a….!!!"
Được *** mài *** khiến cơ thể cậu run rẩy, Vương Trác Nhiên có thể cảm nhận rõ từng đường gân trên con *** ấy. Vẻ mặt cậu mê mang, đang *** thì bỗng nhớ ra hai đứa vẫn đang ở trong phòng khách, rèm ban công mở toang, mặt trời chiếu rọi khắp phòng, không có thứ gì che đậy khiến cậu chợt thấy ngại.
"Shh ha… đi… đi vào phòng…"
Lê Chính Dương vừa *** vào đã bị *** dâm mút chặt, trán y mướt mồ hôi, thịt *** bọc lấy y như thể muốn hút hết tinh của y ra khiến y phê gần chết. Y *** sâu vào trong hưởng thụ sự bú mút của *** dâm, cúi đầu nhìn khuôn mặt đỏ bừng đầy vẻ n*ng sảng của Vương Trác Nhiên.
Y nghe thế thì *** *** vài cái khiến *** dâm càng thít chặt hơn: "Không, em muốn *** anh ở đây cơ, sô pha nhà anh rất hợp với màu da của anh…"
".... Mày khùng *** hả?" Vương Trác đốp lại.
Lê Chính Dương nhếch môi cười rồi ôm lấy eo cậu, tọng nguyên cây *** bự chà bá vô *** Vương Trác Nhiên, ** lút cán. Chẳng chờ cậu kịp làm quen đã ôm lấy chân cậu, đứng lên.
"*** mẹ, a a a a a…..! Buông tao raaaa….."
"Phòng anh ở đâu?"
Trọng lượng cơ thể khiến *** *** càng sâu hơn, Lê Chính Dương bế cậu vừa đi vừa nắc, ** mấy cái khiến lục phủ ngũ tạng của Vương Trác Nhiên long sòng sọc, cậu ôm vai Lê Chính Dương rên rỉ.
"Đừng có thọc nữa má mày!!! *** mẹ! Tao đéo cần!! Để tao tự đi….!"
"Không chịu, em không muốn xa anh đâu. Nói nhanh đi, phòng ngủ của anh ở đâu?"
Vương Trác Nhiên hung ác nín họng không thèm nói cho y biết, bố mày đéo nói đấy*, để tao xem mày bế được bao lâu.
*Gốc là老子少说一百三 mình không rõ lắm, bạn nào biết chỉ mình ha.
Cứ thế Lê Chính Dương đứng giữa phòng khách rộng rãi thoáng mát mạnh mẽ giữa lấy chân cậu, cơ bắp y phồng lên, con *** nắc dưới háng nắc phành phạch vào *** cậu. Vương Trác Nhiên bị ôm ** đến cao trào, cậu sắp khóc tới nơi, nức nở nói: "***, đừng có đi nữa!!! Đừng đi nữa mà! Về sô pha… về sô pha đi!!!"
Eo cậu tựa vào tay vịn sô pha, mông vẫn chổng lên như cũ, chân cậu khoác lên eo y, *** dâm mút chặt lấy con *** bự. Lê Chính Dương như cái máy đóng cọc *** cậu liên hồi, nước dâm trào ra bị y *** đến sùi bọt, dính ở nơi hai người đang giao hợp.
"Á…! Á….! Lê Chính Dương, Lê Chính Dương… đừng làm thế mà!! Đệt… sắp bị *** hỏng rồi…."
Lê Chính Dương *** siêu mạnh, Vương Trác Nhiên chảy nước mắt sinh lý từ lúc nào, cậu run rẩy gọi tên y, cậu rên xong cũng thấy không ổn lắm như thể đang quyến rũ người ta ý. Lê Chính Dương nhìn cậu, *** càng hăng hơn như muốn *** vào bụng cậu, đau nhưng mà cũng phê lắm.
Cậu bị ** cho khóc nức nở, run rẩy nằm trên ghế sô pha, nằm ngửa, mông tựa vào tay vịn của ghế sô pha, *** dâm bị *** đến sưng đỏ lộ ra. Lê Chính Dương ôm đùi cậu rồi vác nó lên vai, y ngồi trên sô pha thúc *** vào *** cậu, giã bành bạch vào tâm ***, *** dâm chặt khít như muốn hút hồn y ra luôn vậy, Lê Chính Dương *** một hồi thì bắn tinh.
_______
[ Tác giả có lời muốn nói ]
Chúc mọi người Rằm Tháng Giêng vui vẻ nhee! Cốt truyện 1×1 trong kì nghỉ hè bắt đầu, ba anh công anh nào cũng có phần nha.
______
Editor không ưng edit phần này lắm, có gì anh em góp ý haaa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.