Thẳng Nam Đáng Khinh Sa Đoạ Thành Đồ Chơi Của Kí Túc Xá

Chương 12: Tư thế 69/ bị đụ khóc/ bị ép lên đỉnh




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Charon_1332
___________
Hai người nghỉ một lúc rồi dời trận địa sang phòng ngủ.
Trong mắt Lê Chính Dương, phòng ngủ của Vương Trác Nhiên gần như không có chỗ đặt chân, may sao trên giường vẫn được tính là sạch sẽ ngăn nắp. Y cố nhắm mắt làm ngơ cái đống hổ lốn trên sàn, ôm Vương Trác Nhiên ngã xuống giường.
Lỗ *** vẫn còn đang phê pha*, con *** dí sau mông cậu đã cương cứng, nóng hôi hổi. Ngón tay y ra sức ngắt nhéo đùa bỡn vú cậu, Vương Trác Nhiên thở phì phò:
“Ứ… không được, không được đâu… tôi muốn nghỉ…”
*Gốc là 酥酥爽爽 ở đây 酥酥 mình tra người ta bảo có ba nghĩa: 1. diễn tả cảm giác hơi ngứa; 2. diễn tả cảm giác vui vẻ thoải mái; 3.diễn tả sự phát sinh của một số ham muốn mãnh liệt khó có thể kìm nén. 爽爽: diễn tả sự vui sướng, khoái trá,.....
Lê Chính Dương ôm cậu mò vú, chọc *** vào giữa hai chân cậu cọ ***, hỏi: “Nghỉ bao lâu? 5 phút?”
“.... Nửa tiếng.”
Lê Chính Dương hờn tủi *** chân cậu: “Sao anh nhẫn tâm vậy? Bắt em nhịn n*ng chờ anh nửa tiếng?”
Con cu bự cứ chà *** cậu mãi, ép môi *** cọ qua cọ lại, Vương Trác Nhiên bị cạ sướng tới mức run run sống lưng, cơn n*ng *** lại bắt đầu trào lên.
“Anh Trác Nhiên ơi, mình chơi 69 đi. Anh nằm trên nha, thế nào?”
“Cút, tao đéo bú *** mày đâu.”
“Em cũng liếm cho anh mà, anh có thiệt gì đâu.”
Cả người Vương Trác Nhiên mềm như bông, bị thao túng tâm lý nằm bò lên người Lê Chính Dương, áp mặt vào cu của y.
*** Lê Chính Dương cũng không xấu lắm, cục thịt đầy đặn màu hồng đậm, thân *** thô to dựng thẳng chọc vào mặt Vương Trác Nhiên, nồng nặc hormone giống đực.
Cậu nhớ lại mình, cu được một khoang miệng ấm nóng ướt át bao bọc, Lê Chính Dương bú cu tệ muốn chết nhưng vẫn rất cố gắng quét lưỡi liếm cu cho cậu, Vương Trác Nhiên nhịn không được động eo thúc cu vào mồm y.
Từ sau khi mọc *** cậu rất ít khi quay tay, vì trong thâm tâm cậu cứ nghĩ mình sẽ không cứng lên được, bây giờ lại được Lê Chính Dương bú cu cho, cơn n*ng như đã thổi bay tất cả. Cậu đê mê nắm lấy gốc *** Lê Chính Dương, há mồm liếm lấy liếm để mà không hề ghét bỏ gì, lưỡi cậu quét qua nơi rãnh vành rồi ngậm vào, con cu kích động giật giật hai cái trong mồm cậu.
Lê Chính Dương nhè chim cậu ra thuần thục vuốt ve nó, y quệt dịch nhờn đang chảy ra từ lỗ tiểu rồi dòm đến cái *** xinh của Vương Trác Nhiên, chỗ đó vừa bị y *** xong giờ vẫn chưa khép miệng, môi *** lật ra ngoài để lỗ lồ *** non tơ nho nhỏ cỡ cái móng tay, cái mu *** xinh đẹp múp míp như cái bánh bao cũng đỏ hỏn lóng lánh ánh nước, thoạt trông mềm mại cực kỳ.
Y lè lưỡi liếm lên lỗ *** của cậu, cả người Vương Trác Nhiên run lên, mông cậu bị y bóp chặt nên chẳng thể nhúc nhích được. Đầu lưỡi linh hoạt cạy mở môi *** rồi nút lấy le *** sưng cứng, húp sạch nước *** cậu chảy ra, y ngậm trọn cái *** múp mẫn cảm non mềm vào mồm bú lấy bú để, không ngừng phát ra từng tiếng “chụt chụt”.
“Ư.. ah ha.. Đừng… ứ ư… đừng liếm mà… A….A…”
Cơn phê xộc lên trong một chốc như nước vỡ đê, cậu cảm nhận được môi *** mình bị ngón tay vạch ra, vạch rộng hết cỡ rồi bị lưỡi đâm vào. Nó moi mói khuấy loạn trong khoang ***, hột le bỗng bị hút mạnh, khoái cảm như sóng lớn ập đến khiến Vương Trác Nhiên ngất ngư, chẳng làm được gì ngoài há miệng thở dốc.
Cậu úp sấp trên người Lê Chính Dương co giật, mỗi khi run lên là *** dâm lại thít chặt lại, phun nước ào ào, chân tay co quắp.
Lê Chính Dương đè cậu xuống giường, banh mông cậu ra rồi đóng cọc vào.
“Ứ…! Hư….! Ahhh….! Nhẹ thôi!! Nhẹ thôi ahhh ha….!”
Con *** bự nắc phành phạch như muốn ** chết cậu, rõ là vừa mới lên đỉnh xong mà mỗi lần ** vào đều ** đến tận tử cung cậu khiến khoái cảm tăng lên gấp bội. *** dâm ân ẩn đau, Vương Trác Nhiên sắp khóc tới nơi, tay nắm chặt lấy gối đầu.
Cậu vươn tay muốn đẩy eo Vương Trác Nhiên nhưng cổ tay lại bị nắm lấy rồi bẻ ra sau lưng, bị *** mạnh hơn.
“Anh Trác Nhiên à, phê quá... *** mút *** em sướng quá…”
Con *** thô to sượt qua mông thịt rồi dọng thẳng vào *** cậu, mỗi lần *** vào thì người dưới thân lại ê a rên lên, giống như là
Thích con *** này lắm.
Lê Chính Dương *** một hồi rồi để Vương Trác Nhiên nằm nghiêng, y bếch một chân cậu vác lên vai, háng hai người dán chặt lấy nhau. Tay y nắm lấy đôi vú đang đong đưa của cậu mà xoa mà nắn, không ngừng đẩy hông giã *** vào *** cậu.
“A…..ha a…. Ứ! Ưm! Ahhh….”
Khi Lê Chính Dương chạy nước rút thì Vương Trác Nhiên đã không còn sức mà rên, cậu rầm rì mấy tiếng trong họng, mắt nhìn chằm chằm ga trải giường màu xanh biển. Bên dưới như không còn là của cậu nữa vậy, vừa tê vừa sướng, bú chắt lấy con *** rồi phun nước tồ tồ, đợi đến khi cơn cực khoái như muốn đòi mạng qua đi, cậu mới ú ớ rên lên vài tiếng
“Ứ a ha aaaaa….. ưm…”
Vương Trác Nhiên cảm thấy mình giống như bị *** tung *** luôn rồi.
Lê Chính Dương cúi người lau nước mắt cho cậu, hai người ướt rượt như vừa mới được vớt từ dưới nước lên.
“Sao lại khóc rồi….”
“Còn không phải…. con mẹ mày…”
Mất mặt quá, nhưng cậu không cầm được nước mắt, Vương Trác Nhiên trừng mắt nhìn Lê Chính Dương đầy uất hận, đôi môi run run.
Ngón tay vừa lau nước mắt xong lại đâm vào ***, móc tinh mà y vừa bắn ra, cục thịt giữa háng Lê Chính Dương lại n*ng lên, vênh váo vểnh lên.
Vương Trác Nhiên không nguýt y nữa, vội vã nhấn mạnh: “Tôi không nổi nữa đâu, thật đấy.”
Lê Chính Dương chen *** vào giữa hai chân cậu dễ như trở bàn tay, nói: “Thế thì….. Nghỉ giải lao nửa tiếng nhá?”
“Nghỉ…. Thằng… bố mày….” Vương Trác Nhiên vung đấm lên lắc lắc.
Môi *** béo mập mút chặt lấy ngón tay y, *** dâm vừa bú vừa bóp, Lê Chính Dương phớt lờ sự phản kháng của cậu. “Anh Trác Nhiên à, *** anh còn chưa đã thèm nè, em phải đút no bé thôi.”
“Ah aaaaaa! Ứm….! A….! A…..!”
*** bự lại đâm vào lần nữa, nước *** cùng tinh nóng trong *** hòa quyện với nhau rồi tự chảy ra ngoài, thịt *** hết bị chà rồi lại bị nghiền. Chân Vương Trác Nhiên bị ép vào trước ngực, phô ra bé *** sưng tấy giống như một cái cốc tự sướng để Lê Chính Dương ** *** thỏa thuê. Trong đầu cậu bây giờ chỉ có một ý nghĩ là mình sắp bị tên nhóc này *** chết rồi, tức *** quá, muốn bắn, môi cậu hé mở, nước miếng chảy nhiễu nhạo ướt cả gối.
Lê Chính Dương vừa đóng cọc vừa nhéo núm vú cậu, chỗ y đang ** không phải *** thịt mà là *** nước mới đúng, từng tấc thịt trong *** nút chặt lấy *** y không buông, đã thế còn vừa ấm lại vừa mềm. Y *** đến rung cả giường, Vương Trác Nhiên khóc lóc lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, đến khi làm xong nháy cuối cùng, *** đĩ đã ngập ngụa tinh, ga giường bên dưới cũng ướt chèm nhẹp.
Vương Trác Nhiên mê sảng trong phút chốc, mãi sau mới dần lấy lại tinh thần.
“Ga giường sạch ở đâu vậy anh?”
Lê Chính Dương đứng dậy, cởi trần bắt đầu thu dọn quần áo và đồ ăn vặt mà Vương Trác Nhiên bày lên bàn, hỏi cậu.
“Không biết, toàn mẹ thay cho tôi.”
“Vậy để em tìm trong tủ quần áo của anh xem.”
“Tùy cậu.”
“Phòng anh còn bừa hơn cả giường ở ký túc.” Lê Chính Dương càm ràm.
Vương Trác Nhiên không cả muốn động ngón tay, khoác áo ngủ ngồi trên ghế nhìn y.
Bố Vương mẹ Vương đi đến tận tối mới về, lúc trông thấy Lê Chính Dương thì không khỏi kinh ngạc.
“Tiểu Trác à, nhóc cùng phòng con trông bảnh tỏn thật đấy.”
“Con chào cô chú. Con họ Lê, Lê trong bình minh*, tên là Lê Chính Dương, đến chơi với Trác Nhiên mấy hôm ạ.”
*黎明 (Lê Minh) có nghĩa là bình minh, sáng sớm.
Mẹ Vương nhất quyết muốn dọn phòng cho khách cho Lê Chính Dương ở, y kiên trì bảo không cần phiền vậy đây, y ở chung phòng với Vương Trác Nhiên cũng được, không có chật.
Giường 1m2 còn chen chung với nhau được thì giường 1m8 chật thế nào được.
Cửa đóng, Vương Trác Nhiên nằm phịch xuống giường nghịch điện thoại, Lê Chính Dương nằm cạnh cậu bỗng gọi: “Tên ở nhà của anh là Tiểu Trác à.”
Vương Trác Nhiên qua loa ừ một tiếng.
“Thế em cũng gọi vậy, Tiểu Trác Tiểu Trác Tiểu Trác….”
“Đừng có mà xấc láo, gọi anh.”
“Vì sao, em thấy gọi Tiểu Trác nghe hay hơn.”
“Đĩ mẹ, mẹ tôi kêu vậy thì kệ đi, Tôi gọi cậu là Tiểu Dương cậu vui không? Tiểu Dương Tiểu Dương Tiểu Dương….”
“Vui mà.” Lê Chính Dương ôm lấy cậu, tay bắt đầu sờ mó lung tung. “Tiểu Trác, em lại muốn *** anh rồi, làm sao giời….”
“Phắn phắn phắn…”
[ Tác giả có lời muốn nói ]
Lái la lái la
________
Gõ máy nhiều cổ tay tui bị đau nên thui bai bai chị em, nay lên được thẳng nam thuiii
Tr oi tui moi lum duoc cai nay ngon qua tr qua dat tren shoppe nè, đảm bảo cu hồng nhìu gân mí pà thít mê, mí bà zô page tui lấy link nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.